“K,không…. chị sẽ không thể cầm lòng được mất.”

“Ừm…. Anh cũng thế.”

“Đừng nói vậy mà, hãy lắng nghe em đi nodesu. Em chắc chắn là sẽ thanh tẩy trái tim của hai người để anh chị sẽ không bao giờ cãi nhau nữa nodesu. Ngày mai em cũng sẽ dẫn cả hai đi thăm quan thánh đường trong khuôn viên trường nhé desu.”

Clara là ma thuật sư đứng đầu của tôn giáo Luminous, cô được coi là thánh nữ, là thiên thần của ánh sáng. Cô luôn tận tâm với Luminous về cả thể chất lẫn tinh thần, vậy nên có những lời đồn cho rằng Pope đã để ý đến cô.

Có lẽ cũng bởi nó mà bất cứ khi nào có cơ hội thì cô sẽ truyền bá tôn giáo của mình.

“Được rồi…. Như em đã nói”

“Chúng sẽ làm thủ tục để gia nhập tôn giáo vào ngày mốt nhé nodesu.”

Bình thường thì cô được biết đến là một người nhẹ nhàng và dịu dàng, nhưng khi cô đi truyền giáo thì cô là một người với lòng tự tôn rất cao.

“Nào, hãy cầu nguyện cùng nhau nào….Lux.”

Lux là một từ được tôn giáo Lumious, và nghĩa của nó là [Light]. [note49539]

Haruto đã phát chán cái hành vi truyền giáo vô tội và này của Clara rồi, và Irisu thậm chí còn đang ở tình thế tiến thoái lưỡng nan hơn nữa.

Sau tất thì, nó đã không còn ở đó nữa.

Hiện giờ cô đang không mặc quần lót.

Hơn nữa cô còn đang mặc một chiếc váy ngắn xẻ tà.

Nếu mà đột nhiên có một cơn gió thoáng qua thì cô sẽ chết bất đắc kỳ tử.

“A, dù sao thì tôi cũng nên quay trở về ký túc xá.”

“Ah, chờ chút đã nào nodesu!”

Phớt lờ giọng nói đang vang vọng đằng sau lưng, Haruto vẫn tiến tới để mở cánh cửa dẫn tới cầu thang. Tuy nhiên khi sắp chạm được vào thì nó đột nhiên mở ra.

“Ta-dah! Adelina-chan sẽ không để anh trốn thoát dễ dàng vậy đâu!”

“Cái…!?”

Khi cánh cửa bật mở, một cô gái với nụ cười tỏa nắng bỗng nhảy ra.

Cô có một cái đuôi màu hồng, cùng nụ cười tươi rói trên mặt.

Và… Một bộ ngực khủng.

Cô ấy không kéo hoàn toàn chiếc áo khoác của mình lại, phải chăng vì bộ ngực to lớn của cô không vừa với nó nhỉ? Haruto thầm thắc mắc.

Và người đấy chính là đệ nhất pháp sư của Vương quốc Horizon, Adelina Earthland.

Haruto kinh tởm đến tận tâm can mình.

Chết tiệt! Giờ lại có thêm một đứa còn rắc rối hơn nữa xuất hiện!

Học viện ma thuật Grand Magia là ngôi trường được lập nên bởi bốn quốc gia. Và thật kì lạ thay khi cả bốn đại diện của cả bốn nước đó hiện đều đang tập hợp tại một nơi như này vào nửa đêm.

“Cô đang làm gì ở đây thế hả? Adelina”

“Ồ, Haruto-san à. Thú thực thì chỉ vừa nãy thôi, tôi đã nhặt được một món đồ bị rách ở dưới chân tòa tháp này suyu”

Sau khi nói xong, cô ấy đưa cho cậu xem vật mà mình nhặt được.

“......Uh!?”

“......Tsu!!!”

Đó chính là quần lót của Irisu.

Khi tôi nhặt được thì nó vẫn còn ấm~. Nên tôi khá chắc là nó chỉ vừa mới ‘cất cánh’~.

Nói xong, Adelina trải quần lót của Irisu ra như một vật trưng bày để cho mọi người có thể quan sát.

Irisu thì đang cắn môi với một bờ vai run rẩy.

….. Tại sao chứ!?

Tại sao tôi lại bị sỉ nhục như thế này hả!?

“À rế? Có chuyện gì thế Irisu-san? Cô thấy không khoẻ trong người hả~?”

“K,không…. V,việc đem đồ lót của một người ra như thế khiến tôi không được thoải mái cho lắm……”

Đ,đúng vậy nhỉ.

Chuyện này chắc chắn sẽ ổn thoả thôi.

Trừ khi họ nhận ra được đó là chiếc quần lót của mình!

Clara đỏ mặt, nhìn chằm chằm vào chiếc quần lót mà Adelina đưa ra.

“V,vừa mới được cởi ra…. T,tại sao họ lại cởi cái này….”

“Fu, Fu, Fu, theo như suy đoán của Adelina-chan, thì em có thể chắc chắn được rằng có người đang gặp rắc rối vì đã đánh rơi quần lót của mình ở tháp đồng hồ này đấy desu!”

“T,thật lố bịch nodesu! Những con người không biết xấu hổ nodesu! Chắc chắn Chúa sẽ giáng sự trừng phạt của người xuống họ nodesu!!”

Clara, đỏ bừng mặt, kích động lặp đi lặp lại những từ đó.

“O,oi, Clara?”

Đối với một Clara đang tròn xoe mắt và càng hào hứng luyên thuyên về câu chuyện hơn nữa, điều đó khiến cho Haruto choáng ngợp.

“Đây chính là nó nodesu. Tôi chắc chắn họ đang định làm một điều gì đó vô cùng trơ trẽn đấy nodesu! Đi ra ngoài trước mặt mọi người mà không thèm mặc quần lót khiến cô ta cảm thấy phấn khích à, thật quá là đồi truỵ đi nodesu!”

Tại sao cô ta lại có thể biết được tất cả mọi chuyện vậy? Liệu đây có phải là một vị thánh sống không!?

Và rồi Haruto cũng đã cố gắng kìm nén của xúc của mình lại để không tuôn ra những lời châm biếm.

Còn với Irisu thì từng câu từng chữ của Clara đều như những mũi kim đâm thẳng vào tim cô vậy.

“Có chuyện gì thế? Irisu-san? Sao tự nhiên mắt cô ướt nhòe thế, nhưng~”

“Không….không có… chuyện gì đâu!”

“Cậu chắc chứ~? Nếu cảm thấy bị ốm hay mệt mỏi chỗ nào, cứ nói với tớ! Tớ mang theo rất nhiều thuốc, còn cả đồ ăn vặt với mấy món linh tinh khác nữa.”

Như để chứng minh cho lời nói của mình, Adelina lấy từ trong túi áo của mình ra lần lượt là những lọ thuốc và cả một hộp bánh quy.

Có vẻ cô ấy không hề nghi ngờ gì về những hành động bất thường của Irisu cả. Biết được việc đó khiến Haruto thầm vuốt ngực nhẹ nhõm.

“Còn nữa, đây là một tình huống vô cùng biến thái nodesu! Ở cái học viện thiêng liêng này thì đây quả là một vấn đề nghiêm trọng đó nodesu!”

Adelina quay mặt về phía Clara cùng với một nụ cười tươi rói.

“Ahaha, bình tĩnh nào~ Clara-chan. Việc này hoàn toàn ngược lại với những gì cậu nghĩ đó desuyo~.”

“Tớ không bình tĩnh lại được nữa rồi! Cần phải bắt đầu việc trừ tà ngay bây giờ thôi nodesu!’

“Không, không, Clara-chan. Tôi nghĩ việc này là quá hấp tấp đó~. Có thể đây chỉ là một vụ tai nạn mà thôi!”

“Ơ….ý cậu là sao?”

Trước một Clara đang vô cùng bối rối. Adelina ưỡn ngực mình ra với vẻ tự mãn khiến cho chúng nảy tưng tưng lên xuống.

“Có khả năng là đồ lót của cô ấy đã bị mắc vào bánh răng đồng hồ hay thứ gì đó tương tự đúng không nào!? Và vì thế cô ấy cần phải cởi quần lót mình ra để có thể thoát khỏi tình huống ngặt nghèo đó, chắc chắn là như vậy rồi! Chính thám tử Adelina-chan vĩ đại đây đã nghĩ như vậy đó!”

Cô suy nghĩ quá đơn giản rồi đó!

Và vẫn cứ như thế, Haruto tràn đầy cảm xúc châm biếm với cô ta, nhưng cậu cũng không thể nói được gì vì những gì cô nói nó đã hoàn toàn chính xác.

Ánh mắt Clara lấp lánh,

“Quả đúng là một suy luận hết sức tuyệt vời đó nodesu!”

Clara ca ngợi Adelina.

Haruto thì cảm thấy vô cùng hoang mang.

Họ có thật sự đúng là những pháp sư đứng đầu trong số bốn quốc gia đã tạo nên Học viện ma thuật Gran Magia này không thế trời?

Không còn nghi ngờ gì nữa, đúng là lũ này cũng chỉ là mấy đứa ngốc. Một tập hợp của mấy đứa ngốc.

Haruto bất giác ôm đầu.

Nhưng cũng bởi bởi cái suy luận ngáo ngơ đấy nó lại trúng phóc với những gì đã diễn ra, khiến cho nỗi lo lắng của Haruto lại càng tăng lên.

“Đó là lý do tại sao mà… đến giờ kiểm tra quần lót rồi!!”

“““Ha!?”””

“Hiện giờ tất cả mọi người đáng lẽ đều đang mặc quần lót hết mà, đúng chứ?”

“....C,chờ đã, đừng có nói như thể nó là chuyện đương nhiên chứ!! Cô đang nghĩ cái gì thế hả, con khốn!!”

Adelina giơ ngón trỏ của mình lên rồi lắc qua lắc lại trước mặt Haruto

“Trong số những người đang có mặt ở đây; Tôi có thể chắc chắn rằng có một người là chủ nhân của chiếc quần lót này. Vì vậy việc có hay không người đang không mặc quần lót sẽ được sáng tỏ nếu ta kiểm tra chúng ngay bây giờ.”

“Cái gì….”

Làn da của Irisu nhợt hẳn đi.

“Cái,cái đó….uhmm…..”

Và có vẻ như Clara đang gặp rắc rối với việc đấy, đang cố nắm chặt lấy bộ đồng phục của mình.

Haruto bắt đầu nghi ngờ về

những hành động bất thường đó, và rồi cậu đã nghĩ lại.

Cô ta có vẻ đang thúc giục một người được gọi với cái tên là Thiên thần ánh sáng cho cố ta xem quần lót à, nên mình có thể đoán được Clara đang gặp chút rắc rối nhỉ. Hay đúng hơn người đang gặp rắc rối ở đây là cô bạn Adelina này, cô ta có thể sẽ bị giết bởi những người thuộc giáo hội Luminous nhỉ, chắc là vậy?

Vậy thì hãy bắt đầu từ Harurun trước~.”

‘—Chờ chút nào, sao lại là tôi!?”

“Đúng~Đúng đấy~? Vì đôi lúc cũng có người gọi đó là “sở thích” mà, đúng không nào~”

“Cô không phải là quá ngốc rồi sao!? Adelina Earthland!!”

Mặc dù không phải là tín đồ của cái giáo phái Luminous kia, nhưng có vẻ tôi muốn giết cô gái này lắm rồi đó!!

Và Harurun là cái quái gì chứ!? Mình còn nhiều thứ cần phải hỏi đấy!!

“Ừm thì, tiếp đến Irisu-chan và Clara-chan, đúng không nhỉ~? Nếu ai từ chối thì tức là người đó đang không mặc quần lót nhé!

Irisu và cả Clara đều vô thức rùng mình.

Không ổn tí nào.

Mình cần ngăn cản cô ta ngay lập tức!

“Đợi chút nào Adelina. Nghĩ kĩ lại đi! Cô đang tạo áp lực để bắt một nam sinh cởi quần ra cho cô xem đó, không thấy nó kỳ cục à!?”

“Nào nào, không cần phải~ lo lắng đâu, cậu biết không~? Tôi sẽ nhẹ nhàng hết sức mà~”

“Cô đang luyên thuyên cái quái gì đấy!?”

Và rồi, ngay vào lúc đó —,

“!?”

Có những tiếng động ầm ĩ phát ra từ một vụ nổ lớn bên ngoài.

Haruto ngay tức khắc lao về phía cửa sổ để nhìn ra.

“Đó là…..!?”

Khoảng sân bao quanh tòa nhà của trường bỗng dưng phình ra như một ngọn núi.

Mặt đất cứ ngày càng cao lên cuối cùng nó hóa thành một người khổng lồ. Ước chừng chiều cao của nó có thể dễ dàng vượt quá mười mét.

“....Là Golem hả?”

Một con quái vật được sinh ra từ một khối đất, một con Golem.

Mức độ nguy hiểm của nó lên tới tận 9. Mặc cho việc được cấu tạo từ đất nhưng nó lại là một địch thủ không thể coi thường được. Các đòn tấn công vật lý dựa vào khối lượng cùng với cơ thể đồ sộ của nó có thể dễ dàng khiến người thường tan xương nát thịt ngay khi bị đánh trúng. Người ta đồn rằng chỉ với một đòn đánh nó đã có thể phá huỷ một ngôi nhà hoặc là bức tường của thành phố.

Và, thực tế thì—,

Khi cánh tay to lớn của con Golem vung xuống toà nhà trường học, nó đã ngay lập tức bị nghiền nát hoàn toàn giống như thể nó chỉ là một mô hình vậy. Cánh tay mạnh mẽ của con Golem nghiền nát mái nhà, xuyên qua tầng ba rồi tầng hai.

Và khi nó lắc cánh tay đấy, toà nhà tan nát như vừa có một vụ nổ xảy ra.

“Uoa~! Nó xuất hiện thực sự quá bất ngờ! Sao một con quái vật ghê rợn như thế này lại có thể xuất hiện ở trường được cơ chứ!?”

“I, nó thật sự là một thảm họa nodesu! Nó còn khủng khiếp hơn vụ việc biến thái vừa rồi nữa nodesu!!”

Việc hai người họ rơi vào bối rối là việc hiển nhiên.

Rốt cuộc thì cơ thể của nó được cấu thành hoàn toàn từ đất đá, nên là những mũi tên và kiếm đều không thể xuyên qua nó được. Tệ hơn nữa phép thuật cũng tác động rất ít lên cơ thể của Golem. Mặc cho khả năng kháng ma pháp của nó không cao lắm, nhưng cái cơ thể cường tráng của nó đủ vững trãi để có thể chống lại những đòn tấn công bằng ma thuật. Và điều tệ hại nhất là ngay cả khi nó đã bị phá huỷ, nó cũng sẽ tự hồi phục ngay lập tức bằng khả năng tái sinh của mình.

Vì thế cũng không ngoa khi nói nó giống như là một thành lũy đang dần tiếp cận lại đây với khả năng kháng ma pháp.

Một con Golem được ví như là pháo đài với khả năng tự di chuyển vậy.

Tuy nhiên, tại lễ đường phục sinh đã được nhắc đến trước đó, Irisu–... Dù sao thì nếu xét đến những việc đã xảy ra thì việc nó có mặt ở đây cũng là hoàn toàn hợp lý.

Nhưng vào cái khoảnh khắc đó, bỗng có một tia sáng loé lên trong đầu Haruto.

Đây đúng là một cơ hội tốt để thoát khỏi cái tình cảnh khốn nạn này!

Haruto ngay lập tức rút kiếm ra và hét lớn về phía Adelina cùng với Clara.

“Tôi sẽ lo con Golem này! Hai cô hãy bảo vệ những học sinh khác!!”

Sau đó anh trao đổi ánh mắt với Irisu.

Phát hiện ra ý đồ của Haruto, Irisu là người đầu tiên nhảy ra khỏi cửa sổ trong khi vẫn giữ chặt áy của mình.

“Tớ sẽ là người tiên phong.”

Nói xong cô nhảy vào màn đêm.

“Vậy thế tôi cũng sẽ ra ngoài đây!”

Lướt đi trong màn đêm, họ dần tiến về phía con Quỷ phương Bắc.

Nhìn về phía Irisu, từ dưới lớp váy bồng bềnh đó, cậu có thể dễ dàng thấy được cặp mông trắng nõn nà của cô ấy.

Sau cùng thì, trong khi vẫn bảo vệ váy của Irisu, mình sẽ cần phải đánh bại một kẻ thù mạnh mẽ với cấp độ đe dọa sao.

Chỉ cần nghĩ đến đó đã đủ khiến Haruto thấy đau cả đầu.