---------------------------------------------------------------------------------
Trên sân thượng không một ai ngoài chúng tôi sau giờ học.
Đón nhận ánh nắng chiều hơn bình thường, tôi----
“Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy hẹn hò với tôi. Xin hãy--...”
----Tôi đang tỏ tình như điên.
Đầu tháng mười. Theo lịch thì đây đáng lẽ là mùa đông sắp nhưng vẫn chưa thấy dấu hiệu của nó. Như thường lệ, bầu không khí nóng ẩm vẫn đang bám vào da.
Sẽ mất một lúc để trời trở nên mát hơn.
Tuy nhiên mùa hè này mát hơn mọi năm và không nóng như bình thường.
Tôi đắm mình trong ánh nắng chiều trong khi ướt đẫm mồ hôi.
Xung quanh không có gì khác ngoài Kiriya và giọng nói của tôi.
Nếu ai đó nhìn tôi vào lúc này thì họ sẽ nghi ngờ là tôi đang chơi đồ.
Tôi biết điều mình đang làm là điên rồ đến mức nào... Nhưng nó thật sự rất cần thiết.
“Oh, goho, tsu, xin hãy hẹn hò với tôi... Xin hãy hẹn hò với tôi...”
Đến cuối cùng, cổ họng của tôi đang khô thóc và tôi đang ho, nhưng tôi đã hoàn thành được lời tỏ tình lần thứ 99.
---Phew. Cuối cùng cũng xong.
Sau khi hoàn thành xong nó, tôi đắm chìm vào cảm sung sướng như vào tạo được thành tựu nào đó vậy.
“Erm, Cậu... đang làm cái gì thế?”
“Cái gì, tôi đang tỏ tình cô đó. Như những gì cô đã nói ngày hôm qua. Nếu tôi tỏ tình 100 lần thì cô sẽ hẹn hò với cô. Hơn nữa, đó là lần thứ 99.
“Không, nó còn không phải là lời tỏ tình. Cậu không thể gọi nó là lời tỏ tình được.”
“Không, nó là lời tỏ tình mà phải không?”
“Không, tất cả đều không phải. Cậu chỉ cố lặp đi lặp lại như một tên ngốc đang cố quên đi một thứ gì đó! Nó thậm chí còn không phải là một phần của một lời tỏ mình!”
“Cái gì, cô không thích nó ư?”
“Tất nhiên là không. Đây là một tình huống không nên xảy ra. Nó không được tính là tỏ tình. Không cô gái nào thấy vui với lời tỏ tình như thế này cả.”
“Vậy thì đừng có bắt tôi phải tỏ tình 100 lần! Không thể nào đặt hết tình cảm vào mỗi lời tỏ tình như thế được.”
“Làm hết sức mình đi. Cậu là đàn ông mà?”
“Hãy trung lập giới tính đi! Vậy tôi hỏi cô, cô có thể thực hiện 100 lời tỏ tình không?”
“Hmmm, không đời nào tôi có thể.”
“Ý cô như vậy là sao? Tôi cũng không thể làm được.”
Chúng tôi đang cãi nhau rất to trên sân thượng do không có ai khác ngoài chúng tôi cả.
Tôi không phải là người thích lớn tiếng, nhưng mà nói chuyện với cô gái này làm tôi điên lên mất.
Kiriya khoanh tay trước ngực mình và nói một cách quý phái.
“Tôi không phải là người tỏ tình, nên tôi sẽ không tỏ tình dù chỉ một lần chứ đừng nói đến 100 lần.”
“Đúng là một lời tuyên bố cao quý.”
“Nếu cậu hiểu thì tốt nhất nên tiếp tục đi. Hãy thêm sự chân thành của mình vào mỗi lời tỏ tình. Nếu cậu có thể làm thế, tôi sẽ đánh giá cao về nó. Nếu cậu không thể thì cứ tham khảo bộ shoujo manga mà cậu đang đọc đi...”
Nếu có thể hãy giả vờ như chúng ta không hề nghe thấy một từ nào. Nếu có thể, hãy nói rằng nó không có một sự ép buộc nào.”
Tôi lắc đầu trong khi giữ đầu mình bằng tay tay phải.
“Tại sao tôi phải tỏ tình với cô 100 lần? Sao không chỉ làm nó một lần?
“Hmm, tất nhiên là không rồi. Làm sao một quý cô xinh đẹp hoàn hảo như tôi lại có thể đổ cậu chỉ với một lần tỏ tình được chứ? Tôi thậm chí sẽ không nói chuyện với cậu nếu cậu không tỏ tình với tôi ít nhất 100 lần.”
“...cô gái xinh đẹp hoàn hảo...”
“Cái gì? Cậu có vấn đề gì với nó sao!?”
Mặt của cô ấy trở nên đỏ và cô ta trở nên kích động.
Tôi cần phải làm cô ấy bĩnh tĩnh lại đã, nếu không cô ấy sẽ cắn tôi nếu để cô ấy như vậy.
“Không, tôi không có vấn đề gì với một cô gái có lòng tự trọng cao.”
“Đừng có nói như tôi là một người tự ái. Tôi không có lòng tự trọng cao mà là tuyệt đối cao.”
“Vâng vâng.”
Nếu ta chỉ xét về ngoại hình thì nó sẽ được đánh giá rất cao. Nhưng mà nếu xét về nội tâm của cô ấy thì những đánh giá đó nên được viết lại.
Kiriya phồng má lên nhìn tôi với đôi mắt khép hờn.
“Vậy còn cậu thì sao? Cậu đánh giá bản thân mình như thế nào?”
“Huh? Nó không cao lắm. Tôi nghĩ nếu đếm từ dưới lên sẽ nhanh hơn.”
“Cậu đang tự hạ thấp bản thân mình đó. Sao cậu không nhìn bản thân mình một cách khách quan hơn đi chứ?”
“Đó là sự thật, tôi không có gì để đáng tự hào cả.”
“Không phải như vậy! Ít nhất đối với tôi...tte, sao cậu lại làm tôi phải an ủi cậu!”
“Không, tôi không có yêu cầu cô làm vậy.”
Tôi gãi má mình. Sau khi bình tĩnh lại tôi thở dài.
Chúng tôi đang làm gì trên sân thượng thế này?
Khi tôi đứng hình, Kiriya trừng mắt nhìn tôi và cất tiếng với giọng nghiêm khắc.
“Tại sao cậu lại chỉ 99 lần? Cậu chỉ còn một lần nữa thôi mà. Đến lúc cậu phải hoàn thành nó rồi.”
“Không, tôi đã xong những gì phải làm rồi. Tôi về nhà đây.”
“Hửh? C-chờ đã. Nó chưa kết thúc mà!”
“Tôi xong rồi. Tôi chưa bao giờ nói rằng mình sẽ tỏ tình 100 lần cả. Xin lỗi vì đã phí phạm nhiều thời gian của cô.”
Như dự đinh ban đầu, tôi đã hoàn thành 99 lần tỏ tình và giờ đang quay lưng đến cửa sân thượng.
Nhưng tôi đã bị ai nó nắm lấy tay phải của mình.
“C-chờ đã, Ka-kun!”
“Ểh?”
Khoảng khắc mà tôi nghe cái tên đó, từng kí ức trở nên sống động hơn bao giờ hết.
“Là cậu sao, Kyoujo...?”
----------------------------------------------------------------------------