Trên đường về nhà, Yua bất chợt ôm lấy tay tôi.
“S-sao đột nhiên em lại làm thế vậy?”
“Tại vì em đang đóng giả làm bạn gái anh. Nếu anh không thích thì em sẽ dừng lại….”
Em ấy trưng ra khuôn mặt ỉu như bánh đa nhúng nước vậy, chả công bằng tí nào.
“Anh không để tâm đâu.”
“Thế thì tốt rồi.”
Em ấy cười như tỏa ra ánh sáng rực rỡ vậy. Bất lợi cho tôi quá trời.
Yua vẫn yêu mến tôi như mọi khi. Nhưng em ấy luôn cẩn thận về những thứ em ấy nhìn thấy và làm. Kể cả tới giờ, khi không có ai bên cạnh. Em ấy vẫn cố trở nên mạnh mẽ dù vẫn khá nhạy cảm. Đó là những thứ làm tôi bị thu hút bởi Yua.
Bàn tay mềm mại của em ấy đang nắm lấy tay tôi, Tay em ấy, tưởng chừng vẫn đang lạnh sau khi thoa kem dưỡng tay, giờ đã ấm áp một cách lạ kì.
“Seita-kun, sẽ tốt hơn nếu anh chủ động nắm tay đối phương trước đó.”
Em ấy vừa nói vừa quay mặt ra chỗ khác.
Nắm tay thì ổn mà. Nhưng nếu tôi nắm tay em ấy từ bên cạnh, nó sẽ thành một việc hoàn toàn khác. Đó là khi những suy nghĩ “Tôi muốn nắm tay em ấy” “Tôi muốn chạm vào em ấy” “Tôi muốn đắm mình cùng em ấy” bất chợt tràn đầy đầu tôi.
Một số kí ức tệ từ thời trung học bắt đầu ùa về.
Nếu tôi bất chợt nắm tay em ấy như thế và ẻm cảm thấy không thoải mái hay ghét tôi thì sao? Chỉ nghĩ về việc đó mà trái tim tôi bỗng đập nhanh hơn và còn chảy mồ hôi lạnh.
“Anh không nghĩ đó là ý tốt cho lắm.”
“Em cũng vậy….”
‘Mình làm anh ấy căng thẳng nữa rồi’ — hoặc gì đó đại loại vậy. Yua làm ra vẻ mặt suy tư như thể em ấy đang nghĩ về tôi vậy.
“Yua?”
Tôi gọi em ấy, nhưng có vẻ em ấy không để ý tới câu nói đó.
“—vậy,—nhưng…. Và thế thì….”
Em ấy đang thì thầm gì đó, tôi chẳng thể nghe thấy em ấy nói gì.
Song, hình như ẻm đã nghĩ ra ý tưởng thú vị gì đó, khóe miệng Yua chợt mỉm nhẹ.
Tôi bỗng dưng thấy lạnh sống lưng ghê.
“S–sao vậy? Trông em có vẻ khá vui đúng không?”
“Ể? Không, không có gì hết.”
Và ẻm mỉm cười.
–Chắc chắn là ẻm đang vui thật mà.
Chuyện gì đang diễn ra với em ấy vậy? Tay tôi thì đang chảy mồ hôi, và tôi cũng lo lắng em ấy sẽ nhận ra tôi băn khoăn tới cỡ nào.
◇
[Em có bộ phim này muốn xem. Anh muốn đi cùng em không?]
Tối hôm đó, tôi nhận được lời mời từ Yua.
Nó trông khá giống lời mời đi hẹn hò, thứ mà khiến tôi suy nghĩ 1 hồi, nhưng sau đó tôi đã lấy lại bình tĩnh.
Nhưng lựa chọn sẽ từ chối chắc chắn không xài được rồi. Nếu việc đó chữa lành vết thương lòng em ấy, thì ẻm xài tôi như nào cũng được.
Ngày hôm sau, vào thứ Bảy, chúng tôi hẹn nhau tại rạp phim thị trấn.
Khi tôi đang giết thời gian bằng cách nhìn các tấm poster để trên kệ, tôi chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc ngay sau tôi.
“Seita-kun, xin lỗi vì đang để anh phải chờ.”
Yua chạy tới chỗ tôi.
Một nụ cười nở trên khuôn mặt em ấy. Một chiếc váy trễ vai. Bờ vai trắng trẻo và bộ ngực của em ấy. Cặp đùi và đầu gối thon trắng ở dưới chiếc quần bò ngắn đó.
Không chỉ những khách hàng nam mà cả những khách hàng nữ ngước nhìn Yua. Đương nhiên, tôi cũng đang đờ người ra vì vẻ đẹp ấy.
Ánh mắt Yua đảo liên hồi.
“À…, anh không thích em mặc kiểu này à?”
“Ể?”
“Em nghĩ một chiếc áo khoác bình thường và một chiếc váy bình thường sẽ hợp hơn nhỉ…?”
Em ấy nhìn xuống như hối hận vì lựa chọn của mình.
“Không, không phải vậy đâu! Anh chỉ đang thấy ngưỡng mộ em thôi.”
Tôi khá sốc vì lời nói đó thốt ra mà tôi còn chẳng ngờ tới.
Yua bất giác nhìn về phía tôi, nhưng nơi khóe môi thì bỗng mỉm cười một cách bí ẩn, và pha chút hạnh phúc nữa.
“Kể cả anh nói thế, anh chỉ tia ngực em thôi đúng không?”
Không phải tôi chỉ nhìn mỗi ngực em ấy, mà tôi không thể chối được rằng tôi chủ yếu nhìn vào nơi đó. Tôi đã rất ngại khi giải thích điều đó với em ấy.
“T–thì anh đang lo lắng tới việc nếu em thoải mái như vậy, người khác có thể nhìn thấy được đồ lót của em mất…”
“Anh không muốn người đàn ông khác nhìn thấy chúng sao? Anh dễ thương hơn em tưởng đấy.”
“Ý anh không phải thế….!”
“Đừng lo, em đang mặc áo ống mà. –Thấy chưa.”
Em ấy nắm lấy tay tôi để kéo chiếc áo trễ vai ra. Một phần nhỏ áo ngực ren của em ấy lộ ra,
Tôi ngay lập tức quay mặt đi như thể tôi bị tát vậy.
Yua mỉm cười.
“Anh đang bối rối kìa. Seita-kun, trông anh đáng yêu thật.”
“E-em không phải nói hết ra như thế đâu…!”
“Nhưng anh là người phù hợp để em thể hiện mấy việc đó mà.”
“Nhưng đồ lót là đồ lót. Có gì khác biệt giữa việc người em cho phép xem và người không được phép ?”
“Ừm, câu trả lời khá là mơ hồ.”
“Hiểu chưa?”
Rồi Yua nhìn tôi với vẻ mặt cay cú.
“Nhưng, nếu đó là Seita-kun thì em sẽ cho anh xem tất mà?”
“Ựa.”
Trong lúc tôi tưởng tôi đang kèo trên, thì nó đã bị đảo ngược hoàn toàn. Thế nên việc đánh bại Yua trong chủ đề này là không thể.
Yua cười một cách thỏa mãn, tôi nhanh chóng đánh trống lảng.
“Mà, chúng ta định xem phim gì vậy?”
“Cái này.”
Yua chỉ vào tấm poster của một bộ phim ngôn tình lãng mạn. Tôi nghĩ rằng tôi đã thấy nó trên quảng cáo từ trước rồi.
“Anh có thích mấy thể loại này không?”
“Ể? Chắc là có.”
—......?
Đúng là một câu trả lời mập mờ mà.
“Hãy đi mua vé nào, qua đây đi.”
Chúng tôi tới quầy thu ngân. Yua nói cho nhân viên phim mình muốn xem và thêm vào,
“Giảm giá cho cặp đôi ạaaaa!”
“Oi !?”
Chị nhân viên mỉm cười nhẹ.
“Còn gì nữa không thưa cặp đôi?”
“Cảm ơn chị. Bạn trai em có hơi mắc cỡ chút.”
Em ấy ôm lấy cạnh tay tôi. Tôi thì thầm phản đối.
“Oi ! ! Em không nên nói dối chứ.”
“Đó có phải nói dối đâu? Anh nói anh ổn với việc em làm bạn gái anh mà.”
“Thì đúng, mà….!”
“Quý khách cần gì nữa không ạ.”
Chị nhân viên hỏi lại chúng tôi lần nữa. Và đằng sau chúng tôi là một hàng dài khách hàng đang chờ đợi. Tôi không thể khiến họ khó chịu đuợc. Cho nên tôi đã nhanh chóng từ chối.
“Không ạ…..”
“Cảm ơn quý khách ạ.”
Sau khi thanh toán và nhận vé, chúng tôi rời khỏi quầy thu ngân.
“....Em không nghĩ giờ bỏ tay anh ra được rồi ạ…?”
Yua vẫn bám dính lấy tôi.
“Không, nếu em buông nó ra, mọi người sẽ nghi ngờ rằng chúng ta có phải là cặp đôi hay không.”
“Thì ta có thể nói, “Chúng tôi giả vờ là một cặp đôi để được giảm giá.”
Tôi vẫn chịu được việc nắm tay và ôm trong một thời gian ngắn, nhưng việc em ấy khóa tay tôi mà chẳng định buông ra thực sự là một ý tưởng không ổn tí nào. Nó không chỉ là cảm giác ở nơi khuỷu tay. Sự mềm mại của cơ thể Yua đang dí sát gần tôi. Sự ấm áp từ cơ thể ấy, mùi hương của tóc, và cả nhịp thở nữa. Chúng là yếu tố quá thừa thãi để có thể đánh gục tôi.
—Đây là thứ ẻm nhắm tới à?
Kể cả đây là giả, em ấy để tôi diễn làm bạn trai, và để kích thích bản năng của tôi bằng cách skinship thừa thãi.
Nhưng
“À, họ mở cửa phòng rồi kìa. Ta đi chứ?”
Chúng tôi tiến thẳng tới phòng chiếu.
Đúng, một khi chúng tôi ngồi xuống, chúng tôi đã không còn bám dính lấy nhau nữa. Tôi đã mua vé ghế thường, chứ không phải ghế tình nhân.
–Đúng là cách chấm dứt khủng hoảng nhanh chóng mà.
“Sao anh lại cười vậy?”
Yua nhìn chằm chằm tôi với vẻ mặt khả nghi. Chắc do tôi đã vô thức bộc lộ gì đó.
“Chắc do lâu anh chưa đi xem phim, nên anh khá mong chờ đó.”
Tôi trả lời một cách tươi cười.
Nhưng tôi thật ngây thơ. Khi bộ phim bắt đầu chiếu, tôi đã nhận ra như vậy.
–
–
Trans : Dạo này tôi cày Our Beloved Summer với The Boys nên tần suất sẽ khá ít nhé anh em. Thông cảm ! ?