Cả ba đã ăn xong món bánh pudding mà Theo làm. Nó thực sự rất ngọt, đúng như Helvi thích.

"Nó thực sự ngon đó Theo. Món ngon nhất mà em từng ăn, không nghi ngờ gì nữa."

"C-Chị nói quá rồi…!"

"Không đâu, em nói thật mà."

"Món bánh rất ngon. Cảm ơn em nhé Theo."

"C-Cảm ơn chị rất nhiều…!"

Theo cảm thấy ngại ngùng khi được cả hai người khen. Tuy mặt mũi đỏ bừng, nhưng thực sự cậu rất vui.

Không khí trong phòng lúc này thực sự bình yên và vui vẻ, khi cả hai cùng thưởng thức trà đen và ngắm nhìn khuôn mặt ấy.

Khi cả ba uống xong tách trà, mặt trời đã lặn và ngoài trời đã tối đen.

"Cũng đã khá muộn rồi nhỉ. Chị định sẽ làm gì, Fiore?"

"Hn…"

Khi Fiore ở lại nhà Theo quá muộn, cô thường sẽ ngủ lại đó luôn. Chuyện như vậy đã xảy ra cả tá lần, vì vậy Theo không còn cho đó là vấn đề nữa, nhưng còn Fiore, lần nào cô cũng cảm thấy căng thẳng.

Chỉ có duy nhất hai chiếc giường, vì vậy cô luôn chìm vào giấc ngủ với cảm giác thất vọng khi trông thấy Theo ngủ.

Ngày hôm sau, các đồng nghiệp sẽ luôn hỏi cô xem liệu đã có chuyện gì xảy ra chưa, nhưng chẳng lần nào cô mang tới tin mà họ muốn nghe.

Nhưng giờ Theo đã có vợ, và Fiore đưa mắt nhìn về phía người đó.

Helvi cũng vừa đặt tách trà xuống, và quay qua.

"Em sẽ đưa Fiore về."

"Ah, vậy em cũng đi nữa…"

"Anh ở lại đây và xử lí chỗ bát đĩa và những thứ khác hộ em. Đây cũng là chuyện quan trọng đó."

"Được rồi, em hiểu rồi. Em đưa Fiore về cẩn thận nhé."

"Vâng, cứ giao cho em."

Fiore có chút thất vọng khi không được ở lại qua đêm, nhưng đó là điều hiển nhiên mà, bởi giờ Theo đã có vợ rồi.

"Cảm ơn em về bữa ăn nhé, Theo."

"Thỉnh thoảng tới chơi nhé."

Và thế là hai cô gái bước đi dưới màn đêm, đôi lúc được chiếu sáng bởi những vật phẩm ma thuật rải rác hai bên đường.

Fiore liếc nhìn Helvi, người lúc này đang đi cạnh bên cô.

Nhìn qua bóng tối có thể hơi khó đôi chút, nhưng vẫn rõ như ban ngày rằng cô xinh đẹp tới như thế nào.

Càng đi Fiore càng thấy căng thẳng, cho tới khi cô không tài nào chịu được sự im lặng nữa và lên tiếng.

"H-hum, Helvi."

"Hn? Chuyện gì vậy?"

"Tôi không hề biết em ấy có hôn thê, và rất nhiều lần tôi ở lại nhà em ấy qua đêm…"

"Có, tôi biết điều đó…"

Helvi, người nhận được rất nhiều thông tin về Theo khi cả hai lập thành kế ước, đã biết điều đó từ trước.

Nghe thấy điều này, Fiore cảm thấy dường như tim mình ngừng đập.

"T-tôi xin lỗi, từ nay tôi sẽ không làm vậy nữa…"

"Tại sao? Tôi chẳng thấy vấn đề gì với điều đó cả."

"Eh? Thật sao?"

Fiore tròn mắt ngạc nhiên. Tất cả những gì mà Helvi đã nói và làm từ trước đến nay đều khiến Fiore tin rằng cô muốn Theo là của riêng mình, và sẽ chẳng để bất cứ người phụ nữ nào khác ở lại nhà cậu.

"Tôi sẽ không thương hại bất cứ kẻ nào dám động tay tới Theo. Cô đã trông thấy, vậy nên chắc chắn cô biết điều này."

"Đ-đúng, tôi biết."

Fiore nhớ lại những gì xảy ra sáng nay ở Guild, khi mà Carl cố gắng đánh Theo, và thế là tay hắn ta bị bẻ gẫy vụn ra. Cô chẳng hiểu tại sao Helvi lại làm như vậy, nhưng nó thực sự rất khủng khiếp.

Nhưng rồi nỗ lực hôn Theo của Helvi ngay sau đó lại hiện lên rõ nét hơn, và thế là mặt cả hai trở nên đỏ bừng khi nhớ lại điều đó.

"V-vậy nên cô hiểu rồi đó. Cả hai là bạn, và tôi mong sau này cả hai vẫn sẽ tiếp tục là bạn."

"V-vâng, cảm ơn."

"Nhưng tôi là người vợ duy nhất của anh ấy. Nếu cô cố gắng giở trò thì… Cô hiểu mà?"

"V-vâng… tôi hiểu."

Liệu có phải Fiore tưởng tượng không hay mắt Helvi đã sáng lên khi cô nói điều đó?

Khi cả hai đã gần tới nhà của Fiore, một câu hỏi bỗng nảy ra trong đầu cô.

"Khoan đã, cô nói là tôi có thể ở lại nhà của Theo đúng không?"

"Đúng vậy."

"Vậy tại sao tôi không thể ở lại đêm nay."

Câu hỏi này khiến Helvi khựng lại. Cả hai đã ở ngay trước cửa nhà của Fiore.

"Helvi…?"

“Fu, fufufu…!”

Fiore lấy làm lạ khi đột nhiên thấy Helvi cười khúc khích.

"Fufu. Đúng rồi, cô không hề nhận ra mà."

"H-Hả?"

"Tôi và Theo vừa kết hôn ngày hôm nay."

Cả hai chưa hề nộp giấy đăng kí kết hôn cho cơ quan quản lí hay bất cứ nơi nào khác, nhưng đối với Helvi và Theo, cũng giống như đã kết hôn rồi.

"T-thật sao?"

"Đúng vậy, vì thế… Cô biết mà?"

"Cái gì?"

"Cô không… Tất nhiên rồi, cô vẫn như là một đứa trẻ mà."

"Wha!? Ý-ý cô là sao!?"

"Chúng tôi mới kết hôn hôm nay, điều đó có nghĩa là…"

Helvi nói thẳng ra.

"Hôm nay là『đêm đầu』của chúng tôi"

"Cái…!"

Mặt Fiore đỏ bừng.

"Tôi sẽ không để ai làm phiền『đêm đầu』linh thiêng của chúng tôi đâu"

Một con quỷ đi dùng từ "linh thiêng", nhưng chẳng có ai ở xung quanh để chỉ ra điều đó cả.

"Đ-đ-ê-m…!"

Fiore cố găng nói từ đó ra.. Cô không hề nghĩ rằng đó là lí do tại sao Helvi lại khăng khăng không cho cô ở lại tối nay.

Nhưng đó là lí do hoàn toàn chính đáng mà.

"Và đó là tại sao tôi không thể để cô ở lại. Thành thật xin lỗi."

"K-Không… Điều đó ổn mà."

"Nhớ những gì cô bảo về lần đầu tiên của tôi không? Cho đến giờ điều đó vẫn đúng, nhưng khi chúng ta gặp lại vào ngày mai… Tôi sẽ không còn như ngày hôm nay đâu."

Fiore dù không hiểu Helvi đang ngụ ý gì nhưng vẫn đáp lại.

"C-chúc vui vẻ."

"Cảm ơn, tạm biệt Fiore. Hẹn gặp lại vào ngày mai."

"V-vâng…!"

Người con gái tóc trắng nhanh chóng biến vào màn đêm, để lại phía sau là một Fiore vẫn còn đang á khẩu.

[note29797]