Note nhẹ với mọi người trước khi đọc: Tình hình là trans quá bất lực với lựa chọn ngôi xưng hô giữa người phụ nữ có trái tim "đàn ông" và người đàn ông muốn làm phụ nữ này rồi :))) Nên tạm thời để "anh - em" như "giới tính sinh ra" của cả hai. Mong mọi người cho góp ý thêm :(((
Part 9
Theo phản xạ, anh nói ra cảm xúc thật của mình trước sự tấn công đột ngột của Teresa, Franco cảm thấy xấu hổ đến mức muốn trốn vào một cái lỗ nào đó.
(Mình đã đỏ mặt và nói lời cảm ơn vì một cô gái đã cài một bông hoa lên tóc mình và nói với mình rằng nó trông rất hợp với mình? Mình bị sao vậy! Mình muốn làm lại, Mình muốn coi như chuyện này chưa từng xảy ra, hay đúng hơn là mình muốn chết!)
Dù vậy, khuôn mặt của Teresa vẫn hiện lên trong tâm trí anh. Franco lắc đầu lia lịa trong khi toàn bộ khuôn mặt của anh đã trở nên đỏ bừng.
(Sẽ không tốt nếu mình tiếp tục suy nghĩ về điều đó! Mình sẽ không còn là chính mình!)
──*Rùng mình*.
Cảm giác ớn lạnh đâm vào lưng anh như một khối băng và đó có thể là phản ứng từ bản năng sinh tồn của anh.
Franco vô thức cúi đầu xuống quay người về phía mà anh có cảm giác như có thứ gì đó sắc lạnh đang tấn công anh.
Có một tử thần đang sung sướng vung kiếm về phía anh.
“KHÔNGGGGGGGGGGGGG!!”
Franco ôm đầu và hét lên như một đứa trẻ khi nhát dao chết người đang tiến đến trước mắt mình.
Anh đã được luyện kiếm thường xuyên, đến mức đủ không làm anh khó xử với tư cách là hoàng tộc.
Franco có một thân hình mảnh khảnh, nhưng kỹ năng của anh không hề thua kém so với các hiệp sĩ bình thường.
Tuy nhiên, Franco, người đang chứng kiến thực tế phũ phàng rằng cái chết đang tiến gần về phía mình không thể nghĩ ra bất kỳ cách nào để chống lại.
“──Bước qua xác của ta đã!”
Vết chém của tên sát thủ bị chệch hướng với một âm thanh vang tai của kim loại.
Cô gái chạy đến với tiếng thở gấp gáp trừng mắt nhìn tên sát thủ.
Ngay cả khi cường hóa cơ thể, cô ấy sẽ cần phải tập hợp sức mạnh của mình từ tận cùng cơ thể để đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ này.
“Ku-ku-ku…….ngươi chán sống rồi sao, thằng nhóc chết tiệt kia?”
“Ta sẽ không để ngươi chạm một ngón tay vào công chúa đáng yêu của ta!”
── *Nhói*.
Lời tuyên bố đầy ga lăng của Teresa khiến trái tim Franco một lần nữa đập thình thịch trong lồng ngực.
Mặc dù tôi là một người đàn ông …… mặc dù tôi nên là người cầm kiếm để bảo vệ cô ấy!
Anh tự hỏi tại sao ngực mình lại có cảm giác nóng như thế này mặc dù tính mạng của anh đang gặp nguy hiểm.
.
“Thú vị rồi đây!”
Bartholomeo, người đang quan sát từ ban công bằng cách cường hóa thị lực, hắn đã cười rất vui vẻ và cầm trên tay một chiếc ly.
Chàng trai trẻ đó có đôi mắt thật tinh tường. Đó là đôi mắt của một người không biết lùi bước và sẽ sẵn sàng vứt bỏ mạng sống của chính mình mà không chút do dự vì công lý của bản thân.
Tuy nhiên, tệ với ngươi rồi, con rối chủ chốt trước mặt của ngươi là kẻ mạnh nhất hoặc mạnh thứ hai trong số các thuộc hạ của ta.
Không quan trọng quyết tâm của chàng trai trẻ này lớn đến đâu, không quan trọng cậu ta có công lý gì, không quan trọng cậu ta có một người quan trọng để bảo vệ phía sau. Tất cả những điều đó đều vô ích trước bạo lực phi nhân tính.
Rốt cuộc, thế giới này được tạo ra dựa trên quy luật cá lớn ăn cá bé [note36557].
Bên trong của Teresa cũng không được bình tĩnh như vẻ ngoài.
Mặc dù cô tự tin vào kỹ năng của mình, nhưng kỹ năng của người đàn ông trước mặt chắc chắn là vượt trội hơn cô.
Có vẻ như cô ấy phải chuẩn bị mất đi mạng sống ở đây để bảo vệ cho Franco.
“Ta sẽ không để ngươi chết trong một nốt nhạc đâu. Ta sẽ cho ngươi thấy cách mà ta lấy đi mạng sống của tên hoàng tử đó.”
“Ngươi có nghĩ rằng một tên côn đồ hung ác tấn công công chúa sẽ có thể đánh bại hiệp sĩ của công lý không?”
“Viễn cảnh đó chỉ có trong vỡ kịch thôi con trai ạ.”
“Không ai nói với ngươi cuộc sống mà chúa tạo ra vốn là một vở kịch à?”
Cả hai đã tung ra những nhát kiếm dữ dội ngay cả khi đang trò chuyện như vậy.
Teresa không thể cản phá mọi đường chém của tên sát thủ rõ ràng là vượt trội về kỹ năng hơn mình.
Da của cô ngay lập tức bị cắt đứt ở một số chỗ. Làn da trắng của Teresa bị nhuộm bởi máu tươi.
Mặc dù cô có thể tránh được một vết thương chí mạng, Teresa nhận ra từ trận giao kiếm vừa rồi rằng nếu tên sát thủ này thật sự nghiêm túc, hắn ta sẽ có thể dễ dàng gây ra một vết thương sâu cho cô.
(Quá ngây thơ, ngươi nghĩ trái tim của ta sẽ đầu hàng như vậy sao?)
Hmph, Teresa khịt khịt mũi và nắm chặt thanh kiếm của mình.
Có một sự tuyệt vọng về khoảng cách sức mạnh giữa hai người, và sau đó số lượng vết thương ngày càng gia tăng, chúng đang dần cắt đứt cuộc đời cô. Thật khó để duy trì tinh thần chiến đấu của cô ấy trong tình huống như vậy.
Nhưng Teresa hiểu.
Về sự tồn tại của một con bài tẩy [note36558] có thể lật ngược tình thế tuyệt vọng này.
Không cần biết trận chiến của cô xấu xí hay khó coi thế nào, cô chỉ cần bảo vệ Franco thành công cho đến khi Joker xuất hiện.
“Dừng lại! Dừng lại! Ngươi muốn gì? Nếu đó là tiền thì ta có thể cho ngươi bao nhiêu cũng được ...”
Nhìn thấy Franco vừa khóc vừa hét lên khiến tên sát thủ liếm môi thích thú.
(Đúng vậy. Cố gắng nữa đi! Hãy giữ lấy niềm hy vọng và sự tuyệt vọng đó cho đến khi ngươi xuống địa ngục!)
“Ổn mà…….Tôi sẽ bảo vệ cậu.”
Mặt Teresa bắt đầu tái đi vì mất hết máu. Dù vậy cô ấy vẫn mỉm cười.
Để cô có thể trấn an Franco dù chỉ một chút.
“Khó chịu thật đấy…….”
Không giống như hoàng tử, người đang là mục tiêu, con mồi kia đang tiếp tục phản bội lại sự mong đợi của người đàn ông này.
Cậu ta lẽ ra phải hiểu khoảng cách giữa kỹ năng của họ. Thanh niên này trông không có khả năng đến mức không nghĩ được như vậy.
Chưa hết, tinh thần chiến đấu của cậu ấy không những không bị lay chuyển, cậu ấy thậm chí còn nuôi hy vọng trong tình huống này. Người đàn ông thấy thái độ như vậy thật khó chịu. Hắn vô cùng bất bình.
「Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể ngăn ta lại với cái trình độ này của ngươi sao? Hoặc có lẽ ngươi đang nghĩ rằng đồng minh sẽ chạy đến để cứu ngươi? Ngu xuẩn. Tất cả các lính canh đã bị giết không còn một tên nào. Sẽ mất khoảng nửa giờ đồng hồ cho đến khi lính canh nghe thấy tiếng động và chạy đến đây. 」
Từ những gì người đàn ông này quan sát được, ngay cả những thuộc hạ thấp nhất của hắn ta bao gồm những người nghèo ở thủ đô cũng đủ để đánh bại các hiệp sĩ cận vệ ở đẳng cấp đó.
“Vậy thì, nghĩa vụ của ta với tư cách là một hiệp sĩ là phải bảo vệ cô công chúa xinh đẹp của mình trong vòng nửa giờ nữa.”
“Thật nực cười!”
Không cần phải tiếp tục hành hạ một con mồi liên tục phản bội lại sự mong đợi của hắn như thế này.
Trước đó hắn ta chiến đấu với ý định là khiến cho đối thủ kiệt sức. Nhưng sau đó tên này đã thay đổi cách chiến đấu để giáng một đòn chí mạng và tấn công Teresa một cách quyết liệt.
Mặc dù vậy, vẻ mặt bình tĩnh của Teresa vẫn không thay đổi.
Khuôn mặt của Teresa ra hiệu như thể cô ấy đang nhìn chằm chằm vào một nơi xa hơn cả sự sống và cái chết. Khuôn mặt đó khiến ngực Franco thắt lại và anh không thể kìm được những giọt nước mắt đang trào ra.
“Làm ơn! Ai đó………ai đó làm ơn hãy cứu Teresa đi!”
Franco chắp tay cầu nguyện và cố ép lời nói ra khỏi cổ họng. Nghe câu nói đó khiến tên kia đâm lệch đi một nhịp. [note36559]
“Teresa? Tên này …… là phụ nữ sao?”
Đòn tấn công của người đàn ông nhắm vào trái tim của Teresa đã dừng lại khi mới chỉ xuyên qua xương đòn của Teresa do sự chần chừ nhỏ nhặt đó.
Teresa ngã ra phía sau như một con rối bị đứt dây. Theo phản xạ, Franco ôm lấy cơ thể của cô trong vòng tay anh.
Mặc dù tên sát thủ gần như đã đâm trượt phủ tạng của cô, nhưng nhìn thoáng qua, với tốc độ mất máu như vậy thì rõ ràng cô ấy sẽ không thể tránh khỏi cái chết.
“……..Anh sẽ trao cả cuộc đời mình cho em. Nên là làm ơn, ít nhất hãy cho tôi thời gian để được đối đãi với cô ấy.”
Thật là một trò hề, người đàn ông khịt khịt mũi.
Nó khác với kế hoạch ban đầu của hắn ta, nhưng đây cũng là một tình huống lý tưởng mà hắn ta có thể thưởng thức.
“Không sao đâu …… không cần phải lo lắng nữa……. Em đã câu giờ vừa đủ rồi. Bây giờ ổn rồi, công chúa yêu dấu của em.”
“Teresa-! Hiệp sĩ của anh!”
Teresa yếu ớt giao phó cơ thể của mình cho Franco, người đang ôm chặt cô trong vòng tay anh. Vẻ mặt của cô ấy không có một chút thất vọng nào.
“Bây giờ………………phần còn lại trông cậy vào cậu đấy, Baldr.
Teresa bất tỉnh. Cùng lúc đó, người đàn ông cảm thấy một luồng kiếm khí mạnh mẽ đánh vào lưng mình và theo phản xạ, hắn ta nhảy sang một bên, vừa quay người lại.
Đây là một luồng kiếm khí đến từ một kẻ chắc chắn đã lấy đi vô số mạng sống trước đây. Toàn thân hắn toát ra mồ hôi lạnh.
“……..Kẻ đó là ai? Gã đó…………..!?
Ngay cả Bartholomeo, người đang theo dõi trận chiến một cách tao nhã cũng không thể không hét lên trước sự xuất hiện hoàn toàn bất ngờ của một chiến binh mạnh mẽ.
.
“Làm tốt lắm. Hãy để phần còn lại cho ta.”
Sanai thức tỉnh sau giấc ngủ của mình vì ông đánh hơi được hương vị của trận chiến mà chỉ một chiến binh mới có thể hiểu được.
Mùi tử khí dày đặc mà không người bình thường nào có thể cảm nhận được ── nó khiến máu chiến binh của Sanai sôi lên sùng sục.
(Hou, vậy ra những kẻ giết người cũng tồn tại trong thế giới này.)
Sau khi hạ gục những tên sát thủ đã ngán đường ông chỉ bằng một nhát kiếm và bắt gặp kẻ đang truy sát Teresa và Franco, Sanai tin chắc rằng người đàn ông này là một tay sát thủ chính hiệu.
Hơn nữa, người đàn ông này không phải là một kẻ giết người đơn thuần, mà là một kẻ giết người sa ngã. [note36560]
Tên đàn ông này là một kiểu người xấu xa, chuyên ăn tươi nuốt sống sự bất hạnh của người khác vì niềm vui của chính mình ── đó là kiểu mà Sanai ghét nhất.
Sanai đã tận mắt chứng kiến điều đó nhiều lần khi đang lang thang trên khắp các chiến trường, những người đàn ông trung thực và giản dị thuở ban đầu lại trở thành kẻ giết người như thế này.
Sát nhân được chia làm hai loại.
Loại đầu tiên giống như tên sát thủ này. Chúng chỉ có thể cảm thấy đang thực sự sống bằng cách lấy đi mạng sống của người khác. Loại người này bắt buộc phải giết người để được tận hưởng cuộc sống của chính mình. [note36561]
Nhưng những tên giết người vì mục đích mua vui như người đàn ông này, tất cả bọn họ, không có ngoại lệ, sẽ bị mất đi nhân tính. Sự sa đọa đó sẽ xuất hiện trong thanh kiếm của bọn chúng mà không có cách nào che giấu được.
Một thanh kiếm được sử dụng vì mục đích tận hưởng việc giết người sẽ không bao giờ sánh được với một thanh kiếm được sử dụng chỉ để giết người. [note36562]
Một thanh kiếm lấy mạng chính cống chỉ tồn tại vì mục đích giết người.
Một người đàn ông tên là Kamiizumi Mondo Yasutsuna, đồng sự đáng sợ của Sanai là một người thuần luyện thanh kiếm như vậy.
.
Người đồng nghiệp ít nói và được gia tộc Uesugi sủng ái này cũng là một kẻ sa ngã theo một nghĩa khác với lẽ thường.
Sanai có thể nhớ rất rõ hình bóng Mondo đã chết trong trận chiến ở Yamagata, như thể nó mới xảy ra ngày hôm qua.
Với sức mạnh đáng sợ của mình, nếu mang kiếm đến một nơi khác ngoài chiến trường, thì ngay cả kỹ năng của Sanai cũng khó có cơ hội chiến thắng. Đó chính là năng khiếu của một kiếm sĩ.
Mondo có vẻ ngoài trầm mặc và trong chính trị, ông cũng thuộc phe ôn hòa. Nhưng Sanai đã rất quen thuộc với ông, về việc Mondo là một con quỷ của thanh kiếm đã gánh lấy nghiệp chướng không thể tránh khỏi.
Người ta nói rằng Mondo là cháu của Kamiisumi Nobutsuna [note36563], một kiếm thánh và là người sáng lập ra phong cách Shinkage.
Khi nói về Kamiisumi Nobutsuna, các đệ tử của ông là một tập hợp của những tay kiếm bậc thầy thực sự xuất sắc như Marume Kurando, người đã dạy phong cách Taisha tại Shimatsu, Yagyu Sekishuusai theo phong cách Yagyuu Shinkage, Hikita Bungorou theo phong cách Hikitakage, v.v.
Khi nghĩ đến sự nổi tiếng của các đệ tử sau này, sự tồn tại của ông ta như một người ngự trị trên họ cũng đủ khiến mọi người ớn lạnh.
Bản thân Mondo cũng đang phục vụ gia tộc Hojo [note36564] sau này cùng với cha mình, nhưng anh đã trở thành một ronin [note36565] sau thất bại của gia tộc trước cuộc chinh phục Odawara [note36566] của Toyotomi Hideyoshi. Sau đó, anh phục vụ Uesugi Kagekatsu [note36567] ngay trước trận chiến Sekigahara [note36568].
Có những cái tên được chú ý khác như Kurama Tanba, Sai Douji, Sorimachi Daizen, v.v. cũng phục vụ cho gia tộc Uesugi trong cùng khoảng thời gian, nhưng ngay cả trong số họ, Mondo đã là một sự hiện diện phi thường.
“Một thanh kiếm không thể chém được người thì không có giá trị gì cả.”
Cùng với sự kết thúc của thời Chiến quốc, kiếm thuật đã trở thành một phần trong quá trình rèn luyện của một chiến binh để nâng cao tinh thần của họ dưới cái tên thanh kiếm sống [note36569], nguyên tắc là một thanh kiếm giết người có thể trở thành một thanh kiếm sống tùy thuộc về cách nó được sử dụng. Nhưng vào khoảng thời gian mà Sanai và Mondo còn sống, thanh kiếm vẫn là một cách giết người chân chính. Khoảng thời gian đó có thể nói là thời đại cuối cùng của một thời đại như vậy.
Điều này là do những bí ẩn bên trong của thanh kiếm, logic của lưỡi kiếm không thể hiểu được nếu không chém người.
Không quan trọng một người được huấn luyện bằng kiếm tre hay kiếm gỗ khó đến mức nào, logic của lưỡi kiếm nhằm mục đích cắt thịt và chặt xương không thể học được trong một võ đường.
“Người ta sẽ tiến gần đến logic của lưỡi kiếm hơn một nhát cắt. Vậy thì tiếp tục chém người là con đường duy nhất của tôi trong đời” ──Kamiizumi Mondo đã từng tuyên bố như vậy. Sanai không biết ai khác là một thiên tài bi thảm ở cấp độ Mondo.
Và sau đó, chính xác là vì Sanai biết về một kẻ giết người chân chính thảm thương đến mức anh ta không thể tha thứ cho kẻ giết người thô lỗ trước mặt mình.
“Bớt giỡn mặt đi. Mày sẽ bị trời phạt vì làm chuyện như thế đấy, biết không?”
.
“Oi oi, đây là một trò đùa phải không?”
Dù đang ở rất xa, đôi mắt của Bartholomeo vẫn mở to trong khi cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên lưng.
Người phóng ra sát khí vừa rồi thật sự là tên nhóc này sao?
Ngay cả Bartholomeo, người đã trải qua vô số cuộc chiến sống còn cho đến bây giờ cũng chưa từng cảm thấy sát khí đến mức này dù chỉ một lần.
Mặc dù đó là bởi vì Bartholomeo chỉ phải đối mặt với những kẻ yếu hoặc một đối thủ không thể thể hiện sức mạnh thực sự của họ do một kế hoạch xảo quyệt nào đó, cho đến bây giờ.
.
Sát thủ đối mặt trực tiếp với Baldr cũng không thể đo lường sức mạnh của Sanai, mặc dù anh ta đã cảm nhận được sát khí lúc nãy.
"Khuôn mặt đó …… ngươi đến từ Mauricia hả. Đây là vấn đề nội bộ của Sanjuan. Ngươi sẽ chết nếu cứ chọc mũi vào những chuyện không cần thiết, ngươi biết không?"
Tùy thuộc vào tình huống mà ngươi có thể ảnh hượng đến chính trường ngoại giao quốc tế, ngươi biết không? Người đàn ông đe dọa, nhưng nó không làm Sanai lay động chút nào.
Đối với một chiến binh, lựa chọn rút kiếm lại và hòa giải mặc dù là người đầu tiên vung kiếm là không tồn tại.
Không cần biết vấn đề sẽ xảy ra sau này là gì, đó sẽ là một vấn đề cần được giải quyết khi thời điểm đó đến. Không thể để một yếu tố như vậy mà từ chối trận chiến này ngay bây giờ, khi hai bên đã chĩa kiếm vào nhau.
"Ngươi có muốn rút lui khi đã đến nước này không? Ngu ngốc."
Sanai nói ra những lời không hài lòng.
Người đàn ông này đã nhắm mục tiêu vào một hoàng tử của một đất nước (Franco), làm bạn của cậu ta (Teresa) bị thương, và ra lệnh cho cấp dưới tấn công ông ta (Baldr) [note36570]. Và bây giờ hắn lại không muốn chiến đấu?
Mặt khác, trong khi người đàn ông không thể hiểu được ngôn ngữ mà Sanai đang nói chuyện, hắn ta cảm nhận được cách Sanai muốn đánh cược mạng sống của anh ta và thách thức hắn trong một trận chiến mà không chút do dự. Sự thật đó kinh hoàng hơn bất cứ điều gì đối với hắn
(Rất có thể, người đàn ông này sẽ chiến đấu mà không hề run sợ, ngay cả khi bị kẻ thù bao vây và rơi vào tình thế hoàn toàn bất lợi.)
Cứ như thể trận chiến là chính cuộc đời của Sanai. Hắn đã đúng khi sợ hãi ông.
(Mình có nên chạy không ──? Không, lựa chọn đó không tồn tại vào thời điểm này.)
Không hoàn thành được nhiệm vụ đồng nghĩa với cái chết.
Bartholomeo luôn chuẩn bị sẵn phương án hai trong mọi trường hợp. Sẽ không có chuyện anh ta được tha thứ nếu anh ta quay lại một cách vô liêm sỉ sau khi thất bại trong nhiệm vụ của mình.
Bên cạnh đó, nếu phe của Franco tiếp tục giành chiến thắng như thế này, thì cuối cùng tổ chức của hắn cũng sẽ không thể tránh khỏi sự hủy diệt.
Hắn muốn cướp đi mạng sống của Franco bằng cách nào đó và rút lui, nhưng cần phải loại bỏ Sanai bằng vũ lực để điều đó xảy ra.
Nếu hắn quay lưng lại với Sanai và lao vào Franco ngay bây giờ, hắn chắc chắn sẽ bị hạ gục chỉ với một đòn tấn công. Vì vậy, hắn phải đánh bại Sanai bằng bất cứ giá nào.
Hắn không muốn mạo hiểm mạng sống của mình trong một trận chiến sống chết như thế này, nhưng người đàn ông có niềm tin rằng mình sẽ chiến thắng nếu như bản thân chiến đấu.
“Chết đi, nhóc con!”
Người đàn ông nhanh chóng ném bốn con dao.
Và sau đó anh ta chạy ngay phía sau họ về phía Baldr với thanh kiếm ngắn trên cả hai tay.
Đòn tấn công bão hòa đồng thời với bốn con dao và song kiếm ── tất cả những người mà hắn ta đã chiến đấu cho đến bây giờ đều không thể đối phó với cuộc tấn công này cho dù họ có giỏi đến đâu.
Điều tốt nhất họ có thể làm chỉ là trốn thoát theo một cách khó coi nhưng …… có thêm những chiếc kim ném giấu trên chân người đàn ông để truy đuổi một kẻ thù đã mất thế cân bằng.
Tất nhiên tất cả chúng đều được bôi thuốc độc. Đối thủ sẽ không thể tránh khỏi cái chết, ngay cả khi họ chỉ bị sượt qua.
Đánh đòn phủ đầu bất ngờ sử dụng vũ khí được ngụy trang và áp đảo kẻ thù bằng nhiều chiêu thức, đó là phong cách chiến đấu của người đàn ông này.
Các hiệp sĩ được huấn luyện cho các trận chiến một chọi một và các trận chiến nhóm, nhưng họ hiếm khi được huấn luyện để chiến đấu đối mặt với sát thủ. Rốt cuộc, chỉ có một số rất ít tình huống mà người ta cho rằng họ sẽ phải đối mặt với một sát thủ.
Đó là lý do tại sao người đàn ông có một sự tự tin chắc chắn đối với trận chiến một với một nhưng …….
"CÁI GÌ– !!"
Sanai dễ dàng đâm con dao về phía người đàn ông, như thể nói rằng đó chỉ là một trò ảo thuật nhàm chán.
Con dao tẩm độc lẽ ra tấn công kẻ thù đang tấn công lại hắn. Người đàn ông buộc phải hạ gục nó trong sự hoảng loạn khó coi.
Toàn thân toát ra mồ hôi lạnh cùng hơi thở gấp gáp. Người đàn ông hướng ánh mắt về phía Sanai như thể đang nhìn vào một con quái vật.
Để có thể đánh trả con dao chính xác như thế này có nghĩa là Sanai đã nắm bắt được quỹ đạo của con dao với một sự bình tĩnh.
Trong trường hợp đó, người đàn ông không có phương pháp tấn công nhanh hơn phóng dao đã không thể tìm ra phương pháp để giành chiến thắng ở đây.
“Không thể nào! Điều đó là không thể!”
Trận thua này đến quá đột ngột.
Phương pháp chắc thắng của người đàn ông chuyên dùng để dồn đối thủ vào đường cùng bằng cách làm theo kịch bản đã bị chà đạp bởi một sự phi lý vượt qua nó. Tại thời điểm đó, hắn ta đã không được cơ hội thực hiện bất kỳ cách nào khác.
(── Không thể thế này được. Bản thân biến thành kẻ yếu, đó là điều tuyệt đối không được phép!)
Sự bình tĩnh trong tâm trí người đàn ông sụp đổ khi sự bối rối của hắn lên đến đỉnh điểm. Hắn lao về phía Sanai mà không có bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào như thể để chế nhạo và say sưa với sự vô lý mà hắn ta phải đối mặt.
Đó là lựa chọn tồi tệ nhất để chọn lấy làm phương pháp chiến đấu khi chiến đấu với kẻ mạnh hơn mình.
Phản ứng trẻ con khiến này Sanai mất hứng. Ông ta vung kiếm xuống một cách chán chường và đập vỡ xương đòn của người đàn ông.
Nhưng nghĩ lại, anh chưa bao giờ nhìn thấy loại tên lưu manh nhỏ bé mà cũng không phải là một tên khốn khó coi như thế này. [note36571]
.
"Người đàn ông đó - ngay cả một bậc thầy múa rối được xếp hạng hàng đầu cũng xếp dưới hắn."
Bartholomeo lẩm bẩm một mình với biểu cảm mờ mịt.
Sát thủ mà Sanai đánh bại là một chuyên gia được coi là đẳng cấp hàng đầu ngay cả trong tổ chức của hắn ta. Sức mạnh của hắn có thể sánh ngang cả Bartholomeo.
Nếu Bartholomeo đối mặt với cậu ta mà không giở bất kỳ thủ đoạn nào, thì hắn hoàn toàn có thể bị lật bàn trong một nốt nhạc.
"Một kẻ phiền phức đã trở thành kẻ thù rồi. Ta phải nghĩ ra một kế hoạch ám muội khác để giết cho được hoàng tử ……"
Đôi mắt lạnh lùng của Bartholomeo trông tàn nhẫn cứ như một con rắn. Dù vậy hắn vẫn cười một cách không sợ hãi.
Ngay cả khi phương pháp ám sát hoàng tử mà hắn chọn sau này không cần phải đụng tới Baldr, hắn sẽ không bao giờ quên việc phải trả thù Baldr, hay đúng hơn là Sanai.
Thay vào đó, hắn ta đã thề rằng sẽ trả thù mà không thất bại cho dù có mất bao nhiêu thời gian đi chăng nữa. Nỗi thù hận dai dẵng này chính là điều đáng sợ nhất khi nhắc đến Bartholomeo. Đó cũng là bản chất sa ngã của hắn ta đã vượt quá mức thường thức thông thường.
.
“Teresa–! Cố lên nào, Teresa!”
Franco bám lấy cổ Teresa, người đang tái mặt và khóc mà không quan tâm đến việc anh ta trong mắt người khác thế nào.
Bản thân Teresa chỉ bất tỉnh trong bình yên một thời gian ngắn sau khi Baldr đến. Vết thương của cô ấy không tệ như vẻ bề ngoài.
Cô đáp lại lời kêu gọi của Franco và ngay lập tức mở mắt.
“Franco …… anh không sao chứ?”
Teresa cười nhạt vì Franco đang ôm cô vào lòng.
Một hiệp sĩ đã bảo vệ một thứ quan trọng đối với mình trước nguy cơ đánh đổi tính mạng của bản thân. Và rồi một bông hoa đáng yêu đã chấp nhận tình cảm của chàng hiệp sĩ và để bản thân mình được bảo vệ.
“Ừ, cảm ơn em.”
.Có lẽ không thể tránh khỏi việc hai người họ bị thu hút bới nhau khi nhìn chằm chằm đối phương và cuối cùng, trao nhau một nụ hôn.
Vai trò của hai người trong tình huống này như bị đảo ngược hoàn toàn, nhưng ít nhất thì nó vẫn tạo nên một bức tranh tuyệt mĩ.
“Em yêu anh, Franco.”
“Anh cũng vậy ── Anh yêu em, Teresa.” [note36572]
Sanai nhìn hai người ôm hôn và xác định tình cảm của họ dành cho nhau trong khi cau mày tỏ vẻ khó chịu.
"Em đã cảm thấy rằng đó là định mệnh trời sắp đặt khi em bắt gặp anh lần đầu tiên. Franco, em tin rằng có trái tim của một nữ thần xinh đẹp trong anh"
“Anh cũng đã từ bỏ, nghĩ rằng có lẽ lựa chọn duy nhất của mình là tiếp tục sống như thế này trong khi tiếp tục lừa dối trái tim mình ... nhưng sau khi gặp em, Teresa, anh đã biết được niềm vui được sống đúng như trái tim anh đang dẫn lối!"
Anh ta muốn ăn mặc như một cô gái, thưởng thức những bông hoa, và chu môi thích thú với chiếc bánh ngọt. Và rồi anh ta sẽ yêu một quý ông hào hoa và chịu khuất phục trước sự cám dỗ ngọt ngào và nguy hiểm - người mà biết bao nhiêu lần Franco đã tưởng tượng ra những ý tưởng hoang đường như vậy trước đây.
Tuy nhiên, trước nghĩa vụ hoàng gia của mình là để thế hệ sau kế thừa dòng máu của mình, mong muốn của anh ấy là điều không thể thành hiện thực dù có thế nào đi chăng nữa.
Hơn nữa, với cái chết của Abrego, anh ta được yêu cầu phải kế vị ngai vàng. Lúc đó anh phải từ bỏ ước mơ của mình và chấp nhận sẽ phải sống trong khi tự lừa dối trái tim mình cho đến khi chết.
Tuy nhiên, lần đầu tiên Teresa trao cho anh một ánh mắt say đắm, anh có cảm giác rằng bản chất thật của mình đã được nhìn thấu.
Cô đối xử với anh không phải như một hoàng tử, mà giống như anh là một công chúa đáng yêu. Nó khiến ngực của Franco đập nhanh đến nỗi tim anh như muốn vỡ tung. Nếu anh ta mất cảnh giác dù chỉ trong chốc lát, có vẻ như anh ta sẽ quên đi mọi thứ và giao phó bản thân cho sự cám dỗ của Teresa.
Hơn hết, cô đã bảo vệ anh một cách anh dũng và dữ dội đến thế. Làm sao mà lòng anh không lay động được.
Franco đã trở thành một người tin tưởng vào ý trời vào lúc này.
Nếu không phải như vậy, thì sẽ không thể giải thích câu chuyện cổ tích thần kỳ này trong đời thực, về sự tồn tại của một người phụ nữ với linh hồn của một người đàn ông, người sẽ yêu anh ta như một người phụ nữ.
.
Cả hai thậm chí còn quên rằng họ đang có khán giả và ngấu nghiến môi của nhau. Thật khó để diễn tả cảnh hai người họ bán cháo lưỡi cho nhau.
Masaharu lơ đãng lẩm bẩm một câu thay cho Sanai, người không có từ nào để mô tả cảnh này.
"Đó là một cái trap và một cái retrap" [note36573]
Part 10
Sau đó, Teresa lại ngất xỉu và được đưa vào cung điện. Franco không bao giờ rời bỏ cô ấy dù chỉ một giây phút trong suốt thời gian đó.
Franco hiện đang đầy mùi máu, như thể anh đang tuyên bố rằng anh sẽ không bao giờ buông bỏ người phụ nữ thấu hiểu anh lúc này vì sau tất cả anh đã gặp cô ấy. Các thuộc hạ của Franco, những người vốn dĩ phải khuyên can anh ta cũng không thể mạnh miệng phản đối được.
May mắn thay, dù mất nhiều máu nhưng Teresa sẽ nhanh chóng hồi phục miễn là vết thương liền miệng.
Đầu tiên, Teresa tự tin với sức chịu đựng của mình. Đúng hơn là một điều hạnh phúc cho cô khi được nằm trên một chiếc giường là bởi vì bây giờ cô có thể được “hẹn hò” với Franco một cách thoải mái như thế này.
“Teresa. Đây, nói aa ~~~ . “
“Aa ~~~
…… ngon quá, Franco.”
Sau khi bác sĩ rời khỏi phòng và thấy rằng việc giám sát đã được nới lỏng, cả hai ngay lập tức hành động như một cặp đôi ngốc nghếc. Bụng của Baldr đã bị dồn đến tình trạng sắp bị hủy hoại vì cơn đau trong đáy lòng.
Chắc chắn, Teresa là bạn thân nhất của anh. Và ngay cả khi cậu ta tìm kiếm khắp lục địa, không có cách nào cậu sẽ tìm thấy bất kỳ người đàn ông nào phù hợp hơn để làm chồng của Teresa ngoài Franco.
Xin chúc mừng, mình hy vọng hai người có thể hạnh phúc. Dù cậu có chúc mừng họ bao nhiêu đi nữa thì vẫn không đủ để ăn mừng cuộc gặp gỡ kỳ diệu này giữa hai người. Tuy nhiên, cậu còn có nhiệm vụ đại sứ đại diện cho lợi ích của Vương quốc Mauricia tại đây.
Chỉ vì nghĩ về bao nhiêu trở ngại chính trị mà hai người này phải vượt qua để có thể kết hôn trong hòa bình, nó khiến Baldr muốn đầu hàng trước sự cám dỗ của việc giải quyết mọi thứ bằng bạo lực, giống như những gì mẹ cậu (Maggot) làm và sẽ làm nếu bị đẩy vào hoàn cảnh giống như mình.
Nhưng hai người đó đơn giản là phớt lờ xung đột mà Baldr đang cảm thấy và đang “nóng” dần lên
“Em muốn nhìn thấy anh diện đồ liền bây giờ, Franco.”
“Anh cũng muốn chưng diện và cho em thấy bản thân mình trong vẻ ngoài đẹp nhất của anh, Teresa.”
Khi họ đến điểm này, đúng như dự đoán, ngay cả Baldr cũng không thể chịu đựng được nữa.
“Hai người là cặp đôi ngốc nghếch! Hãy chú ý đến xung quanh một chút đi!”
“Không, Baldr …… cậu cũng không được quyền nói điều đó với người khác đâu.”
(Brooks, cảm ơn cậu đã bình tĩnh khịa lại …… gớt nước mắt.)
Chúa ơi, những gì Teresa và Franco đang làm chính là việc một cặp đôi thường làm nhưng... cậu tự hỏi tại sao điều đó lại khiến cậu cảm thấy vô cùng đau đầu khi nhìn họ.
Hai người này có thực sự nhận thức được tình hình hiện tại nguy hiểm đến mức nào không?
Baldr nghĩ rằng ít nhất thì Teresa đang không nhận ra.
Nếu người phụ nữ này có trực giác tốt, thì cô ấy đã không đến đất nước này ngay từ đầu rồi.
Với tuổi tác và địa vị của họ, sẽ không ngoa khi nói rằng số phận của Teresa── và cả Baldr và những người khác đều dựa vào khả năng của Hoàng tử Franco.
Baldr liếc nhìn Franco đang xun xoe dụi má vào Teresa. Tất cả sức lực cậu rời khỏi cơ thể và đôi vai của mình sụp xuống trong sự thất vọng.
“Franco-niisama, anh ổn chứ !?”
Đó là thời điểm tam hoàng tử Pedro xuất hiện với khuôn mặt tái mét vì lo lắng.
Cái cách anh ấy trông rất điên cuồng vì lo lắng cho Franco không thể là một màn kịch.
"Ehhh…………"
Tuy nhiên, Pedro đã đứng hình trong tư thế hoảng loạn đó.
Dường như trí não của anh ngừng lại khi anh nhìn thấy cảnh tượng siêu thực của người anh trai của mình đang hành động hư hỏng với một người phụ nữ.
(Cặp đôi ngốc chết tiệt này, đây là lý do tại sao tôi bảo hai người nên để tâm hơn một chút ……)
“…… H-hai người đang làm gì vậy? Nii-sama?”
“Fuwah ?? P-Pedro! Quay mặt chỗ khác!”
“V-vâng!”
Franco hét lên với đôi má ửng hồng vì thấy Teresa đang muốn ôm hôn mình.
Pedro, người nhìn thấy điều đó cũng nhận thấy rằng anh ta đã nhìn thấy thứ không nên nhìn thấy và quay mặt đi ngay lập tức.
"Tha tôi đi……"
(Trong tất cả trường hợp, chính kẻ thù chính trị của anh ấy (Pedro) đã chứng kiến điều này, phải làm gì bây giờ ……)
Baldr đã đến đường cùng rồi nhưng...
“Nii-sama cũng là đàn ông nên …… ý em là, xin chúc mừng!”
Eee, cậu đang chấp nhận nó như vậy sao? Baldr tuyệt vọng kìm nén cơn bốc đồng muốn phản bác lại như vậy.
Không ngờ Pedro lại dễ dàng chấp nhận Teresa trở thành người yêu của Franco.
Có lẽ anh ấy đã học được một kiểu phản kháng kỳ lạ thế này khi biết người anh trai đã chết của mình là Abrego dâm đãng đến mức nào. [note36574]
“Kể cả vậy, ai trên thế giới này dám tấn công Nii-sama ở thủ đô? Không thể tha thứ!”
Ngay khi có vẻ như Pedro cuối cùng đã bình tĩnh lại, cậu nhớ lại lý do tại sao mình lại đến đây và bắt đầu cảm thấy tức giận.
Baldr, người tưởng tượng rằng có một cuộc cãi vã gia đình giữa hai anh em, không thể không cảm thấy hoang mang và nhìn về phía Franco.
Rồi Franco cười nhạt đáp lại.
“Chà, cậu có thể không tin được, nhưng mối quan hệ của tôi với Pedro với tư cách là anh trai của em ấy không hề tệ. Có lẽ vì tuổi của em ấy quá xa so với Abrego-nii, đó là lý do tại sao em ấy đã thân thiết hơn với tôi ngay từ đầu.”
Vẻ mặt của Pedro thể hiện rõ sự nghiêm túc đầy tự nhiên. Nó khiến Baldr cảm thấy mình như một người lớn bẩn thỉu khi nhìn thấy điều đó.
“Không có ai khác ngoài Nii-sama, người có thể trở thành vị vua kế tiếp! Tại sao những người khác không thể hiểu được điều đó.”
Vẻ ngoài đáng yêu của Pedro khiến anh ấy giống như một con vật nhỏ.
Thực ra, đây là những suy nghĩ thực lòng của Pedro. Cậu ta có một tính cách dè dặt sau khi sống dưới cái bóng của Abrego trong một thời gian dài cho đến tận bây giờ. Cậu ấy cũng không thực sự tin tưởng vào tài năng của mình.
Pedro không thể sánh với anh trai ruột của mình là Abrego dù về kiến thức hay võ thuật. Franco, người tài giỏi trong mọi việc và cẩn trọng trong tính cách là mục tiêu của anh ta.
Ngược lại, tính cách tốt bụng của Pedro hơi quá nhu mì để anh trở thành một vị vua. [note36575]
“Cậu thực sự là một cậu bé tốt, Pedro. Tuy nhiên, thế giới không thể đơn giản như vậy được.”
Franco và Pedro được coi là đại diện của hai phe phái lớn trong cung điện. Bản thân những suy nghĩ và hy vọng của cả hai chỉ là thứ yếu đối với những người khác.
Pedro, người được quân đội ủng hộ, buộc phải trở thành đối thủ của Franco bất kể anh ta có muốn điều đó hay không.
“Nii-sama, em không muốn trở thành vua hay gì giống vậy……”
“Thật là trùng hợp. Anh cũng vậy.”
Nếu đó là Abrego, anh ta có thể điều tiết cuộc đối đầu giữa các quan chức dân sự và quan chức quân sự một cách khôn ngoan.
Thói quen lăng nhăng của anh ấy gần như là thứ tệ hại nhất, nhưng người anh cả đó rất sáng suốt và tinh tế trong việc điều tiết trái tim mọi người.
Nhưng những gông cùm của quan chức dân sự và quan chức quân đội đang bám chặt vào lưng Franco và Pedro. Những chiếc xiềng quá nặng khiến họ không thể làm theo ý mình.
Nếu một trong số họ trở thành vua, xung đột giữa hai phe sẽ khó tránh khỏi.
Đối với họ, vẫn chấp nhận trở thành vua dù biết rằng một tương lai sẽ xảy ra như vậy, chẳng khác nào tự nguyện gánh vác một khó khăn đầy lớn lao.
“Vì vậy, vấn đề là không ai tin rằng cả hai người họ đều không muốn trở thành vua.” [note36576]
Nơi vị trí tối cao mà bất cứ ai cũng phải khao khát.
Một người được sinh ra trong gia đình hoàng gia nhưng không mong muốn có được địa vị mê hoặc lòng người đó. Làm gì có chuyện những người bị quyền lực che mắt lại tin rằng có sự tồn tại của hoàng tộc như vậy.
Ví dụ lớn nhất về những người như vậy là Elena, mẹ của Franco.
“Chà, nếu tôi có thể kết hôn với Teresa, thì tôi sẽ không yêu cầu bất cứ điều gì khác.”
“Franco ……!”
“Teresa ……!”
“Nii-sama …… Em cầu nguyện rằng hai người sẽ mãi mãi hạnh phúc!”
“Ai đó làm ơn làm gì đó với sự hỗn loạn này đi!”
Cặp đôi đã tán tỉnh gần một giờ mà không quan tâm đến ý kiến của người khác và không quan tâm đến sự lo lắng của Baldr