Trans + Edit: Đặng Minh Quân

Konosuba x Akashic chapter 1 (part 2)

Không khí trong phòng đang trở nên ảm đạm.

Nó phát ra từ Sistine, người đang nằm dài trên ghế trông rất uể oải.

[Không thể nào... Này Rumia, cậu có thực sự tin chúng ta đang ở một thế giới khác không?]

[Thì... Tớ cũng không thể nghĩ ra một câu trả lời hợp lý cho tình huống này nữa... Nếu tớ nhớ không lầm, thì chẳng phải tiến sĩ

'Schuzer' đã nói rằng:"Đột nhiên có một thứ gì đó thôi thúc trong tôi phải ăn một món thịt hầm đỉnh của đỉnh, vì thế tôi đã tìm kiếm những nguyên liệu đỉnh cao. Nếu không thể tìm được chúng ở đây, thì chúng ta chỉ cần đi đến một nơi nào đó có chúng! Và thế là tôi đã sáng tạo ra một vòng tròn dịch chuyển đặc biệt có khả năng tính toán tự động tìm kiếm địa điểm có những nguyên liệu chủ chốt. Và Glen-sensei đã vui vẻ chấp nhận thí hai người như vật tế, vậy nên tôi sẽ giao hai người việc thu thập rau củ tươi nhé!"... Cậu nhớ chưa?]

Hai người họ đang bàn tán một chuyện gì đó rất khó hiểu.

...Hử? Từ từ khoan đã.

[Thế giới khác? Cô vừa mới nói là thế giới khác đúng không?]

[Huh? À-, ừ... Tôi có nói vậy. Đến cả tôi cũng không tin được chuyện này cơ mà. Mà cho dù nó có là sự thật đi chăng nữa... Thì nếu tôi nghe người nào nói câu đó thì tôi cũng sẽ hỏi họ xem họ có đang chơi đồ hay không thôi...] Sistine nói với một nụ cười căng thẳng.

Là một chuyên gia đến từ thế giới khác, thì cách cô ấy khó xử khá dễ chịu.

[Không, tôi tin chuyện này mà. Ý tôi là, lúc mới gặp tôi thậm chí còn không thể hiểu đươc hai người đang nói gì nữa]

Hai ngưởi họ mở to mắt tỏ vẻ rất ngạc nhiên trước những lời của tôi.

[Cậu thực sự tin một chuyên vô lý đến thế sao? Rằng chúng tôi bị gửi đến thế giới này vì một lý do ngu ngốc như để thu thập nguyên liệu ư?]

[Tôi tin mà. Dù sao thì hai người không phải là những người duy nhất bị bao quanh bởi những người chuyên làm mấy chuyện nực cười vì một lý do ngu ngốc nào đó đâu.]

_"Này Kazuma, mắc gì mà cậu lại nhìn tôi khi nói câu đó vậy hả?"

Trong khi Aqua nắm lấy vai và lắc người tôi lia lịa, Rumia nhìn lên trời và nói.

[Nhưng-, Nhưng tại sao cậu lại tin câu truyện của chúng tôi dễ dàng đến vậy?]

[Chà, chắc có lẽ đó là do tôi cũng đến từ một thế giới khác. Tên tôi là Satou Kazuma. Tôi đến từ một thế giới xa xôi được gọi là Nhật Bản, được giao nhiệm vụ bảo vệ nhân loại ở thế giới này khỏi sự diệt vong. Tôi được đưa tới thế giới này như một anh hùng, người gánh vác hy vọng của các vị thần.]

_"Này Kazuma, tôi phải nói thật với cậu điều này, tôi không quá hy vọng điều gì từ cậu đâu."

Để những lời của Aqua sang một bên, ánh mắt của bộ đôi đến từ thế giới khác, đặc biệt là Sistine, trông có vẻ như họ đang nghi ngờ tôi.

[Này Rumia, cậu thấy sao nếu như chúng ta đi theo cậu ta? Ban đầu tớ chỉ đi theo vì chúng ta không có nơi nào khác để đi... Nhưng để tự gọi mình là anh hùng của các vị thần thì có hơi...]

[Bọn họ có hơi... Khác với chúng ta, nhưng tớ không nghĩ bọn họ là người xấu...]

Có vẻ như bọn họ không tin tôi một chút nào.

Sau đó —

_"Bọn tôi về rồi đây —. Ồ, chúng ta có khách sao?"

Nhận thấy cửa trước bỗng mở ra, tôi đã đoán rằng bọn họ vừa trở về sau khi xả Explosion. Nhìn thấy có hai vị khách trong nhà, Darkness hỏi trong khi đang cõng Megumin trên lưng.

Tôi bắt đầu giải thích cho bọn họ về hoàn cảnh của hai vị khách bí ẩn của chúng tôi.

Ngày sau khi tôi giới thiệu hai người họ.

[Này, cô làm gì thế!? Chẳng phải cô đến đây để tìm những nguyên liệu tươi ngon sao!? Đừng có trốn sau lưng tôi nữa!]

[Đúng là vậy, chúng tôi đến đây để tìm những nguyên liệu tươi ngon! Nhưng đầu tiên, cái thứ màu trắng bay bay kia là cái quái gì thế!? Và tại sao nó lại đuổi theo tôi vậy!?"]

Tôi đã đưa Sistine đến một nông trại lớn gần Axel để thu thập rau củ.

[Loại rau này được gọi là bắp cải. Nó khá là giòn, nên sẽ rất hợp khi nấu với món hầm.]

[Cậu thực sự vừa mới gọi thứ đó là 'rau' sao!? Nói vậy ý cậu là cái thứ đang đuổi theo tôi đó là một loại rau củ ư!?]

Sistine nói hết ra một cách thẳng thắn.

_"Kazuma, dừng chơi với chỗ bắp cải đó và ra đây làm gì đó với lũ nấm này đi!"

[Này, Darkness-san đang bị ngập trong nấm kìa!? Đó là nấm, đúng không!? Sao chúng lại có thể duy chuyển được!? Bọn chúng duy chuyển bằng cách thần kỳ nào vậy!?]

Sistine khóc thét lên khi nhìn thấy Darkness đang bị ngộp trong nấm trong khi vẫn đang cố cắt đuôi thứ đang đuổi theo mình

Sau khi trấn áp được lũ bắp cải mà tôi đuổi theo, tôi nhanh chóng ném chúng vào rổ.

[Rau củ ở thế giới này có thể duy chuyển. Lý do chúng có thể duy chuyển là bởi ma thuật, cô biết đấy, là ma thuật. Nếu nói theo cách khác, thì rau củ ở đây có thể xem như là pháp sư đấy.]

[Cậu đang đùa tôi đấy à!? Tôi sẽ không bao giờ thừa nhận thứ đó là ma pháp đâu!]

_"Aah, lũ nấm...! Lũ nấm vừa đen vừa to dài này đang bao phủ tôi với bào tử kìa...!"

Trong khi tôi đang đuổi theo Sistine, Darkness bắt đầu nói mấy thứ tục tĩu khi đang bị lũ nấm phản công.

Thấy thế, Sistine vội duỗi tay ra và —

[<Hỡi cơn gió vĩ đại>!>]

Một cơn gió lớn bắt ngờ nổi lên thổi bay lũ nấm cũng với Darkness.

[C-, Cô có sao không Darkness-san!? Do tình huống khẩn cấp nên tôi...]

Sistine nhanh chóng chạy đến bên Darkness, người vừa bị thổi bay đi.

_"Tôi không hiểu cô đang nói gì, nhưng tôi hiểu rằng cô đã cứu tôi. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu như để bọn nấm xâm hại tôi thêm một chút nữa, nhưng tôi vẫn rất cảm ơn cô. Tôi đã xoay xở để bảo vệ được 'thứ mà một người phụ nữ phải bảo vệ bằng cả mạng sống'. Kazuma, xin hãy nói với Sistine những gì tôi vừa nói." Darkness nói một cách chân thành trong khi đứng lên khỏi mặt đất và nở một nụ cười với Sistine. (Ý nói là Darkness đã bảo vệ được tr.inh ti.ết)

_"Bộ đây là một biện pháp trừng phạt ư?"

[Này Kazuma, Darkness-san vừa mới nói gì với tôi vậy? Tôi hiểu rằng cô ấy đã cảm ơn tôi, nhưng cậu dịch ra được không?]

Nhờ sức mạnh thần thánh của Aqua mà tôi đã học được ngôn ngữ của bọn họ, nhưng tôi đã kịch liệt phản đối việc để Darkness và Megumin làm thế.

Sau cùng thì, nếu mà xui xẻo, có vẻ như sức mạnh đó khả năng cao có tác dụng phụ làm não bay khỏi đầu.

[Cô ấy chắc chắn là muốn cảm ơn cô. Nếu chậm một chú nữa thôi, thì bọn nấm có lẽ đã giúp cô ấy 'trở thành người lớn' rồi. Cô ấy cảm ơn vì điều đó.]

[Cậu làm ơn đừng có diễn đạt một cách tục tĩu như vậy được không! Cậu chỉ cần dịch đúng nghĩa thôi là được rồi!]

Khi Sistine hét lên vào mặt tôi với một cơn giận vô cớ, Darkness nói vơi một nụ cười ấm áp.

_"Ah~, ma thuật gió lúc nãy cảm giác rất tuyệt. Cảm giác vui sướng khi tôi lăn trên mặt đất thực sự là không thể có được ở thế giới này. Nãy nói cho cô ấy rằng tôi sẽ rất vui nếu lần sau cô ấy đánh tôi mạnh hơn."

[C-, Cảm giác rất tuyệt khi tôi lăn trên mặt đất bởi ma thuật gió của cô. Nếu có lần sau, thì xin cô hãy đánh mạnh hơn nữa...]

[Không đời nào một người đoan trang như Darkness-san lại ăn nói như vậy cả! Kể cả khi chúng tôi không biết những người khác đang nói gì đi chăng nữa, thì tôi vẫn có thể biết được cô ấy là người như thế nào thông qua cách quan sát cô ấy lúc ở biệt thự! Darkness-san là một tiểu thư quý tộc ở đâu đó đúng không!? Tôi còn chẳng mất nhiều thời gian để nhận ra nó!]

[Tôi đang nói thật mà—! Với lại tôi còn nhấn mạnh những gì cô ấy nói nữa—! ]

Tôi có gắng giải thích khi đối mặt với cơn giận dữ của Sistine.

– chắc không cần phải nói cái lý do vì sao chúng tôi lại phải đi thu hoạch rau củ.

Sau khi nghe Sistine kể về hoàn cảnh của bọn họ, thì chúng tôi bắt đầu nghĩ cách để đưa hai người họ về với thế giới của mình...

[Này, có thật là hai người sẽ có thể trở về sau khi thu thập đủ nguyên liệu không? Tên giáo sư gì gì đó có thật sự là một người đáng tin không vậy?]

[Umm... Th-, Thực sự thì rất khó để nói xem ông ấy có là một người đáng tin hay không... Nhưng mặc dù ông ấy là một gã khờ, thì ông ấy vẫn và một thiên tài về một lình vực cụ thể. Định hướng trong tâm trí của ông ấy có hơi kỳ lạ, nhưng ông ấy chắc chắn là người có năng lực. Một khi chúng tôi hoàn thành mục tiêu, có lẽ... chúng tôi sẽ có thể trở về.]

Có vẻ như bọn họ đến đây theo chỉ dẫn của một nhà phát mình được gọi là Orwell, bọn họ bị bắt đi sai vặt rằng phải thu thập nguyên liệu.

Ban đầu thấy giáo của họ là người phải thực hiện công việc này, nhưng bọn họ đã bị dùng thay thế cho anh ta.

[Vậy là cả cô cũng không hoàn toàn chắc về điều này hử... Thôi, dù sao thì cái gã tên Glenn này có vẻ như là một tên khốn trốn trách công việc đấy. Cái thể loại thầy giáo gì lại thí học sinh mình để làm thí nghiệm vậy chứ?]

_"Kazuma, tôi không hiểu cậu đang nói gì, nhưng tôi có cảm giác như cậu đang cố né tránh những gì cậu đã làm trong quá khứ thì phải..."

Darkness tỏ vẻ hoài nghi trong khi tôi nhặt một cây nấm nằm dưới chân Sistine.

[Thì, đúng là thầy ấy là một tên chuyên đi trốn tránh trách nhiệm... Nhưng đôi khi thầy ấy cũng rất tốt. Ví dụ như... Lúc thầy ấy mới trở thành giáo viên của bọn tôi, thầy ấy hoàn toàn không có tí động lực nào để dạy và chúng tôi hầu như toàn phải tự học, nhưng...]

[À thế à? Rồi sao nữa...?]

Tôi không biết rằng Sistine đang nghĩ gì, nhưng trán cô ấy dần dần cong lên đến mức trán cô ấy cong lên thành hình 八

[À thế sao mà à?... O-, Oh đúng rồi! Thầy ấy dần đần nghiêm túc giảng dạy chúng tôi đàng hoàng hơn! Thêm vào đó, thầy ấy đã cho mỗi người chúng tôi lời khuyên trong cuộc thi ma thuật và err...]

[Ôi chu choa~, anh ta nghe có vẻ như là một người nhiệt huyết đấy. Theo như những gì tôi được nghe hôm qua, thì anh ta nghe không hề đáng tin một chút nào. Cô biết đấy, nghe anh ta giống kiểu người mà sẽ đánh cược mọi thứ và sử dụng những người xunh quanh vì lợi ích riêng. Trời, hẳn là tôi đã nghĩ sai về anh ta rồi.]

Sistine rơi vào im lặng một lúc, môi cô ấy cong lên thành hình へ.

[..........Đúng rồi! Thầy ấy còn ủng hộ ước mơ và hoài bão của tôi và thậm chí thầy ấy còn dấn thân vào một trận chiến chỉ để kéo tôi ra khỏi hôn lễ mà tôi không mong muốn...]

[Tôi phải thừa thận rằng anh ta khá là ngầu đấy. Anh ta hẳn phải ngầu như khi tôi dũng cảm xông vào và ngăn cản hôn nhân của Darkness. Vậy, còn gì khác nữa không]

Nghe những gì tôi nói, biểu cảm của Sistine trông có vẻ trở nên dữ dội.

[...Mình phải làm gì đây, bây giờ khi mình bình tĩnh nghĩ lại, thì thầy ấy chẳng có mấy khía cạnh đáng khen nào khác nữa.]

[Cô cố gắng hơn một chút được không? Tự dưng tôi lại cảm thấy tội cho anh ta rồi.]

_"Này Kazuma, dịch cho tôi nghe với!"

Sau đó —

Tôi phát hiện một cây bắp cải đang trốn đằng sau Darkness.

_"<Tinder>!"

Bắp cải sẽ trở nên yếu ớt khi gặp nhiệt.

Tôi đã trở thành một mạo hiểm giả trong một thời gian dài, nên tôi đã học được những kiến thức căn bản này.

Và khi bắp cải dính lửa, lá của nó sẽ dần mất đi sức mạnh...

[Cái quái gì thế!?]

Sistine, người không hề có những kiến thức căn bản của một mảo hiểm giả bỗng hét lên.

Sau khi thu hoạch xong bắp cải và nấm, chúng tôi bắt đầu quay lại biệt thự.

[Cậu im ngay đi! Tôi sẽ không bao giờ coi đó là ma thuât!]

[Trời ạ, sao cô cứ lải nhải chuyện này mãi vậy! Tôi đã niệm phép thì nó xảy ra thôi, như vậy thì có gì là sai chứ!?]

Sistine liên tục truy sét tôi vì một số lý do.

_"Bọn tôi về rồi đây~. Tôi đã thu hoạch được cà rốt và hành lá rồi. Này, nhìn củ cà rốt này đi, nó trông rất ngon phải không! Oh, hai người đang làm gì thế?"

Aqua, người vừa mới về sau khi thu hoạch, nghiêng đầu nhìn Sistine và tôi.

[Rumia, có gì đó lạ với ma thuật ở thế giới này lắm! Kiểu như mọi người ở đây không hiểu lý thuyết ma thuật một chút nào! ...Rumia? C-, Có chuyện gì sao? Cậu trông không được ổn lắm...]

[...Sisti, cậu có biết chuyện hành lá ở thế giới này khá hung dữ không? Khi hành lá nghĩ rằng chúng sắp bị thu hoạch, nó sẽ cố để tống mấy cái rễ của nó vào mồm cậu đấy.]

_"Rốt cuộc thì cô đã bị gì thế!?"

Trong khi Sistine đang an ủi Rumia, Megumin, người thuộc nhóm còn lại, đến chỗ tôi và khoe với một khuôn mặt dính đầy bùn.

_"Hôm nay bọn em đã thu hoạch được khá tốt đấy Kazuma. Uả mà sao Sistine trông có vẻ khá giận dữ thế? Không nhẽ anh lại làm gì cô ấy à?"

_"Lại? Ý em lại làm gì là sao? Anh đâu có làm gì cô ấy đâu! Anh cũng chẳng là cô đang nghĩ gì nhưng cô ấy bỗng nhiên nổi nóng mỗi khi nói về ma thuật."

Megumin với củ cả rốt trên tay, sắc mặt của em ấy bỗng thay đổi rỗ rệt khi tôi nói.

_"Một cuộc đàm luận về ma thuật ư!? Làm sao mà anh có thể không nói với em một chuyện thú vị như vậy được!? Sistine, nếu muốn thì cô cứ thoải mái nói với tôi về ma thuật nhé!"

[Này Kazuma, Megumin làm sao thế!? Cứ như thế em ấy trở thành một con người hoàn toàn khác vậy!]

[Như cô có thể thấy đấy, em ấy là một người yêu ma thuật. Em ấy đã trở nên phấn khích khi nghe tôi kể về cuộc tranh cãi của chúng ta.]

Sắc mặt Sistine thay đổi như vớ được vàng.

[Được thôi! Tôi rất vui lòng đấy! Megumin đến từ một gia tộc pháp sư nổi tiếng đúng không? Tôi thực sự rất muốn nghe về trường phép thuật ở thế giới này đấy!]

[Nói vậy ý cô là muốn tôi trở thành thông dịch viên ư?] Tôi hỏi Sistine, người đang vui vẻ ngồi xuống ghế trước bàn.

[Sistine như thế biến thành một con người khác mỗi khi nhắc đến ma thuật... Bây giờ thì cậu ấy đang có cơ hội dduocj biết thế về ma thuật ở thế giới khác, tôi không nghĩ có ai sẽ cản được cậu ấy đâu...]

[Tôi ổn với việc phải làm thông dịch viên... Nhưng tôi có cảm giác như cô ấy sẽ nổi nóng khi tôi làm mất...]

-END-