Trong lúc Tae Ho và Bjorn đang trao nhau ánh mắt cảm thông vì đen đủi. Reginleif nhìn lướt qua những chiến binh tại bữa tiệc với khuôn mặt uy nghi và nâng kiếm lên một lần nữa.
''Các chiến binh! Các bạn đã biết quân đoàn của mình chưa!''
''Rồi!''
''Ohh!''
''Vâng!''
Đám chiến binh hào hứng hét lên. Bọn họ hét lớn đến mức như muốn chọc thủng mang tai. Nhưng Reginleif chỉ bật cười hài lòng.
''Vậy, bữa tiệc hôm nay kết thúc tại đây! Hãy đi theo các Valkyrie để đến quân đoàn của các bạn! Một chiếc giường êm ấm và thoải mái đang chờ đợi! Các bạn sẽ thật sự tiến vào Valhalla!''
''Ohh!''
''Valhalla!''
Các chiến binh lại trở nên phấn khích. Trông họ như thể vừa được đến nơi mà mình hằng ao ước vậy.
Tae Ho cảm thấy được sự khác biệt trong nhiệt huyết giữa cậu và bọn họ rồi thở dài. Bjorn vỗ vỗ vai Tae Ho.
''Hm, ta đi đây.''
''Cảm ơn vì mọi thứ.''
Tae Ho chào tạm biệt ông và Bjorn đứng dậy nói.
''Ta thuộc quân đoàn của Tir. Hẹn gặp lại nhé.''
Tir.
Đó cũng là một cái tên mà cậu không biết. Nhưng nghe khá hay vì nó giống giống Thor.
Bjorn chầm chậm rời đi, Tae Ho dời mắt ra khỏi bóng lưng của ông và nhìn quanh. Các Valkyrie đang dàn hàng trước cổng vào.
''Thor!''
''Odin!''
Ngay khi các Valkyrie hét lên tên của các vị thần, các chiến binh cũng hét lên và chạy về phía họ. Bọn họ xếp lại thành một hàng và chiều dài hàng của Odin và Thor thì áp đảo hoàn toàn.
''Tir!''
''Heimdal!''
Và những hàng khác trước các Valkyrie cũng dần dài hơn, Tae Ho chậm rãi đứng dậy và chờ tên của Idun vang lên, nhưng cậu không nghe thấy gì.
'Mình có nên đến gần hơn không?'
Có hàng trăm chiến binh đang xếp hàng nhưng một nửa là hàng của Odin và Thor, bọn họ đều đang lịch sự đợi đến lượt mình nên cũng không khó lắm để đến chỗ các Valkyrie.
Sau khi đi qua những Valkyrie đang hét lên tên của các vị thần, cậu cuối cùng cũng nghe thấy cái tên mình đang tìm.
''Idun~ Idun~''
Giọng nói nghe cực kì chán nản nhưng rõ ràng là cô ta đang gọi tên Idun.
Tae Ho nhìn về phía phát ra giọng nói và nhìn thấy ở trong góc là một Valkyrie tóc đỏ đang ngồi trong một cái hộp carton.
Vẻ đẹp của cô ấy thậm chí còn vượt trội hơn cả các Valkyrie khác, nhưng biểu hiện trên mặt thì rất buồn chán. Cô đang nhai một cành liễu và dáng ngồi cũng rất nhếch nhác.
Hơn nữa, cô ta là Valkyrie duy nhất không có ai xếp hàng cả.
Cậu cảm thấy lo lắng nhưng không thể làm được gì khác. Tae Ho tiếp cận cô nàng Valkyrie.
''Cậu muốn gì?''
Khi Tae Ho tiến lại gần, cô ta cau mày và hỏi cậu. Có vẻ cô ta đang hỏi thật.
''Um, tôi thuộc quân đoàn của Idun.''
''Hở? Có người mới sao?''
Cô nàng Valkyrie chớp chớp mắt bất ngờ rồi sau đó đứng dậy và trải một cuộn giấy nhỏ ra.
''Wow, thật luôn.''
Tae Ho vô thức nhắm chặt mắt lại. Cô ta cất cuộn giấy lại vào bên hông và vỗ vai Tae Ho với vẻ khó xử.
''Ờ, thì. Đừng buồn nhé.''
Sao ai cũng an ủi cậu vậy?
Tae Ho mở mắt ra thay vì hỏi. Cô nàng Valkyrie mỉm cười uể oải rồi nói.
''Tôi là Heda.''
''Tôi là Lee Tae Ho.''
Cậu tự hỏi liệu cô ấy có làm biểu hiện như Bjorn không, nhưng cô chỉ gật đầu.
''Rồi, thế giờ chúng ta đi nhé?''
Heda dùng chân đẩy cái hộp mà cô đang ngồi đi và vội vàng hỏi Tae Ho.
''Um, không còn ai nữa à?''
Số lượng chiến binh ở đại sảnh phải đến hàng trăm. Vậy mà Tae Ho lại là người duy nhất thuộc quân đoàn của Idun sao?
Tất nhiên, nhìn vào vẻ mặt của Heda thì có vẻ là thật rồi, nhưng cậu vẫn muốn hỏi. Và Heda thành thật trả lời.
''Phải. Cậu là người cuối cùng. Mà cậu cũng lạ thật ấy. Cậu nghĩ gì mà lại muốn đến quân đoàn của bọn tôi vậy?''
''Vâng? Muốn á?''
Muốn. Vậy không phải là ép buộc sao?
Trước câu hỏi Tae Ho, Heda nghiêng đầu rồi cười rạng rỡ.
''A, cậu là kiểu vòng quay ngựa gỗ à? Mà, tên của cậu cũng khá kì lạ.'' (kiểu tính cách chầm chậm như mấy cái vòng quay thú nhún)
''Um, ý cô là sao?''
''Thường thì, mọi người thường gia nhập quân đoàn của vị thần mà họ thờ phụng lúc còn sống. Đó là tại sao quân đoàn của bọn tôi luôn thiếu thành viên. Bởi vì Idun không phải là một vị thần của chiến trận. Chiến binh thì thích chiến trận, đúng không? Giờ nhắc mới nhớ, đã bao lâu rồi mới có thành viên mới nhờ?''
Heda nhìn Tae Ho như thể đang nhìn thấy điều gì đó kì diệu.
Tae Ho cảm thấy rất lo lắng trước hai chữ 'thành viên mới' và 'lâu'.
''Những người không thờ phụng một vị thần cụ thể nào thì đều là kiểu vòng quay ngựa gỗ. Um, dù sao thì cũng chào mừng. Nên là vui lên đi nào.''
Heda vỗ vai Tae Ho lần nữa.
'Mình nhớ hồi xưa quá.'
Đội thi đấu chuyên nghiệp đầu tiên mà cậu tham gia thật sự đúng là một đống phế liệu.
''Nào nào. Đừng buồn rầu như thế nữa. Đi thôi.''
Heda vui vẻ nói và kéo tay Tae Ho. Cậu bị cô ấy kéo ra khỏi đại sảnh và nhìn thấy một bến cảng cùng khá nhiều chiếc thuyền.
''Chúng ta sẽ lên thuyền để tới các quân đoàn tương ứng.''
Ngay sau khi Heda giải thích xong, các Valkyrie và các chiến binh cũng ùa ra.
''Những chiến binh của Odin! Theo ta!''
''Đi nào! Vi Thor!''
Các Valkyrie với kỉ luật quân sự cao dẫn đầu những chiến binh và leo lên thuyền. Các Valkyrie có đông thành viên thì có đến hàng chục người, còn những Valkyrie ít thành viên thì chỉ có khoảng mười người.
'Ít nhất thì mình cũng sẽ được thoải mái vì không có ai khác cả.'
Trong lúc cậu đang cố suy nghĩ tích cực thì Heda lại kéo tay cậu.
Ở cuối bến cảng. Có một con thuyền gỗ xếp bên cạnh các con thuyền khác.
''Này, lên đi.''
Heda nhảy lên thuyền và ra hiệu bằng tay. Thay vì nhảy lên ngay thì Tae Ho đứng nhìn con thuyền ở bên cạnh.
''Chúng ta không có nhiều thành viên. Vậy thì sao phải cần một con thuyền lớn làm gì.''
Câu trả lời của Heda thực sự rất hợp lí. Rốt cuộc, Tae Ho cũng chịu nhảy lên con thuyền gỗ.
''Muốn hút một điếu không? Cậu trông có vẻ cần một điếu đấy.''
Heda vừa cười vừa cầm lấy mái chèo, sau đó dùng chân chạm vào cái hộp ở gần đó. Ở bên trong là một túi thuốc lá và một cái tẩu.
''Khởi hành nào!''
Tiếng tù và vang lên cùng với một tiếng hô lớn. Các con thuyền lớn lần lượt khởi hành, bắt đầu từ bên trái sang.
Heda nhồi đầy thuốc lá vào cái tẩu, có lẽ là để đưa cho Tae Ho hoặc là để cô ấy hút.
''Này, không sao đâu. Chúng ta ít nhất vẫn có một ưu điểm có thể sánh ngang với những người khác.''
Dù thế nào đi nữa thì đây vẫn là một quân đoàn của thần linh mà. Vậy là phước lành cũng có tồn tại.
''Là gì vậy?''
Tae Ho hỏi với ánh mắt có chút mong đợi, Heda đưa cái tẩu lên miệng và nói.
''Đó là.....''