Emu, sự thật đằng sau lời nói dối của cậu là gì ?
Do làm nghề giám định nên tôi có thói quen đọc bí mật của người khác
Giám định pháp y chỉ xử lý những cái chết không rõ nguyên nhân
Công việc của tôi là khám nghiệm tử thi để xác định rõ nguyên nhân cái chết
Tất nhiên thì xác chết không biết nói chuyện. Sẽ dễ dàng nếu xác chết thú nhận “Thực ra tôi đã tự sát bằng thuốc độc”, nhưng không phải thế. Không có phép màu nào như trong phim ảnh hay phim truyền hình như việc linh hồn người chết thoát ra khỏi xác và kể chuyện. Chúng tôi khám xét mọi ngóc ngách của thi thể, đôi khi phân tích đến gen để làm sáng tỏ nguyên nhân cái chết. Nói cách khác, tôi có thể nhìn thấu lời dối trá đằng sau cái xác
Trong trường hợp của người sống thì cái này khác một chút
Ánh mắt, tiếng nói, thói quen chuyển động chân tay của mỗi người, nội dung trò chuyện, … Tôi tổng hợp tất cả manh mối để phân định đúng sai
Trừ khi đó là một lời nói dối được chuẩn bị kỹ càng, còn không thì hầu hết những lời dối trá sẽ bị lộ ngay lập tức
Điều này cũng tương tự với Emu khi nói về gia đình của mình
“Cả bố và mẹ tôi từng là nhân viên văn phòng bình thường”
Tại sao lại là thì quá khứ
Tôi đã biết về mẹ cậu ta rồi, bà ấy đã mất trước khi cậu có thể nhớ được
Nhưng cậu ta còn thậm chí đặt cả cha mình, người vẫn đang còn sống ở quá khứ. Đó là dấu hiệu của sự dối trá
À, chỉ để ghi nhớ thôi, tôi sẽ không đi sâu vào những thứ không cần phải vạch trần, đó là phong cách của tôi
Ta có thể nói dối về những vấn đề riêng tư không làm phiền ai hay những lời nói dối nhẹ nhàng về việc quan tâm người khác
Nhưng trong trường hợp của Emu thì việc này không thể bỏ qua được
Tôi cảm thấy có lỗi vì đã tìm hiểu đời tư của cậu ta, nhưng hiện tại không có cách nào khác để hoàn thành Mighty Novel X
Đó cũng là lý do tại sao tôi đến khu văn phòng ở quận 1 Seito
Trong số các tòa nhà ở trung tâm thị trấn, nơi tập trung các công ty lớn thì có một tòa nhà đặc biệt trong đó
Nơi sản xuất thiết bị y tế lớn nhất Nhật Bản, “Medictrick”
Đây là nơi mà bố của Emu làm việc
Có thể cho rằng hầu hết bệnh nhân cả nước đều sử dụng thiết bị y tế do Medictrick sản xuất. Công ty này đóng một vai trò rất lớn đến giới y tế
Tôi đã tìm thấy một bài báo về bố của Emu khi tôi kiểm tra các tạp chí y tế, Hojou Kiyonaga-san dường như đã có những tiến bộ đáng kể trong khoảng 10 năm trở lại đây. Từ một người phát triển thuộc bộ phận phát triển thăng chức thành trưởng phòng rồi đến giám đốc bộ phận phát triển và cuối cùng là giám đốc điều hành. Ông ta có vẻ như rất tài năng
Hiện tại, tôi đang đứng ở lối vào tòa nhà Medictrick để cố gắng được nói chuyện
Tôi có thể bịa gì đó để lên lịch hẹn với ông ta, nhưng sẽ có vấn đề nếu ông ta cảnh giác một cách không cần thiết. Ngoài ra tôi cũng rất kiên nhẫn nữa
Khi mặt trời bắt đầu lặn, bố của Emu từ cổng bước ra
Bộ đồ màu xám nhạt cùng với chiếc cà vạt màu đỏ, đôi giày da đen bóng và chiếc cặp màu đen. Ông ta có một bộ râu xen lẫn với mái tóc hoa râm phù hợp với khuôn mặt gọn gàng. Ấn tượng đầu tiên của tôi về ông ta là “người đàn ông phong độ và tài năng”
Tôi ngay lập tức chặn đường bố của Emu
“Ngài là Hojou Kiyonaga phải không ?”
“Cậu là ai ?”
Ông ta nhìn thẳng vào mắt tôi, mấy người ở CR cũng thế nên những người cao như tôi hơi bị xúc phạm – mà tại sao tôi lại nói điều này ?
Bố của Emu có vẻ ngoài điềm tĩnh với dáng người vững vàng, nhưng rõ ràng ông ấy rất thận trọng. Việc một người không hề gặp mình thì đó là hết sức bình thường
“Tên tôi là Kujou Kiriya, tôi là bác sĩ làm việc với tư cách CR tại bệnh viện Đại học Seito”
Tôi sẽ mở đầu trước, ông ấy sẽ phản ứng kiểu gì khi biết tôi làm việc cùng chỗ với Emu
“Và có việc gì sao ?”
Ngạc nhiên thay, ông ta hoàn toàn bình tĩnh, đó là một cách biểu đạt rằng không hề liên quan tới ông ấy
“Thực ra tôi muốn nói chuyện về liệu pháp tâm lý của một bệnh nhân ngay bây giờ.”
“Tại sao lại là tôi ?”
“Bệnh nhân đó là con trai của ngài, Emu”
Cha của Emu liếc vào đồng hồ, rõ ràng ông ta đang kiểm tra thời gian còn lại cho tới lịch hẹn tiếp theo
Thật sự mà nói thì việc này không dễ chịu chút nào, ông ta quan tâm thời gian hơn cả con trai mình
“Lâu rồi chưa gặp nó nên tôi không có chuyện nó cho cậu biết.”
“Chưa gặp ?”
“Cậu chưa nghe nó kể sao ? Thằng nhóc rời khỏi nhà khi tốt nghiệp trung học và bắt đầu sống một mình kể từ đó.”
Ông ta nói khách quan giống như giải thích hoàn cảnh đứa con mình
Tôi cảm thấy ông ta thật tệ
“Ông không lo lắng cho thằng con của mình sao ?”
“Nói rằng chúng tôi đã cắt đứt quan hệ thì hơi quá, nhưng tôi đã đặt ra quy tắc cùng với con trai mình: Không can thiệp vào công việc của nhau.”
“Mặc dù chung huyết thống ?”
“Vì con trai tôi cũng muốn điều ấy.”
Ờ ờ, đó là những gì ông muốn phải không ?
“Tôi không biết chuyện gì xảy ra với ông và cậu ta nhưng Emu … Cậu ta đang cố gắng hết sức”
“Tất nhiên là tôi biết, đó là Kamen Rider phải không ? Rằng việc nó phụ trách điều trị bệnh game cho CR và chịu trách nhiệm cứu chữa bệnh nhân. Vì tôi làm việc cho một nhà sản xuất thiết bị y tế nên tôi đã nghe nhiều về nó. Thậm chí tôi còn theo dõi buổi họp báo của nó cơ mà”
“Ngay cả bây giờ Emu vẫn đang gặp khó khăn”
Khi tôi tính nói, bố cậu ta ngắt lời tôi
“Xin lỗi, giờ tôi có hẹn khác rồi.”
Tôi nói xong thì ông ta lướt qua và bỏ đi rất nhanh
“Đợi đã, chỉ một câu nữa thôi”
Ông ta dừng lại và xoay nửa người về phía tôi
“Cậu muốn gì nữa ?”
“… Lần cuối cùng ông thấy Emu là khi nào ?”
“Điều đó có liên quan tới liệu pháp tâm lý của con tôi sao ?”
“Đúng thế, rất quan trọng.”
Ông ta dừng một lúc trước khi trả lời, tôi không biết liệu ông ta đang suy nghĩ có nên trả lời hay không hay cố lục lại trí nhớ của bản thân
Sau một lúc im lặng, khi tôi định từ bỏ thì ông ta mở miệng
“Trước đây, tôi từng bị viêm phổi và phải nhập viện tại bệnh viện Đại Học Seito. Đó là lúc thằng con tôi bắt đầu theo học tại trường y của Đại Học Seito, thế thôi.”
Nói xong, ông bố biến mất tiêu vào khung cảnh thị trấn bắt đầu tối dần
Được ăn cả ngả về không, tôi phải đặt cược
Tôi ngay lập tức nghĩ đến vị trí của bệnh viện Đại Học Seito
Wa~~~rp tới bệnh viện nào!
Nhưng vì lý do nào đó, cơ thể tôi không di chuyển
À hiểu rồi, vì tôi không còn là Bugster nữa
Nếu là Bugster thì tôi có thể dịch chuyển tới nơi rất xa
A, những lúc như thế này thật bất tiện khi có cơ thể thật
Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vươn vai và cong người rồi bắt đầu chạy về phía nhà ga
Khi tôi tới bệnh viện Đại Học Seito, mặt trăng trong lơ lửng trên bầu trời tối đen
Với sự hợp tác của giám đóc, tôi đã kiểm tra bệnh án của bố Emu và hồ sơ điều trị nội trú vào lúc đó
Như ông ta đã nói, có vẻ như ông phải ở bệnh viện này khoảng 1 tuần vì viêm phổi
Khu tổng quát khoa hô hấp, phòng 201
Đây là nơi mà Emu và bố cậu ta gặp nhau lần cuối
Thật sự mà nói thì không có bằng chứng chắc chắn, nhưng khả năng không hề nhỏ tồn tại một sự kiện thay đổi vận mệnh của Emu tại nơi mà cha mẹ với đứa con cùng huyết thống gặp nhau lần cuối
Emu đã có suy nghĩ gì khi đến thăm bố mình, mặc dù các quy tắc được đề ra nhằm không can thiệp vào cuộc sống của nhau ?
Tôi qua trạm y tế tới căn phòng mục tiêu ở khu trong cùng của khu tổng quát
Phòng bệnh là loại phòng riêng chỉ có một giường, đó là phòng riêng tư cho bệnh nhân và cung cấp một không gian sống gần nhà mình nhất với chi phí trả thêm vào tiền viện phí
Khi ra khỏi phòng, tôi bắt gặp hình ảnh một ông già gầy gò đang tán tỉnh một cô y tá trẻ, ông già đang trông rất tốt vì ở phòng riêng và không có tai mắt xung quanh
“Em muốn bao nhiêu tiền tiêu vặt ? Em có thích tôi mua luôn một căn biệt thự không ?”
Thông thường thì sẽ nên loay hoay với ông ta một chút, nhưng hiện tại tôi không có thời gian
Gamer Driver được gắn vào hông và các điều kiện tham gia trò chơi đã được chuẩn bị
[MIGHTY NOVEL X! EVENT START!]
Đúng như suy luận của tôi, âm thanh hệ thống của trò chơi vang lên. Ông già và cô y tá ngạc nhiên trước giọng nói đột ngột phát ra. Có vẻ như ông ta tìm xem ai đó đã vào bằng cách nhìn quanh phòng
“Xin lỗi vì đã tự tiện xông vào!”
Khung cảnh toàn bộ căn phòng bệnh viện bị bóp méo thành một bức tranh khảm
Ông già và cô y tá cũng bị bóp méo như thế, một cảnh tục tĩu không đáng để nhìn thấy
… Không, lúc này không quan trọng, tập trung, tập trung
Cuộc đua bắt đầu
Game Area của Mighty Novel X, phòng 201
Đứng trên vạch xuất phát, điều đầu tiên đập vào mắt tôi là Hojou Kiyonaga, bố của Emu đang ngồi thẳng lưng trên giường bệnh và đang điều khiển chiếc máy tính xách tay đặt trên bàn cạnh giường bệnh
Ông ấy đang mặc chiếc áo bệnh viện màu xanh nhạt và có dây truyền dịch buộc vào cánh tay
Có vẻ như các triệu chứng của bệnh viêm phổi dần được hồi phục và ông ta bắt đầu lại các công việc bị trì hoãn
Tôi cố nói “Xin chào, nghỉ ngơi trong bệnh viện cũng là một phần của công việc”
Tuy nhiên, bố của Emu hoàn toàn phớt lờ tôi
Đáng lẽ ông ta phải nghe nhưng ông ta hoàn toàn không phản ứng, có vẻ như các nhân vật của game đang tập trung nên không nghe thấy giọng tôi
Đúng lúc đó, tôi nghe thấy cửa phòng mở ra
Khi tôi quay lại, Emu đang mặc bộ thường phục
Chiếc áo phông vàng và quần đỏ, có lẽ là tro tàn của thời game thủ hay là màu sắc hào nhoáng, tôi không thể tưởng tượng được đó là một sinh viên y khoa
Ánh mắt của Emu hướng thẳng vào bố mình, nhưng ông ta quá tập trung vào công việc nên không để ý
Khoảng 10 giây
Tôi có thể đọc được sự do dự từ biểu cảm của Emu
Tôi hét to: “Sao cậu không nói gì ?”
“… Nhưng bố vẫn ổn mà ?”
Một cuộc trò chuyện được bắt đầu với Emu, nó dường như là quy tắc trò chơi khi chỉ cho phép tôi nói chuyện với nhân vật chính, Emu
Tua nhanh nào, để tiếp tục câu chuyện thì tôi phải ứng phó với Emu thật tốt
“Đó là bố cậu sao ?”
“… Người đó không phải bố tôi”
“Cậu đang nói cái quái gì thế ? Nhìn đi”
Tôi vòng ra phía sau Emu và đẩy mạnh vào lưng cậu ấy
Đúng như dự đoán, ánh mắt của người bố chuyển sang Emu, như thể ông đã nhận ra sự hiện diện của Emu
Một khoảng im ắng trôi qua
Thành thật mà nói, tôi không thể chịu được
Emu là người đầu tiên phá bầu không khí im ắng này
“… Con nghe nói đó là bệnh viêm phổi”
“Có vẻ như ta đã chọn nhầm bệnh viện, bác sĩ ở đây quá cường điệu”
Giọng của Emu mạnh hơn một chút, có lẽ vì cậu tức giận những gì ông ấy nói
“… Tức là bác sĩ nơi này rất giỏi đấy”
“… Sao, cảm giác như trở thành một phần của họ rồi à ?”
“…..”
“Vẫn không thể tin được, tất cả những gì con làm chỉ là chơi game và con đậu vào trường y”
“… Bố nên nghĩ về tuổi của mình đi, nếu bố có vấn đề gì thì bố không đi làm được đâu”
“… Đừng lo về nó”
“……”
“… Không cần phải nói, con khỏi cần đến thăm ta nữa”
Nó không giống như cuộc trò chuyện giữa cha mẹ và con cái, cả ông bố và Emu đều không có tý huyết thống nào trong lời nói của họ
Cảm giác như có một khoảng cách chết người giữa cả hai
Bản chất của khoảng cách đó là gì ?
“… Con khác bố, đó là lý do tại sao con đến thăm bố”
Từ biểu hiện của Emu, tôi có thể đoán được một kiểu nổi loạn nào đó
Emu không nói gì thêm, như ông bố có vẻ đã hiểu
“Bố chưa bao giờ thăm con trước đây, không phải là con cảm thấy cô đơn đâu. Con biết bố luôn bận rộn với công việc và thà rằng bố đừng đến còn hơn”
Tôi hiểu ra rằng “trước đây” là khi Emu phải nhập viện sau vụ tai nạn giao thông lúc nhỏ
“Có vẻ như con có nhiều ác cảm với bố mình nhỉ ?”
“Đừng hiểu lầm, con không muôn chung huyết thống với bố đâu. Con không muốn mọi người nghĩ rằng chúng ta có chung dòng máu, và con cũng không muốn nghĩ như thế”
“Con luôn bị ám ảnh bởi những trò thắng thua nhàm chán”
“Con còn bất ngờ khi bố thừa nhận mình đã thua”
Như thể giọng điệu hai người dần trở nên á khẩu hơn
Mặc dù đây là Game World nhưng tôi không thể chịu được nữa
Emu, dừng lại đi, quá đủ rồi
Khi tôi định nói, ông bố đã hỏi một câu bất ngờ
“Con sẽ làm gì nếu con bị đánh bại trong cuộc sống ?”
Có gì đó rất khác với những cuộc đấu khẩu cho tới hiện tại
Emu rõ ràng rất tuyệt vọng và không biết gì để nói lại
Một câu nói đảo ngược hoàn toàn tình thế của họ
“Tại sao con lại còn sống ? Sao con không chết đi cho rồi ?”
Đầu óc tôi trống rỗng. Khi trở lại, tôi hét theo phản xạ
“Im đi!”
Tôi biết chả có ích gì khi nói điều đó, bởi vì đó là luật chơi mà không thể can thiệp vào các nhân vật khác ngoài Emu
Nhưng, tôi không thể hét lên
Có nhiều loại cha mẹ và con cái khác nhau, có những điều mà tôi không nên nói
Nhưng, tôi không thể im lặng
“Dù sao ông vẫn là bố cậu ta cơ mà !”
Cơ thể tôi tự di chuyển theo phản xạ, tôi cố túm cổ người đàn ông trên giường. Tôi không thể hài lòng trừ khi đấm ông ta một cú
Nhưng Emu đã ngăn tôi lại, không phải hành động mà là ánh mắt
Vì lý do nào đó, cậu ta không hề tức giận hay thất vọng trong mắt tôi
Tôi không thể nhìn thấu ý định thực sự của Emu trong đôi mắt đó
Emu liếc nhìn người đàn ông trên giường và nói một cách bình tĩnh
“Con còn sống … vì anh hùng đã cứu con”
“Anh hùng … ?” Người đàn ông trên giường bối rối
“Trong thế giới chúng ta, những người anh hùng bảo vệ cuộc sống của chúng ta, bác sĩ”
Đột nhiên người đàn ông trên giường bắt đầu run lên, ông ta rung động bởi những lời nói của Emu
“Bác sĩ là cái gì … con nghĩ mình đứng vào hoàng ngũ những anh hùng như vậy sao ? Con thực sự có quyền cứu mạng người khác sao ? Ngày mưa đó! Kể cả khi con phản bội ta vào ngày mưa đó!”
Tim tôi đập thình thịch và hồi hộp
Tiếng la của người đàn ông trên giường vang khắp không gian, khiến toàn thân tôi run rẩy
… Bây giờ tôi đang tiếp cận trọng tâm của Mighty Novel X
… Có một vực sâu mà ta sẽ không bao giờ quay lại một khi bước vào đó
… Tôi có nên rời khỏi chỗ này không ?
… Những suy nghĩ đó lướt qua tâm trí tôi
… Lần đầu tiên trong đời, tôi sợ hãi khi biết chân tướng đằng sau lời nói dối
… Thật đáng sợ khi biết mục đích thực sự đằng sau lời nói dối của Emu
Trước khi tôi kịp nhận ra, tôi đã đặt tay phải lên Gamer Driver, nếu tháo ra thì tôi sẽ mất tư cách tham gia trò chơi và bị tống ra khỏi nơi này
Nhưng tôi thậm chí còn chưa kịp quyết định
Đột nhiên một ai đó đẩy tôi từ phía sau và tôi bị đẩy ra ngoài cửa sổ phòng bệnh
Tôi đâm sầm vào bức tường bệnh viện, cơn đau âm ỉ vang lên khắp cơ thể tôi
Khi tôi nhìn lên, có một Emu khác đang đứng trong căn phòng, không phải Emu lúc còn là sinh viên
Emu mặc một chiếc áo khoác màu trắng và đeo một chiếc Driver
Emu là người đã bị tẩy não sau khi Game Over trong Mighty Novel X
“Emu, bình tĩnh tý đi. Tôi muốn chăm sóc tốt cơ thể máu thịt mà tôi mới có trở lại thôi.”
Nhưng cậu ta không hề nghe
Cậu ta tiến lại gần tôi, túm lấy vạt áo tôi và ném vào cửa sổ bệnh viện
Tôi rơi từ độ cao ở tầng hai xuống với những mảnh kính vỡ vụn. Để giảm thiểu thiệt hại, tôi cố cuốn người lại, đâm xuống từ vai trái
“Itte…”
Emu nhảy ra khỏi cửa sổ bệnh viện và đáp xuống ngay trước mặt tôi, cậu ta giẫm nát những mảnh kính vương vãi trên mặt đất và tiến lại gần hơn
Tôi cố chịu đựng cơ thể đang đau nhói của mình và đứng dậy
“Emu, cậu làm gì thế ? Bố cậu bảo phản bội tức là sao ?”
“… Tôi sẽ không để anh hoàn thành Mighty Novel X đâu”
Hiểu rồi, cậu ta đang làm vai trò bảo vệ để ngăn những người khác tiếp cận sâu vào câu chuyện
Emu lấy ra Maximum Mighty X và Hyper Muteki rồi kích hoạt chúng cùng lúc
[MAXIMUM MIGHTY X! HYPER MUTEKI!]
Ôi ôi thôi nào, nghiêm túc đấy à ?
“Hyper Dai Henshin !”
[BAKKAN, MUTEKI! KAGAYAKE! RYUUSEI NO GOTOKU! KOGANE NO SAIKYOU GAMER! HYPER MUTEKI EX-AID~!]
Với ánh vàng rực rỡ, Kamen Rider Ex-aid Muteki Gamer giáng lâm
… Không phải lúc choáng ngợp, tôi biết cậu ta đang trong tình trạng không thể thuyết phục được. Ưu tiên hàng đầu là tự vệ chính mình
Tôi cũng lấy Bakushou Bike Gashat ra và kích hoạt nó
[BAKUSHOU BIKE!]
“Vòng số 0, henshin!”
Khi gashat được cắm vào Gamer Driver, màn hình lựa chọn nhân vật sẽ xoay xung quanh
Nhắm vào Laser – một cú đá xoáy quanh người
Kamen Rider Lazer Turbo Gamer Level 0, biến hình!
“Tôi không thích việc này nhưng phải làm thôi”
Muteki tung ra đòn tấn công dữ dội với tốc độ không thể thấy được, đây không phải là phép ẩn dụ hay gì mà là không thể thấy THEO NGHĨA ĐEN. Muteki lao với tốc độ gần như ánh sáng, tỏa sáng như sao băng không phải là cụm từ hoa mỹ
Không có lựa chọn nào khác ngoài việc cố chịu đòn và tìm lối thoát trong tình huống chết chóc này, nhưng – phòng thủ cũng phải phụ thuộc vào bản năng. Với 10 đòn tấn công liên tiếp ở tốc độ ánh sáng của Muteki, tôi chỉ có thể đỡ được 1 đòn và việc này không kéo dài lâu, tôi bị đánh bay ngay lập tức
Trong tình thế nguy hiểm này, tôi rút ra Gashacon Sparrow ở Bow Mode và bắn ra vô số mũi tên
Nhưng Muteki không hề nao núng tý nào, Muteki lãnh vô số mũi tên vào người mà không hề né tránh và không bị đánh lùi tý nào
Cậu ta rất đáng tin cậy khi là đồng minh,
nhưng không ai đáng sợ hơn chính cậu ta khi là kẻ thù. Rốt cuộc thì cậu ta thực sự bất khả chiến bại, việc tấn công hoàn toàn không có tác dụng. Gian lận cũng phải có giới hạn thôi chứ
Muteki duỗi mái tóc Hyper Ride Hair từ đầu
Tôi cố gắng tránh nó nhưng ngay lập tức chân phải của tôi bị túm lấy và tôi bị nhấc lên và quay vòng vòng trên không trung
Tôi bị ném ra xa với toàn bộ sức mạnh, cơ thể tôi đập vào bức tường trắng của bệnh viện
Khi tôi nhìn vào Rider Gauge, chỉ còn lại 1 vạch duy nhất
Tệ rồi, tôi không nghĩ mình có thể thoát khỏi tốc độ ánh sáng của Muteki, chỉ thêm 1 đòn nữa là Game Over
Có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn, cậu trở nên xấu dần rồi đấy Emu
Mặc dù tôi đã cố gắng rất nhiều để trở về xác thịt của mình, nhưng chỉ thêm một đòn là lại biến mất lần nữa.
Muteki nhấn công tắc vào Hyper Muteki Gashat
[KIMEWAZA!]
Đôi mắt bảy sắc cầu vồng của Muteki tập trung vào tôi
Tôi có thể tưởng tượng khuôn mặt cậu như nào đằng sau lớp mặt nạ đó
“… Cậu thường không biết làm gì như thường lệ, Emu … Lần này cũng như vậy.”
Sau khi được hồi sinh thành Bugster, tôi đã chiến đấu với Emu
Ngày hôm đó tôi sẽ không bao giờ quên, trên bờ biển đó
Cậu ta không thể đánh bại Dan Masamune với lối chơi nửa vời đó, tôi đã biến trái tim của mình thành ác quỷ và đẩy Emu tới bước đường cùng
Những lời cuối cùng tôi thì thầm vào tai Emu “Chém hết đấy”
Cậu, người nhìn thấu kế hoạch của tôi … đã đấm vào tôi bằng tất cả sức lực
Thật sự mà nói thì tôi cũng không ngờ được, tôi tự hỏi nếu cậu đi xa đến thế. Không, tôi không thể nói với mọi người
Nếu ngẫm lại thì Emu đã luôn là kiểu người như vậy kể từ lần gặp đầu tiên
Tiến tới bằng tất cả sức mạnh của mình trên con đường mà ta tin tưởng, cho dù tốt hơn hay xấu hơn cậu ta vẫn tiếp tục ván chơi mà không hề dừng lại
Tôi bị cuốn theo sự thẳng thắn thuần khiết đó, tôi đã nghĩ rằng Emu là người phù hợp nhất để cưỡi chiếc xe máy Lazer
… Và người đó
… Hơn bất cứ ai khác, bàn tay của Emu chuẩn bị kết liễu tôi
… Ai có thể tưởng tượng một tương lai như thế ?
… Cái đoạn kết mà không được tiết lộ lại ở đây
Thời khắc định mệnh đã tới
Muteki nhấn lại công tắc Hyper Muteki Gashat
[HYPER CRITICAL SPARKLING !]
Muteki bay lên bầu trời, tung ra một cú đá tốc độ ánh sáng về phía tôi
Tôi không thể trốn đi đâu được nữa
Nhận ra số phận của mình là bị Game Over, tôi nhắm mắt lại
Khoảnh khắc tiếp theo, tôi bị thổi bay bởi một cú va chạm mạnh
Một tiếng nổ vang trời nổ ra
“Còn thở chứ, Lazer ?”
Trước khi tôi kịp nhận ra, tôi đã bị lệch khỏi quỹ đạo của cú đá với vận tốc ánh sáng của Muteki
Một người đội chiếc mũ chỉ huy với mười đơn vị pháo khắp người
Kamen Rider Snipe Simulation Gamer Level 50
“Có vẻ như chúng tôi tới kịp lúc nhỉ pháp y ?”
Xuất hiện bên cạnh là Brave, chiến binh giáp trắng với áo choàng ── Kamen Rider Brave Legacy Gamer Level 100
Brave giơ tay lên và tạo một luồng hào quang trắng
Kích hoạt ma thuật phục hồi và Rider Gauge sẽ được hồi nhanh chóng
“Không phải hơi trễ sao cả hai người ? Dù sao tôi cũng được hai người cứu”
Tôi đứng dậy giữa hai người đó
Trước mặt tôi, bóng dáng của Muteki đáp xuống mặt đất sau khi tung ra cú đá ở tốc độ ánh sáng nhưng đã bị hụt
“Tại sao mấy người lại ở đây thế ?”
“Tôi nghe bố tôi nói rằng pháp y đã đến phòng hô hấp”
“Hai chúng tôi đều đã hoàn thành Event của Mighty Novel X!”
“Heh~, không thú vị sao ?”
“Chi tiết nói sau, rời khỏi nơi này trước đi”
Brave chuẩn bị Gashacon Sword, Cậu ta nhấn nút A để chọn “Ka-chin!” để chuyển sang Ice Mode
“Còn ba giây nữa là chúng ta sẽ rời khỏi đây, cho anh ba giây đấy”
Snipe đã chuẩn bị các đơn vị súng trên cả hai tay
Được rồi, tôi đã hiểu chiến lược của cậu
“Emu, nếu đó là lời nói dối mà cậu muốn che giấu thì tôi cũng muốn để yên. Nhưng để làm cậu trở lại thì tôi phải hoàn thành Mighty Novel X, tôi phải đối mặt với trái tim cậu. Xin lỗi nhưng hãy tha cho tôi được không ?”
Tôi lấy Proto Jet Combat Gashat và kích hoạt
[JET COMBAT !]
“Tốc độ bùng nổ, henshin!”
Tôi chèn gashat vào khe thứ hai của Gamer Driver và kéo cần gạt
Proto Combat Bike Gamer Level 0, level up!
Tôi bay trên bầu trời với thiết bị bay ở phía sau và bắn những viên đạn ánh sáng nổ vào Hyper Muteki bằng Gatling Combat
Không cần phải nhiều lời, nó vô hiệu với Hyper Muteki nhưng thế cũng đủ rồi
Lợi dụng lúc đó, Brave đâm thanh Gashacon Sword xuống mặt đất
Mặt đất nhanh chóng đóng băng và những cột băng khổng lồ được dựng xung quanh Hyper Muteki
Snipe nén năng lượng trong các đơn vị súng của mình và bắn vào Muteki.
Muteki liền lập tức thoát khỏi các cột băng và đánh bay cậu ta về phía sau
Ngay cả một đòn đánh trực diện như thế cũng không thể gây sát thương lên Muteki
“Được rồi, không cần giao chiến nữa! No thank you!”
Brave kêu lên
Khi tôi từ trên bầu trời đáp xuống mặt đất, tôi ngay lập tức giải biến hình
Cả Brave và Snipe đều giải biến hình với hơi thở dài mệt mỏi
3 chúng tôi đều tháo Gamer Driver ra và rời khỏi đây
Mặt trăng đã biến mất khỏi bầu trời đêm
Các đám mây bắt đầu xuất hiện và trăng đã bị che khuất. Không có ánh trăng nên tôi thấy nơi này ngày càng tối hơn, chỉ có những ngọn đèn đường nằm rải rác dọc con đường chiếu sáng
Đột nhiên, một thứ gì đó lành lạnh chạm vào má tôi, khiến tôi lạnh sống lưng trong giây lát
Trời đang mưa. Trời bắt đầu mưa, cây cối xung quanh và đường bê tông ướt dần. Mùi hơi đất bốc lên từ mặt đất và lướt qua chóp mũi của tôi. Một số học giả đã đặt tên cho nó là “Petrichor”, tiếng Hy Lạp có nghĩa là “hương đá”
Petrichor khiến lồng ngực tôi rung lên, nó gần như là phản xạ có điều kiện
Cơn mưa, trời sẽ mưa thêm lần nữa ?
Một điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra, sau đó trời sẽ mưa. Đó là điều lặp đi lặp lại trong vài năm qua. Chưa bao giờ tôi thấy mình trở thành một thầy bói thời tiết. Tôi nghĩ rằng đó là trò chơi khăm từ mặt trời-sama khó chịu
Người ta hay nói rằng sự thật còn lạ lẫm hơn cả hư cấu, cho dù Kami có chuẩn bị vận mệnh cho câu chuyện của Mighty Novel X như nào, cơn mưa làm tôi ướt sũng này dường như là định mệnh, càng làm kịch tính và kích thích câu chuyện hơn
Tất nhiên là tôi không hề muốn mưa kiểu đó chút nào …
………………
… Xin lỗi, tôi vừa mới độc thoại xong
Bạn đã bao giờ tự hỏi tại sao xung quanh tôi lại có cái mùi Petrichor quyến rũ trên con phố đầy mưa ?
Sau khi thoát khỏi trận chiến với Muteki, tôi cùng với Hiiro-sensei, Hanaya-sensei và Nico-chan, người đang đợi ở hành lang trước phòng 201 đi điếm Novel Spot tiếp theo
Quận 4 của Seito, trên con đường nơi mà Emu từng sống khi còn nhỏ
Trời lạnh, tôi ước mình có đem theo một chiếc ô
Bốn người chúng tôi chằm chằm nhìn vào con đường mà chúng tôi ghé thăm lần đầu tiên trong khi mưa tạt vào
“Pháp y. Nơi này là … nơi mà Poppy Pipopapo đã tới”
“Hiểu rồi, vậy ra đây là nơi mà Ex-aid đã bị tai nạn”
Trên đường đi, cả Hiro-sensei và Hanaya-sensei dường như đã nhận ra rồi nói nhanh
“Đi thôi, vào cái ngày mưa đã thay đổi số phận của Ex-aid …”
Chúng tôi đồng loạt đeo Gamer Driver vào để có điều kiện tham gia trò chơi
[MIGHTY NOVEL X! EVENT START!]
Âm thanh của hệ thống vang vọng khắp không gian
Nó có phải là bo cuối của cuộc đua không ?
Emu, hãy chờ đợi. Chúng tôi sẽ chữa cậu bằng chính đôi tay này
Vì tôi nhất định sẽ cứu cậu
Bên trong Game Area của Mighty Novel X
Khung cảnh trước mắt tôi gần như không thể phân biệt được với thế giới thực, ngoại trừ sự phát triển của thảm thực vật xung quanh
Cơn mưa, đèn đường, đường đi, màu xanh lá
Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng bước chân trên nền đất ẩm ướt
Khi tôi quay lại, một cậu bé với chiếc ô màu vàng đi về phía tôi ở trên vỉa hè. Cậu nhóc mặc áo thun vàng, quần short màu xanh da trời với đôi ủng màu xanh khi đang đeo chiếc cặp màu đen
“Đó là bác sĩ nhi khoa lúc còn bé” Hiiro-sensei nói. Vì tôi đã từng gặp một lần nên tôi nhận ra ngay lập tức
Emu đến trước mặt chúng tôi và dừng lại
“Ô, anh không có à ?”
“Đúng vậy, bọn anh thật đãng trí phải không” Tôi trả lời
“Anh sẽ bị cảm chứ ?”
“Đừng lo, anh là bác sĩ … Mà em đi đâu thế ?”
“… Trường học”
Tôi cảm thấy giọng của Emu hơi run
Rất lạ, cảm giác như Emu đang nói dối. Nhưng tại sao ? Tại sao cậu phải nói dối ?
Đúng lúc đó, Hiiro-sensei cắt ngang cuộc trò chuyện
“Không, đây không phải đường đến trường”
Trong một lúc tôi không hiểu cậu ta đang nói gì
“Nơi cậu ta gặp tai nạn … là một nơi ở vị trí khác với trường tiểu học mà bác sĩ nhi khoa từng theo học. Tôi đã từng nghe cậu ta nói về nó”
… Điều này có nghĩa là gì ?
… Nếu điều này là thật thì Emu đã đi đâu ?
“Taiga! Nhắc mới nhớ, những gì mà Emu từng nói!” Lần này Nico-chan đáp lại
“Ừm, có một điều mà tôi đã thắc mắc trong các sự kiện mà chúng tôi đã hoàn thành. Ex-aid, một học sinh trung học đã từng nói “Tôi là một con người không thể hiểu được tầm quan trọng của sinh mệnh”, nó có phải là manh mối không ?
Emu thực sự nói thế sao ?
Vậy thì ý nghĩa của những lời mà bố Emu nói khi Emu đến thăm ông ta là gì ?
… Con đường không phải đường tới trường … Không thiểu được tầm quan trọng của sinh mệnh
Trong khoảnh khắc tiếp theo, những mảnh ghép tưởng chừng rời rạc đã được ghép với nhau
Tôi không muốn tin vào nó, tôi chỉ nghĩ rằng mình đã quá lo lắng
“… Tôi cũng …đã gặp bố của Emu … Lúc đó, bố cậu ta nói rằng … “Con thực sự có quyền cứu mạng mọi người sao ?” và … phản bội vào ngày mưa đó ….”
Mọi người không giấu nổi sự ngạc nhiên. Trời đang mưa nhưng ai cũng không chớp mắt
Tôi cũng cảm thấy ớn lạnh và rùng mình khắp người, không phải vì mưa hay lạnh
Vào lúc đó, Emu đã mắc bệnh game và rên la đau đớn
Cậu ta bước ra đường với chiếc ô màu vàng
Một chiếc ô tô lại gần từ xa không kịp bóp phanh
Tiếng còi inh ỏi, chiếc ô màu vàng bay trên bầu trời với âm thanh va lớn. Tiếng người qua đường gần đó la “Xe cứu thương !”
Tôi nhanh chóng chạy đến Emu nhỏ tuổi và đỡ lấy cơ thể bé nhỏ của cậu ta
Đầu cậu ta chảy máu và đôi mắt đờ đẫn, cơ thể đang run rẩy
“… Liệu đây là vận mệnh sao ?”
“Emu …”
“Liệu rằng mình đã bị Game Over vì không hề có giá trị sao ?”
Vào lúc đó, cơ thể run rẩy của Emu bỗng nhiên ngưng lại
Giống như một chiếc xe đạp ngưng hoạt động vì chết máy
Màn hình ba chiều hiển thị trước mặt tôi với 3 lựa chọn được hiển thị
[CÓ]
[KHÔNG]
[KHÁC]
Ngực tôi đau, cảm giác như trái tim sắp bị bóp nát
Trước khi tôi nhận ra, nước mắt âm ấm tuôn ra từ mắt mình
Emu, đây là lời nói dối của cậu sao
Có lẽ nó là lời nói dối buồn nhất thế giới
Và dối trá thì phải bị vạch trần
Tôi đã nói với câu trả lời của số phận …
“… Đúng”
Tôi ôm lấy Emu nhỏ bé bằng tất cả sức lực của mình
“… Nó sẽ như vậy … vận mệnh … có lẽ là như vậy”
Lời nói không phát ra ngay lập tức
“… nếu bản thân cậu … muốn”
Đó là tất cả những gì tôi có thể nói
Bởi vì tôi cảm thấy rằng nếu tôi nói thêm bất cứ điều gì nữa, nếu tôi nói điều gì rõ ràng hơn thì nó sẽ trở thành sự thật
Tôi không muốn tin vào điều đó cho tới giây phút cuối cùng, và cũng không hề muốn thừa nhận nó chút nào
“… Tôi thực sự không muốn đi học … Tôi đã nghĩ về điều đó … Ngay cả khi tôi biến mất khỏi thế giới này … sẽ không có ai quan tâm … vì vậy tôi đã quyết định reset nó. Dù sao, ngay cả khi đó là một trò chơi quá khó thì vẫn có thể reset lại … hãy reset lại cuộc đời tôi”
Tôi nghe thấy tiếng khóc nức nở sau lưng
Hiiro-sensei, Hanaya-sensei và Nico-chan cũng không thể chịu được
Điều làm tôi buồn nhất là việc Emu cố tự lấy đi sinh mệnh của mình.
Cậu ta không biết việc này nghiêm trọng tới mức cậu ta nghĩ rằng việc này có thể dễ dàng như việc reset một trò chơi, cậu ta cố gắng chọn cái chết một cách dễ dàng như việc chỉ mất 1 mạng
Và, người bố đã không thể khiến đứa con hạnh phúc và nhận ra giá trị của cuộc đời duy nhất của mình dẫn đến cậu ta chống lại trường học, xã hội
“Nhưng Emu nè … mạng sống của cậu sẽ không kết thúc. Cậu không thể reset lại nó”
“… Tại sao ?”
“Bởi vì có một anh hùng trên thế giới này sẽ cứu cậu”
“… Anh hùng ?”
“Bác sĩ”
Đây chính là những lời cậu từng nói, Emu
Đó là những lời mà cậu đã nói với bố mình
Ngay cả khi cậu cố gắng tự tước đi mạng sống của bản thân, bác sĩ sẽ không lấy đi mạng sống của cậu
Và cậu nhận ra cậu sẽ không được dạy bởi bất cứ ai, cậu sẽ tự học nó bằng chính vận mệnh của mình
Rằng mọi người có sức mạnh để thay đổi vận mệnh
Cậu không thể chống lại sức mạnh mà sinh mệnh tiếp tục để sống
Trò chơi được gọi là cuộc đời của cậu sẽ tiếp tục mà không có phần tiếp theo
Nó vẫn tiếp tục, mọi lúc
[GAME CLEAR !]