Trans + Edit: Đặng Minh Quân

Konosuba x Akashic chapter 1 (part 3)

[– – Cậu thôi ngay cho tôi! 'Điểm kinh nghiệm' với cả Level là cái quái gì chứ!? Dừng nói mấy thứ vô nghĩa này lại đi!]

[Bình tĩnh nào Sistine! Dù sao thì đây vẫn là thế giới khác mà !]

[Tôi nói rồi mà! Tôi đã đoán ngay từ đầu rồi! Là kiểu gì cô ấy sẽ lại nổi cáu nữa thôi! Tôi biết phải làm gì bây giờ!? Đây chỉ là cách thế giới này vận hành thôi! Nếu cô có vấn đề với chuyện đó thì đi mà phàn nàn với người quản lý thế giới này đi!]

Tôi đáp trả Sistine, người đã nổi nóng đúng như tôi dự đoán.

Tôi không biết là cô ấy có thành tựu hay gì, nhưng cô ấy có một quan điểm kiên định khi nói đến ma thuật.

[Ý cậu người quản lý là sao!? Và thêm nữa, cậu không một lần nghi ngờ hay thắc mắc về ma thuật mà cậu đang sử dụng ư!? Nguồn gốc, cấu trúc và quy luật của thế giới; mục địch của ma thuật chẳng phải nhằm để giải mã những điều đó và để hiểu rõ hơn về sự thật và chân lý mà cách vị thần đã đặt ra cho thế giới sao?]

[Nếu cô muốn một vị thần thì đang có một người ngồi uống trà ngay đằng kia kìa, nếu cô có vấn đề gì muốn nói thì đi sao cô không đi mà nói với cô ta đi?]

[Coi chừng những lời báng bổ đó sẽ khiến cậu bị trừng phạt đấy!]

Mặc dù đã chỉ thẳng vào một nữ thần đang thong thả ngồi nhâm nhi trà trong phòng, nhưng tôi chỉ nhận được một sự càu nhàu cáu bẳn của cô ấy.

Aqua, người nhận thấy rằng mình đang trở thành chủ đề của cuộc tranh luận, nhấp một ngụm trà với vẻ hài lòng và nói.

_"Tôi thực sự là một nữ thần. Nếu cô có gì muốn hỏi, thì cứ việc thoải mái hỏi tôi nhé."

Nghe vậy, Rumia liền hỏi một cách ấp úng.

[Erm... Lý thuyết ma thuật ở thế giới này vận hành như nào vậy?]

_"Tất nhiên là bởi sức mạnh của các vị thần rồi."

[Kể cả Aqua-san cũng!]

Megumin nở một nụ cười dịu dàng với Sistine, người đang ồn ào nãy giờ.

_"Em không biết chị rằng ấy đang phấn khích vì điều gì, nhưng em có thể nói rằng chị ấy rất yêu ma thuật."

Nhìn thấy nụ cười của Megumin, Sistine cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh.

[Ack-hem... Xin lỗi vì đã trở nên kích động... Vì cậu liên tục trêu tôi về ma thuật, nên tôi đã hơi mất bình tĩnh...]

[Tôi hoàn toàn đâu có trêu cô! Nếu vậy, tôi muốn biết liệu cô có thể dạy tôi về ma thuật ở thế giới cô hay không?]

Tôi nói một cách không cậu nệ.

Mắt Sistine sáng bừng lên lên khi nghe thấy thế. Mặt khác, Rumia đang lẩm bẩm gì đó trong mồm và đặt tay lên trán như thể đã thất bại trong việc nào đó.

[Tất nhiên rồi! Tôi sẽ nói cho cậu biết mọi thứ về ma thuật và khảo cổ học của ma thuật!]

[Thật ra thì... Tôi nghĩ lại rồi, chắc không cần đâu. Cứ liệt kê cho tôi mấy phép thuật đơn giản hay mấy thứ căn bản là được rồi.]

[Liệt kê ư!? Sử dụng ma thuật luôn đi kèm với rủi ro và nguy hiểm, vì thế nó không phải là thứ có thể học chỉ với sơ lược hay liệt kê đâu!! Vì thế, câu thần chú cơ bản nhất là Shock bolt. Và trước hết, ma pháp thường sẽ được chia thành các câu chú...]

[Sao mà cô ấy lại trở nên phiền phức như vậy cớ chứ!?]

Sau đó, sau khi bị ép phải nghe toàn bộ những định nghĩa và giải thích của Sistine về ma thuật, Megumin bỗng dưng kéo lấy tay áo tôi và nói.

_"Kazuma, hãy nói với chị ấy rằng em muốn cảm ơn vì những lời giảng vô cùng thú vị ấy của của chị ấy, em muốn dạy cho chị ấy một tư thế thật là ngầu đề tăng tường sức mạnh ma thuật."

_"Không đời nào, cô ấy sẽ lại nổi cáu nữa cho mà xem."

[Này, Megumin vừa mới nói gì thế? Cậu dịch cho tôi được không?]

Hình như tôi đã từng gặp phải tình huống này rồi thì phải?

[Được thôi, tôi không phải là người nói câu này nên đừng có mà nổi cáu đấy, rõ chưa? Megumin nói rằng, em ấy muốn dạy cho cô một tư thế thật là ngầu để tăng cường sức mạnh ma thuật...]

[Tôi không biết ngôn ngữ ở đây không có nghĩa là cậu có thể nói mấy thứ vô nghĩa đấy đâu! Không đời nào một người yêu ma thuật lại có thể nói những thứ ngu ngốc đó! Không nhẽ cậu thích trêu ngươi người khác như vậy sao!?]

[Tôi chỉ đang nói sự thật thôi! Tôi đã dịch tất cả những gì Megumin và Darkness nói từng - chữ - một! Này Aqua, nói với cô ấy rằng tôi đang không nói dối đi!]

Khi tôi cầu cứu Aqua, cô ấy trông như vừa nhận ra một điều gì đó.

_"Này, chẳng phải chúng ta đã thu thập được khá nhiều nguyên liệu để có thể quay lại rồi sao?"

[AH!]

Tối hôm đó —

Tất cả bọn họ lại chui sang phòng tôi để

bắt tôi phiên dịch.

[Ngày mai tôi định đi đến cửa hàng vật phẩm ma thuật.]

[Vật phẩm ma thuật!? Cho chúng tôi đi với!]

[Sisti, chúng ta làm gì có tiền, nên chúng ta có đi theo chăng nữa thì...]

Mặc kệ phản ứng của họ, tôi và Aqua nhìn nhau.

_"Tôi hiểu rồi, có thể chúng ta sẽ tìm được 1 hay 2 vật phẩm kỳ quặc nào đó có thể sẽ hữu ích để giải quyết tình huống này."

[Đúng vậy. Nhưng cũng có một vài vật phẩm sẽ có tác dụng phụ hoặc nhược điểm kỳ lạ đấy. Nhưng chắc có lẽ chúng ta sẽ tìm được 1 hay 2 vật phẩm để gửi họ về một chiều thôi.]

[Này, hình như tôi vừa nghe hai người nói cái gì mà 'tác dụng phụ' với lại 'nhược điểm' thì phải...]

[Nếu như nó mà giống như mấy vật phẩm của giáo sư Schuzer, thì tớ có linh cảm không tốt về điều này...]

Mặc dù nói vậy...

[Hai người trông có vẻ khá bình tĩnh so với những người bị kẹt ở một nơi xa lạ và không thể trở về nhà đấy.]

Việc lo lắng hay bất an trong tình huống như này là rất bình thường, nhưng hai người họ trông không có vẻ gì là quá lo lắng.

Hai người họ quay sang nhìn nhau khi bọn họ nhận ra bọn họ đang trong tình cảnh nào.

Để giảm bớt sự hoang mang lo sợ của họ, tôi tiếp tục.

[Chà, nếu không tìm được cách thì cũng không cần phải lo lắng quá đâu. Trong cái rủi có cái may đó là hai người có thể ở lại đây như hai nữ anh hùng ở thế giới này.]

Sistine tỏ vẻ hoài nghi.

[...Hmm, bây giờ nghĩ lại thì... Tính cách và hành động của Kazuma rất giống với thầy giáo của chúng tôi, thầy ấy lúc nào cũng diễu cợt và không có một chút động lực nào để làm việc...]

Chu choa, đó không phải là mấy từ bắt tai cho lắm đâu.

[Những việc thầy ấy thường không được tốt cho lắm, nhưng... tôi nghĩ rằng cuối cùng thì thầy ấy cũng sẽ vượt qua được... Khi nói đến điều đó, thì chẳng phải ngay từ đầu thầy ấy chính là người đã buộc chúng tôi rơi vào tình huống này ư!]

Sistine trông có vẻ như đã thể hiện sự tin tưởng với gã tên Glenn này trong một thoáng chốc, nhưng biểu hiện đó nhanh chóng biến thành cơn tức dận.

[Mặc dù nói vậy nhưng cậu thực sự rất tin tưởng thầy ấy khải không?]

[Cậu đang nói gì thế Rumia!? Không hẳn là tớ tin thầy ấy hay gì...!]

Mặt Sistine đỏ bừng khi thấy Rumia cười khúc khích.

[Vậy cô ấy là một Tsundere huh?]

_"Mm, một Tsundere khuôn mẫu mà chúng ta thường thấy."

[Hehe, Sistine thực sự là một Tsundere đúng không?]

[Này, sao cậu lại đồng tình với họ vậy!?]

Khi cô ấy bắt đầu đập bàn trong sự phản đối, tôi nói với cô ấy.

[Chà, tôi dám chắc rằng bằng một cách nào đó mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ thôi. Nếu có chuyện gì, thì cô cứ tin vào may mắn của tôi nhé.]

Tôi nói với cô ấy với một một nụ cười trấn an.

-END-