Haizzzzzz, eng mới tuy đỡ hơn kha khá eng chương 6 cơ mà vẫn không đảm bảo cho lắm, vẫn phải đi check raw liên tục vì lệch nghĩa. Thực sự thì mình thấy nhiều khúc của bản dịch chương này không được ổn, mình thì k biết jap nên đành xài deepl, chịu thôi
Khả năng rất cao là nhiều chương sau cũng sẽ như thế nhưng chắc mình sẽ cố (Còn cố được đến mức nào và đc đến bao lâu thì chịu)
Bắt đầu nhớ eng của 5 chương đầu, hic
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Có lẽ mình là Pháp sư.
Đã có thời tôi nghĩ vậy.
Bởi vì tôi tưởng “Pháp sư = người nắm giữ công nghệ từ các quốc gia tiên tiến”. Là vậy đấy!
Đó, đó là gì vậy? Tôi không thể nghe rõ những lời mà anh ta nói. Cây trồng bắt đầu phát triển sau khi anh nói lên vài lời như câu thần chú, loại ma pháp gì thế kia! Tuyệt quá đi!
Tôi đã sốc đến mức không thể tận hưởng món cá ngon lành bày trước mặt …!
Hiện tại, ngôi làng đang tổ chức một buổi đại tiệc mừng các Pháp sư đã đến.
Do không có toà nhà nào có thể chứa được một lượng lớn người, dân làng đành phải đốt một đống lửa lớn như lửa trại tại một khu đất bằng phẳng gần đây. Bàn và ghế được bày ra trên mặt đất.
Các Onee-chan đang cố gắng ‘chiều’ các Pháp sư bằng cách phục vụ họ một loại rượu mà làng đã nhập về từ đâu đó.
Hay đúng hơn, các Onee-chan đang tiếp đãi cặp mắt họ. Mà, tôi cũng phần nào hiểu được. Cả hai vị Pháp sư trông ưa nhìn thật.
Tuy nhiên, do không đủ tiêu chuẩn nên các Onee-chan của làng không nhận được tí phản hồi nào tốt. Họ nhờ các Onee-chan rót cho một ly với một vẻ mặt lạnh băng.
Gái đồng quê thôi là chưa đủ rồi!
Ngay lúc bữa tiệc bắt đầu, các Pháp sư đã có một màn giới thiệu nho nhỏ với mọi người.
Chàng trai lớn tuổi hơn với mái tóc đỏ là một Tinh linh sư tên「Seki Naniwazu」còn cậu trai với mái tóc dài là「Ryuki Ujikawa」, một Ma pháp sư.
Giữa các Pháp sư, dường như có sự khác biệt giữa Ma pháp sư và Tinh linh sư. Tôi cũng không rõ cho lắm.
Mà để cậu Pháp sư trông chỉ mới hơn 10 tuổi kia uống rượu thì có ổn không vậy? Vì đang ở thế giới khác nên thường thức cũng khác đi sao?
Các Miss làng Garigari rụng sạch tại vòng loại, nhưng ít nhất thì mấy vị du khách kia đều hài lòng với mấy món ăn đáng tự hào của làng. Trong khi trưởng làng nhận được những phản hồi tốt về các món ăn, họ há to miệng và tống thức ăn vào. [note37000]
Mà, công nhận nó ngon thật.
Món chính của bữa ăn là cá mới đánh bắt nướng thảo mộc, súp đậu và cải xoong nấu trong nước dùng từ cá nhỏ. Salad rau dại và mì somen làm từ thân cây bồ công anh.
Tất nhiên, gạo của làng được nấu với nước dùng từ cá. [note36998]
Muối, loại vị gia duy nhất trong làng cùng với thảo mộc và nước dùng từ cá đã tạo nên một hương vị sâu sắc.
Ha~a…
Tôi quan sát các Pháp sư từ một khoảng cách gần, thở phào nhẹ nhõm khi dường như họ lẫn những người xung quanh không để ý đến mình.
Do những người trong làng nghi rằng tôi là một Pháp sư, họ cho tôi một chỗ gần với mấy vị Pháp sư kia.
Khi thời điểm đến, những người dân trong làng chắc chắn sẽ hỏi họ rằng liệu tôi có phải là một pháp sư không? Chắc chắn họ sẽ hỏi vậy!
Cha và mẹ, người ngồi cạnh tôi đã sốt rột lắm rồi!
Dừng lại đi, đừng có mà mong chờ như thế! Đừng nhìn con với ánh mắt tràn đầy niềm hi vọng thế kia!
Theo như trưởng làng, nếu một Pháp sư có xuất thân từ thường dân, cả gia đình họ sẽ được hứa hẹn một cuộc sống bình yên thịnh vượng nơi vương đô cho đến hết đời.
Ngoài ra, ngôi làng này cũng sẽ nằm dưới sự kiểm soát trực tiếp từ các Quý tộc, vì thế, sinh hoạt của làng sẽ được thêm phần tiện nghi.
Khốn thật, cái ánh nhìn của cha mẹ đau đến điếng người!
Nhưng nói rõ ra nhé, đây không phải là Pháp sư!
Cho đến tận nay, những người dân trong làng đều nói rằng tôi có thể là một Pháp sư! Khi họ bảo thế, tôi sẽ đáp lại rằng:
「Không thể, không thể, cháu không phải là một trong số họ, ––không thể nào đâu—, ufufu」
Tôi toàn dùng tâm thế như trên để bộc lộ một Ryou-chan không mấy tài năng thôi. [note36999]
Khi biết rằng Pháp sư thực sự là Pháp sư, hay đúng hơn, khi hiểu rằng nơi đây là một thế giới khác, đây kịch liệt tuyên bố:
「Chắc chắc 100% không phải là Pháp sư!」
Toang thật rồi. Ryou-chan kẻ thất bại.
Tôi sợ sẽ phản bội lại sự kỳ vọng từ cha mẹ…
*
*
*
「Dù vậy, ngôi làng này trông vẫn phồn vinh thật. Mọi người trông rất ổn bất chấp tình trạng của cánh đồng lúc bấy giờ, tôi không ngờ thức ăn chuẩn bị lại ngon đến thế.」
Chàng Tinh linh sư tóc đỏ Seki thực sự ngạc nhiên về chỗ thức ăn trong lúc nói chuyện với trưởng làng.
「Thật ra, lũ trẻ trong làng là người đã bắt được cá và tìm thấy những loại cỏ dại ăn được tại con sông gần đây. Thành thật mà nói, bọn tôi chẳng thu được bao nhiêu từ cánh đồng nhưng nhờ có việc này mà cuộc sống của bọn tôi đã khá hơn một chút. Thú thật, thứ bọn trẻ kiếm được còn hơn cả những gì bọn tôi thu hoạch trên đồng.」
「Lũ trẻ trong làng…!? Tuyệt thật đấy. Chúng bắt cá bằng cách nào vậy?」
Trưởng làng cười toe toét và vỗ tay trước câu hỏi của vị Pháp sư tóc đỏ. Trưởng làng à, ông còn cao hứng hơn những gì tôi nghĩ đấy.
Sau đó, những trai tráng trong làng liền mang chiếc bẫy cá nhỏ và máy gặt lúa nghìn răng ra.
Trưởng làng nhìn tôi, gật đầu lia lịa.
Cuối cùng, đã đến lượt tôi ra mặt.