Một thời gian dài trôi qua, gia đình tôi trở về thành phố cũ khi con trai tôi bắt đầu vào trung học.

Vợ tôi quay trở lại công ty trước đây vì cô ấy đã thăng chức và được bổ nhiệm làm giám đốc chi nhánh trước.

Còn về tôi thì, với những kiến thức về tương lai mà tôi đã có như các trận đua ngựa đang thịnh hành trên internet, thông tin về giá cổ phiếu tăng vọt ở mặt nào hay những con số trúng thưởng của xổ số ở trong đầu tôi, vì vậy tôi dùng số tiền tiết kiệm và tiền hưu trí của mình vào đó và số tiền của tôi đã tăng lên một cách nhanh chóng nên tôi có một khoản tiền khổng lồ, và bây giờ tôi đang quản lý tài khoản của mình tại nhà và làm việc nhà.

Du hành thời gian đúng là một phước lành.

Vợ tôi hơi nản lòng vì sự thật là tôi kiếm được nhiều tiền hơn cô ấy, người đang được thăng chức đều đặn, mặc tôi đang bước cá độ một nửa trong số đấy, nhưng có lẽ vì cô ấy cảm thấy tội lỗi khi buộc tôi phải nghỉ việc trước đây, cô ấy đã chấp nhận mà không phàn nàn.

Tôi đã miễn cưỡng quay trở lại thị trấn này, nơi con trai tôi có thể gặp lại Natsumi Kawakami, nhưng tôi phải trở lại để ở bên vợ mình.

Sau đó, khoảng vào lúc con trai tôi bước vào học kỳ hai của năm đầu tiên ở trường trung học.

Con trai tôi đưa một cô gái về nhà.

“Con về rồi”

“Cháu xin phép ạ!”

Tôi sẽ không bao giờ quên nó, đó là Natsumi Kawakami, con bé trông giống hệt như khi nó phản bội con trai tôi.

Khi nhìn thấy khuôn mặt con bé ấy, tôi nguyền rủa số phận của mình, cho rằng đây là cách mọi chuyện sẽ lặp lại.

“...Yuuji. Cô gái trẻ cạnh con là ai?”

Trong khi cố gắng kìm nén những cảm xúc dâng trào trong lòng, tôi giả vờ không để ý và lắng nghe.

Nhân tiện, vợ tôi đang làm thêm giờ và vẫn chưa về nhà.

“Là Natsumi, Kawakami Natsumi. Như bố thấy đó ạ, bọn con từng chơi với nhau rất nhiều hồi con còn sống ở đây từ xưa.”

“... Có vẻ như đã từng có việc đó nhỉ. Cháu trưởng thành rồi”

Tôi nói câu đó với giọng điệu khá trầm, như thể tôi là một nhân vật phản diện trong một bộ phim truyền hình drama.

“Ừm, đã được một khoảng thời gian rồi ạ! Cháu là Natsumi, bạn thuở nhỏ của Yuuji!”

Natsumi Kawakami cúi đầu chào tôi.

Bạn thuở nhỏ hử... Tôi nghĩ đã khá lâu kể từ lần cuối bọn nó gặp nhau để gọi nhau như vậy, bất kể lần cuối là gì...

“Vậy, hôm nay có chuyện gì mà con đưa con bé đến đây?”

“À…ừm... Con đã bắt đầu hẹn hò với Natsumi, nên con muốn giới thiệu cô ấy với bố mẹ ạ.”

“Bố hiểu rồi.”

Tôi nghiến răng.

Tôi muốn đấm Natsumi Kawakami ngay bây giờ, nhưng tôi đã kiềm chế được.

“... Ta phản đối. Ta không giao con trai mình cho một cô gái lạ mặt được.”

“Bố!? Không phải điều đó trái ngược với những gì bố đã nói sao!?”

“Ta đoán kể cả thế thì quyết định ta vẫn không thay đổi. Hơn nữa, cô gái này chắc chắn trông giống kiểu người không chung thủy. Nếu con hẹn hò với một người như vậy, con sẽ chỉ bị tổn thương thôi.”

“Đừng nói xấu Natsumi! Natsumi sẽ không lừa dối con!”

Đây là những gì tôi phải làm.

Tuy nhiên, nếu tôi tiếp tục phản đối việc này, con trai tôi có thể bắt đầu ghét tôi, vì vậy tôi nghĩ tôi sẽ thỏa hiệp.

“...Thôi được. Miễn là hai đứa chỉ yêu đương chơi chơi, bố sẽ không nói gì thêm. Làm gì tuỳ thích đi.”

Lần trước, tôi đã tự mình nuôi con trai mà không gặp vấn đề gì, nhưng tôi vẫn không thể nói rằng mình có nhiều tiền để chi tiêu.

Nói cách khác, ở tương lai trước đó, Natsumi Kawakami đã phải cân nhắc mối quan hệ với con trai tôi với mạng sống của mẹ con bé và đã chọn mẹ mình.

Và lần này, vì chúng tôi có tiền, con bé đã đến với bọn tôi mà không chuyển sang gười khác.

Thật vậy, kết quả điều tra của thám tử cho thấy vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy Natsumi Kawakami đang lừa dối con trai tôi.

Tuy nhiên, tôi cũng biết rằng vào thời điểm con trai tôi và Natsumi Kawakami bắt đầu hẹn hò, bệnh tình của mẹ Natsumi Kawakami đã bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.

Nói cách khác, ngay từ khi bắt đầu hẹn hò với con trai tôi, con bé đã có kế hoạch là sẽ dựa vào tiền của tôi.

Việc tiếp cận với danh nghĩa bạn thuở nhỏ là một phần của kế hoạch đó, vì vậy con bé không cần phải lừa dối con tôi làm gì, nó sẽ không phải là một lựa chọn tốt vì điều đó sẽ khiến chúng tôi, cha mẹ thằng bé, không hài lòng.

Nghĩ về điều đó như vậy, tôi lại một lần nữa cảm thấy khinh miệt Natsumi Kawakami.

Kể cả khi lần trước vì mẹ con bé, nó đáng ra nên làm điều gì đó hợp lý hơn, như chia tay con trai tôi và tìm người khác.

Con bé đã không làm vậy, có lẽ vẫn còn tình cảm với con trai tôi nên không chia tay nên đã âm thầm phản bội con trai tôi, người mà nó đã gắn bó nhiều năm, đó là lý do tại sao con trai tôi tự s*t.

Và lần này, xét về thời điểm, ban đầu con bé nó chỉ muốn tiền nên tiếp cận con trai tôi, người mà thậm chí còn chả thân thiết như lần trước khi cả hai đã khá xa cách, nói cách khác, con bé đang đào mỏ gia đình tôi.

Nếu nhìn nhận theo một góc độ khác, nó cũng có thể được coi là câu chuyện ấm lòng về một người con gái hy sinh bản thân vì mẹ mình.

Tuy nhiên, tôi lại thấy cực kỳ khó chịu khi con bé phải thao túng con trai tôi trong số tất cả người khác.

“Được rồi, kết thúc câu chuyện ở đây. Tiếp theo, chúng ta hãy gọi cho bố của Kawakami-san và thảo luận vấn đề này.”

Cảm thấy bầu không khí đang trở nên căng thẳng, vợ tôi kết thúc cuộc trò chuyện.

"Natsumi-chan, nhà cô có bữa tiệc mừng năm mới. Cháu có muốn đến ăn không?"

"Dạ không ạ... Hôm nay cháu về nhà đây."

Vợ tôi cũng mời Natsumi Kawakami đi ăn tối, nhưng con bé có vẻ không thoải mái và chỉ bỏ đi.

“Con cũng đang vào phòng đây.”

Sau khi tiễn con bé đi, con trai tôi cũng lui về phòng với vẻ mặt bối rối.

“Anh có thể nói chuyện với em một chút được không?”

Khi tôi vẫn còn ở phòng khách ăn những món ăn mừng năm mới, vợ tôi gọi tôi.

“Em thấy tội cho Yuuji, nhưng có lẽ tốt nhất là ta nên cắt đứt quan hệ của thằng bé với Kawakami và những người khác.”

Tôi ngạc nhiên trước những lời cô ấy nói.

Cho đến bây giờ, vợ tôi vẫn luôn ở vị trí là người mắng tôi vì tôi ghét Natsumi Kawakami , nên tôi nghĩ cô ấy cũng đứng về phía con bé.

“Thực ra, bố mẹ Kawakami đã nhờ em giúp đỡ chi phí y tế vài lần rồi.

Để xác minh xem cô ấy có thực sự bị bệnh hay không, em đã yêu cầu thêm với tay thám tử mà anh đã nhờ trông chừng Natsumi.

Và em phát hiện ra là chồng của Kawakami mới là người ngoại tình. Một số người nói rằng lượng stress gia tăng khi biết điều đó đã khiến bệnh tình của vợ anh ta trở nên trầm trọng hơn.”

“Đó là……”

Tôi không nói nên lời.

Có đôi chút khác biệt, nhưng với tư cách là cha mẹ, liệu con cái của họ có đi theo cùng một khuôn mẫu không?