Một tuần sau, việc quay chụp ở đảo Trường Mai cơ bản đã kết thúc. Dựa theo đề nghị của Tô Mộc trước đó, còn cần phải chụp một ít hình ảnh tẩy trắng san hô. Ở phương diện này, hiện nay chọn cảnh ở đảo Trường Mai cũng rất hạn chế.
"Tôi đề nghị chọn cảnh ở nơi này." Tiến sĩ Quan chỉ vào bản đồ phía trên màn hình: Đại Bảo Tiều. "Từ nam chí bắc với Đông Bắc Australia vùng duyên hải của Đại Bảo Tiều là cụm đá san hô lớn nhất thế giới, toàn bộ dài hơn 2300 km. Quan Lỗi đẩy kính mắt, "Trước mắt, biến đổi khí hậu khiến cho nhiệt độ của hải dương tăng lên đã được cho rằng là mối đe dọa lớn nhất Đại Bảo Tiều gặp phải.”
"Đây quả thực là một địa điểm thích hợp để chọn cảnh." Tô Mộc nhíu mày, "Nhưng là dùng cho mục đích quay phim thương mại ở nước ngoài, thủ tục sẽ gặp trở ngại gì không?"
"Việc này thì yên tâm, giao cho Từ San đi xử lý." Cố Trừng Huy cân nhắc sơ bộ một chút, "Cứ quyết định như vậy đi."
Trên thực tế, mãi cho đến khi việc quyết định đến Đại Bảo Tiều để thực hiện các cảnh quay, về đề nghị này của Tô Mộc cũng chỉ có cô, Cố Trừng Huy và tiến sĩ Quan ba người biết được.
Đương nhiên, sắp xếp việc như này, hiển nhiên trong đó cũng phải có ý nghĩa.
Thời điểm Hạ Chinh chạy tới phòng thí nghiệm, Cố Trừng Huy và Tô Mộc vừa mới đi ra.
Lần trước bởi vì sự kiện tặng quần áo, Hạ Chinh bị Cố Trừng Huy ném đi Châu Phi điều tra hạng mục. Tô Mộc vẫn cảm thấy, trong chuyện này có chút muốn xin lỗi Hạ Chinh, cho nên bỗng nhiên gặp phải trợ lý Hạ, Tô Mộc có phần xấu hổ chỉ lễ phép gật đầu.
Hạ Chinh tới tìm Cố Trừng Huy, đã tìm được người tiết lộ phương án của TIME.
Tô Mộc hơi kinh ngạc, thì đã nghe được Cố Trừng Huy phun ra mấy chữ: "Khương Y Đình?"
Hạ Chinh gật đầu.
Mới ngày hôm qua, Mông Phong lại có thể lần thứ hai vượt lên trước lộ ra quảng cáo hoa đợt hai. Tuy rằng nội dung là quay tại hiện trường, nhưng gần như áp dụng phương pháp chế tác hậu kỳ giống của Kim An lần này, chuyện này có thể nói là cực kỳ ý vị sâu xa.
"Thời gian lưu chuyển" Là ý tưởng hậu kỳ do Studio TIME đặc biệt thực hịện trước cho cảnh quay lần này, trong đó sẽ truyền bá một số đoạn phim ngắn đảo ngược, thông qua đảo ngược để miêu tả sinh vật biển linh động và xinh đẹp.
Hai lần đều xung đột nhau, thì tuyệt đối không phải trùng hợp.
Số người họp mỗi đêm ở 106 Tam Đông chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, nội dung tất nhiên chính là từ trên người những người này tiết lộ ra bên ngoài. Phạm vi đã nhỏ lại còn nhỏ hơn.
**
Mà tới lúc bị phát hiện, Khương Y Đình cũng cảm thấy có chút khó có thể tin được, cô ta rõ ràng đã rất cẩn thận. Cô ta nhìn người phụ nữ trước mặt, lúc này thực sự rất kinh ngạc không ngờ người xuất hiện ở nơi này lại là Tô Mộc.
Người đàn ông cười khinh miệt nói: "Lòng tham không đáy."
Mông Phong tại đây phía trên đã nếm qua một lần ngon ngọt, kiểu gì cũng sẽ nhớ tới lần tiếp theo. Chỉ cần Mông Phong còn có ý niệm trong đầu, người kia sẽ nhất định còn có thể bị ép buộc.
Tô Mộc đem một cái túi giấy kraf để trên bàn, bến trong là đồ vật Hạ Chinh mang đến, toàn bộ đều là chứng cứ Khương Y Đình và Mông Phong giao thiệp, "Trách thì trách cô quá nóng lòng, chẳng những mưu tài, còn muốn phạm tội gϊếŧ người."
Trên thực tế, Khương Y Đình lần này rất cẩn thận, tất cả liên hệ giữa cô ta và Mông Phong dường như đều không có để lại vết tích, ngoại trừ cô ta bí quá hoá liều, đối với dụng cụ lặn của cô động tay động chân, mới khiến cho Kim An nhanh như vậy đã khóa chặt mục tiêu.
Nhưng Tô Mộc không rõ, Khương Y Đình tại sao muốn hại cô?
Rõ ràng chính mình đã bị phát hiện nhưng Khương Y Đình ngược lại có chút thản nhiên, "Hiếm khi tôi lại có thể làm cho Cố tổng suy nghĩ lo lắng như thế này, thật không lãng phí vô ích mấy ngày nay tôi lo lắng hết lòng."
Lời này của Khương Y Đình, khiến cho Tô Mộc có chút há hốc mồm.
"Làm sao? Không rõ?" Khương Y Đình trào phúng mà cười cười, "Cô và người phụ nữ như Hứa Mạt, làm sao có thể hiểu được. Tôi đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, từ bỏ bao nhiêu thứ, mới có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay. Kết quả thì sao, Tống Trạm, Cố Trừng Huy, một đám người bọn họ đều bỏ qua sự tồn tại của tôi, tôi chỗ nào thua kém cô? Chỗ nào thua kém với loại phụ nữ Hứa Mạt kia?!"
Lời cuối cùng, Khương Y Đình đều có chút mắc chứng cuồng loạn.
Tô Mộc cho rằng, Khương Y Đình sau lưng bán đứng Kim An, có thể còn có tin tức không thể cho ai biết, nhưng kết quả chẳng qua là một người phụ nữ với một người đàn ông, à, phải là với mấy người đàn ông mong mà không được. Tô Mộc lập tức không có hứng thú, cảm thấy đợi ở chỗ này, cũng là đang lãng phí thời gian.