“Có thể tệ hơn, đó có thể là một con Drake,” Saeter trả lời.“ Những bọn Troll nhỏ hơn và sẽ hiếm khi tấn công một nhóm người vũ trang đầy đủ như vậy, đặc biệt là khi chúng vừa ăn. Chừng nào chúng ta không đụng phải chúng , ta sẽ ổn thôi. Con này chắc chắn đã lần theo vết máu giống như Blacknail và đã chọn ra mục tiêu

**Drake là gì?

Một số tên cướp trông có vẻ hơi sợ hãi. Một vài tên thì có ánh mắt đầy lo lắng nhìn vào khu rừng xung quanh chúng.

“Cái gì một con troll? Tôi đã từng nghe nói về chúng nhưng tôi thực sự chưa bao giờ mong gặp chúng, hay bị chúng nhìn thấy ,” một trong tên tân binh nói.

Saeter nhìn tên đó một với cái nhìn khinh bỉ, nhưng ông ấy vẫn trả lời.

“Bọn troll có đôi răng nanh với kích thước bằng những con dao dài và lớp da dày, điều đó khiến cho chúng không thể bị giết trừ khi bị chặt đầu. Ngoại trừ điều đó, chúng cơ bản là những gì ngươi sẽ nhận được nếu ngươi mang theo một con goblin và làm cho nó to gấp đôi một người đàn ông và dễ nổi giận gấp trăm lần” ông ấy giải thích.

“Đẫm máu một cách tuyệt vời …” một trong những tên cướp khác lẩm bẩm mỉa mai.

Sau khi nói xong thì Saeter liền đứng dậy và kiểm tra xung quanh các xác chết. Ông ta gọi Blacknail đến và chỉ cho con hobgoblin những dấu hiệu khác nhau trong khu vực lộn xộn kia. Con hobgoblin thấy điều này thú vị hơn nhiều so với các bài học lần theo dấu vết trước đây của nó. Khứu giác của nó đã giúp nó rất nhiều.

“Có vẻ như có ba người đàn ông đã ở đây và họ bị bọn Troll tấn công một cách chớp nhoáng . Chúng đã giết chết một người bị thương và những người bạn của anh ta sau đó đã chạy trốn. Có vẻ như bọn troll đã không đuổi theo họ, mà thay vào đó chúng lấp đầy cái bụng của mình rồi quay trở lại khu rừng,” Saeter nói với Red Dog.

Anh ta có vẻ suy tư khi đang xem xét các lựa chọn.

"Phương án tốt nhất của chúng ta là lần theo đến trại của chúng. Liệu chúng có đề phòng không?" Red Dog hỏi Saeter.

"Rất khó nói. Tôi đoán rằng cuộc tấn công của bọn troll là vào đêm qua, đủ thời gian để tôi cảm thấy yên tâm. Nhưng tôi đoán lũ troll rất quen thuộc với khu rùng, do vậy tôi cá là bọn người kia đã không ngủ được nhiều tối qua "Saeter trả lời.

"Và chúng ta sẽ làm gì?" Blacknail nghe ai đó lẩm bẩm đằng sau mình.

"Chúng ta sẽ đi một cách cẩn thận, và khi chúng ta tìm thấy trại của chúng, ta sẽ vây quanh nó. Nếu không có vấn đề về bọn troll chúng rõ ràng sẽ chỉ để ý đường lớn ,"Red Dog nói với họ.

Saeter gật đầu đông ý

"Tôi và Blacknail sẽ do thám con đường phía trước. Chúng tôi sẽ cố hạ hoặc đánh dấu bất kỳ tên lính canh nào, như vậy thì sau đó ngươi và những người khác có tiếp cận dễ dàng hơn,"Saeter đề nghị.

"Có vẻ ổn," Red Dog trả lời.

Lại đây Blacknail. Đã đến lúc để dạy cho ngươi phần bạo lực trong công việc của người lính. Ta có linh cảm ngươi sẽ tiếp thu nó nhanh chóng,"Saeter nói với nó, khi ông tháo ba lô của mình và đưa nó cho một tên cướp.

.

Blacknail cười khúc khích và liếm môi của mình.NGhe có vẻ như nó sẽ có rất nhiều niềm vui.NÓ nghĩ rằng không thứ gì thích hơn việc ngồi trong rùng rình rập con mồi với mùi máu tỏa trong không khí.Tim nó đạp mạnh vì sự phấn khích khi nghĩ về việc này.

"CÁM ƠN ÔNG CHỦ NHIỀU" nó trả lời với sự phấn khích hiện rõ trên khuôn mặt.

Saeter đi qua các bụi cây cực kì lặng lẽ đến nỗi ngay cả Blacknail cũng gặp khó khăn khi đi theo. Nó cố gắng im lặng đi theo dấu vết của chủ nhân. Đôi tai không có ích cho lắm nhưng khi bỏ đôi giày nó có thể di chuyển một cách nhẹ nhàng, đủ để Saeter không phàn nàn.

Bản năng của nó giúp nó giữ thăng bằng và nhận biết nơi đặt chân xuống mà tránh đạp vỡ cành cây hoặc những trở ngại khác. Sau một hồi di chuyển mà không cần tới đôi giày, mặt đất ẩm và những thảm cỏ ướt khiến nó thấy dễ chịu hơn hẳn. Sự hồi hộp của cuộc đi săn đã lấn át việc khá mệt mỏi để đi được tới đây.

Tán lá trên đầu đủ mỏng để ánh sáng có thể lọt qua.Có nhiều ánh sáng cũng có nghĩa là có nhiều hơn những bụi cây màu xanh và điều này giúp cho họ có thêm nhiều chỗ để ẩn náu.

Khu vực này nhiều đá hơn cả trại của Herad. Cứ một lúc là họ lại bị vấp bởi những khối đá nhô lên từ mặt đất, như tảng đá mà họ đã làm chỗ trú trong đêm qua.

Phía trước anh ta, Saeter di chuyển từ phía sau một cây để nhìn cẩn thận một cái cây bị giẫm. Sau khi xác nhận rằng mình vẫn đi đúng hướng, ông đứng dậy và bắt đầu di chuyển một lần nữa, rình rập quan sát thông qua các bụi cây trong khi di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác và kiểm tra dấu vết của mục tiêu.

Blacknail quan sát và cố gắng để bắt chước cách di chuyển của ông chủ.Nó bị ấn tượng bởi cách di chuyển của ông ta cũng như làm thế nào mà ông còn chẳng dùng đến mũi mấy.

Con hobgoblin quan sá cái cách mà chủ nó kiểm tra xung quanh rùng trong khi vẫn đang nấp trong bụi. Sau một phú, Saeter giơ bàn tay và ra hiệu cho Blacknail.

Trước khi họ bắt đầu lần theo những kẻ đào ngũ, Saeter đã cho nó ghi nhớ một số các cử chỉ tay khác nhau. Blacknail ngay lập tức nhận ra chúng rất hữu ích cho việc giao tiếp mà không hề gây ra bất kỳ tiếng ồn nào. Ông chủ đã nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời. Blacknail đã chắc chắn không có gì giống như vậy sẽ xảy ra với nórằng sẽ không có ý tưởng nào như thế đến từ nó.

Cái tín hiệu mà chủ nhân đang làm lúc này có nghĩa là ông ta sẽ tìm chỗ nấp bởi có cái gì đó đang ở xung quanh đây. Nó thấy vô cùng phấn khích khi nghĩ đến việc dồn con mồi vào chân tường. Miệng nó chảy cả nước dãi trong lúc suy nghĩ , nhưng nó phải tuân lệnh ông chủ và quan sát xem ông ấy đang ở đâu. Ngay sau đó, một cách từ từ và cẩn thận để không thu hút sự chú ý, con hobgoblin cúi xuống và nấp ở gốc cây bên cạnh nó.

Tuy nhiên, Nó không thể kiềm chế được việcv sẽ bị lộ và nhìn xem cái thứ mà Seater đang nhìn là gì. Blacknail hăm hở quan sát khu rừng để tìm nó, nhưng thật thất vọng khi nó đã không thể thấy bất cứ cái gì hay bất cứ ai ngoài các nhánh cây hay những cái gốc cây quanh đây.

Nó muốn đi săn! Răng của nó ngưa ngáy, và nó dùng lưỡi liếm răng để chuẩn bị cuộc đi săn. Nó rùng mình khi nó cảm thấy thứ gì đó giống như cơn thịnh nộ bắt đầu nổi lên bên trong nó. Cơn thịnh nộ lấp đầy làm cho nó ngứa hết tay chân và thèm máu.

Blacknail đã nhắm mắt lại và tập trung nhớ lại bài tập kiếm để ngăn chặn cơn ham muốn . Nó biết kỷ luật sẽ làm cho nó mạnh mẽ hơn là giận dữ hay đói khát.

Một lúc sau sau khi Blacknail đã kiểm soát được sự thôi thúc bên trong mình. Nó mở mắt để xem Saeter ra hiệu gì cho nó. Tín hiệu đầu tiên là nói với Blacknail nhìn qua bên trái của nó, và cái tiếp theo là ông muốn Blacknail chờ đợi và quan sát. Với tiếng thở dài tiếc nuố,i nó tự nhủ với bản thân là phải tiếp tục chờ đợi, và không săn đuổi.

khi Saeter lén lút đứng dậy và bắt đầu di chuyển, Blacknail nhìn về hướng mà ông chủ nó đã chỉ .Nó vẫn không thấy bất cứ thứ gì. Saeter dừng lại bên cạnh một thân cây lớn và ra hiệu cho Blacknail một lần nữa. Ông muốn nó cẩn thận đánh dấu mục tiêu từ hướng đối diện.

Blacknail cười khi nó đứng dậy và làm theo lệnh. Cuối cùng,đã có một cơ hội để thể hiện! Nó hào hứng rón rén bước về phía trước trong khi tìm kiếm con mồi của nó. Sau khi nó di chuyển qua tảng đá lớn lởm chởm ,nó ngạc nhiên khi nhìn thấy có sự di chuyển gần đó.

Ngay lập tức con hobgoblin đang núp ngừng chuyển động , và đôi mắt của nó tập trung vào vị trí kia.

Khi ông nhận thấy Blacknail đã thấy một cái gì đó màu nâu với kích thước con người đang di chuyển cẩn thận. Thứ đó nấp sau một cái cây, do đó ông không thể biết được nó là thứ gì. Ông lén đi quanh tảng đá để có tầm nhìn tốt hơn.

.

Đó là một người đàn ông! Hắn đang quan sát khu rừng từ một nơi cao trong khi đang tì vào một cái cây. Ông ta khoác một chiếc áo choàng màu nâu lớn còn bên trong là một cái áo màu xanh lá mạ và một cái quần đen.

Bộ quần áo làm Blacknail hoang mang. Nó không thể nghĩ ra một lý do tốt nào về việc mặc cái áo màu xanh, và đó là một ý tưởng ngu ngốc. Có phải hắn muốn được nhìn thấy? Hay nó có thể là một cái bẫy?

Blacknail quay đầu nhìn chủ nó. Saeter nhận thấy ánh mắt nó và nhanh chóng giơ lên hai ngón tay ra hiệu . Hai ngón tay có nghĩa là... có một người đàn ông khác đang ở gần đó. Blacknail vội vàng ra hiệu lại “ở đâu?”.

Chủ nó chỉ tay đến chỗ khác trên đồi, và sau đó ra hiệu rằng tên đó thuộc về ông ấy. Sau đó, ông chỉ người đàn ông kia để cho Blacknail thấy. Blacknail cười trong vui sướng và liếm đôi môi của nó. Chủ của nó sẽ hạ một người trong số chúng, và ông muốn Blacknail xử tên còn lại. Đó là một món quà tuyệt vời mà chủ của nó đã cho nó.

Con hobgoblin quan sát tên trên đồi cho đến khi hằn nhìn đi chỗ khác. Sau khi thấy không bị chú ý, Blacknail lẻn ra từ phía sau tảng đá và rón rén đi về phía trước dọc theo một con đường dẫn lên đồi bị khuất khỏi tầm nhìn tên đó. Nó gần như rên lên với sự vui sướng.

Một lúc sau nó đã tới gần đủ để có thể ngửi thấy mùi tên đó, và nó run lên trong sự chờ đợi. Nó vòng quanh đồi và bắt đầu leo lên từ bên sườn. Điều này sẽ mang lại rất nhiều niềm vui!

Khi nó leo lên tới nơi đôi tai của Blacknail đã phát hiện những âm thanh nằm ngoài khu rừng. Nó tạm dừng để lắng nghe. Nó nghe có vẻ giống như một số người đang nói chuyện và di chuyển, có nghĩa là trại của con người không cách đây quá xa.

Nó do thám khu rừng theo hướng đó nhưng không thấy bất cứ cái gì, có nghĩa là bất cứ ai trong trại là không đủ gần để thấy nó. Yên tâm, con hobgoblin đã bắt đầu trườn qua những cái bụi giữa nó và tên lính gác.

Mục tiêu của nó là một người đàn ông có kích thước trung bình với mái tóc đen. Nó vẫn đang nghiêng mình bên cái cây trong khi quan sát chậm rãi khu rừng bên dưới nó để tìm mối đe dọa. Tuy nhiên, Blacknail đã thoát khỏi ánh nhìn của tên đó và bây giờ nó sẽ an toàn ở phía sau tên lính gác. Tên lính sẽ không bao giờ biết nó đến, điều đó làm cho Blacknail thích nó.

"Có thấy gì không, Kratz," người đàn ông đột nhiên hét lên. Blacknail nằm xuống đất đề cao cảnh giác.

"Ha, nếu thấy gì thì tôi đã nói rồi," một câu trả lời đến từ một nơi khuất tầm nhìn.

"Ya, nhưng có vẻ ông chủ muốn chúng ta đôi khi kiểm tra để có thông tin. Tôi đoán ta vẫn còn sống khi ta vẫn nói chuyện về mọi thứ,"người đàn ông đầu tiên đã trả lời bằng một câu đùa.

Câu trả lời duy nhất mà người đàn ông khác đó là cười thầm. Blacknail gượng một chút và cố gắng tìm người nói thứ hai, nhưng thật đáng thất vọng là nó không thể nhìn thấy hắn ta.

Sau đó đã có những âm thanh của những tiếng xô xác và thở hổn hển. Mục tiêu của Blacknail nhìn qua và nhíu mày đầy lo ngại.

"Anh không sao chứ, Kratz? Tôi nghĩ rằng tôi nghe thấy một cái gì đó,"người đàn ông hét lên.

Âm thanh duy nhất từ chỗ người đàn ông mà hắn nói chuyện chỉ còn lại tiếng hót của một con họa mi. Sự khó chịu của người lính đó tăng lên vì mối quan tâm của hắn đã chuyển sang nghi ngờ. Hắn ta bước về hướng trại và mở miệng ra như thể sắp la lên.

Blacknail phóng mình nhanh về phía người đàn ông. Tiếng hót của con họa mi đó là một tín hiệu. Blacknail chắc chắn nó có nghĩa là Saeter đã hạ tên lính gác thứ hai, và đó có nghĩa là Blacknail cần phải hành động.

Con hobgoblin lướt nhanh trên mặt đất nhanh như tia chớp. Cơ bắp nó giúp nó tiếp cận hắn ta với tốc độ kinh hoàng. Cơn gió thổi cái áo choàng của nó về phía sau khi nó nhảy về phía trước từ bụi cây. Trước khi hắn có thể quay lại hay hậm chí la lên, Blacknail đã ở trên hắn ta.

Con hobgoblin đã tấn công tên lính khôngcó đề phòng kia bằng một cú bay với kết quả là tay của nó quấn quanh thắt lưng của hắn ta. Nhờ yếu tố bất ngờ và tốc độ đã giúp nó đánh ngã người tên lính. Nó cũng đánh vào phổi của đối thủ của mình, và đã ngăn cho hắn ta không hét lên tiếng báo động.

Họ cùng nghiêng về một bên. Việc quật ngã tên lính gác dường như là vô dụng. Trong khi đó, Blacknail dùng sức của mình lên thắt lưng người đàn ông để kéo hắn lên, và sau đó xoay một chân của hắn để nó có thể đưa thắt lưng vào dưới đầu gối của người đàn ông. Dùng việc đó làm đòn bẩy để nó có thể đè lên lưng của tên đó.

Họ té nhào xuống đất với âm thanh rất lớn. Mặt của tên lính đáp đất trước và với trọng lượng của con hobgoblin trên lưng. Đây là lần thứ 2 hắn bị nốc-ao, và những gì hắn ta có thể làm là trút ra những hơi thở nặng nề trong đau đớn.

Tên lính nằm úp đang cố gắng hít lấy hơi để kêu lên, hoặc có thể là hét lên, nhưng Blacknail đã nắm lấy mái tóc của hắn và kéo mạnh đầu hắn lên. Điều này khiến cho người đàn ông rên rỉ trong đau đớn, và Blacknail dùng móng vuốt của nó kề vào cổ của hắn ta.

Tên lính gác rất bình tĩnh khi móng vuốt của Blacknail kề quanh cổ họng của hắn. Hắn rên rỉ trong sợ hãi và Blacknail cười trong sự thỏa mãn. Sau đó, nó điều chỉnh trọng lượng của mình để nó có thể nghiêng về phía trước vào tầm nhìn của hắn.

Người đàn ông đang nghi ngờ một cái gì đó là lạ về người tấn công mình, nhưng khi hắn nhận một cái nhìn toàn diện về khuôn mặt của Blacknail ,đôi mắt của hắn mở to và sau đó mắt hắn trợn trắng.

"IM LẶNG" Blacknail thì thầm một nửa và nửa còn lại gầm gừ với anh ta.

Người đàn ông đầu lắc lên lắc xuống. Lúc đầu Blacknail nghĩ rằng tên lính đã cố gắng để gật đầu, nhưng sau đó thấy mắt hắn trợn lên cho đến khi chỉ còn màu trắng trong mắt hắn và hắn ẻo lả như một cá chết.

Blacknail đã nắm lấy cổ người đàn ông và tát anh ta. Cú tát đã gây ra một tiếng ồn lớn và để lại một dấu tay màu đỏ trên khuôn mặt của người đàn ông, tuy vậy tên lính gác không có phản ứng gì.

Blacknail thở ra thất vọng.Nó muốn có nhiều niềm vui hơn. Nó bỏ chân của nó ra và nhìn chằm chằm vào tên lính đang bất tỉnh với sự thất vọng.

Blacknail nghe thấy có ai đang tiếp cận và xoay lại thì thấy Saeter đi ra từ bụi cây. Saeter cau mày khi ông thấy cái xác chết bất động nằm dưới chân Blacknail.

"Ta nghĩ ta đã nói với ngươi là phải cố bắt sống chúng" Saeter nói với sự thất vọng.

"HẮN CHƯA CHẾT, HẮN NGU NGỐC. TÊN NGỐC CHỈ ĐI NGỦ THÔI, HẮN KHÔNG VUI" Blacknail rít lên trong phiền toái.

"Ta thấy rồi" Saeter trả lời với giọng bối rối, điều này có nghĩa ông ta không hiểu gì cả. Ông đi qua chỗ người đàn ông bất tỉnh và đã đá vào hắn một vài lần, nhưng có vẻ hài lòng khi hắn nhăn mặt và rên rỉ .

"Cái trại nằm ở hướng đó" Blacknail nôn nóng nói với chủ của mình khi nó đưa ngón tay chỉ hướng tới nơi phát ra tiếng ồn mà nó đã nghe trước đó.

Con hobgoblin muốn tiếp tục đi săn. Có vẫn còn nhiều người để bắt, và nó chưa bao giờ có nhiều niềm vui như thế. Nó đang lâng lâng trong choáng váng và hy vọng; kể cả như vậy với nó vẫn có một chút thất vọng vì nó không ăn bất kỳ con mồi nào nó gặp.

Sau khi nhìn về cái hướng Blacknail đã chỉ , Saeter nói với con hobgoblin.

"Thật tốt khi biết điều này, nhưng bây giờ đó không phải là công việc của ngươi. Kéo anh bạn đó đi và giấu hắn ta vào trong các bụi cây cùng với tên mà ta đánh ngất. Sau đó thì ngồi lên chúng cho đến khi ta trở lại với Red Dog... mà ngươi không thực sự phải ngồi lên họ, chỉ cần canh họ là được,"Saeter nói với Blacknail.

"VÂNG, ÔNG CHỦ" Blacknail chấp nhận với một chút thất vọng. Tại sao ông ấy không bao giờ để nó được vui? Con người đã ở rất gần. Nó chỉ muốn rình họ một chút. Sẽ không ai sẽ biết cả.

Saeter quay đi, và đi trở lại qua cái cây hướng tới nơi Red Dog đang chờ đợi họ. Khi ông đã đi, con hobgoblin nắm lấy chân người đàn ông và bắt đầu kéo anh ta vào bụi cây. Nó dễ dàng tìm thấy người đàn mà Saeter đã hạ chỉ bằng mùi, và để tên đó nằm trên tên trước.

Nó đã gần như thất vọng khi Saeter thực sự không muốn nó ngồi trên chúng. Xếp chồng những người đang bất tỉnh lên nhau nhìn thực sự rất hợp, và Blacknail thích cái ý tưởng ngồi trên xác của con mồi mà nó bị đánh bại.

Blacknail bắt đầu nghĩ có nên chờ Saeter trở lại. Nó đã bắt đầu hơi đói. Nó đã được dặn là không được phép ăn con người, nhưng có lẽ nó có thể liếm họ. Hoặc có lẽ nó có thể cắt một số phần và ăn một chút những phần đó. Họ có lẽ… sẽ sống mà.

Sau khi suy nghĩ về điều đó trong một lúc, Blacknail đã quyết định chỉ đơn giản là lấy một ít thịt bò khô ra khỏi túi của mình và ăn nó. Nó đang nhai giữa chừng thì nó nghe một người nào đó kêu lên về phía của nó.

"Kratz! Teriol! Tôi đem bữa ăn tối cho hai người này" tiếng kêu đó đang hướng về phía của Blacknail.

Blacknail bình tĩnh nuốt miếng thịt khô cuối cùng và cố gắng nghĩ ra một kế hoạch. Rõ ràng là người này đang gọi cho hai người đã bị đánh ngất. Nếu hắn ta không nhận được câu trả lời thì khi đó hắn có thể sẽ báo động, điều đó thật tệ.

Nó nên thử bắt chước giọng con người và trả lời lại? Không, điều đó sẽ không có tác dụng.Nó không có giọng nói giống con người . Giọng nói của con người đều rất trầm và ngu ngốc.

Blacknail bắt đầu liếm ngón tay của mình cho sạch sẽ. Nó có nên dánh thức một tên và buộc hắn phải trả lời? Không, không đủ thời gian.

Mắt Blacknail liếc qua những tên đang bất tỉnh mà anh ta đáng lẽ phải canh gác, và khựng lại nhìn vào chiếc áo choàng và đôi găng tay của tên nhỏ con. Nó cười toe toét khi có một ý tưởng xuất hiện.

"Mọi người, có ở đó không?" giọng nói cất lên một lần nữa.

Tên đó bắt đầu có một chút lo lắng. Hắn dừng lại và thận trong liếc nhìn cái bụi trước mặt để tìm bạn bè của mình. Lúc đó hắn đang giữ cân bằng cho hai đĩa thức ăn nóng trên tay của mình.

Sự căng thẳng của tên đó biến mất khi một người nhỏ con mà hắn biết bước ra từ phía sau một cây. Vì lý do nào đó cái mũ trùm được đội lên, nhưng tên kia nhận ra đó là áo choàng của bạn hắn.

Hắn ta cười khi hắn nhận ra rằng đó người bạn của hắn đang ho giữa chừng, mà có lẽ đó là lý do tại sao anh ấy đã không trả lời anh ta trước đó. Tên lính gác đã vẫy tay rất vui vẻ khi hắn sải bước về phía trước, sau đó mở rộng đôi bàn tay đeo găng để lấy đĩa thức ăn.

"Phía sau cậu," tên lính canh nói khi đang ho, khi hắn giơ bàn tay của mình chỉ về một điểm phía sau tên kia. Giọng nói của hắn khan khan, có thể là do ho.

"Cái gì vậy?" tên đó hỏi khi hắn quay sang nhìn.

Đó là lúc khi Blacknail, người đang mặc quần áo của tên lính gác, nhảy lên và đập hắn ta ở phía sau đầu với tấm gỗ.

"Cái …" người đàn ông rên rỉ khi bước đi loạng choạng.

Blacknail đánh hắn ta một lần nữa, và đánh liên tục cho đến khi hắn ngã xuống. Sau đó con hobgoblin hạ cái mũ trùm xuống để lộ khuôn mặt cười toe toét xanh lét của nó, và bắt đầu để kéo tên thứ ba vào cái bụi cây để nằm chung với những tên khác. Điều này thật là vui!