Trên đường, chúng tôi đi như bay. Bởi vì quá hưng phấn, tôi còn vượt một đèn đỏ.
Gần đến khu dân cư, tôi nhìn thấy khói đen dày đặc đang bốc lên.
Xe cảnh sát, xe cứu hoả dừng trước cửa khu dân cư, mọi người xung quanh mang nước đến chặn kín đường.
Nhìn thấy một nhà ba người chúng tôi, ông lão ở phòng bảo vệ với mấy bà lão vội vây quanh chúng tôi.
“Haizz Tiểu Nhã đấy à, may là nhà cháu chuyển đi sớm, cháu thấy đấy, toàn bộ tầng 6 toà 25 đều bị thiêu rụi.”
“Xe cứu hoả không vào được, hành lang lại toàn là đồ đạc linh tinh của bà Trần, đội cứu hoả muốn cứu người cũng không cứu nổi.”
Tôi gào khóc nức nở: “Sao số tôi khổ thế này, một căn nhà đàng hoàng cứ thế không còn nữa, đồ dùng trong nhà đều là do tôi mua lúc kết hôn, còn mới cả!”
“Đồ đạc cháy rồi chỉ là chuyện nhỏ, người không sao là được rồi. Cháu không biết đấy thôi, nhà đối diện, bà Trần, con trai, con dâu, đều ở nhà. Cháy lâu như vậy rồi, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.”
“Sao lại không thấy cô Trần?” Tôi giả vờ hỏi.
Ông Đàm thở dài: “Bà Trần nghe nói cháy rồi, lên lầu lấy tiền của, lên rồi không xuống được. Cháu trai bà ta thì không sao, đang đứng ở bên kia kìa…ể, thằng bé đâu rồi, ban nãy còn đứng đây mà.”
Nhờ ông Đàm nhắc nhở, mọi người không đứng nói chuyện nữa, bắt đầu đi tìm Lưu Thần Huy.
“Thằng bé Thần Huy ngoan ngoãn đứng chờ chẳng phải là được rồi à, sao lại xông vào biển lửa làm gì cơ chứ!”
“Chắc là cái số nó vậy…”
Mọi người bàn tán xôn xao.
Sau khi sự việc xảy ra, tôi và chồng bị cảnh sát nghi ngờ, yêu cầu thẩm vấn.
“Tại sao hai người lại chuyển nhà? Hai người mới chuyển đi không lâu thì xảy ra đám cháy, rất khó để người ta không nghi ngờ.”
Tôi khóc đến nỗi hai mắt đỏ bừng, tủi thân nói với cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát, chúng tôi đã nói rất nhiều lần rồi, không được để đồ linh tinh ở ngoài hành lang, thế nhưng cô Trần kiên quyết không nghe. Bây giờ không chỉ hại nhà họ, còn ảnh hưởng đến cả nhà tôi.”
“Mấy món đồ cô ấy đặt ngoài hành lang, món nào cũng ảnh hưởng đến vấn đề an toàn, may là chúng tôi chuyển nhà sớm, nếu không người chịu trận là một nhà ba người chúng tôi rồi.”
Tâm trạng tôi kích động, cảnh sát không thể không chuyển qua hỏi chồng tôi.
“Theo điều tra, vợ anh và nhà đối diện từng xảy ra tranh cãi, vài ngày trước chị nhà mua rất nhiều thùng giấy, anh còn mang đến rất nhiều hộp đựng thức ăn dùng một lần. Tàn tích sau đám cháy của những món đồ ấy xuất hiện ở nhà đối diện, đây chỉ là trùng hợp?”
“Thùng giấy là do chuyển nhà cần dùng đến, vợ tôi mua không đúng lắm, vốn định trả hàng, ai ngờ tôi vừa mới đặt ở ngoài cửa đã không thấy đâu. Chắc là…chắc là cô Trần tưởng là chúng tôi không dùng đến nên nhặt đi mất.”