216: Người phụ nữ bảy mặt ~daze! (5)

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Hehe…hehehe…hehehe…”

“Aaaaaa!”

Meavis đang cười. Ba cô bạn thì bước lùi lại.

Ba cô bạn không thể tưởng tượng nổi người nhã nhặn như Meavis khi mất bình tĩnh và giận điên lên thì sẽ làm gì.

Meavis cũng là người, cô cũng có thời điểm nổi giận bởi việc gì đó.

Đúng, đấy có thể là khi người thân gia đình, gia tộc, bạn bè, và ước mơ của cô bị sỉ nhục và đem làm trò cười.

Ga~chan~

Rena và Pauline không thấy được, nhưng thị giác bén nhạy kiểu trung bình của Mile nhìn thấy rõ. Meavis biến cán cầm kiếm của cô thành nửa đường tròn.

(Để làm gì vậy?)

Mile tự hỏi về hành động vô nghĩa của Meavis. Rồi, Meavis hô lớn.

“Thư giãn đi, chỉ là một trận đấu thôi!”

“Chết! Họ chết chắc rồi!”

Mile vô tình buộc miệng ra tiếng.

Kiếm Meavis cầm không phải kiếm Nhật và không có ý nghĩa gì để lật ngược một thanh kiếm hai lưỡi kiểu châu Âu.

Rõ ràng, Meavis có vẻ rất nóng giận nhưng cô vẫn kiềm chế việc giết chóc không cần thiết.

Cô có vẻ nhớ rõ như in chuyện Dân gian Nhật Bản mà Mile kể về việc đánh bại kẻ địch mà không cần giết bằng sống lưng kiếm.

Nhưng cô quên mất điểm khác biệt giữa kiếm dùng trong chuyện Mile kể và thanh kiếm hai lưỡi cô cầm trên tay.

Mà phải nói, cho dù cô có chiến đấu bằng thanh kiếm một lưỡi, thì việc đánh kẻ địch bằng một thanh sắt vẫn có thể gây ra gãy xương, bầm dập lục phủ ngũ tạng, và trường hợp hành động xấu nhất có thể khiến kẻ địch ngậm tỏi tức thì.

“Rena, làm ơn giúp tụi cướp với!”

“Hả!!!”

Rena giật mình trước chỉ thị buồn cười của Mile, nhưng rất nhanh cô nàng biết rõ tình hình.

Rena mặc dù có mong muốn, “cướp là phải chết” mà không do dự khắc nào nếu cần thiết, nhưng cô nàng cũng hiểu giờ không phải lúc cho việc đó.

“Bó tay mấy cậu luôn…”

Tuy mở miệng cằn nhằn, song Rena vẫn thực hiện một đòn niệm phép nhanh với giọng nhỏ. Ba tên cướp đằng sau không hề nghe được tiếng Rena niệm chú.

Chúng chỉ chú ý Mile và Meavis, hai người cầm vũ khí, và không hề bận tâm tới cô gái nhỏ phía sau làm gì.

Và…

“…Fire Bomb!”

Chi~yudo~n!

Ba kẻ cướp đằng sau bị thổi bay bởi phép tấn công của Rena.

Do Rena đã nhắm kĩ để chúng không trúng đòn trực tiếp, bọn cướp chỉ chịu những vết cháy bỏng hoặc bầm dập nhưng ít ra chúng sẽ không chết.

Rena vừa càu nhàu vừa nhìn Meavis tỏ vẻ không bằng lòng khi bị cướp con mồi.

“Tớ đang bảo vệ cậu bằng cách tấn công, chẳng phải đây là cái mà Mile hay nói, [tấn công là cách phòng thủ tốt nhất] hay sao?”

Không chính xác. Đây gọi là tấn công phủ đầu cơ.

“C…c…cái gì?!”

Đám cướp cho rằng ngoài nữ kiếm sĩ trẻ tuổi ra, thì người khác chỉ là mấy tiểu cô nương bánh bèo, chúng không hề nghĩ rằng bọn cô lại có pháp sư tấn công. Hơn nữa, ma thuật của pháp sư lại mạnh nữa chứ.

Tên trùm băng cướp thấy sốc khi ba gã đồng bọn bị nốc au trong chớp mắt.

Nhưng khi hắn thấy cô gái pháp sư đi tới chỗ ba tên bị hạ gục mà không thèm nhìn chỗ hắn, hắn nghĩ đây có thể là một cơ hội.

Sử dụng thời khắc này, hắn có thể bắt giữ ba cô gái khác và dùng họ làm con tin.

Tiểu thư quí tộc có thể dùng phép Cất Trữ và một pháp sư tấn công. Cả hai đều trẻ trung và ngoại hình bắt mắt.

Cô hầu gái ngực bự và nữ kiếm sĩ cũng có khả năng bán được giá cao ở chợ đen.

Dù cho ba cô nàng kia đã quay về phía hắn và bốn đồng bọn khác, thì trong số các cô gái, chỉ hai người là có vẻ đánh đấm nghiệp dư được, trong khi bọn chúng có năm gã đàn ông trưởng thành.

Chúng thấy rằng chúng không thể thua.

Trước hết, phải hạ tay nữ kiếm sĩ…

Bishi~!

Ga~chan~

Và thanh kiếm của cô đánh rớt kiếm của hắn.

“…hả?”

Tên cướp sững sờ nhìn vào bàn tay không còn cầm kiếm của hắn nữa và bước lùi lại vội vã.

“Giết cô ta!”

Cô gái áp sát hắn mà hắn không nhìn kịp và đánh hắn rớt kiếm.

Con đàn bà này nguy hiểm!

Tên trùm nghĩ nhanh và để ưu tiên sự an toàn, thay vì bắt Meavis nguyên vẹn, hắn nên giết cô ta. Còn những ba cô gái, và trong họ, cô nàng tiểu thư ắt bán được giá cao, hắn sẽ không lỗ.

Với mệnh lệnh của gã đầu lĩnh, bốn tên khác xông vô, hai người nhắm tới Meavis và hai kẻ khác lao tới Mile và Pauline tương ứng.

Chấp cho kiếm thuật của Meavis có tài năng cỡ nào, cô vẫn là một thiếu nữ. Cô chắc chắn sẽ bị đàn áp nhanh chóng nếu hai gã đàn ông khỏe mạnh chơi hội đồng cô.

Trong khi đó, với sức lực của đàn ông, chúng sẽ trấn áp cô nàng tiểu thư chân yếu tay mềm và cũng là người chủ thuê, đồng thời bắt luôn cô nàng hầu tay không tấc sắt.

Chỉ mất chút ít thời gian và cuộc đấu sẽ chóng kết thúc với phần thắng nghiêng về phía chúng.

Trước khi cô gái pháp sư nhỏ có thể kịp tung ra phép khác…

Ba~shibashi~!

Do~sado~sa~

“…Hả?”

Hiển nhiên, nó kết thúc trong chớp mắt.

Nhưng đó là Meavis đánh ngã hai tên cướp với cái gọi là [đánh ngã sóng soài].

Rõ ràng, Meavis dường như đã nguội đầu đi một chút, nên cô nàng không ra tay hết sức.

Và nếu Meavis đã trong tâm trạng tử tế, sẽ không có chuyện Meavis hạ sát người vô cớ.

Nhưng cùng lúc với diễn biến đó, hai tên cướp khác đã tấn công cô tiểu thư và nàng hầu.

(Chúng ta thắng rồi!)

Giây phút tên thủ lĩnh nghĩ vậy, thì cái đầu của tên cướp tấn công nàng hầu bỗng bốc cháy.

“Arrrrrrrrrrrrrrrrrrr~~!!!”

Tên cướp không nghi ngờ gì là buộc phải quăng kiếm, dùng hai tay ôm đầu và té lộn nhào trên đất.

Với tên còn lại… hắn đang ôm người cô tiểu thư và kề lưỡi dao vào cần cổ cô ấy.

(Có thế chứ. Đã kết thúc rồi!)

Tên thủ lĩnh không nghĩ tới đến cả nàng hầu gái cũng là một pháp sư nốt, vì không có nhiều người có thể dùng phép đốt lửa. Nhưng giờ điều đó đã không thành vấn đề, bởi vì chúng đã bắt giữ được cô gái tiểu thư.

Tên thủ lĩnh nở nụ cười ngoác miệng và ra cử chỉ kêu gọi các cô gái đầu hàng.

“Tất cả tụi bây, nếu quý trọng mạng sống của nhỏ tiểu thư này, thì khôn hồn mà bỏ vũ khí xuống, bằng kh…”

Pakin~

“Hả?”

Cô tiểu thư bị bắt nhẹ nhàng bấm lưỡi dao kề cổ cô bằng ngón cái và ngón trỏ tay trái, rồi vặn nó.

Thanh kiếm gây một âm thanh lớn và gãy lìa.

“Ha?”

Tên cướp cố gắng rút lại con dao vội vàng nhưng cổ tay phải của hắn đã bị chộp lấy.

“Đau quá! Ngừng lại, buông ra mau! Tay tao, tay tao gãy mất!”

Rồi thì, cô gái quí tộc kéo tay cô một cách nhẹ nhàng, khiến tên cướp bị ném đập vào đất. Với một cú quật bụng như thế, hắn ngất xỉu.

Tên thủ lĩnh nhìn lại.

Ba tên đồng bọn phía sau đã bị triệt hạ.

Cô gái tóc đỏ giờ đang đi lại chỗ đó.

Một nàng hầu ngực bự biết dùng phép chằm chằm nhìn hắn.

Cô tiểu thư quí tộc cầm kiếm nơi tay phải, ngón cái và ngón trỏ bàn tay trái hết co lại mở ra như đang đợi chờ cái gì đó.

Và cô nàng kiếm sĩ tóc vàng quơ kiếm bằng một tay, dường như chưa được thỏa mãn lắm.

“Ta đầu hàng. Làm tha mạng cho ta!”

“Ehhhhhhhh????”

“Các cô thất vọng cái gì chứ!?”