3 chiếc xe ngựa đang đi qua cổng chính của thủ đô cũ.

Những bông hoa trắng được trang trí lên xe ngựa là biểu tương cho cặp vợ chồng mới cưới.

Chiếc xe ngựa của cặp vợ chồng mới cưới này có được quyền lợi là có thể đi qua cổng chính đầu tiên của thủ đô cũ vào ngày hôm đó. Đây là 1 quyền lợi đặc biệt mà kể cả quý tộc và các tu sĩ cũng khó có được.

Hơn nữa ,1 trong những quyền lợi dành cho những cặp vợ chồng mới cưới đó là những quán trọ sẽ đứng xếp hàng trước cổng chính và cung cấp cho họ phòng.

Lễ cưới tự hào bước lên phía trước trong buổi sáng vui vẻ này,với những hòm chứa nhiều đồ gia dụng được mở ra.

Những con ngựa cũng có những vóc dáng đẹp,nó biểu thị cho việc họ đã tốn rất nhiều tiền xu để thuê nó.

Nếu có 1 lễ cưới thông thường diễn ra thì chỉ với 1 con ngựa kéo là đủ. Nhưng như thế sẽ xuất hiện những lời đồn rằng chú rể đã phải quỳ dưới gót của cô dâu để xin được chiếc xe ngựa.

Trong trường hợp này,Berthold, người đàn đứng trên xe ngựa,đang ngẩng cao đầu của mình.

Nhiều người đã chạy từ trong nhà ra và cổ vũ,chúc mừng cho Berthold,vị chỉ huy tối cao của quân đoàn sentry của thủ đô cũ. Anh ấy đã chiến thắng trở về với cô vợ mới Helmina,người đến từ thành phố cảng. Ngôi nhà của họ cũng đã được quyết định ,nên cuộc sống hạnh phúc của cặp vợ chồng mới cưới bắt đầu.

[Nhưng thế... tại sao họ lại xuất hiên ở quán rượu sớm như vậy.]

Ngày tiếp theo,sau khi trở về thủ đô cũ ,Berthold đã đem người vợ mới cưới của mình đến Izakaya Nobu. Cặp mắt của Shinobu không mỉm cười khi đang phục vụ trà cho cặp vợ chồng mới cưới này.

2 người đã đến và chúc mừng chọ lễ cưới của họ là Taisho và Shinobu,và ngay cả Eva mới đến cũng chúc mừng cho họ.

Tương tự 3 người lần lượt chúc mừng cho họ.Khi thời gian trôi qua ,Berthold đã có cảm giác lúng túng khi họ không có biểu hiện sẽ rời khỏi quán.

Eva đã có chút bực bội ,kể từ khi quán bắt đầu bận rộn hơn, cô bé chỉ có thể rời đi sớm vào buối sáng .Và Berthold đã nhận ra Izakaya Nobu đã bắt đầu bận rộn hơn trong những năm gần đây. Mặc dù thế có lý do khiến Berthold không thể trở về nhà.

[Erm thật ra thì ,Shinobu-chan,nó rất khó để nói ra.]

[Chuyện gì vậy Berthold-san?]

[Nói 1 cách thật lòng thì ,tôi muốn vợ tôi sẽ sống tại đây,trong cửa hàng này,trong 1 thời gian.]

[Eh?]

Helmina , người đang ngồi kế bên Berthold ,đã trở nên đỏ mặt và gật đầu 1 cách lo lắng. Helmina,người nhìn có vẻ già hơn Eva 1 chút,và khá nhút nhát với 1 mái tóc màu be(mình cũng không biết màu này),và dường như là 1 dạng người không thể tự quyết đoán cuộc đời của mình.

[Thẳng thắn mà nói thì người vợ của tôi được biết đến như 1 người câu mực giỏi nhất thành phố cảng phía bắc.]

[Vâng ,tôi đã nghe điều đó trước đây rồi.]

[Vâng, bố cô ấy đã làm việc hăng hái,khi ông ấy đã chuẩn bị những điều cần thiết cho chúng tôi như 1 can nhà tuyệt đẹp,ông ấy đã sắp xếp việc đó.]

[Nghe có vẻ như đó là 1 ông bố tốt, phải không vậy?]

[Vâng tôi cũng nghĩ ông ấy là 1 người cha tốt. Chuẩn bị 3 chiếc xe với đầy đủ những vật gia dụng không phải là điều dễ dàng . Tuy nhiên ,có 1 vấn đề.]

[Vấn đề?]

[Căn nhà của chúng tôi đã được quyết định nhưng người chủ trước đây vẫn chưa hoàn toàn dọn ra được nên chúng tôi chưa thể chuyển vào.]

Có những vấn đề xuất hiện khi có 1 căn nhà mới là chuyện bình thường.

Người chủ trước đã có ý định di chuyển đến 1 chỗ xa ,nhưng vị thầy tu trước đó muốn quay về Eastern Kingdom 1 cách khẩn trương nên đã thuê chiếc xe ngựa dự phòng của họ với 1 mức giá rất cao. Nhưng khi ông ta khẩn trương ,thì đã có 1 số rắc rối xảy ra xung quanh đó.

[Nghe có vẻ tệ nhỉ.]

[Hơn nữa ,căn phòng chỉ huy ở quân đoàn cũ không được rộng rãi cho lắm ,khi nó chỉ có thể đủ cho 1 người ở.]

[Bằng cách nào đó...tôi có thể biết được câu chuyện có thể dẫn tới đâu.]

[Những chiếc xe ngựa khác chở vật gia dụng đã trở về thành phố cảng phía bắc. Nó được thuê từ Bashaku guild. Nhưng khi gặp bão thì 3 chiếc xe ngựa có thể không chịu được cơn bão,3 chiếc xe đã chở chính xác đến chỗ tôi nhưng kết quả là nó đã trở nên đông đúc...]

[Vì thế,hiện nay không có chỗ cho Helmina sống trong những ngày gần đây.]

[Đúng thế.]

Mặc dù Bertold ,người mà cá nhân anh ấy rất giỏi về việc giải thích,dường như đã chết trước những sự kiện đó.

[Chúng tôi đã quyết định sẽ thuê 1 phòng trong nhà trọ vào đêm.Cuộc thảo luận về việc người chủ cũ sẽ bỏ trống căn nhà đang được tiến hành và chúng tôi đang đạt được thỏa thuận. Sau đó ,vấn đề duy nhất là Helmina có thể ở đâu trong suốt nguyên ngày.]

[Vì thế mà bạn đến đây.]

[Đây là điều tốt nhất nếu có thể để cô ấy đi cùng tôi nhưng tôi không thể chấp nhận nó.Đúng như tôi dự đoán,Hans,Nicholas,và mọi người khác đã yếu đi kể từ khi tôi không ở xung quanh. Tôi không thể giúp họ luyện tập 1 cách nghiêm túc được.]

Hôm nay, đơn vị của Berthold đã bị ép buộc chạy bên ngoài, dọc theo những bức tường của thủ đô. Thay vì việc đó bồi thường cho sự lười biếng nhưng ông đã có ý định sửa chữa những kỉ luật của họ trong 1 thời gian ngắn. Tin đồn về việc quân xâm lăng phương bắc đã xuất hiện xung quanh thành phố cảng.Berthold đã có trách nhiệm chuẩn bị cho họ khả năng khi thủ đô cũ bị xâm lược.

[Taisho,chúng ta nên làm gì đây?]

[Tôi không quan tâm nó, nhưng chỉ vợ anh đồng ý với việc đó?]

Helmina,người bị gọi bởi Taisho đã gật đầu hoảng hốt .Rõ ràng là cô rất quan tâm tới bức tượng con tàu nhỏ của cửa hàng.1 mô hình con tàu thuyền buồm đựng bên trong cái chai lớn ,và cô ấy luôn tự hỏi làm sao họ làm được thế.Izakaya Nobu có rất nhiều đồ trang trí lạ.

[Vâng ,xin hãy đối xử với tôi thật tốt! Tôi có thể giúp đỡ với 1 số việc đơn giản như vậy.]

Taisho nhìn vào cái thớt nhỏ của mình(eng dùng là chopping board nên mình dịch là cái thớt nha) và nhìn về phía Helmina,người đứng dậy và cúi đầu khi nói thế.

[Giúp ? Berthold-san ,tôi có thể mượn vợ anh để giúp đỡ tôi 1 số việc được không?]

[Tất nhiên rồi. Tôi không có ý định nhận sự giúp dỡ của bạn 1 cách miễn phí được.Tôi sẽ bàn bạc vs Helmina thật kĩ lưỡng.Trên thực tế, tôi suy nghĩ Nobu có cần 1 người giúp đỡ hay không .]

[Anh không cần phải lo lắng về vấn đề đó. Tôi cũng muốn mượn cô ấy ngay lúc này.]

Shinobu và Eva đều gật đầu ngay lập tức,và nếu thu hút sự quan tâm của Taisho.Thì dường như họ đang có vẻ thiếu người làm.

[Nó có vẻ nơi này thật sự bận rộn , sự thật là Eva chỉ có thể rời đi sớm vào buổi sáng thì chuyện gì sẽ xảy ra với Nobu?]

Taisho thở dài 1 tiếng khi Bertold hỏi.

[Nó là lươn..]

Taisho nâng con lươn lên khỏi cái thớt,nó có thể còn sống ngay cả khi chiếc đuôi đang cử động. Đúng như dự đoán của con gái 1 ngư dân ,Helmina không cảm thấy ghê sợ khi cô ấy thấy cảnh đó.

[Lươn có liên quan gì với điều này? Bạn sẽ xay thạch hay cái gì đó tương tự trên thực đơn của cửa hàng. ]

[Vâng,sẽ tốt hơn nếu bạn ăn nó thay vì nói bằng lời.]

Như anh ấy nói, Taisho lấy ra một thứ gì đó đã được cắt và nướng. Hương thơm của nước sốt tare, với màu sắc giữa hổ phách và màu nâu nhạt, kích thích sự thèm ăn của họ. Berthold ,người đã tưởng tượng những món ăn thạch và anh ấy đã bất ngờ khi anh ấy nói về lươn.

Cũng có một cái gì đó như dashimaki tamago, đó là một món hàng tiêu chuẩn trên menu của Nobu, đặt trên một đĩa khác. Trong trường hợp này, có vẻ như lươn lăn vào nó. 1 cái đĩa được đặt trước mặt Helmina.

dashimaki tamago:

[Tôi có thể ăn nó không?]

Sau khi tha thứ cho mình, Helmina đã dùng thìa gỗ. Ngay khi cô giữ nó trong miệng, đôi mắt nhỏ bé của cô mở rộng.

[Be-Berthold-san!]

[Cái gì vậy,Helmina?]

[Thật là ngạc nhiên! Món lươn này rất ngon!]

Giống như để khẳng định sự ngon miệng của nó, Helmina đang vỗ tay 1 cách tự do. Vì một lý do nào đó, cô ấy giống như một con chó.

[Cái dashimaki tamago này nhìn rất ngon.]

[Đây là umaki.Khi lươn được cuộn trong nó,nó được gọi là umaki]

[Tôi đã hiểu.]

Berthold dùng muỗng gỗ để cắt nó ra một nửa và mang một miếng vào miệng. Nó thật là mượt và giống như kem . Nó chắc chắn là ngon. Thay vào đó, nó thật sự quá ngon.

[Tôi hiểu rồi... nếu nó là như vậy thì có thể Nobu sẽ trở nên càng bận rộn hơn.]

[Đến Berthold cũng nghĩ như vậy sao?]

[Đúng vậy. Nếu là tôi ,thì tôi sẽ muốn ăn 1 lần và thêm 1 lần nữa.]

Rất có thể là rất khó để bắt chước hương vị này ở nơi khác. Lươn thường bơi lội trong các kênh rạch. Ngay cả khi nó được bán với giá rẻ, nó vẫn sẽ bị loại bỏ. Tuy nhiên, hương vị của nước sốt và phương pháp nướng là một trong những của một loại, mà chỉ có thể được tìm thấy ở Nobu.

[ Ngày nay, khi chúng tôi mở cửa hàng vào ban đêm, khách hàng chỉ ở đây cho món lươn.]

Taisho gật đầu với Shinobu, người đang lẩm bẩm với chính mình.

[Cảm ơn về cửa hàng này,tôi có thể thấy các cửa hàng khác bán lươn và họ luôn hết hàng.]

[ Nó không phải là một điều tốt để trở nên thịnh vượng(eng ghi là prosperous ,mình tra google thì bảo là thịnh vượng nhưng theo mình nghĩ chữ thịnh vượng ở đây hok hợp lắm)]

[Ngay cả khi bạn nói như vậy, cũng có những khách hàng đến chỉ để uống. Cần phải chuẩn bị nhiều món khai vị hkể từ khi việc kinh doanh tăng gấp đôi. Nếu chúng tôi không thể phục vụ được tất cả các món khai vị được chuẩn bị sẵn khi khách hàng đến, thì nó sẽ là một sự lãng phí.]

Cũng có những vấn đề về sự thịnh vượng theo nhiều cách khác nhau. Chắc chắn, đối với Berthold, một người trong quân đội, nếu có nhiều khách hàng hơn thì cửa hàng sẽ có lợi nhiều hơn. Tuy nhiên, trong trường hợp này thì không phải như vậy.

[Gần như toàn bộ , khách hàng gặp khó khăn khi đến cửa hàng để uống và không thể vào cửa hàng được nữa.]

[Nobu không rộng lắm, bạn biết đấy.]

Shinobu và Eva cũng thở dài. Không có gì có thể thực hiện được khi số lượng khách hàng được giới hạn trong sáu chỗ bởi quầy và hai bàn.

Họ chắn chắn cần người làm phụ.Trong khi họ nghĩ về điều đó ,Taisho nhìn vào Helmina,người mà đang thưởng thức mùi vị umaki với nụ cười vớ vẩn.

[Helmina, vì đây là trường hợp, vui lòng giúp họ ở đây.]

[Eh?Oh.Yes.]

Bất kể cô đã nghe, Helmina gật đầu trong khi cầm cái thìa gỗ trong miệng.

[Tôi đã...có 1 ý tưởng.]