Niềm vui ngắn chẳng tày gang, chẳng mấy chốc họ đã tới sân trường.

Và Shiho đột nhiên lớn giọng ngay khi vừa đến nơi.

「A, Koutarou-kun! Tớ ở đây」

Cô bỗng thốt ra tên của một người con trai khác.

Trên gương mặt đó là một nụ cười thuần khiết, một nụ cười sẽ chẳng đời nào hướng về phía cậu ta.

Biểu cảm ấy, cậu ta vừa nhìn đã hiểu. Rằng con người tên Koutarou kia chính là bạn trai của Shiho.

「S, Shii-chan...... Tớ đã hoảng lắm đấy. Hẹn ăn trưa với nhau mà lại đột nhiên biến mất, cậu vừa đi đâu vậy?」

「Tớ bị lạc! Đang chẳng biết làm gì thì có đàn anh tốt bụng này giúp tớ á」

Thế rồi cô giới thiệu cậu ta với Koutarou.

「......Chỉ là dẫn đường thôi. Không có gì khác đâu」

Cậu ta ái ngại trong một thoáng, chắc mẩm rằng với vẻ ngoài lông bông này...... cậu bạn trai sẽ cảnh giác khi thấy cậu ở cạnh cô.

「Dạ. Cảm ơn anh vì đã giúp Shii-chan」

Nhưng rốt cuộc câu ta chỉ đang lo hão.

Sau khi mỉm cười nhẹ, người có vẻ là bạn trai cúi đầu.

......Bạn gái thế nào thì bạn trai thế ấy.

Cậu không cảm nhận được dù chỉ một chút ác cảm đến từ hai người họ.

「May cho cậu là ở đó có đàn anh tốt bụng nhé」

「Ừa. Anh ấy còn dẫn dường cho tớ nữa. Thật sự cảm ơn anh rất nhiều」

Lại được cảm ơn, cậu ta...... bỗng dưng thấy mặt mình dãn ra.

「Có gì đâu mà. Thôi, anh đi đây. Tới giờ làm thêm rồi」

Cậu ta vẫy tay rồi quay lưng đi.

Vụ xin địa chỉ liên lạc hay mời tham gia câu lạc bộ đều bị bỏ ngỏ. Đến cuối cùng, cậu ta chỉ tốt bụng chỉ đường cho cô rồi cứ thế mà quay về.

Dẫu vậy―― tâm trạng cậu ta lại vô cùng sảng khoái.

「......Cắt tóc đi vậy」

Cậu ta bỗng thấy tất cả thật ngu ngốc.

Thời gian bỏ ra để làm tóc, để ra salon tắm nắng, rồi cả để nhậu nhẹt bê tha...... toàn bộ đều trở nên thật vô nghĩa.

Được làm sinh viên đại học là ước mơ của cậu ta.

Rượu chè, tiền bạc, rồi gái gú...... cậu ta đã tưởng mấy trò ăn chơi đó là hạnh phúc to lớn nhất.

Nhưng đột nhiên cậu hiểu ra.

Cậu nhận ra khi nhìn hai con người thiếu phòng bị đó...... rằng cuộc sống, vẫn tồn tại một thứ hạnh phúc thuần khiết to lớn hơn những gì bản thân đang theo đuổi.

(Có lẽ trong mình vẫn còn chút bình thường)

Chứ nếu là một kẻ hoàn toàn xấu xa.

Cậu ta chắc chắn đã chỉa nanh vuốt vào Shiho rồi.

Nhưng cậu ta lại không muốn làm vậy, đó chính là minh chứng cho thấy con người cậu vẫn còn lương tâm.

Và hơn nữa, Shiho sẽ chẳng đời nào nói chuyện nếu cậu ta không có lương tâm.

Dù rằng đã thoái hóa, năng lực nghe hiểu vẫn có thể giúp Shiho phân biệt con người. Đó là lý do cô ấy có thể phán đoán xem người ta tốt hay xấu dựa trên cảm giác.

Tức là, được Shiho nhờ vả cho thấy cốt lõi của cậu ta là một người lương thiện.

Cậu ta chỉ là dễ bị ảnh hưởng dẫn đến lạc hướng.

Nhưng cậu ta chưa từng vượt quá giới hạn, và lâu nay vẫn tránh động đến mấy chuyện bẩn thỉu hay cám dỗ tràn lan trong vô thức.

Nhờ vậy mà cậu ta vẫn chưa lầm lỡ.

......Ngày hôm đó tại trường đại học Kitaha, trái tim của ai đó đã được thanh tẩy bởi thiên thần vừa hạ phàm xuống đây.

Người con trai này sau đó đã rời câu lạc bộ, rồi hạ quyết tâm sống một cuộc đời lương thiện――