Trước đây khi đăng ký kết hôn, Ngu Duyên và Phó Chấp Tự đã bàn bạc về kế hoạch đi du lịch tuần trăng mật ở hành tinh khác.
Sau đó, vì nhiều chuyện phát sinh nên cả hai mãi vẫn chưa thể sắp xếp thời gian. Nhưng họ chưa từng quên lời hẹn ấy.
Mãi đến gần đây, cuối cùng hai người cũng có chút rảnh rỗi, cả hai dứt khoát thu dọn hành lý, mang theo sứa mèo, chính thức bắt đầu chuyến hành trình.
Đến ngày khởi hành, Ngu Duyên mới biết Phó Chấp Tự đã đặc biệt đặt làm riêng một con tàu vũ trụ dành cho chuyến đi này.
Ngoại hình của tàu là một chú cá nhỏ tròn mũm mĩm đáng yêu, màu sắc là sự kết hợp của màu xanh nhạt và vàng nhạt, trên thân còn vẽ vô số hình ảnh đáng yêu của các loài hải sản cùng mèo sứa.
Hắn đoán Ngu Duyên chắc chắn sẽ thích.
Sự thật cũng đúng là như vậy.
Đôi mắt cậu sáng rực, như thể có cả một bầu trời sao trong đó. Cậu hào hứng đi vòng quanh con tàu mấy lần, trông hệt như một đứa trẻ vừa nhận được món đồ chơi yêu thích, chỉ hận không thể lập tức trèo lên xem thử.
Phó Chấp Tự nhân cơ hội giải thích: "Mỗi con tàu đều phải đăng ký số hiệu và đặt tên. Con tàu này tên là 'Tục Duyên'."
Tim Ngu Duyên đập thình thịch, như thể sắp nhảy ra khỏi lồng rồi.
Dùng tên của cả hai đặt cho con tàu... Cậu lại càng thích nó hơn.
"Meo u."
Vừa lên tàu, con sứa mèo đã tò mò bay lượn khắp nơi, nhìn ngó chỗ này, ngó nghiêng chỗ kia, đôi cánh nhỏ vỗ không ngừng, tuần tra lãnh thổ mới.
Cuối cùng bay mệt rồi, nó mới thu cánh nhỏ lại, cuộn tròn vào lòng Ngu Duyên nghỉ ngơi.
Sau khi lên tàu, trong lúc chờ cất cánh, Ngu Duyên tranh thủ lên nền tảng livestream, đăng một tờ đơn xin nghỉ phép. Nội dung ngắn gọn súc tích -
[Đang trong kỳ nghỉ tuần trăng mật, ngày về chưa xác định]
Dưới bài đăng, phòng livestream lập tức bùng nổ.
[Thấy đơn xin nghỉ mà lòng nguội lạnh, ai ngờ mở ra lại là tin đi hưởng tuần trăng mật! Chúc vui vẻ nhé! Tôi có thể đợi!]
[Hí hí hí, tuần trăng mật nha, ngọt quá trời!]
[Đám cưới thì sao! Sao đột nhiên đã đi tuần trăng mật rồi!]
[Cá nhỏ từng nói trong livestream rằng cậu ấy và anh Phó sẽ không tổ chức hôn lễ mà trực tiếp đi hưởng tuần trăng mật luôn, chỉ hai người bên nhau, nghe cũng hay mà!]
Trên hành tinh này, ngoài một số ít người di cư đến sinh sống, phần lớn cư dân đều là người cá cùng các sinh vật bản địa dưới đáy biển. Những sinh vật này có hình dạng tương tự động vật biển nhưng sở hữu trí tuệ, được xem như sinh vật bậc cao.
Phó Chấp Tự chỉ là một người bình thường, muốn xuống biển bắt buộc phải nhờ đến thiết bị hỗ trợ, nhưng dù vậy, hắn vẫn cảm thấy vô cùng lúng túng khi di chuyển.
Tuy nhiên, điều đó cũng không quan trọng.
Bởi vì hắn có thể nhìn thấy Ngu Duyên bơi lội tự do giữa biển sâu.
Rất đẹp.
Rất rực rỡ.
Đáy biển mới là sân khấu thuộc về cậu.
Cậu là nhân vật chính.
Không chỉ là nhân vật chính của đại dương này, mà còn là nhân vật chính trong lòng hắn.
Qua lớp áo bảo hộ, Ngu Duyên nắm chặt tay Phó Chấp Tự, đột nhiên cậu chớp mắt một cái, rồi nhanh chóng xích lại gần, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mặt kính bảo hộ của hắn.
"Em rất thích hành tinh này."
Tim Phó Chấp Tự bị câu đi mất, hắn thật sự rất muốn hôn lại, nhưng giữa biển sâu thế này thì chẳng thể làm gì, chỉ có thể cố gắng kiềm chế cảm giác ngưa ngứa trong lòng.
Ngu Duyên dắt Phó Chấp Tự đến một không gian an toàn trong suốt, trông giống như một bốt điện thoại, sau đó nói: "Anh đợi em ở đây nhé."
Nói xong liền nhanh chóng vẫy đuôi, rời đi.
Phó Chấp Tự không biết cậu định làm gì, nhưng nếu cậu bảo hắn chờ, hắn nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe theo.
Vừa lúc đó, một người cá mẹ vừa mới đặt đứa con người cá của mình ở đây, dùng dây chống lạc buộc lại, sau đó bơi sang bên cạnh làm việc.