Phần 4: XOAY CHUYỂN

Sinh mạng của người cho,

Tim này sao đoạt mất?

Nguyện đem thân trả đủ,

Lấy đời kiếp bên người.

****

Thiên giới ngày hôm nay đang rất xôn xao chấn động bởi một tin tức vô cùng mới lạ bất ngờ. Nghe đâu trong buổi nghị sự ngày hôm nay, tướng quân Đặng Kiệt đã tâu với Thiên đế nguyện vọng về phần thưởng của mình.

Trước hết cũng phải nói qua một chút đã. Đặng Kiệt là tướng quân thống lĩnh thiên binh của Thiên giới, đã nhiều lần lập được công lớn, là một tướng tài rất được lòng Thiên đế. Bởi vậy người đã từng hứa sẽ ban thưởng cho hắn, đặc biệt ở chỗ phần thưởng này lại là thể theo nguyện vọng của Đặng Kiệt. Nói nôm na chính là vị tướng quân này có quyền được xin Thiên đế thỏa mãn một ý nguyện của mình.

Phần thưởng đặc biệt như thế xưa nay quả thực chưa từng có, mới thấy được Thiên đế có biết bao nhiêu vừa lòng ưng ý với vị tướng này.

Theo lệ thông thường mà nói, một tướng lĩnh sẽ muốn được ban thưởng cái gì?

Nhà cao cửa rộng, tiền bạc đầy ắp, kẻ hầu người hạ đàng hoàng…

Nhưng dù sao Đặng Kiệt cũng là một thần tiên, hơn nữa còn là một thần tiên phi thường như vậy, chắc chắn sẽ không xin những phần thưởng ngay cả một thần tiên bình thường cũng không quá thích thú như thế!

Bởi vậy đã từng có rất nhiều người đoán già đoán non, rằng vị tướng lĩnh ấy muốn được ban cho một tước vị, hay cũng có thể lớn mật hơn, muốn được ban hôn với công chúa Thiên tộc.

Ồ, nhắc mới nhớ, nghe nói công chúa Bích Dạ lớn lên vô cùng xinh đẹp, chẳng qua có chút xa cách, trước giờ chẳng mấy lần xuất hiện trong những bữa tiệc lớn của Thiên giới mà thôi. Nhưng người ta là thần tiên có thân phận cao quý lại xinh đẹp như vậy, có kiêu ngạo một chút cũng chẳng tính là điều gì to tát.

Chẳng qua mọi người đều biết Thiên đế rất chiều chuộng con gái, trước giờ chưa từng tỏ bất kì ý định ép hôn nào với nàng. Không phải ai cũng biết được, khi trước cũng chính Thiên đế là người không chịu nghe theo hôn sự sắp đặt của cha mẹ đấy sao? E rằng nếu như Đặng Kiệt thực sự xin ban hôn ước này, không những Thiên đế khó xử, mà Đặng Kiệt cũng chẳng chắc đã có được mối lương duyên như ý.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu như khắp Thiên giới đều biết công chúa Bích Dạ vô cùng xinh đẹp, lại được Thiên đế chiều chuộng hết mực thì khắp cả tiên giới này đều biết, tướng quân Đặng Kiệt là một tướng lĩnh vô cùng tài ba, không ít lần chỉ huy thiên binh lập được công lớn. Hơn nữa nếu xét về mặt con người mà nói, Đặng Kiệt cũng là một nhân vật rất có tiếng về cả tài lẫn mạo, có không ít những nữ thần tiên vì hắn mà xiêu vẹo, ước vọng chỉ muốn được một lần nói chuyện với hắn, hay một lần được ngắm hắn cười…

Xem xem, một tướng lĩnh tài ba lại anh tuấn như vậy, khẳng định là có thể xứng với công chúa Thiên tộc cao quý chứ?

Nhưng cho dù có lí luận biện bạch, so đo tính toán thế nào, tất cả cũng chỉ là phán đoán của người ngoài mà thôi. Ngoại trừ Đặng Kiệt, không một ai khác có thể biết được rõ ràng. Nhưng dẫu biết là vậy, đợi tới mấy năm sau, khi mà Đặng Kiệt thực sự nói ra nguyện vọng của mình, không chỉ chúng thần tiên bình thường, ngay cả Thiên đế vạn năm trầm tĩnh cũng phải thoáng động nhíu mày.

- Tại sao?

Cả điện im ắng rất lâu, Thiên đế mới hỏi ra vẻn vẹn hai chữ ấy.

Đặng Kiệt hai tay chắp phía trước, kính cẩn cúi đầu, luôn tiện che đi toàn bộ thần sắc. Cuối cùng chỉ đưa ra một câu trả lời còn khiến người ta tò mò hơn gấp bội phần:

- Thần có lí do cá nhân riêng. Dám mong Thiên đế chấp thuận!

Đặng Kiệt kiên trì đứng cúi đầu chắp tay cầu xin rất lâu. Lâu tới mức chúng thần trong điện hai chân cũng đều tê mỏi, bắt đầu có dấu hiệu cứng nặng không thể di chuyển mới thấy Thiên đế trả lời, giọng điệu vẫn lạnh lùng như vậy, vẫn dửng dưng như vậy, tựa như là một chuyện chẳng có liên quan, tựa như một chuyện dễ dàng không suy nghĩ gì vậy.

- Được.

Tướng quân Đặng Kiệt vô cùng mừng rỡ, đó là điều không một ai không nhận ra. Bởi nét cười luôn im đậm trên môi hắn, có trong cả ánh mắt lẫn dáng vẻ. Nụ cười này của hắn vui vẻ, kéo dài bằng tất cả những nụ cười của hắn từng lộ ra trước đây cộng lại. Một vị tướng lĩnh anh tuấn cương nghị, bây giờ lại cười lên đẹp như vậy, chẳng kể tới những nữ tiên, nữ tì, ngay cả những vị thần tiên khác nhìn thấy cũng phải choáng váng xao động.

Nhưng thứ còn khiến người khác phải choáng váng xao động nhiều hơn nữa chính là nội dung ước vọng đó của tướng quân Đặng Kiệt: hạ phàm làm người trần!

Tại sao chứ?

Nếu đã muốn làm người trần, hà tất phải tu luyện thành thần tiên làm gì? Nhưng kể ra cũng không bất hợp lí, không phải chân thân của Đặng Kiệt chỉ là một con sư tử thôi sao? Nhưng chẳng lẽ chỉ vì vậy mà mất bao nhiêu công lao, thời gian để tu tiên? Thành tiên rồi lại còn mất bao nhiêu sức lực để lập công lớn… Quả thực khiến người ta phải thắc mắc không thôi, làm người trần có gì lí thú mà khiến cho Tướng quân Đặng Kiệt phải dày công cố gắng như vậy?

Nói thế nào đi chăng nữa, chấn động là chuyện của chấn động, đau lòng tiếc nuối là chuyện của các tiên nữ, ý người ta đã định, Thiên đế cũng đã bằng lòng. Xảy ra chỉ là chuyện sớm hay muộn, nhanh hay chậm mà thôi!