「Ơ kìa~~~? Em đang nhìn đi đâu vậy nhỉ?」

「Tóc của Elena-senpai màu đen mà… nhìn thế này thì thấy ra màu nâu sẫm hơn em nghĩ」

「À~ dưới ánh đèn màu ấm thế này thì trông giống nâu đỏ đấy nhỉ~ .Mồ~~, mà thực sự em đang nhìn đi đâu vậy?」

Masachika hoàn toàn phớt lờ vẻ quyến rũ được phô diễn giữa hai cánh tay của Elena, khiến cô xị mặt đứng dậy.

「Lúc nào cũng vậy, đúng là một hậu bối vô lễ. Dám hoàn toàn phớt lờ "dịch vụ" Erona-senpai [note66318] này sao. ☆」

「Coi con người hễ bị nhìn chằm chằm với hơi thở gấp gáp là đỏ mặt bỏ chạy mà còn nói gì kìa. 」

「Vốn dĩ chị chỉ chọn những người mà chị biết là an toàn để làm thế thôi đúng hông? Elena-senpai. 」 (Yuki)

「Nói vậy chứ, kêu "dịch vụ" mà từ chối thì thành thất lễ rồi chứ còn gì là phục vụ nữa? Dù sao thì em cũng không quan tâm lắm. 」(Masachika)

「Em đã nói từ trước rồi, với tư cách là tiền bối và là cựu thành viên Hội học sinh, mong chị có hành động và lời nói phù hợp hơn」(Sayaka)

「M-M-Mấy cái đứa này,... ít ra cũng nên nương tay một chút chứ...... tiền bối Elena~~…. cũng biết tổn thương mà......~ 」

Trước những lời lẽ chính trực không chút nể nang từ hai hậu bối năm Nhất, Elena lảo đảo ôm ngực rồi đột ngột ôm chầm lấy…

「Oa! Mình chỉ còn có Ayano-chan thôi!」

「?」

Ayano, người đang cố gắng hòa mình vào không khí phía sau Yuki, đột nhiên bị ‘bắt giữ’ bởi tiền bối, chỉ còn biết tròn mắt im lặng.

Lúc này, Elena, người đang cố tình giả vờ khóc lóc, bất chợt có vẻ nghi hoặc.

「Ể? Ể…ể? Ayano-chan nhìn thì mảnh mai vậy mà cũng khá......」

「Mọi người có thấy vui vẻ không?」

Theo tiếng nói trong trẻo đó, một luồng ánh sáng lộng lẫy ập đến! Những lọn tóc xoăn vàng lấp lánh! Cô Tiểu thư đích thực đã xuất hiện!

「V..Violet-senpai......」

「Là Sumire nhé. Nói lại đi…」

「Không, chỉ là......」

Masachika ấp úng trước một Sumire đang "vào vai" tiểu thư một cách hoàn hảo.

Những cử chỉ tao nhã toát lên vẻ quý phái, thái độ đường hoàng mang theo uy nghiêm, và những món đồ nhìn là biết hàng hiệu được khoác lên người một cách tự nhiên, dễ dàng thu hút mọi ánh nhìn, bất kể nam nữ.

Thêm vào đó, đã là một tiểu thư, việc có một người hầu đi theo là điều đương nhiên, phía sau là...... một hầu - gái?............ một quản ...gái… Há???

(Ể, sao trông vô lí thế nhỉ?)

Có vẻ như cậu ta đang cố che giấu sự hiện diện của mình, nhưng không thành công lắm. Đơn giản là vì chiều cao đó quá nổi bật.

「Có chuyện gì sao?」

「À, không. Sumire-senpai, cảm ơn chị vì đã mời em hôm nay.」

Dù muộn còn hơn không, Masachika vẫn cúi chào một cách lịch sự, nhưng không hiểu sao cậu cứ bị phân tâm bởi người hầu phía sau Sumire. Rồi, nhìn kỹ khuôn mặt hơi cúi xuống của người đó, cậu chợt nhận ra...

「Phụt!」

Nhận ra rồi, cậu suýt sặc. Nếu trong miệng cậu có gì đó, chắc chắn đã phun ra hết. Bởi vì... cậu cứ tưởng đó là hầu gái, nhưng hóa ra lại là Yuushou đang cải trang thành…gái.

Cậu ta đội tóc giả, trang điểm kỹ lưỡng và mặc bộ đồ hầu gái. Thêm nữa, dù bị che bởi chiếc váy dài, nhưng thực ra trông chân cậu ta cũng rất láng mịn...

「「?」」

Gần như cùng lúc, Yuki và Sayaka cũng nhận ra thân phận thật của người hầu “gái” ấy.

Nhưng quả không hổ danh là hai quý cô của Học viện Seirei. Cả hai không có hành động thô lỗ như Masachika, chỉ mở to mắt và khẽ hít vào một hơi, rồi đồng loạt quay mặt đi, giả vờ như không nhìn thấy gì.

Masachika cũng định làm như hai người họ, vờ lờ đi không nhắc đến “cô hầu gái” này nữa, nhưng... ở đây có những người hoàn toàn không biết đọc không khí, hoặc là đọc được nhưng vẫn phớt lờ.

「Ể? Tớ cứ tưởng là hầu gái, hóa ra là Yuushou à!」

「Phụt! Chờ đã, Yuushou-kun, cậu đang làm gì vậy? Khụ, a ha ha há há…」

Nonoa thản nhiên chỉ ra sự thật với khuôn mặt ngây thơ vô số tội. Còn Elena trông thế thì ôm bụng cười phá lên.

Đáp lại, Yuushou chỉ im lặng. Cậu ta vẫn đứng thẳng, mắt cụp xuống, hoàn toàn phớt lờ hai người. Tuy nhiên đúng lúc đó, Sumire vỗ tay một cái, vẫn nhìn thẳng về phía trước, lạnh lùng nói vọng về phía sau.

「Yuu-chan? Dám phớt lờ khách là sao?」