[Bạn nghĩ đến bento hả?]

Trước mắt Berthold, các phần bento lươn đã được bán như 1 trong những món ăn khác.

Bento lươn mà Helmina nghĩ đến đã thành công ngay từ đầu. Hàng đợi của những người xếp hàng trước mặt Nobu kéo dài đến tận nhà kế bên.

Helmina và Eva đã thiết lập 1 quầy bán hàng ở trước Nobu.Shinobu đã chọn được đồng phục cho họ, đó là một trang phục đáng yêu sử dụng màu trắng làm màu chính, phù hợp với hai cô gái trẻ .

Bento bao gồm cơm,lươn,1 phần sốt ở bên trên và những cuốn umaki ở kế bên,có cả dưa chua trộn lẫn vào trong đó.

Ngoài ra, bí quyết để phổ biến của nó bao gồm muỗng gỗ, mà làm cho ăn nó dễ dàng hơn nhiều.

Bằng cách sử dụng mạng lưới của cha Hans, họ đã tìm được sự trợ giúp của Hiệp hội chế biến gỗ để chế tạo các hộp ăn trưa bằng gỗ với một mức giá hợp lí. Nhiều học viên đã tham gia khi mùa xuân đến, vì vậy họ đã chấp nhận đề nghị 1 cách tự nguyện, vì nó sẽ là tài liệu thực hành tốt cho họ. Mặc dù đôi khi có hộp ăn trưa với hình dạng kỳ lạ trộn lẫn, khách hàng không mấy quan tâm.

Đó là ý tưởng của Shinobu khi đặt giá cao hơn chút trong giờ ăn trưa. Cần thiết phải đặt ra mức giá khi bán các sản phẩm nổi tiếng như thế này vì có 1 giới hạn về số lượng sản phẩm có thể sản xuất trong ngày.

Bento lươn đã trở thành 1 chủ đề hot trong thị trấn. Godhardt và Eleonora thuộc hiệp hội vận tải nước và thành viên hội đồng Gernot đã sử dụng tốt các cấp dưới để mua chúng. Điều này làm cho sự nổi tiếng của nó tăng cao hơn.

Người ta biết rằng thức ăn này là thứ mà người sành ăn cũng muốn ăn. Ngay cả khi họ phải bỏ trống chiếc túi, người dân của thủ đô cũ chắc chắn cũng muốn thử nó.

Khi Gernot tự hoàn thành 3 phần ăn của mình, anh ta đã khiến những người dưới quyền của anh ta xếp hàng trước khi họ bắt đầu bán, để mua bento trước khi lạnh.

Ngay cả khi có những cửa hiệu cố gắng để làm lại món bento lươn, họ đã bất lực khi làm nước sốt.

Họ không thể làm bất cứ điều gì với lươn họ có trong kho. Người ta nói rằng họ đã kết thúc bán. Rõ ràng, công thức của họ đã không được tốt.

Mặc dù Izakaya Nobu đang phát triển, họ sẽ không bao giờ bán món lươn vào ban đêm. Đương nhiên, có những lời chỉ trích từ khách hàng, vì nó sẽ không được phục vụ, bất kể họ đứng đợi bao lâu. Vì vậy họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ về khi Nobu hết hàng.

Mặc dù họ mong đợi 1 số rắc rối trong 1 thời gian, nó có thể được ăn vào ban ngày, tuy nhiên, tình hình bất ngờ lắng xuống sau 1 vài ngày.

[Eva-chan, Helmina của tôi làm việc có tốt không?]

[Vâng, bạn biết không,Helmina-san rất giỏi trong việc tính tiền cho khách.]

Helmina đỏ mặt một chút khi cô thối tiền cho khách hàng. Mặc dù họ đã lo lắng về việc liệu Helmina nhút nhát có thể phục vụ khách hàng, có vẻ như đó chỉ là một lo lắng không cần thiết. Người chồng, Berthold, đã không chấp nhận điều đó, nhưng có 1 số khách hàng đến mua bento chỉ để xem Helmina.

Có vẻ như vấn đề di chuyển sẽ được giải quyết trong 1 vài ngày, nhưng mong muốn của Helmina là tiếp tục làm việc tại Nobu cho đến khi mọi việc đã lắng xuống. Mặc dù Berthold chỉ muốn cô ở nhà làm việc thôi,nhưng anh ta lại muốn Helmina tự quyết định cho mình.

[Đây là 1 phần bento lươn. Cảm ơn nhiều!]

Eva, người vui vẻ đưa Bento,trông cũng rất phấn khởi. Taisho và Shinobu đã ở bên trong cửa hàng chuẩn bị bento lươn, để chuẩn bị bán khi đêm tới.

[Của anh đấy, Berthold-san.]

Helmina đã nhân cơ hội này và giao 1 phần bento cho Berthold trước khi phục vụ khách hàng tiếp theo. Tuy không phải là bento lươn, mà là 1 phần bento do người vợ làm ra, chứa đầy tình yêu và sự chăm sóc. Là 1 cô gái từ một làng chài, Helmina rất giỏi trong việc nấu ăn. Khi cô đến làm việc tại Nobu, cô đã mượn một góc bếp nhỏ để chuẩn bị 1 bữa ăn trưa cho Berthold. Có vẻ như Taisho đã dạy cô 1 số món ăn nữa.

[Cảm ơn, Helmina. Hôm nay anh có thể trở lại sớm 1 chút.]

[Thật tốt. Sau đó, em sẽ đợi Berthold-san ở đây. Hãy ăn gì đó trước khi trở lại nhà trọ.]

[Vâng, hãy làm như vậy.]

Helmina và Berthold:

Sau khi họ lên kế hoạch, anh ta đã nghĩ việc suốt buổi chiều. Việc đào tạo các cấp dưới, những người đã yếu đi trong suốt thời gian vắng mặt của Berthold, đang tiến triển trôi chảy,

chỉ với 1 chút thời gian để rảnh.

Có những hoạt động lạ lùng từ các vùng lãnh thổ phía Bắc, họ đã bắt đầu thuê mướn và mua thức ăn nhiều hơn. Tuy nhiên, đó là điều ngoài sự kiểm soát của Berthold ngay bây giờ. Chừng nào Thủ đô cũ không bị tấn công, thì đó không phải là việc của Quân đoàn Sentry. Nhưng ngay bây giờ, tất cả những gì Berthold muốn là 1 bữa ăn trưa.

Cửa Nobu đã mở ra, mặc dù cửa hàng vẫn chưa mở. Trong vài ngày vừa qua, việc ăn bento ở đây khi vợ anh làm việc như 1 người phục vụ bên ngoài là 1 niềm vui lớn đối với Berthold. Sau một lời chào vội vã từ Taisho và Shinobu, anh chọn 1 chỗ ngồi ở phía trước bàn. Đây cũng là 1 hình thức sang trọng nhỏ. Sau đó anh cẩn thận mở 2 nắp phần bento ra.

[Oh! Đây là gì vậy.]

Có cơm ở trong đó. Mặc dù sốt lươn ở trên cơm,nhưng phần quan trọng nhất :lươn,không có ở đây.

[Cái quái gì xảy ra vậy.]

Tiếng cười vang lên từ Taisho và Shinobu, người đứng đằng sau quầy hàng, trong khi Berthold cầm cái thìa, và không biết nói gì. Mặc dù cả 2 người họ đã biết thành phần có trong bento.

[Này, có gì buồn cười? Đã kết hôn và chỉ nhận một bento với gạo và sốt ... đây là 1 điều nguy hiểm của 1 cặp đôi .]

[Không , xin hãy thử 1 ít trước,Berthold-san.]

Anh ta đưa chiếc muỗng vào gạo theo gợi ý của Taisho. Mặc dù anh ta nghĩ rằng chỉ có gạo ở bên trong, anh ta cảm thấy một thứ gì đó bất ngờ. Khi anh chuyển gạo sang một bên, trong khi cố gắng không hủy diệt nó, một phần lươn ít biến dạng xuất hiện ở trung tâm.

[Hả? Có lươn ở bên trong.]

[Nó được gọi là mamushi. Có vẻ như trong những ngày trước, họ đã hấp cơm cùng với lươn ở giữa. Nó trông không hợp ư? ](mamushi là con rắn,nhưng ở đây là cách để chèn lươn vào trong)

Berthold cầm cái muỗng gỗ trong khi đang chửi rủa. Mùi thơm ngon từ lươn đã kích thích sự thèm ăn của anh. Hương vị của nước sốt(sốt hay là xốt vậy mọi người) đã thâm nhập vào cơm. Phần lươn ẩn đã mềm đến nỗi nó tự tan ra khi đưa vào miệng.

[Thật là ngon. Đúng như mong đợi, Taisho là người duy nhất có thể làm ra món này. ]

[Thật là bất lịch sự đối với Helmina-san nếu anh nói những điều như vậy.]

Shinobu xen vào trong khi chuẩn bị món ăn.

[Phần lươn này Helmina cũng có làm luôn à.]

[Sự thật là tôi làm phần lớn, nhưng Helmina-san cũng có phụ giúp vào.]

[Tôi sẽ ăn bất cứ thứ gì vợ tôi làm.]

Khi anh ta ăn bento Mamushi, anh dần hiểu tại sao lươn không được đặt trên đầu. Đó là vì hình dạng biến dạng của nó. Mặc dù Taisho đã nói như thế, có lẽ Helmina đã thử làm nó khi nhờ Taisho giúp đỡ. Xét cho cùng, lươn bị biến dạng. Tuy nhiên, nó vẫn ngon, mặc dù cô ấy đã được giúp đỡ. Khi anh ấy nghĩ về nó, mỗi phần Berthold ăn lại chứa đầy tình yêu vào đó.

[Rất ngon. Tôi rất may mắn khi được thưởng thức món ngon tới như vậy.]

[Anh hãy nói thế với người đã làm nó.]

Shinobu trêu anh trong khi đưa ra 1 bát gỗ với hơi nước đang bóc lên từ nó.

[Đây là shijimi với súp miso đỏ. Helmina và tôi cũng thực hiện nó.]

shijimi:

[Eh. Rất cảm ơn vì đã cho tôi ăn món súp vào buổi chiều này.]

Nếu đối với những hộp bento thông thường ở thủ đô cũ, nó được làm bình thườn chỉ với phô mai và cơm.Vì không giống vậy nên bento ở Nobu rất nổi bật.

Anh đưa bát vào miệng và nhấm nháp nó. Phần súp nóng trôi từ miệng đến cổ họng và xuống dạ dày của anh ta, anh đã đánh giá cao món súp này. Nhờ đó anh đã đổ biết bao nhiêu mồ hôi từ đợt huấn luyện buổi sáng.

Anh ta luân phiên và luân phiên ăn giữa bento Mamushi và uống súp. Mặc dù anh ta không thấy khó chịu vì nhiều mồ hôi chảy ra. Anh thở dài, thỏa mãn sau khi hoàn thành một cách hoàn hảo đến từng hạt gạo trong hộp bento. Đó là 1 hình thức hạnh phúc mà anh không thể tưởng tượng trong những ngày làm của anh.

1 cô dâu đáng yêu, những người bạn tốt, gạo và rượu ngon. Anh ấy ước những ngày nay sẽ tiếp tục, và mong sẽ không có gì rắc rối xảy ra. Trong khi anh nghĩ về những điều như vậy, vết thương cũ của anh ấy đột nhiên lên cơn đau. Cái cách kiêu ngạo của anh là nguyên nhân gây ra thương tích cũ. Anh ta sẽ vô dụng nếu anh ta trở nên bất cẩn trong chiến trường. Mặc dù vậy, anh vẫn muốn tận hưởng hạnh phúc này, chỉ trong 1 thời gian ngắn.