"Cướp! Ai đó, bắt hắn lại!"

Filia quay về phía tiếng kêu chói tai đó khi đang đi quanh chợ, thấy một người phụ nữ khoảng 40 và một gã đàn ông trung niên đã cướp túi của cô ấy.

"Tránh đường cho tao, tránh đường!"

Gã đàn ông bỏ chạy đẩy người trên đường và hét. Hắn đang lao đến chỗ Filia.

Mọi người chạy loạn khắp các hướng và mở đường để không bị dây với gã, chỉ duy Filia đứng yên tại chỗ với vẻ ngây thơ "Chuyện gì vậy~?"

"Tránh đường mau, nhóc con!"

"…….?"

"""Cẩn thận!"""

Gã lao vào Filia mà không chậm lại. Trọng lượng cơ thể gã phải lớn gấp nhiều lần. Mọi người đều vô thức tránh mắt đi, tưởng tượng ra khung cảnh cô gái nhỏ bị thổi bay.

"Ei"

"Bugoo!?"

Và rồi, tiếng kêu của gã vang lên.

Filia đã cản hắn lại bằng tay phải. Cánh tay khéo léo của cô bé lún vào bụng, khiến dịch vị dạ dày trào ra từ mồm gã.

"Aa…. guo…."

Gã co rúm tại chỗ.

Khung cảnh khó tin làm mọi người sửng sốt, nhưng

"""Ooooooo!"""

Những tiếng hân hoan vang lên ngay sau đó.

"Thật đáng kinh ngạc! Cô bé tuyệt quá!"

"Cô bé đã ngăn một gã đàn ông chỉ với một tay đó."

"Nhóc này giỏi quá! Lại còn cực dễ thương!"

Lời ca ngợi Filia không ngớt vang lên khắp chợ.

Cảnh vệ nghe được về sự vụ đã tới, băt giữ tên đàn ông và giải hắn đi.

Người phụ nữ nhận lại chiếc túi xúc động.

"Cảm ơn. Cảm ơn cháu rất nhiều."

"…..? Ehehe~"

Filia còn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra vẫn vui vẻ vì được khen.

"Dù không đáng là bao, nhưng xin hãy nhận lấy."

Nói vậy, cô ấy đưa cho Filia một cái bánh chocolate.

Nó được mua ở cửa hàng bánh kẹo nổi tiếng Melshia, là một trong những vật phẩm hút khách của họ.

"Đồ ngọt! Cho cháu ạ? Cảm ơn~!"

Sau quả táo, Filia nhận được bánh ngọt.

---------------------

"Thị trấn này, nhiều người quá!" nghĩ vậy, Filia tiếp tục chuyến đi.

Cái bánh đã yên vị trong bụng cô bé.

"Nào, không còn ai muốn thách thức nữa sao? Một xu vàng nếu thắng tôi! Phí tham gia chỉ 5 xu bạc thôi!"

Filia quay về phía giọng nói lớn ấy.

Một đám đông đang tụ tập ở đó.

Filia đến gần, tò mò.

"Đã 6 trận. Tay tôi cũng bắt đầu thấy mỏi rồi đấy."

Một chàng trai trẻ đang khuấy động ở trung tâm đám đông.

"Yosh, tôi tham gia."

Một người đàn ông lực lượng đầy cơ bắp xắn tay áo bước ra.

Chàng trai cùng người đàn ông đối mặt và kết nối tay với nhau trên một cái bàn.

Filia lập tức nhận ra.

"Đã chơi trò này với Papa!"

Đó là trò vật tay.

Và có vẻ, chàng trai trẻ đang trao giải thưởng cho ai có thể đánh bại anh.

Tuy nhiên, thật khó đoán. Anh ta trông như không thể đánh bại người đàn ông kia.

Nhưng, kết quả lại quá bất ngờ.

Chàng trai lập tức đánh bại người đàn ông.

"Quá đen, tôi thắng."

"Chết tiệt, cậu nhét bao nhiêu sức mạnh vào trong cái tay ấy thế!"

Người đàn ông chửi bới rời đi.

"Ai có thể đánh bại tôi nào!? Vừa rồi là trận thứ 7, quả thật, tay tôi đến giới hạn rồi này."

Anh ta cố khuấy động, nhưng lần này không có ai bước ra.

Rồi, chàng trai nhìn quanh những người đàn ông thiếu nhuệ khí và cười đểu.

"Oi, oi, mạo hiểm giả của Melshia chỉ có thế thôi à? Hahaha, đúng như tôi nghe được, toàn lũ gà."

"Cậu nói cái gì?"

Có một Mạo hiểm giả của Guild ở gần đó, và đa số người ở đây là đàn ông lực lưỡng. Họ quá dễ bị kích động, toàn những kẻ nóng máu.

Rồi, 5 người đứng ra thách thức, nhưng thua sạch.

(Hehehe, lại thu được cả đống tiền rồi)

Lucas vừa hạ người thứ 7 cười thô tục trong tâm trí.

Hắn giờ đã có được 55 xu bạc.

(Trời ạ, đám mạo hiểm giả này đúng thật ngu ngốc. Chúng không nhận ra mình đang ăn gian. Dù nói vậy, làm quái có chuyện nhận ra được. Kế hoạch này tuyệt đối hoàn hảo)

Lucas nhìn vào tay phải của mình.

Không, thật ra, đó chẳng phải tay thật.

Nó là một tạo tác.

Hơn nữa, không phải một thứ bình thường, mà là một loại ma cụ. Đến mức, nó cử động như hắn muốn và chẳng thể phân biệt với tay thật.

Thêm vào đó, nó sở hữu lượng sức mạnh vượt xa người thường. Và tất nhiên, không bao giờ hết hạn sử dụng.

(Mình từng thấy kinh hãi lúc tìm thấy cái tay người này khi đột nhập vào một biệt thự của quý tộc, nhưng quả là đúng đắn khi mang nó theo)

Lúc đầu hắn định bán đi, nhưng nhận ra người cụt tay có thể dùng nó. Rồi hắn quyết định dùng theo cách này.

"Ai kế tiếp! Không có ai muốn 10 xu vàng sao?"

Lucas mạnh mẽ lớn giọng.

Nhưng, mọi người tại đây đã lần lượt bị hạ.

Vừa lúc hắn nghĩ đến việc kết thúc trò chơi,

"Filia tham gia~!"

Giọng nói đáng yêu vang lên từ trong một đám toàn mấy gã đen hôi.

Nhìn theo, hắn thấy một bé gái với ánh mắt lấp lánh đang giơ cao tay.

(Mà, dùng để khép màn diễn cũng được)

Nghĩ vậy, Lucas cười với cô bé.

"Hahaha, nếu đối thủ là Ojou-chan thì anh sẽ cho tham gia miễn phí."

"Thật sao? Ya~y!"

Nhìn cô bé đáng yêu nhảy choi choi như chú thỏ, đám đàn ông đã thua Lucas vô thức hạ hoả.

"Không với tới~”

Vì cô bé không với tới cái bàn, họ đặt một cái hộp gỗ dưới chân cô.

(Tay nhóc này bé quá. Mình phải kiềm chế thật nhiều, không thì cái tạo tác này sẽ bẻ gãy nó mất)

Lucas nắm bàn tay cô bé và nở nụ cười gượng gạo trong đầu.

"Onii~chan và Papa, ai mạnh hơn đây~?"

"Papa của Ojou-chan mạnh lắm sao?"

"Un! Filia ấy nhé, lúc đầu thì thắng, nhưng khi Papa nghiêm túc thì lại thua trắng!"

"He, hee….."

Thằng cha này trẻ con thế, Lucas tsukkomi.

"Cơ mà, anh nghĩ là anh mạnh hơn nhiều đấy."

"Thật sao!? Vậy, Filia sẽ dốc hết sức!"

Fun, cô bé hăng hái hẳn lên.

"Yosh, bắt đầu."

Và rồi, nhận lấy tín hiệu như thường lệ, Lucas cẩn thận dồn lực vào cánh tay tạo tác----

"Ei"

Begi!!!

-----Cái tạo tác nát thành cám.

"!? Cậu ta vừa phát ra một âm thanh đáng sợ thì phải!?"

"Oi, Nii-chan, ổn chứ!?"

Món đồ nhân tạo của hắn hoàn toàn bị phá huỷ dưới sức nắm áp đảo.

Đám đàn ông xung quanh xáo động.

Nhưng, thứ họ thấy là những mảnh kim loại của cánh tay tạo tác bên dưới lớp da hắn.

"C, cái quái gì đây!?"

"Không thể nào, một tạo tác?"

"Khốn! Hắn ăn gian kìa!"

"Ch, chết….."

Bí mật bị lộ, Lucas lùi lại. Cả cơ thể hắn đẫm mồ hôi.

Nhưng, không lối thoát. Những mạo hiểm giả ngay lập tức tóm hắn và cánh tay giấu trong lớp trang phục bị phơi bày.

------------------------

"Trả tiền nè!"

Filia đưa xu vàng to ông chú hàng hoa quả đã cho cô bé quả táo một lúc trước.

Sau khi cuộc thi vật tay kết thúc, cô bé nhận được 10 xu vàng mà chẳng hiểu gì sất. Do đó, cô quyết định trả tiền cho quả táo vừa được cho. Nhân tiện, giá quả táo là một xu đồng.

"Ha? Này, nhóc lấy xu vàng này ở đâu thế Jou-chan!? tte, đã biến đâu rồi?"

Trước khi ông chú hét xong, Filia đã mất dạng vào trong đám đông.

"Không phải nó bảo là không có tiền sao….?"

-------------------------

Bốn con mắt đang nhắm vào cô bé.

Chúng là hai gã đàn ông.

"Thấy gì không? Con nhóc đó có rất nhiều tiền đấy."

"Ờ. Nó hẳn là con gái của quý tộc hoặc là thương gia giàu có."

"Kukuku, vớ bở rồi."

Chúng bám theo cô bé, rồi dụ cô vào một nơi vắng người.

"Ojou-chan, có thích kẹo không?"

"Thật ạ!?"

"Theo bọn chú nào."

"Un, hiểu rồi!"

Filia đã bị bắt cóc bằng một cách cực cổ điển.