Trans+Edit: Neet-kiêm-Hikkomori

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

Sau một quãng thời gian dài nghiền ngẫm, ta cuối cùng cũng hiểu được giá trị của toà kim ốc kia.

Nếu Vệ Tử Phu yêu ngươi, thì chuyện tình của nữ nhân kia đã kết thúc như cách mà ta đã từng.

Người đời thường nói: càng yêu một người thì ngươi lại càng phải chịu đựng - chịu đựng cảnh nam nhân, người mà chúng ta cùng yêu, có tam thê tứ thiếp.

Vệ Tử Phu thứ tha điều ấy, vậy nên ả ta mới có thể làm bạn bên ngươi suốt ba mươi tám năm ròng.

Tiện nhân kia làm được điều ấy, đơn giản là vì ả không hề yêu ngươi.

Sau tất cả, những gì mà kẻ tiện tỳ ấy muốn không bao giờ là tình yêu của ngươi.

Nếu như ngay từ đầu, tất cả những gì mà ta muốn chỉ là cái vương vị Hoàng Hậu ai ai cũng thèm khát kia, thì có lẽ, chuyện tình của chúng ta đã không có kết cục như này.

Nhưng ta lại muốn là người duy nhất mà ngươi yêu, giống như cách mà Trác Văn Quân là tình yêu duy nhất của Tư Mã Tương Như.

Ta muốn thứ tình yêu cao cả của họ biết bao...

Nhưng định mệnh tàn nhẫn lại không để ta có nó.

Vì ta, ta đã yêu một người không hề yêu ta.

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇