"Là gì vậy?''

''Còn gì nữa, ở đây thì không bị tên cấp trên nào bắt nạt và cũng không có cấp dưới nào nên nhân cách sẽ không bị mục rữa. Đây chẳng phải là thiên đường sao?''

Heda hút điếu thuốc để giữ lửa rồi đưa choTae Ho sau khi ho vài tiếng. Tae Ho nhận lấy cái tẩu nhưng thay vì hút thì chân mày cậu càng nhíu lại.

''Tôi thật sự là người duy nhất sao?''

Dù sao thì đây vẫn là quân đoàn của một vị thần. Các quân đoàn khác có đến hàng chục, hàng trăm người.

Nhận thấy ánh mắt thất vọng và lo lắng của Tae Ho, Heda nhún nhún vai một lúc. Sau đó cười nhếch mép và nói.

''Còn vài người nữa, nhưng bọn họ đều là chiến binh Cao cấp. Đó là tại sao họ không có ở nơi cậu sắp đến. Từ bậc Cao cấp trở lên thì sẽ được cung cấp thêm một nơi ở nữa."

Các con thuyền rời bến cùng họ đều đã biến mất. Vì bọn họ đều đi đường riêng của mình.

Những chiến binh của Valhalla được phân thành 5 bậc.

Hạ cấp, Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp, Đỉnh cấp.''

Theo lời Heda, Tae Ho là người duy nhất trong ba cấp đầu tiên. Và vì cô ấy đã nói là có 'vài người' ở bậc cao cấp, thì chắc cũng không được nhiều lắm.

'Thế này có ổn không đây.'

Với từng này thì có gọi là quân đoàn được không?

Thấy ánh mắt chán nản của Tae Ho, Heda tặc lưỡi vài lần rồi nói.

''Rồi rồi, tôi sẽ cho cậu biết một ưu điểm nữa của quân đoàn Idun. Đó chính là tôi."

Cô vỗ ngực tự hào nói, nhưng biểu cảm của Tae Ho thì vẫn vậy.

''Vẻ mặt đó là sao đấy.''

''Thế tôi phải làm mặt thế nào?''

Cô ta đang khoe khoang sắc đẹp của mình sao? Đúng là vô nghĩa mà.

Ánh sáng trong mắt Tae Ho tắt dần, Heda vội vã cất lời.

''Tae Ho, cậu nghĩ vai trò của Valkyrie trong quân đoàn là gì?''

''Ừm......Quản lý và tiếp tế?''

Dẫn dắt các chiến binh, chỉ đạo này nọ, và chiến đấu trên tiền tuyến. Theo góc nhìn của cậu thì cô ấy sẽ giống như một hạ sĩ quan trong quân đội.

Không biết là vì ở Valhalla thật sự có mấy thứ như công việc quản lý và tiếp tế hay vì cô ấy chỉ cho qua mà thôi, nhưng Heda gật đầu.

''Ờm, cũng từa tựa vậy. Chúng tôi cũng phụ trách việc huấn luyện cho các chiến binh. Vì chiến binh ở thế giới phàm trần không quen thuộc với Saga hay ma thuật. Nhưng mà nghĩ đi. Nếu có đến hàng trăm chiến binh, thì các Valkyrie có thể chăm chút huấn luyện cho từng người được không?''

Có đến hàng trăm tân binh trong quân đoàn của Odin và Thor. Và dù họ có thêm vài Valkyrie dẫn dắt, thì vẫn không thể so sánh với số lượng chiến binh.

''Vậy là......ở quân đoàn của Idun có thể huấn luyện cá nhân?''

''Đúng thế.''

Heda vỗ tay.

'Hẳn rồi.'

Nếu Tae Ho là chiến binh duy nhất, cậu sẽ được huấn luyện riêng. Và cậu cũng sẽ có thời gian huấn luyện nhiều hơn hẳn các quân đoàn khác.

''Hm, tôi nghĩ đó đúng là điểm man.......không.''

Tae Ho, chỉ vừa bắt đầu suy nghĩ tích cực, nhìn vào nụ cười ngờ nghệch của Heda và đổi lời nói. Nghĩ lại thì, người sẽ huấn luyện cho cậu chính là Heda.

Bọn họ chưa quen nhau lâu lắm nhưng nói thế nào nhỉ. Cô ấy không mang lại cảm giác mạnh mẽ như Reginleif. Hay nên nói là cô ấy trông không hề đáng tin cậy?

Trước ánh nhìn của Tae Ho, Heda phồng má và ưỡn ngực nói.

''Tin tôi đi. Các chiến binh Cao cấp của quân đoàn chúng ta đều do một tay tôi chỉ dạy.''

Tae Ho tạm thời gật đầu. Tâm trạng của Heda có vẻ đã tốt lên và vừa nói vừa nhìn xa xăm.

''Chất lượng hơn số lượng. Đó chính là điểm đặc biệt của quân đoàn Idun.''

Nghe ngầu đấy nhưng cứ gượng ép kiểu gì ấy nhờ?

''Mà trước hết, cậu không định hút à?''

Cô liếc nhìn cái tẩu. Tae Ho ngay lập tức gật đầu.

''Hút thuốc thì có hơi.....''

''Thế thì trả đây. Tôi phải dập lửa.''

Khá bất ngờ vì cậu cứ nghĩ rằng cô ấy sẽ hút nó. Dù sao thì, Heda cẩn thận dập lửa và cất túi thuốc lá vào. Có vẻ cô ấy là người rất kỹ tính, khác hẳn vẻ ngoài của cô.

''Đến rồi.''

Đó là một bến cảng rất phù hợp với một chiếc xuồng. Cậu không biết ở Valhalla nó được gọi là gì, nhưng tạm thời cứ nói là nó giống một chiếc thuyền đi.

Trong lúc Tae Ho đang nhìn vài chiếc lán gỗ và một tòa nhà bằng đá, Heda nhảy xuống thuyền và nói.

''Vậy giờ chúng ta đi gặp và chào hỏi nữ thần chứ?''

''Chúng ta đi gặp bà ấy thật sao?''

Tae Ho bất ngờ hỏi lại. Đó là vì cậu đã tận mắt chứng kiến Thor trên chiến trường.

Lôi thần cưỡi trên các tầng mây và giáng sấm sét xuống.

Dù Idun và Thor là hai vị thần khác nhau, nhưng rốt cuộc họ vẫn là thần. Cứ nghĩ đến việc sắp phải đối mặt với một tồn tại như vậy, tim cậu đập thình thịch.

Cậu không biết thế có tốt hay không, nhưng Heda lắc đầu.

''Không, không phải trực tiếp, mà là từ xa chứ? Đây là nơi dành cho Đê cấp chiến binh. Còn nữ thần thì tọa trên kia.''

Heda chỉ lên trời. Tae Ho ngước lên và gật đầu. Nơi đó đúng là phù hợp với một vị thần thật.

''Đây là thần điện. Từ giờ cậu nên đi một mình.''

Đây là một tòa nhà bằng đá vững chắc nhưng vẫn tao nhã. Trước lời thúc giục của Heda, Tae Ho bước vào trong và các ngọn nến tự động thắp lên.

''Chúc vui vẻ.''

Heda tinh nghịch vỗ vai Tae Ho rồi đi ra ngoài và đóng cửa lại. Tae Ho nhìn về trước mặt trong im lặng. Chỉ mới nhìn vào bức tượng đẹp tuyệt trần của nữ thần đã khiến tim cậu đập dồn dập.

'Lại đây, chiến binh của ta.'

Một giọng nói vang lên trong đầu cậu. Tae Ho nuốt nước bọt và tiến lại gần bức tượng. Và rồi, thế giới thay đổi. Giữa bầu trời đen thăm thẳm và mặt đất, một luồng kim quang tràn xuống từ bầu trời.

''Lee Tae Ho. Chiến binh đã gia nhập quân đoàn của ta.''

Một cây táo lớn hiện ra trước mắt cậu. Và một nữ thần đứng ngay trước nó.

Mái tóc vàng ánh kim. Ngoài nó ra, cậu chỉ có thể biết rằng bà ấy rất đẹp. Ánh sáng che đi nữ thần như thể nhìn trực tiếp vào bà là một điều cấm kị vậy.

Tae Ho quỳ xuống trước nữ thần. Hành động đó tự nhiên như nước chảy từ nơi cao xuống vậy.

''Giờ ta sẽ ban cho ngươi phước lành của ta, Idun.''

Nữ thần mỉm cười. Và ngay khoảnh khắc đó, luồng kim quang đang tràn xuống từ bầu trời ấy bao lấy cơ thể Tae Ho.

Phước lành của một vị thần.

Tae Ho nhắm mắt lại. Và khi mở mắt ra thì cậu đã ở ngoài thần điện. Cậu có thể thấy Heda đang mỉm cười.

''Vậy là cậu đã nhận được phước lành.''

Tae Ho gật đầu. Khi cậu nghĩ về phước lành của nữ thần như lúc nghĩ vể Saga, một dòng chữ màu vàng hiện ra trước mắt cậu.

[Phước lành của Idun]

[Sinh mệnh chi ngôn]

''Vậy giờ, tôi sẽ chỉ cho cậu ưu điểm thật sự của quân đoàn Idun.''

Heda sửa lại tư thế và cả biểu cảm trên mặt. Cô nhìn Tae Ho với ánh mắt hoàn toàn nghiêm túc.

''Idun là nữ thần đại diện cho sự sống và tuổi trẻ, biểu tượng của bà là một cây táo bằng vàng. Đó là tại sao những chiến binh gia nhập quân đoàn Idun nhận được phước lành của sự sống.

Thần linh trong Thần thoại Bắc Âu không bất tử. Họ phải ăn táo vàng thường xuyên để duy trì sự trẻ trung và sức mạnh của mình.

Và Idun là vị thần trông coi những quả táo vàng đó.

Phước lành của sự sống được ban tặng từ Idun.

Heda trở lại vẻ tinh nghịch và nói.

''Dù có nhiều lúc sẽ bị thương trên chiến trường, cậu sẽ không chết. Vì cậu có phước lành sự sống bên mình.''

Một món quà kiên cường của sự sống.

Sự bền bỉ giúp cậu sống sót trước những tình huống mà lẽ ra cậu đã phải chết.

''Mặc dù cấp độ của phước lành vẫn còn thấp, nhưng nó sẽ phát triển cùng với cậu. Cậu nghĩ tại sao quân đoàn của chúng ta còn có biệt danh là quân đoàn xác sống? A, nhưng dù vậy cũng đừng tự tin thái quá. Cậu chỉ khó giết mà thôi, nếu bị chặt đầu thì cậu sẽ chết thật đấy, hiểu rồi chứ?''

Heda nháy mắt với Tae Ho và vỗ vai cậu.

''Dù sao thì, cậu mệt rồi, đúng không? Tôi sẽ dẫn cậu đến nơi ở của cậu. Hôm nay hãy nghỉ ngơi đi.''

Có lẽ lời nói của Heda khiến cậu trở nên mệt hơn. Những gì cậu đã trải qua hôm nay thật sự rất khó tin. Chẳng phải cậu thậm chí còn đứng trên chiến trường sao?

Mặt trời đã lặn xuống. Heda chỉ về phía những căn nhà gỗ và giải thích dưới ánh hoàng hôn.

''Kia là nhà vệ sinh và kia là phòng tắm. Còn kia là chỗ ở của cậu.''

Cũng như bữa tiệc cho Đê cấp, ngôi nhà trông thật sự đúng là loại chất lượng thấp nhất thật. Như thể nó chỉ có đúng vài thứ cơ bản mà thôi.

''Chúng ta sẽ bắt đầu tập luyện vào sáng mai nên ngủ sớm đi. A, ngày mai tôi sẽ trả lời câu hỏi của cậu. Cậu có nhiều câu hỏi lắm đúng chứ?''

Cậu đúng là muốn hỏi rất nhiều thứ.

Cách dùng Saga, rune là gì, kẻ địch mà cậu đã chiến đấu hôm nay là gì, vân vân.

Nhưng cô ấy đã nói vậy rồi thì có vẻ cậu đành phải chờ đến mai vậy.

Khi Tae Ho gật đầu, Heda lùi lại một bước và vẫy tay.

''Sáng mai gặp lại nhé. Ngủ ngon.''

Heda quay người đi và leo lên con thuyền gỗ. Bầu trời màu cam dần sẫm lại.

Tae Ho nhìn theo bóng lưng Heda đang dần khuất dạng rồi quay vào trong nhà và nằm lên giường. Chiếc giường được làm bằng rơm, nhưng cũng không đến nỗi khó chịu lắm.

Đêm.

Và ngủ.

Quả là thời gian hoàn hảo để ở một mình.

'Mình đã chết hôm nay.'

Cậu không cảm thấy được điều đó. Vì cậu đang ở một nơi xa lạ gọi là Valhalla, và cậu vẫn còn sống.

Nhưng đó là sự thật.

Chuyện gì đang xảy ra vào lúc này? Liệu họ có đang tổ chức tang lễ cho Tae Ho? Bố mẹ cậu sẽ nghĩ gì? Và cả đồng đội, huấn luyện viên, fan hâm mộ của cậu?

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô nàng Valkyrie đó không xuất hiện.

Và......

'Liệu mình có thể trở về không?'

Dù sao thì lúc này cậu vẫn đang còn sống.

Tae Ho nhắm mắt lại và lại mở ra. Và rồi, cậu nhìn thấy dòng chữ lấp lánh.

[Saga: Chiến binh Bất tử] [Tỉ lệ đồng hóa: 2%]

[Saga: Chiến binh xung trận như vũ bão]

[ - ]

Chiến trường đầu tiên cậu đối mặt trong đời. Và cuộc chiến nổ ra ở đó.

Nơi mà cậu phải tiếp tục đến.

''Ngủ thôi.''

Tae Ho nói với bản thân và nhắm mắt lại. Có lẽ vì đã rất mệt rồi, cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

&

Khi cậu tỉnh dậy, Heda đã đến. Cô giục Tae Ho dậy và bắt đầu chuẩn bị bài học sau khi đưa cho cậu hai mẩu bánh mì và một cốc bia. Một cái bảng lớn và một chiếc bàn được đặt ở nơi có thể tạm gọi là phòng học.

''Vậy hãy bắt đầu bằng những bài cơ bản nào. Đó là thứ quan trọng nhất.''

Heda hắng giọng và gõ lên bảng.

''Chúng ta đang chiến đấu với ai, và tại sao?''