Vì quá xấu hổ nên cô đột nhiên cúi gằm mặt xuống.

Và rồi khi đó cô mới nhận ra rằng từ nãy đến giờ mình vẫn đang nắm lấy tay của Haruto.

“——Hiyaaa!?”

Sau khi vội vàng buông ra, cô đưa tay ra sau lưng nhằm cố giấu nó đi.

Haruto, người nãy giờ vẫn bình tĩnh quan sát xung quanh, khi nhìn thấy hành động đáng yêu đó của Irisu thì ngay lập tức thay đổi nét mặt.

——Nguy hiểm thật đấy, hả! Gì vậy nè? Cơ mà cô ấy dễ thương quá!

Với suy nghĩ như vậy.

Đó chắc chắn là thứ mà người ta hay gọi là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” nhỉ.

Nhưng cũng cần phải nói, cho đến bây giờ cậu cũng mới chỉ bị dokidoki [note49660] bởi vẻ ngoài của cô ấy thôi. Vậy nên cuối cùng cậu vẫn có thể trêu chọc cô ấy vì cô ấy thuộc phe Absolute, hơn nữa lại còn là một công chúa.

Nhưng dẫu vậy——,

Khi Irisu cố hắng giọng lại như thể cố làm dịu tông giọng ngọt ngào ấy. Tuy nhiên hai gò má của cô vẫn còn đang ửng hồng.

“Tôi….Tôi có trách nghiệm về việc này với tư cách là Công chúa của Absolute. Dù địa vị của cậu có như thế nào, nó cũng chẳng hề quan trọng. Và vì cậu đã khen tôi, điều đó làm tôi rất vui… Ừm thì tôi, tôi không thấy nó tệ, nhưng……”

Nhận ra mình sắp đi lệch hướng, Irisu hoảng hốt mà chối lia chối lịa.

“Dah không! Xem nào…. Sứ mệnh của tôi là tạo nên một đất nước, nơi mà tất cả mọi con người đều có thể sống thoải mái với một nụ cười tươi tắn luôn nở trên môi. Cái sức mạnh của tôi với tư cách là đệ nhất pháp sư không phải là để bảo vệ quốc gia, mà là để bảo vệ dân chúng…… Đợi chút nào! Tôi đang liên thuyên cái gì vậy chứ!?”

Khi nhìn cách Irisu cứ lặp đi lặp lại như vậy, Haruto đã hiểu được con tim Irisu muốn thứ gì, và khao khát của cậu với cô ấy lại càng mạnh mẽ hơn nữa.

“Kể từ lúc sinh ra cậu đã phải trở thành một công chúa. Chắc hẳn cậu đang không thể hình dùng được bản thân mình giờ đang trông ra sao, đúng không.”

“......C-Cũng không hẳn.”

“Gì cơ?”

Irisu hướng ánh mắt xa xăm về một nơi nào đó mà chỉ cô ấy biết với vẻ mặt đượm buồn.

“Nếu tôi không còn cái tư cách công chúa đấy, hay là cái tên Shylveene……”

Haruto nhìn vào ảnh phản chiếu trong đôi mắt của Irisu.

“Nếu tôi có thể mặc kệ tất cả những ánh mắt soi mói mà nói với người mình thích rằng tôi yêu anh ấy……Nếu tôi có thể làm được như vậy……”

Haruto cũng như vậy, cậu từ từ tiến tới gần Irisu hơn để có thể ngắm nhìn đôi mắt xinh đẹp ấy cùng khuôn mặt đáng yêu nhưng mang chút gì đó đượm buồn của cô. Thế nên, trước cả khi cậu kịp nhận ra thì mặt cậu đã áp sát vào mặt cô.

Cả hai như bị cuốn vào nhau.

Haruto chạm vào phần trên của cánh tay Irisu như để giữ lấy Irisu cho riêng mình vậy.

Irisu cũng đặt tay mình lên ngực Haruto.

Dẫu vậy họ vẫn không đẩy cơ thể của đối phương ra. Hai người cứ thế dán chặt vào nhau.

Có cảm giác như họ đang phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng vậy.

Đừng làm như thế nữa.

Sẽ thật sự rất rắc rối nếu chuyện này bị lộ ra.

Khi một lời cảnh báo bỗng vụt lên trong tâm trí Irisu, rồi từ từ phai mờ đi như chưa từng xuất hiện. Bởi song hành với lời cảnh báo ấy cũng là tiếng lòng cất lên từ cô.

Mình biết đáng lẽ từ đầu chuyện này không nên xảy ra vì lý do quan trọng ấy.

Nhưng rồi lý trí cũng không thắng được sự thôi thúc hiện giờ.

Ngoài ra, với con người này.

Dựa trên lý tưởng của học viện này, hoàn toàn có thể hình thành một mối quan hệ bè bạn giữa những cá nhân của Absolute và Braising.

Và rồi, có thể vào một ngày nào đó, mình có thể thoải mái đi dạo với con người này.

Ngày mà mình có thể nói ra việc mình yêu anh ấy, hoàn toàn có thể sẽ đến.

Vào lúc đó, Haruto cũng——,

có suy nghĩ tương tự như Irisu.

Ngay cả khi chưa thể làm việc đó ngay lúc này, nhưng rồi một ngày nào đó mình cũng có thể tay trong tay với Irisu.

Mình có thể thoải mái trò chuyện với cô ấy chứ không phải là những lời chửi rủa giữa chốn công cộng.

Một mơ ước như vậy không còn là viển vông nữa, mình đã có thể cảm thấy rằng nó hoàn toàn có thể thành hiện thực.

Nhưng rồi chỉ ngay sau đó,

Haruto cảm giác có thứ gì đó từ tận sâu thẳm trong cơ thể mình như sắp chực trào ra.

Có thứ gì đó đang ẩn dấu đằng sau nó, và rồi ma lực của cậu bộc phát ra.

Đột nhiên cậu hồi tưởng về mình khi chỉ còn là một đứa trẻ.

Sau khi cha mẹ đã bị giết chết—— khi mà cậu đã hoàn thành việc trả thù.

Mình nghe thấy giọng nói đó vào ngay thời điểm mà ngọn lửa bùng lên từ chính cơ thể này.

Thứ vẫn đang lẩn khuất trong cơ thể mình,

—— Nó như kiểu “một nửa của Ma Vương’ sắp xuất hiện vậy.

“Này, Haruto……”

Không đời nào.

“Irisu Sylvene……có thể, cô cũng vậy——’

Ngay lúc đó, một tiếng động lớn phát ra từ dưới mặt đất.

“——!?”

Trước khi kịp định thần, hang động bắt đầu sụp đổ ngay sau lưng hai người.

‘Cái g..!?”

May thay nó đã dừng lại ngay trước mặt họ. Sau trận sụp đổ vừa rồi, một không gian rộng lớn hiện ra trước mắt của hai người.

Trong khi những đám bụi vẫn còn đang phủ quanh khắp nơi, một bóng đen nhỏ bé từ từ trồi lên từ mặt đất.

Đó chắc chắn không phải là một con chim hay quái vật, mà đó là một thứ hình người đang được bọc trong ngọn lửa.

Nó có đôi cánh giống dơi và cơ thể như một con quái thú. Nhưng phần thân trên của nó đã tiến hóa giống hệt như con người; đó là một con quái vật có hai chân cùng với đôi tay khỏe mạnh.

‘Hình như là……một con Balrog!?”

Một con quỷ phương bắc cấp độ 11——Balrog.

Với đôi mắt rực cháy, con Balrog ấy cứ như là một món vũ khí khổng lồ để phô trương sức mạnh, và hiển nhiên bất cứ ai nhìn thấy nó đều phải hoảng sợ cả. Khi nó dang rộng đôi cánh rực lửa trên lưng, không gian xung quanh nó bị méo mó bởi sức nóng đáng sợ đó, chẳng những thế, khi cái đuôi của nó, thứ giống hệt một chiếc roi ấy loé lên, thạch nhũ gần đó cũng ngay lập tức bị chẻ ra làm đôi.

Hai người ngay nhanh chóng rút kiếm ra.

“Hầm ngục này là dành cho tân bình mà, đúng chứ? Thế tại sao một con quái vật kinh khủng như vậy lại có thể xuất hiện ở nơi này!?”

Balrog không phải là một con quái vật có thể dễ dàng bị đánh bại bởi một hoặc hai người. Để có thể đối phó với nó thì cần ít nhất một tổ đội với năm đến sáu pháp sư lành nghề. Nhưng cũng chẳng có gì đảm bảo họ sẽ giành được phần thắng cả.

Trong quá khứ, rất nhiều người đã liều mạng thách thức với nó để rồi kết thúc như một miếng mồi ngon của con quái vật đó.

Thường thì Balrog sẽ chọn ẩn thân ở trong các hầm ngục, nhưng một khi nó đã quyết định tấn công một thị trấn nào đấy, thì thị trấn đó chắc chắn sẽ bị huỷ diệt.

Ngọn lửa của nó có thể thiêu rụi bất cứ thứ gì, những nơi nó đi qua đều chỉ còn là những đống tro tàn.

Nó bắt đầu mở cái miệng rộng lớn của mình ra và phát ra những tiếng gầm khiến cho cơ thể của hai người run rẩy.

Đó như một hồi chuông báo tử vậy. Con Balrog dang rộng đôi cánh rồi tiến tới tấn công hai người.

Đây là lần đầu tiên trong đời Irisu và Haruto phải đối mặt với một kẻ địch mạnh mẽ đến vậy.

Nếu muốn đánh bại thứ này, họ bắt buộc phải sử dụng ma pháp thượng cấp.

Tuy nhiên đó là một thứ phép thuật vô cùng khó cũng như mất rất nhiều thời gian để niệm phép. Mà kể cả hai vị pháp sư hàng đầu đây có dễ dàng thi triển thứ ma pháp đó đi chăng nữa thì con Balrog trước mặt họ cũng sẽ không chờ đợi.

Haruto giương thanh kiếm của mình lên trước mặt.

Liệu mình sẽ bị nó ăn thịt ở một cái nơi như này sao?

Cố gắng hết sức để trở thành pháp sư hàng đầu, rồi cuối cùng lại bỏ mạng ở nơi đây.

Thật sự mình sẽ phải chết ở cái nơi khỉ ho cò gáy này sao hả.

Mình cần phải đánh bại bọn đế quốc Absolute.

Vì lý do đó mà mình đã sống đến tận bây giờ.

Nhưng mà……ngay lúc này đây, không chỉ vậy——,

Haruto nhìn sang Irisu đang cầm kiếm ngay bên cạnh mình.

Nếu mình chết ở đây, thì Irisu cũng không thể toàn mạng được.

……

Mình sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra.

Chỉ vậy thôi, không bao giờ được xảy ra!!

Haruto bước lên trước Irisu, cậu đặt tay lên thanh kiếm của mình và chuẩn bị để thi triển một loại ma pháp.

“Tôi sẽ câu giờ! Trong lúc đó cô hãy trốn ngay đi!!”

“...Tôi hiểu rồi”

“Còn về việc này thì, cô không cần bận tâm tới t——”

Nhưng cô ấy không hề bỏ đi sau khi Haruto nói vậy. Mà ngược lại còn——,

Nhìn lại thì, Irisu cũng đang cầm lấy thanh kiếm của mình, và giống như Haruto cô ấy cũng đang chuẩn bị để thi triển ma pháp.

“Cô đang làm cái quái gì Vậy! Chạy ra khỏi đây mau! Con nhỏ ngu ngốc này!”

“Xin hãy câu cho tôi một chút thì giờ để tôi có thể có đủ thời gian thi triển loại ma pháp thượng cấp này.”

“C,cô……!?”

“Thế giờ anh có làm được yêu cầu của tôi không? Đệ nhất pháp sư của Braising”

Cô ấy nói cùng với một nụ cười rạng rỡ.

Đây cũng là—— lần đầu tiên cậu thấy cô cười.

Haruto tặc lưỡi rồi quay sang con Balrog.

Câu giương thanh kiếm của mình rồi tuyên bố bằng một giọng hùng hồn.

“Trò trẻ con!!”

Một ngọn lửa bùng lên từ cơ thể Haruto.

Những tia lửa bắn ra khắp nơi, và một ánh sáng đỏ chói chiếu sáng cả hang động.

Ánh sáng đỏ rực của thứ sức mạnh ma pháp đó chạy dọc cơ thể Haruto, cùng với đó là một vòng tròn ma pháp xuất hiện ở mũi kiếm của cậu.

“『Vulcan』!!”

Khi cậu vung thanh kiếm của mình đi, một vệt lửa cũng theo đó bay về phía con Balrog.

Viên đạn sau đó bắn thẳng vào giữa trán nó. Con Balrog hét lên một tiếng đau đớn cùng với cơ thể bị uốn cong về phía sau.

Ma pháp trung cấp, 『Vulcan』, cho phép người sử dụng có thể tấn công từ xa. Nếu cậu làm điều tương tự và vung thanh kiếm của mình với nó, cậu có thể tiếp tục bắn ra một ngọn lửa khá mạnh. Ngoài ra, cậu còn có thể bắn nó chỉ với việc hướng mũi kiếm của mình về phía kẻ địch, nhưng uy lực của mỗi phát bắn không thực sự quá cao, nhưng bù lại nó có thể bắn được liên tục.

Haruto quyết định sử dụng khả năng bắn nhanh của nó để khiến con Balrog khó theo kịp được tốc độ của cậu, và ngay sau đó cậu chạy vào một cái hốc rộng của hang động.

Hàng loạt những viên đạn lửa lần lượt bắn trúng hai bên cơ thể của con Balrog. Và rồi cậu cố tình đập mạnh vào tảng đá trước mặt mình nhằm thu hút sự chú ý của nó, cậu làm các mảnh vụn văng tứ tung cùng với một âm thanh đủ lớn và tạo ra một chút bụi mù ra xung quanh hang.

Để có thể khiến con quái vật không chú ý đến Irisu nữa, cậu đã dùng tất cả mọi cách để con quái vật hướng sự thù địch về phía cậu.

Và rồi con Balrog cũng đã quay lưng lại với Irisu đúng như mục tiêu của cậu.

“!!”

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, con Balrog đã ở ngay trước mặt cậu. Nó toan vẫy cánh tay mạnh mẽ của mình nhằm để xé toạc Haruto.

Cậu đã cố gắng tránh được đòn tấn công đó của nó, nhưng lần này đuôi con Balrog vòng lại từ phía sau và cố gắng tấn công Haruto thêm một lần nữa. May thay cậu vẫn kịp xoay sở được rồi dùng kiếm để đỡ lấy đòn tấn công. Sau đó cậu nhảy lùi về để cố giữ khoảng cách với con quái vật.

Với thanh kiếm trên tay cậu đã đánh bật đi những cánh tay cùng với cái đuôi của con Balrog đang cố gắng đuổi theo mình.

“『Flame』!”

Cậu tung ra ra một ma pháp cấp độ khá thấp, với cấp độ này nó chỉ có thể gây ra một lượng sát thương không đáng kể cho con Balrog.

Ngoài khả năng phòng thủ cùng độ lì lợm ít ai sánh bằng, Balrog còn là một con quỷ lửa với khả năng đề kháng được các ma pháp hệ hoả. Hoàn toàn là một khắc tinh của Haruto.

Nhưng–,

Ngọn lửa của cậu hoạt động lên con Balrog tốt hơn nhiều so với mong đợi.

Cậu đã tưởng rằng nó sẽ thoải mái tấn công mà không hề bận tâm về ma pháp của cậu, nhưng thực tế nó đã khiến con quái vật phải chùn bước.

Ma pháp của mình— không phải nó mạnh hơn bình thường sao?

Và rồi……

Sâu trong tâm thức Haruto, niềm tin đã trở thành sức mạnh.

Ngay lúc đấy, một luồng khí lạnh màu trắng cuộn trào xung quanh.

Hơi nước xung quanh ngay lập tức đóng băng, và tạo thành những hạt sáng lấp lánh từ từ rơi xuống.

“ -—Tinh linh tuyết,

nữ hoàng băng giá, hãy trả lời ta.”

Câu thần chú được niệm với một giọng nói có thể nói là hay nhất mà cậu được nghe cho đến giờ.

“——Chứa đựng trong màu trắng tinh khôi là một sự tàn ác, trong màu xanh thuần tuý là một sự ghê rợn.”

Sức mạnh ma thuật của Irisu tăng lên.

Và con Balrog cũng đã nhận ra việc đó.

Nó bắt đầu cảnh giác hơn với Irisu.

Với một tiếng gầm kinh hoàng, nó bắt đầu quay về hướng Irisu,

Nhưng tất cả đã là quá muộn màng.

Một vòng tròn ma thuật màu xanh lơ lửng bất ngờ xuất hiện dưới chân con Balrog.

Đôi mắt Irisu sáng lên một màu xanh lam tuyệt đẹp, và giọng nói ngọt ngào đấy lần nữa được cất lên khi cô thi triển nó.

“『Ice Explosion』!!”

Cơ thể con Balrog nổ tung.

Âm thanh khủng khiếp của vụ nổ vang lên, một luồng sóng xung kích lan ra bên trong hang động.

Tuy nhiên không hề có đám cháy nào xảy ra cả.

Thay vì là một ngọn lửa thì nó lại bị đóng băng, những luồng khói trắng thay vì đen, các tinh thể tuyết thay vì tia lửa, tất cả bắt đầu phân tán.

Đó là một vụ nổ băng, chỉ có thể nói là vậy.

Lớp băng bắt đầu lan ra từ bên trong cơ thể con Balrog, khiến cơ thể nó từ từ tan thành những mảnh nhỏ, để lại một mảng băng nhỏ trông như khói và lửa. Chúng giống như những tác phẩm điêu khắc nghệ thuật bằng băng vậy.

Hai người Haruto và Irisu nhìn nhau.

Biểu cảm của hai người thay vì là vui mừng khi vừa vượt qua được cửa tử thì nó lại là một sự hoang mang kì lạ.

Mồ hôi lạnh lăn dài trên má Irisu.

Thật sự cô ấy phát động ma pháp thượng cấp qua nhanh.

Hơn nữa, sức mạnh của nó quá là huỷ diệt nếu do với cái trước.

Ngoài ra khi mình tiếp xúc với Haruto, cảm giác đó.

Một cánh cửa sâu thẳm bên trong cơ thể mình mở ra, và một thứ gì đó không phải là mình đang cố gắng thoát ra với một lượng ma lực khổng lồ.

Và Haruto trước mặt cô cũng đang có một biểu cảm vô cùng nghiêm túc.

“Đúng như tôi nghĩ……Irisu, cô……”

——Đúng như những gì mình mong đợi.

Hiện thực có vẻ man rợ hơn những gì cô tưởng tượng.

Đây là lần đầu tiên mình có một người đồng đội, hơn nữa còn là hợp tác với Braising, hai bọn mình gần như tâm đông ý hợp.

Đây là lần đầu con tim mình nhói lên vì một người.

Đây cũng

là người đầu tiên mình yêu.

Đó là lí do vì sao——

“Tại sao…… cái 『Một nửa của Ma Vương』kia lại là cậu hả Haruto?”