Part 1
Có một nhân vật cảm thấy cực kì khó chịu giây phút nghe thông tin về vụ ám sát bất thành đối với hoàng tử Franco.
Đó là nữ hoàng đệ nhị Elena.
Đối với Elena, người đang mơ về tương lai con mình ngồi trên ngai vua sau cái chết của Abrego, Franco là một hiện diện không thể thay thế được.
Tỉ dụ như việc món đá quý mà cô yêu quý bị đập vỡ vậy. Franco quý giá như thế đấy. Cảm giác thù hận của cô cũng giống vậy, nhưng lại khác với tình mẫu từ trước việc con mình tí nữa là bị giết.
Tuy vậy, Elena không hề nhận ra điều đó và chìm vào cơn giận u mê. Bởi sự điên cuồng đó, cô ấy dậm chân bước về phía phòng riêng của hoàng hậu đệ nhất Maria.
“Người đàn bà dám ám sát Franco….!”
Đây là cơ hội cuối cùng để Elena dọn sạch mớ nhục nhã mà Maria đã dành cho cô.
Nếu Franco mất cơ hội lên ngôi vua cho Pedro, nó sẽ khiến Elana cảm thấy như mình là kẻ thua cuộc.
Elena cũng gọi cho các nữ quý tộc bên phe cô trên đường đi.
Có lẽ đây là một bản tính tự vệ bằng cách hình thành một nhóm lớn trước khi xông thẳng vào phòng khách của Maria.
“Vậy đây là nơi của con khốn muốn hãm hại con mình-!”
Elena tính dùng cơ hội này để cho một tối hậu thư đầy ích kỉ để yêu cầu đối phương quay về quê hương của họ, nhưng có vẻ như không phải Maria đang đợi cô trong đó.
“Hm…..? Là chuyện bình thường ở vương quốc Sajuan khi có thể xâm phạm phòng khách của một nữ hoàng mà không cần thông báo trước?”
Có một người phụ nữ cao to và cứng rắn đang đứng đó.
Cô có một vẻ ngoài xinh đẹp và cao quý, nhưng kèm theo đó cũng là hình ảnh một nữ nhân gan dạ phát ra một aura của một người lính đã từng ám mùi khói [note36682] trên chiến trường.
Mặc dù vẻ ngoài của cô ta áp lực cô, Elena vẫn đưa ra một tuyên bố cực kì hách dịch
“Ta không có rảnh rỗi để nói chuyện với một người đàn bà thấp kém như người. Đem Maria ra đây!”
Thái độ khinh người Maria cứ như thể cô hoàn toàn tin rằng đối phương sẽ tuân theo yêu cầu của mình. Người đàn bà ấy cười hoàn toàn tự nhiên và liếc nhìn với cặp mắt khinh bỉ.
“Có vẻ như tôi không thể thực hiện yêu cầu của cô rồi. Phải chăng cô mới là kẻ không biết điều ở đây? Cô có quyền gì để ra lệnh cho đệ nhất hoàng hậu chứ?”
“Mi không biết là con đó đã ra lệnh cho người ám hại con ta không? Nó không còn quyền hạn của một hoàng hậu, hay bất kì quyền gì khác, sau khi lên một vở kịch tàn ác trắng trợn như thế!”
“---Thật là nông cạn. Bệ hạ đã thông báo xác nhận sự trong sạch của hoàng hậu Maria. Cô sẽ không thể trách ai ngoài bản thân mình nếu bị bắt giam vì tội làm trái với lệnh của bệ hạ đâu đấy.”
“Ngươi nói gì cơ?”
Mắt Elana trợn lên như cái đĩa bay vậy. Nhà vua tuyên bố sự trong sạch của Maria với cô như tiếng sét đánh ngang tai vậy.
“Maria hiện đang nghỉ ngơi cùng với bệ hạ ở cung phượng hoàng trắng rồi. Nếu cô hiểu điều đó rồi, thì mời cô ra khỏi đây đi.”
Có vẻ như là một việc bất khả thi để hỏi trực tiếp Maria về sự việc lần này; Elana bị buộc phải chấp nhận điều đó. Nhưng, điều đó không có nghĩa là cô có bất kì ý định sẽ rút lui khỏi đây trong im lặng.
“Thế mi là con nào thế? Hành xử vô lễ với một quý tộc…. người nghĩ ngươi có thể thoát tội dễ dàng sao?”
Người phụ nữ ấy coi cơn phẫn nộ của Elena cứ như một cơn gió thoảng ngang tai. Nụ cười của cô từ nãy đến giờ không có vẻ gì là biến mất cả.
Hay đúng hơn, cô ấy ưỡn ngực ra kiêu hãnh, đứng trước mặt Elena với cái nhìn khinh thường như thể để chọc giận đối phương vậy.
Chiều cao người phụ nữ cũng phải đạt tới 180 cm. Elena, theo bản năng sợ hãi, khi ngước lên nhìn người phụ nữ bên cạnh ấy nhưng cũng không thể cản đôi chân đang tìm cách thoái lui của mình.
“…Nhị hoàng hậu của bệ hạ, ta nghĩ ngươi nên tìm hiểu thêm về chính trị hoàng gia đấy. Ta là nữ bá tước Urraca de Parma [note36683], bộ trưởng bộ hải quan của vương quốc Majorca. Rất vui khi gặp cô.”
Một trong những người đi cùng Elena, một nữ bá tước khác lẩm bẩm vì sốc trước cái tên mà cô nhận ra.
“….The Black Storm (Tormenta Negra) …..”
“Ừm, có vài người gọi ta như thế.”
(Người phụ nữ này là----!?”
Ngay cả với Elena, một người yếu kém về nắm bắt thông tin về mặt quốc tế, đã từng nghe cái tên này trước đây. Đó là khi hải quân của vương quốc Sanjuan, lãnh đạo bởi Carlos đã thất bại toàn diện trước hạm đội của công quốc Trystovy.
Vương quốc Trystovy tận dụng lợi thế đó để lên kế hoạch chiếm đóng vương quốc Majorca và nửa vây hãm [note36685] vương quốc Sanjuan.
Vào thời điểm đó, vương quốc Majorca chỉ được coi là một đảo quốc tép riu nhỏ nhoi. Nhưng rồi, kinh dị thay, một chỉ huy của vương quốc đó đã lãnh đạo hạm đội và đánh tan cuộc xâm lược của hạm đội Trystovy. Đó là Urraca.”
Một cuộc tấn công vào hạm đội Trystovy vào giữa một cơn bão khủng khiếp biến mọi thứ thành một mớ hỗn độn. Đến cuối cùng, gần như toàn bộ hạm đội đã bất lực trước việc bị biến thành mớ phế thải dưới lòng biển khỏi.
Trận chiến ấy sau này được gọi là trận thủy chiến Marmara. Không ai biết người đầu tiên đưa ra cái tên đó, nhưng Urraca, người đã biến đêm bão tố ấy thành một thảm kịch đối với Trystovy với mái tóc đen dài óng tung bay mà cứ như đập từng nhát vào không khí vậy, đã có cái tên Tormenta Negra vĩnh viễn.
“Chúa ơi, bệ hệ Carlos không có nhắc gì với một nhị hoàng hậu tép riu như người à. “Ngươi có lý do gì để trừng phạt ta chứ?”
Nghe vậy, Elana quay mặt lại đầy tức giận, nhưng cũng không thể xóa nhòa sự chát đắng trong người.
“---Lạy chúa. Bệ hạ Carlos chắc cũng phiền lắm khi có người vợ thế này.”
Vấn đề truyền ngôi của vương quốc Sanjuan cũng không phải một chuyện cỏn con với vương quốc Majorca.
Không phải là họ muốn hoàng tử Pedro lên ngôi bằng bất kì giá nào, nhưng ít nhất, họ muốn tránh việc tránh việc Elena ở vị trí mà có thể lạm dùng quyền chức của mình. Trong trường hợp đó, họ không có cách nào ngoài việc phản đối việc kế vị của hoàng tử Franco. Urrca đương nhiên cũng đồng ý với điều đó.
.
Part 2
Tin hoàng tử Franco tí nữa bị ám sát đã làm xáo trộn mạnh mẽ vương quốc Sanjuan.
Vua và các quý tộc bị bắt phải chấp nhận sự thật một nữa rằng sự tranh chấp cho vị trí hoàng thái tử đang ngày càng một dữ dội hơn.
Tuy vậy, vấn đề này không phải đơn giản đến mức mà có thể giải quyết ngày một ngày hai được.
Mỗi vị hoàng tử đều có mỗi phe cánh mạnh mẽ chống lưng mình. Tùy thuộc vào cách mọi thứ được giải quyết, vẫn có khả năng vương quốc Sanjuan cũng sẽ rơi vào nội chiến như quốc gia láng giềng Trystovy.
“Phe cánh của con đểu cáng đó không thể cứ muốn làm gì thì làm hơn thế này được!”
Đương nhiên, Elena là người hăng máu nhất mà quyết định một tâm một lòng đổ việc cố gắng ám sát Franco cho phe cánh của Pedro.
Những quan liêu và quý tộc muốn Fraco như người lãnh đạo để chống lại quân đội cũng đồng ý điều này.
Và như thế Elena gấp rút cố gắng loại bỏ Pedro bằng sức mạnh. Nhưng cha cô, công tước Stefan de Cordoba đã vừa kịp ngăn cô lại.
Ông ta cũng là một nhân vật quyền lực trong vương quốc. Ông hiểu rằng trong trường hợp tệ nhất, vương quốc sẽ ngay lập tức rơi vào cảnh nội chiến nếu con mình
Hiện tại, có thông tin rằng một trung đoàn lính thủy đánh bộ [note36686] đang chuẩn bị tình thần cho chiến tranh kể từ hôm qua.
Stefan thấy rằng mọi thứ đang không theo mong muốn của mình.
Cũng có lúc ông có ước mơ là sẽ nắm trong tay quyền lực quản lý vương quốc khi Abrego chết vì dịch bệnh, nhưng trên thực tế có quá nhiều vấn đề chất cao như núi phía trước.
Stefan không hề muốn làm một việc nguy hiểm đến mức có thể hủy diệt mọi thứ chỉ với một bước đi sai lầm.
Nhà Cordoba là gia tộc danh giá chỉ đừng sau gia tộc hoàng gia ở vương quốc Sanjuan với một sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến xung quanh.
Ông ta tính sẽ đưa Franco lên ngôi một cách hòa bình bằng cách từ tốn điều khiển các phe cánh đang có lợi thế, nhưng không trực tiếp nhúng tay vào bất cứ hiểm nguy nào mà có thể dẫn đến nội chiến.
Nhưng, hướng tiếp cận cẩn trọng của cha mình càng khiến Elena ngày càng một không hài lòng về mọi chuyện.
“Quá yếu đuối! Không lẽ không có hiệp sĩ thực sự nào than van về tình hình hiện tại của vương quốc sao!”
Elena tức giận lắm, nhưng ảnh hưởng của cô không có giá trị là nhiêu nếu không có sự ủng hộ của cha mình.
Bên cạnh đó, một sự kiện đang diễn ra khiến mọi thứ ngày càng trở nên rắc rối; Franco tuyên bố sẽ đính hôn với Teresa, con của một tử tước của vương quốc Mauricia.
.
“Chúng con sẽ cưới nhau!”
“Eh?”
“Eh”
Những âm thanh ngu ngốc được phát ra từ miệng của vua Carlos và Baldr như bản hòa tấu trước cặp đôi vừa mới thả một trái bom với nụ cười thật tươi.
Thằng này đang nói cái quái gì thế? Có thể là Carlos hoặc Baldr, hoặc là cả hai người họ đang nghĩ như thế. Nhưng bỏ qua hai người họ, cả hai đang tuyên bố đính hôn dưới sự theo dõi của thủ tướng và các bộ trưởng cực kì nghiêm túc.
“---Con không nghĩ sẽ có một người nào hợp làm vợ con hơn Teresa. Bệ hạ, xin hãy ban phước [note36686] cho chúng con.”
“Điện hạ, đợi chút đã! Không thể quyết định một vấn đề hệ trọng như thế này trong chốc lát thế này được!”
Ngài thủ tướng hoảng hốt can ngăn, nhưng Franco chỉ bình tĩnh nở nụ cười mà không một chút lo lắng.
Cậu đã biết ngay từ đầu là mình đang hành động thiếu logic.
“Ta biết là ngay từ là mình đang đưa ra một vấn đề không thể hiểu được. Nhưng mà, ngài thủ tướng, ta không thể ngừng yêu Teresa được. Không sao nếu ngài phản đối cuộc hôn nhân này. Nhưng xin hãy nhớ rằng, ngài đã biến bản thân thành kẻ thù của ta khi làm việc đó.”
Những lời nói của Fraco cực kì quyết đoán. Nó lan tỏa một cơn hỗn loạn không thể kiểm soát được bên trong cung điện.
Dù nói gì thì nói, gốc nền sức mạnh cũa Franco xuất phát từ các quý tộc quan liêu trong quốc gia.
Mục tiêu của họ là ngăn cản dòng máu của các quốc gia khác, như vương quốc Mauricia, và chặt bớt đi ảnh hưởng của quân đội đang mở rộng ra từng ngày. Và bây giờ nếu họ bị bắt phải chào đón một người phụ nữ của vương quốc Mauricia, hơn nữa là một đứa con gái của một tử tước lên làm hoàng hậu, điều đó khiến họ nghĩ lại lý do mình lại ủng hộ Franco?
Lời tuyên bố của Franco không khác gì một thảm họa chính trị. Baldr đang ngây người nhìn vào hư vô, và có vẻ như hồn của cậu đang dần dần rời khỏi thể xác….
“Hehehe…. Mình kiệt quệ rồi. Mọi thứ giờ chỉ còn một màu trắng tinh khiết….”
“Đúng thế, điều này thật đáng thương mà.”
Sau lưng Baldr cứ như thể đang bốc cháy lên, như thể cả thế giới đang sụp đổ với cậu ấy. Brooks chỉ lặng lẽ ôm vai cậu để chia bớt nỗi sầu.
Part 3
“----Việc mong cậu sẽ báo mình trước là quá mức với cậu à, Teresa?”
“Xin lỗi. Chúng mình nóng máu quá, việc tuyên chiến vậy… chúng mình nghĩ là một nghi thức cần thiết để bản thân có được quyết tâm.”
Teresa có vẻ như nhận ra sai lầm của mình và thực lòng cúi đầu trước một Baldr máu dồn lên não.
“Đừng trách Teresa. Chủ yếu là do sự ích kỉ của mình.”
Khi Franco ngay lập tức bảo vệ Teresa như thế, một aura tình yêu hề hước đang bắt đầu xuất hiện giữa cả hai một lần nữa. Đây là tại sao người ta nói tình yêu là mù quáng.
“Cá nhân mình rất vui khi Teresa tìm được bạn đời cho mình. Nhưng mà Franco, cưới Teresa đến từ Maurica, mình sẽ rất phiền phức nếu cậu không trở thành hoàng thái tử….”
Đương nhiên là một chuyện hạnh phúc đối với Baldr khi bạn thuở nhỏ của mình đã có mái [note36688]
Nhưng, nếu Pedro trở thành vua trong khi Franco cưới Teresa, trong trường hợp tệ nhất là Pedro thể hiện sự không ưa của mình với Franco, đó sẽ thành một gánh nặng đối với Mauricia cả về chính trị và quân sự.
Đối với Baldr, một đại sứ của vương quốc Mauricia, đây là một vấn đề nghiêm trọng khiến cậu phải trằn trọc trăn trở.
“Đương nhiên là mình biết vị trí của mình mà. Tuy nhiên, nếu để cưới Teresa, sẽ không phải một kế hoạch tốt nếu lên ngôi mà mắc nợ quý tộc. Hay nói cách khác --- mình không muốn phải lên ngôi qua sự giúp đỡ của quý tộc kiềm chế phe quân đội. Sau tất cả, khi làm vậy chỉ làm cho họ có quyền lực để phản đối cuộc hôn nhân này.”
“…….Hou,”
Vị hoàng tử này cũng biết nghĩ về tương lai đấy chứ.
Baldr nhận ra mình cần thay đổi cách nhìn nhận của mình với Franco.
Đúng là việc giáo dục cách điều hành như một quốc vương đã được dạy cho Franco từ nhỏ giờ đã thẩm thấu sâu vào từng tế bào từng giọt máu của cậu.
“Mình cũng không thể hành động bất cần mà không có cơ hội thành công… vì vậy Baldr, mình có một yêu cầu muốn hỏi ý cậu…”
Ngay khi Franco chuẩn bị tiếp lời, cánh cửa phòng bị bật tung lên với sự hiện diện bởi một người phụ nữ bùng bùng trong giận dữ cứ như một con ác quỷ.
Đó là mẹ của Franco, Elena.
Ngay cả mớ trang điểm mà cô đã dày công sử dụng cũng trôi tuồn tuột theo từng dòng mồ hôi chảy xuống. Có vẻ như lời tuyên bố của Franco đã khiến Elena sốc tung cả chảo.
“----Con mèo hoang muốn dụ Franco đáng yêu của ta lầm lối đâuuuuu?”
Elena lườm với đôi mắt mở trợn cũng mái tóc rối mù. Biểu cảm đáng sợ này khiến Baldr gần như trốn khỏi thực tại trong chốc lát. Nhưng do vị trí của mình, đây là một việc bất khả thi nếu tìm cách làm ngơ cô hay ép buộc cô ra khỏi đây.
Khi Elena nhận được thông tin từ người hầu của mình là con minh đã tuyên bố sẽ cưới con của một quý tộc Mauricia, Elena không thể tin vào mắt mình được.
Đây là lẽ đương nhiên thôi.
Ít nhất, từ những gì Elena biết, Franco là một đứa trẻ ngoan ngoãn với cha mẹ mình mà không đòi hỏi gì thêm.
Hơn nữa, cậu còn được đánh giá cao như một hoàng tử hiểu được phép tắc xã hội của hoàng gia, là một người chăm chỉ cả trong việc học và luyện tập võ nghệ. Cậu nổi tiếng như một hoàng tử tài năng và có những thành tựu trong cả thực hành và lý thuyết. Phe phái của cậu cũng đang nghĩ đến việc cậu sẽ đính hôn với tam công chúa của Mauricia. Việc cậu đính hôn với con của một tử tước nhó bé là một mối quan hệ điên rồ.
“Framco! Con đang nghĩ gì thế? Mẹ sẽ không con cưới một con bitch dơ bẩn từ một gia đình tử tước tầm thường!”
“Con muốn mẹ dừng xúc phạm Teresa. Con sẽ không tha thứ cho mẹ, ngay cả khi mẹ là người chia sẽ dòng màu với con.”
Franco cứng rắn sự thúc ép của mẹ mình bằng một tông giọng nghiêm khắc.
“Con…!”
Elena hẳn không thể chấp nhận từ bỏ hình ảnh Franco như một đứa trẻ vâng lời, ngoan ngoãn. Cô cạn ngôn trước câu đáp lời của Franco.
“Mở mắt ra đi, Franco. Con là người sẽ lên ngôi vua của vương quốc Sanjuan đấy. Con không thể hạ thấp bản thân như thế này nữa.”
“Nếu việc cưới Teresa khiến mọi người khinh bỉ con, thế con không cần gì cái ngôi vua ấy làm gì cả. Có lẽ con nên chủ động nhường ngai vàng đó cho Pedro.”
“Đ-đừng hồ đồ thế! Con có kiểu con đang nói gì không?”
Elena cảm thấy kinh hoàng trước lời nói của con mình.
Tới tận bây giờ, Elena tin từ tận đáy lòng rằng bản thân Franco có ước muốn lên ngôi vua.
Ngôi vua là hình ảnh đại diện cho quyền lực của một quốc gia, và khiến người có nó mang trong mình sức mạnh không tưởng. Thứ như vậy có thể mê hoặc hơn bất cứ thứ gì trên đời. Ngay cả Franco cũng sẽ trợn mặt ra nếu cậu hiểu rằng mình có thể mất ngai vàng… Elena, một người mù quáng vì nó, đương nhiên sẽ nghĩ vậy.
Việc con mình chuẩn bị bỏ đi quyền lợi thừa kế ngôi vua chỉ vì một người phụ nữ, đó là một thứ mà cô chưa bao giờ nghĩ đến.
“B-bình tĩnh nào. Sẽ là quá trễ nếu sau này con hối hận đấy? Vua, con chỉ còn cách một bước tới ngôi vua đấy/”
Đó là một vị trí mà bất kì ai cũng thèm muốn, nhỉ --- Elena đang bối rối vì lẽ tự nhiên với cô đang sụp đổ.
Để tham vọng của cô trở thành hiện thực, cô tuyệt đối cần Franco lên nắm ngôi vua.
“Ngai vàng ấy không là gì ngoài một gánh nặng với con cả. Con đã chưa và cũng đang không muốn một tí nào vị trí đó dù con đã đủ lớn để tự biết nghĩ cho mình.”
---Mặc dù cậu cố tình không hoàn thành câu nói của mình, “Con sẽ dùng vũ lực nếu đó là cần thiết để cưới Teresa.”
Đương nhiên ngai vua chỉ là một gánh nặng với cậu từ ngày cậu nhận ra bản chất của mình.
Franco nhớ lại những suy nghĩ ngu ngốc là tại sao mình phải sinh ra trong một gia đình hoàng gia.
Cậu cũng nhớ lại mẹ mình, người liên tục thì thầm lời nguyền với đệ nhất hoàng hậu.
Cậu không cảm thấy bị thu hút bởi ngai vàng.
“Con bị ấm đầu à? Aa, hẳn là con cáo già kia đã làm con thế này?”
Elena bóp méo lời nói của Franco theo hướng có lợi cho mình.
Bởi vì đó là cách duy nhất để cô có thể giữ là giá trị của bản thân mình.
Elena di chuyển để nắm lấy Teresa trong cơn tức giận, nhưng Franco nói những lời xứng đáng làm đòn nốc ao.
“Mẹ đi đi. Nếu không, con sẽ ngay lập tức hội đàm với bệ hạ và rút khỏi việc thừa kế ngai vàng.”
Elena cảm thấy ớn lạnh.
Cứ như thể cô thấy con mình bị thay thế bởi một quái vật có vẻ bề ngoài giống cậu vậy.
Elena không thể hiểu nổi có một sinh vật lại không muốn làm vua.
“Kuh… đừng nghĩ đây là kết thúc!”
Mọi thứ sẽ chấm dứt nếu Franco từ chối quyền thừa kế ngôi vua.
Dù cô có không hài lòng cỡ nào, Elena không còn cách nào khác ngoài việc tạm thời rút lui.
Elena lườm Teresa bằng mọi sự ấm ức của mình trước khi dậm chân bực bội rời khỏi đây.
“Chúa ơi, anh đã cho em thấy một thứ xấu xí rồi Teresa.”
“Em đã chuẩn bị trước điều này rồi. Không thể thay đổi thực tế rằng đó sẽ là má chồng tương lai của em.”
(Chậc…
não cơ bắp vô tư thật.)
Baldr tí nữa là chậc lưỡi ra ngoài.
Vị hoàng từ sói trong lớp vỏ cừu non này hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của cậu.
Có vẻ như có lý do để thị trưởng Malaga, Rodriguez khen ngợi khả năng của nhị hoàng tử.
Có một sự đối địch sức mạnh trong cuộc trò chuyện giữa hoàng hậu và hoàng tử vừa rồi. nguyên nhân là do, Franco không chú tâm vào ngai vàng, còn Elena thì hoàn toán chú tâm.
Nhiều khả năng Franco thực sự nghĩ rằng không sao cả nếu không có ngôi vua miễn là có thể cưới Teresa.
Đương nhiên Baldr không thể không cảm thấy rùng mình khi nghĩ tới cảm xúc của Franco khi lên ngôi vua trong khi liên tục hành hạ bởi cảm xúc bên trong mình.
Nhưng nếu Franco làm vua mà không có quyết tâm, dùng niềm đau của mình làm vũ khí, thì bên ngoài nhìn vào thì cũng chỉ là một hiện diện không vững vàng thôi.
Một lãnh chúa ở một vị trí có thể yêu cầu thuộc hạ của mình hy sinh cần có bổn phận và danh giá để thực hiện điều đó.
Dẫu hiện tại quốc gia hòa bình mà không có chiến tranh, Sanai bên trong Baldr cũng không muốn phục vụ một lãnh chúa không hiểu cách trị vị trên xác của hàng vạn hàng triệu người.
“……Đừng có như thế, nhóc.”
“---Gì vậy?”
Franco, người không thể hiểu được lời mà Baldr mới thì thầm, khó hiểu hỏi lại.
Baldr thực sự muốn chúc phúc cho tình cảm của của Teresa, nhưng cậu cũng không muốn chỉ nhìn về một hướng trong vấn đề này. Không thể cho Baldr nhìn nhận Franco là đồng minh nếu cậu ấy không hỏi cậu điều đó.
“Đương nhiên là điện hạ Elena muốn cậu lên ngôi vua, và bọn mình cũng thế. Có lẽ là chuyện bình thường khi chúng mình ủng hộ cậu vì lợi ích riêng của bản thân---“
Tuy nhiên, nếu Franco nghĩ rằng có thể vứt bỏ quyền lợi đó khi bị ép vào đường cùng, thì nó thật là nông cạn.
Có lẽ ngai vàng không có nhiều giá trị với Franco, nhưng với nhiều người, họ sẽ từ bỏ mọi thứ để có thể giành được nó.
“Tuy nhiên, mình muốn hỏi điện hạ hãy cân nhắc một lần nữa. Nếu điện hạ từ bỏ nó, liệu ngài có thể sống bình yên đến sau này hay không? Sau khi điện hạ Pedro lên ngôi, liệu phe cánh quân đội có thực sự bỏ qua cho Franco không? Nếu có một đứa trẻ được sinh ra giữa ngài và Teresa, đứa trẻ đó sẽ có quyền kế vị ngai vàng. Liệu có gì bảo đảm quân đội muốn ngăn cản sự thăng tiến quyền lực của quý tộc sẽ không ám sát ngài?”
Những lời của Baldr khiến Franco tái mặt đi. Có vẻ như cậu ấy vẫn chưa nghĩ đến đó.
“Không có lý do gì để mình cản đường Pedro---“
“Chính xác là ngài và hoàng tử Pedro có mối quan hệ tốt. Tuy nhiên, chính vì vậy cả hai có quan hệ tốt mà thuộc hạ của Pedro có thể nhìn ngài với ánh mặt ghen tị. Cơ đó là một vấn đề khác nếu ngài cũng thân thiết với thuộc hạ của Pedro.”
Franco không ngốc đến mức mà không hiểu được sự nguy hiểm của mình sau khi nghe những lời đó. Hoặc cậu đã nghĩ ra từ lâu mà giả vờ làm ngơ nó.
Có lẽ ước mơ xây dựng một mái ấm với Teresa khiến cậu dời mắt khỏi một thực tại phũ phàng là mình phải tham gia một ván cờ chính trị nơi máu phải trả bằng máu.
“Bên cạnh đó, liệu những quý tộc ủng hộ ngài sẽ ngồi yên chứ? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ ám sát Teresa để ngài có thể mở mắt nhìn thẳng vấn đề? Thứ lỗi vì sự vô lễ của tôi, nhưng khả năng cao nhất người đó sẽ là điện hạ Elena.”
“…Aah, mình hiểu rồi. Mình hiểu rồi. Dẫu mình có lên ngôi hay không, nếu mình không chiến thắng ván bài này, mình sẽ không thể có được một cuộc sống bình yên với vợ và con mình. Ý cậu là vậy phải không?”
“---Tôi cảm thấy vui sướng trước sự sáng suốt của ngài.”
Sau tất cả, sống là chiến đấu, dù nó ở hình thái thế nào.
Và nó càng đúng hơn với một người sinh ra như một hoàng gia.
Có lẽ sẽ không cần thiết nếu cậu chỉ thành một bù nhìn, nhưng đó là đồng nghĩa với cậu đã bị giết.
Nếu Franco thực sự khát khao một cuộc sống gia đình hạnh phúc với người phụ nữ mà mình yêu, cậu cần có dũng khí để lấy ngôi vàng bằng bất cứ giá nào, ngay cả khi phải giết cha mình. Thiên đường đôi khi lại thích những góc nhìn tàn nhẫn như thế.
Sanai bỗng nhớ lại những lời từ đồng đội của mình, một nhân vật có tính cách kì dị tên Maeda Keijirou, người nổi tiếng là một người tốt bụng trong thời Chiến Quốc.
“---Sự tàn nhẫn có thể thay đổi cả thiên đường.”
Nếu một người muốn theo đuổi sự ương bướng của mình đến cuối, nếu có một người trân quý mà họ muốn bảo vệ đến cuối cùng, sẽ đến lúc họ phải hy sinh bản thân và phá hủy những thứ gọi là thường thức.
Mặc dù đó có thể chỉ là danh dự không thể lay chuyển nổi của những chiến binh thời ấy.
“Nếu cậu muốn Teresa, nếu cậu muốn chứng mình với người mẹ không chịu nhìn vào con người thật của cậu, thì lựa chọn duy nhất là chiến đấu để chiến thắng. Cậu có quyết tâm để làm điều đó chứ, Franco?”
Tông giọng của Baldr đã thay đổi.
Franco, người đã được cậu ấy nhắc đến, nuốt nước bọt trước biểu cảm thay đổi của Baldr. Mình sẽ cho cậu mượn sức mạnh nếu cậu có quyết tâm, sẽ bỏ rơi cậu nếu cậu không có --- Franco hiểu rằng Baldr đang ngầm nói lên điều đó.
Không thể nào có chuyện Baldr sẽ lựa chọn với thân phận một đại sứ bình thường.
Nhưng đó là bản chất của một chiến binh có thể hy sinh bản thân để làm những điều không thể, đó chính là thứ tinh quý nhất của họ
Franco có thể cảm thấy điều đó không chỉ từ logic mà cả từ bản năng của mình.
“Ta nguyện ước cho tương lai của vương quốc này và cả Teresa. Ta không quan tâm là bàn tay ta sẽ vấy bẩn cỡ nào.”
Baldr nở nụ cười trước lời tuyên bố của Franco.
Một nụ cười ác quỷ, như Mephistopheles đang nhìn bác sĩ Faust kí bản hợp đồng. [note36689]
“Tốt lắm. Vậy bây giờ, chúng ta hãy điều tra hoàng hậu Elena trước nào. Cô ấy chắc chắn sẽ không đề phòng trước con của mình. Người đó chắc chắn đang mưu tính điều gì đó không tốt – dù đó là cả một vấn đề khác nếu cô ta có thành công không. Chúng ta sẽ tìm kiếm bằng chứng của việc làm ấy.”
“Mình không nghĩ ảnh hưởng chính trị của mẹ lớn như mẹ nghĩ đâu….”
“Có một kinh nghiệm rằng sai lầm của con gái thường là do cha mẹ mình. Mục tiêu thực sự của ta là Công tước Cordoba. Tùy vào trường hợp, thậm chí gia tộc của Công tước có thể bị xem là cấu kết với hoàng hậu và bị trừng phạt --- sau đó, cậu có thể yêu cầu ông ấy cho cậu mượn sức mạnh để quản lý những quý tộc nếu ông ta không muốn điều đó xảy ra.”
Trong trường hợp Elena lên kế hoạch ám sát Pedro và dùng ảnh hưởng của công tước để giấu diếm mọi chuyện, lẽ tự nhiên là cha cô công tước Cordoba cũng không thể tránh khỏi việc bị kết tội. Đó thực sự là tàn nhẫn trong tàn nhẫn. Baldr đang bảo Franco hãy dùng nó như tấm khiên để đe dọa ông ngoại mình.
“Mình bất ngờ đấy… cơ đúng là từ ban đầu không thể nào có chuyện bạn của Teresa là bình thường.”
“Có một tên ngốc (Keijirou) nghĩ rằng thua cuộc rất thú vị… nhưng để một chiến binh phục vụ cho lãnh chúa, không có ý nghĩa gì nếu chiến đấu chỉ để mang đến thất bại. Nếu cậu là một chiến binh tận hưởng trận chiến mà mình quyết tâm chiến thắng--- à, mình nghĩ chắc cậu cũng không hiểu ý mình đâu.”
Baldr bật cười. Franco nghĩ từ tận đáy lòng mình rằng sẽ không để con người đó thành kẻ thù của mình.
Baldr là một thực thể khác với cậu từ thứ cơ bản nhất trong con người. Dẫu Franco nghĩ đến mức nào, cậu cũng không thể tưởng tượng bản thân có thể đánh bại Baldr trong một trận chiến.
.