Rossellia Baal, đại Công chúa của Đế chế Baal.
Tất cả những gì tôi biết về cô ấy là cô ấy sống khép kín và được che chở bên trong cung nên hiếm khi xuất hiện trước công chúng, cô còn được cho là một đại mỹ nhân năm nay lên mười tám và sở hữu một mái tóc vàng lộng lẫy.
Một thành viên của Nanh Thép từng thâm nhập vào đế chế đã báo cáo lại rằng, theo một số thương gia được phép vào triều đình, Rossellia “trông giống như thiên sứ giáng trần! Chỉ cần nhìn cô ấy một lần là ta cả đời này không thể nào quên được cô ấy!”.
“Một vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành, hệt như một thiên thần luôn ư. Chà, đáng mong đợi đây.”
“Dyn, vì chúa, LÀM ƠN đừng làm bất cứ điều gì kỳ lạ với Công chúa Rossellia. Nếu không gia đình ta sẽ gặp rắc rối ngoại giao mất!”
Tôi đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách của trang viên Maxwell đợi công chúa đến.
Cha tôi ngồi ngay cạnh tôi, luôn miệng lặp đi lặp lại những lời cảnh báo tương tự từ nãy đến giờ.
Công chúa Rossellia đã đến lãnh địa Maxwell khoảng chừngmột tuần trước. Cô ấy hiệnđang nghỉ ngơi trong
một quán trọ ở Avalon, thủ phủ của tỉnh, cho đến khi tôi trở về.
Cha tôi đã đến chào cô ấy trước rồi, nhưng hôm nay tôi sẽ gặp cổ lần đầu tiên.
“Đừng có mà làm điều gì kỳ lạ đó nghe chưa, ta cầu xin con!”
"Đã bảo là con nghe rồi mà! Mà rốt cuộc ‘kỳ lạ’
là cái gì mới được?!”
“Mấy thứ kỳ lạ như ôm chầm lấy cô ấy rồi liếm mặt, xé nát quần áo của cô ấy hoặc lôi cô ấy lên giường và làm cô ấy có thai!”
“Cha nghĩ con là cái quái gì thế hả!? Con là con trai của cha mà, có phải mấy con thú động dục đéo đâu??!!”
“Ta biết thừa có khả năng con sẽ làm tất cả mấy trò quái gở đó! Vì Chúa, hãy luôn nghĩ đến những hậu quả ngoại giao, nghe rõ chưa!?”
Thú thật thì, tôi không ngờ chính cha mình lại khinh thường tôi như vậy. Rõ ràng tôi chưa bao giờ…mà khoan đã…tôi nói thật mà, dù sao thì tôi cũng chưa bao giờ cưỡng bức đưa ai đó lên giường mà. Đúng là tôi có đưa mấy cô em hầu gái tập sự lên giường với mình, nhưng tôi chỉ muốn đùa giỡn thôi chứ bộ…chưa kể cuối cùng mấy cổ cũng đồng ý mà, nên mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tôi nghĩ thầm.
“Mà cha này, con biết chúng ta nên tránh mọi rắc rối ngoại giao. Nhưng đế quốc và chúng ta đã là kẻ thù của nhau hàng chục năm rồi, mối quan hệ giữa ta và chúng còn có thể tồi tệ hơn nữa được sao? Cha cần gì phải lo lắng như vậy?”
“Vấn đề không nằm ở chỗ họ là kẻ thù hay không! Việc họ tự mình xâm lược ta và chúng ta cho họ lý do để xâm lược là hai chuyện hoàn toàn khác nhau! Ta không nghĩ mình cần phải nói với con điều này, nhưng lý do duy nhất mà chúng ta có thể đẩy lùi đế chế cho đến tận bây giờ là do họ đang bị kẻ thù bao vây tứ phía, nên họ không bao giờ có thể gửi toàn bộ lực lượng chống lại chúng ta! Tuy nhiên, nếu con động tay vào công chúa, dù có lẽ không thể kêu gọi toàn bộ quân đội, nhưng họ chắc chắn sẽ điều động nhiều quân hơn bao giờ hết!”
“Hmm, ra vậy, con hiểu rồi.”
Nếu một thành viên của hoàng gia phải chịu đựng bất kỳ hình thức đối xử thiếu tôn trọng nào, thì họ buộc phải có sự trả đũa thích đáng, nếu không thì quyền lực và danh dự của đế quốc sẽ bị ảnh hưởng, điều này còn được ưu tiên hơn cả việc ai sẽ là hoàng đế tiếp theo.
Tình yêu sâu đậm của hoàng đế quá cố dành cho công chúa Rossellia cũng khá là nổi tiếng. Nếu tôi làm bất cứ điều gì khiến cô ấy mất mặt, các Hiệp sĩ Hoàng gia phía họ cũng có thể hành động.
(Sư đoàn 1 Đế quốc và Hiệp sĩ Hoàng gia huh…có hơi khó khăn nếu phải đối phó với cả hai cùng lúc. Mình cần có một kế hoạch vững chắc nếu muốn giành chiến thắng.)
“Mà kệ đi, chuyện gì đến sẽ phải đến thôi mà cha. Đằng nào thì khi thời điểm chúng ta phải chiến đấu chống lại đế quốc đến, chúng ta cũng phải đối đầu với cả Sư đòan 1 Quân đội Đế quốc lẫn các Hiệp sĩ Hoàng gia còn gì.”
“Rồi con định làm gì nếu 'điều đó' thực sự xảy ra hả!? Sao lúc nào con cũng luôn như vậy chứ…”
“Làm ơn đi, thuyết giảng đủ rồi, ông già à. Quan trọng hơn, liệu công chúa Rossellia có thực sự xinh đẹp như trong lời đồn không? Cha đã gặp cô ấy phải không?”
“Hmm, à ừ, ta đã gặp cô ấy trước đó rồi, nhưng…”
Giọng của cha nhỏ dần đều. Sau khi tựa cằm vào tay một lúc, ông ấy lại nói tiếp.
“…chà, đúng là cô ấy đẹp thật, nhưng ta nghĩ vẫn kém hơn Grace một bậc.”
“Ừ…Biết ngay là hỏi cha cũng như không hỏi mà. Lúc nào chả vậy…"
Tôi chả biết cha mình nhìn thấy gì tốt đẹp ở mụ phù thủy chết tiệt đó, nhưng ông luôn yêu bà một cách vô vọng, nên “kém Grace một bậc” là lời khen trân trọng nhất có thể đến từ ổng rồi.
(Xem ra lời đồn cô ấy thực sự rất xinh đẹp là có cơ sở. Giờ mình đã hiểu sao cha lại lèm bèm những lời cảnh báo đến như vậy. Cô ấy xinh đến mức ai nhìn vào cũng có thể mất trí…chết tiệt thật, tệ rồi đây, có khi nào mình thèm muốn người ta đến mức sẵn sàng gây chiến với đế quốc không trời…)
“Con thực sự nóng lòng được gặp cô ấy ngay lập tức.”
"…Nhớ lời ta dặn. Ta tin con, Dyn.”
“Xin lỗi, thưa ngài, và cả thiếu gia ạ.”
Có tiếng gõ cửa, quản gia bước vào.
“Quý khách đã đến rồi ạ. Tôi có nên đi cùng với họ tới đây không?”
“…Được, phiền ông dẫn đường cho họ vào đi.”
Cha ra lệnh. Và một lúc sau, có ba người phụ nữ bước vào phòng.
Một người mặc áo giáp hiệp sĩ, cô ấy có lẽ là người hộ tống của công chúa. Tôi chỉ hơi liếc nhìn cô ấy một cái thôi, nhưng cô ấy tạo ấn tượng là một chiến binh khá thành thạo.
Người phụ nữ thứ hai đeo kính và mặc một chiếc váy đơn giản. Cô ấy có lẽ là một hầu gái, nhưng do cô ấy trông khá thông minh, nên có thể cổ cũng là một quan chức trong triều đình.
Sau đó, người phụ nữ thứ ba và cũng là người cuối cùng – thực sự rắc rối rồi đây.
“Tôi rất vinh dự được có mặt ở đây hôm nay, Hầu tước Maxwell. Và tôi cũng rất hân hạnh được làm quen với ngài, Dyngir Maxwell-sama.”
Cô ấy mặc một chiếc váy màu đỏ rượu sang trọng và mang một chiếc mạng che mặt màu trắng che kín khuôn mặt. Tôi hầu như không thể nhìn xuyên qua nó nên không có cách nào để xác minh liệu cô ấy có thực sự xinh đẹp như lời đồn hay không.
“Tôi là Rossellia Baal, công chúa đầu tiên của đế chế Baal. Thật sự rất cảm ơn hai người vì đã mời tôi đến đây ngày hôm nay.”