Batter đánh trả lại trái bóng mà Saitou đã ném. Nó có thể đi qua giữa chốt gôn 1 và 2, nhưng vị trí chặn ngắn Lin đã thực hiện một cú cúi người xuống bắt một cách tuyệt vời. Lin vẫn nằm trên mặt đất. Cậu không thể ném từ tư thế đó. Batter đã nhanh chaan. Ngay cả khi cậu đứng dậy và ném tới chốt gôn 1, cậu sẽ sẽ không kịp bắt tên đó out được.
Thấy vậy người giữ chốt gôn 2 Banba di chuyển.
“Này!”
Anh gọi Lin. Người kia đã đi đến gần chốt gôn 2 rồi. Lin ném bóng về phía Banba trong khi vẫn nằm dưới đất. Đó là một cú quăng cả găng tay lên cao. Banba đỡ nó bằng tay không, và trong khi xoay người anh đã ném bóng về phía trước. Thời gian đã gần kề, nhưng họ đã chặn được người batter đang chạy kia.
Với điều đó họ đã có ba out. Họ đã thay đổi vị trí. Khung cảnh chuyển thành hai out với một không gian mở trên chốt gôn 2. Người chạy vượt qua điểm xuất phát và ngay lập tức đến với chốt gôn 3. Nếu quả bóng được đánh đó bay qua họ thì họ sẽ bị mất một điểm.
Ngay cả khi cầu thủ đó đến được chốt gôn 1 an toàn thì họ cũng sẽ mất một điểm. Đó là một tình huống khó khăn, nhưng các cầu thủ ở sân giữa đã vượt qua được.
“Đẹp lắm! Lin! Banba!”
Chín thành viên còn lại gọi tên hai người khi họ trở lại băng ghế. Mọi người đều vỗ tay khen nợi.
“Khi hai người cố gắng thì các cậu thực sự có thể phối hợp cùng nhau đấy, huh, các cậu nhỉ.”
“Cuối cùng thì họ cũng trở thành những tiền vệ thích hợp rồi, phải không?”
Đó là ván đấu đầu tiên trong vòng loại của liên đoàn bóng mềm Fukuoka.
Đối thủ của họ là Kokura Fried Wings, một đội đến từ Kitakyushu. Saitou bắt đầu tại đầu hiệp thứ nhất. Đối thủ có một vài người đã chạy được, nhưng họ đã thành công khiến những người đó không kiếm được điểm nào.
Chín người quay trở lại băng ghế và bắt đầu chuyển bị để chuyển sang thế tấn công. Batter đầu tiên là Enokida. Cậu ta đội mũ bảo hiểm lên mái tóc như đầu nấm của mình và đắt đầu vung gậy.
“Ái chà.” Yamato đột nhiên lên tiếng. Cậu ta chỉ vào những chiếc ghế dài gần vị trí chốt gôn 3.
“Người quản lý của đội đó trông thật tuyệt!... Không biết tôi có nên tiếp cận cô ấy sau khi trận đấu kết thúc không nhỉ.”
Yamato cười toe toét, nhưng Enokida đã nói với cậu ta. “Người đó có thể là người yêu cũ của Banba đấy.”
“Ehh, cậu nghiêm túc à?” Yamato mở to mắt.
“Chờ đã, cô gái nào cơ?” Jiro cũng rướn người về phía trước.
“Cái người mà trông giống như người đến từ thành phố Munakata ấy.”
“… Cậu chắc hẳn phải biết tất cả mọi thứ luôn.” Martinez đã rất ngạc nhiên.
“Này ngay lúc này, dừng lại việc nói chuyện phiếm đi.” Banba đẩy mũ bảo hiểm của Enokida và Yamato lên cao hơn đầu họ. “Tập trung vào ván đấu coi.”
Pitcher bên đối thủ mặc mộ bộ đồng phục sọc dọc đang bắt đầu luyện tập những cú ném của mình trên gò đất. Cậu ta có một cú ném rất thấp bằng tay phải.
Huân luyện viên Genzo của họ đã lẩm bẩm một mình khi quan sát người đó. “Một người ném bóng rất thấp sao… Sẽ rất khó khăn đây.”
Hắn ta có một tư thế độc đáo để ném bóng chỉ cách mặt đất vài xen ti mét. Hắn là kiểu tay ném mà họ chưa từng được đối mặt trước giờ.
Người đánh bóng đầu tiên, Enokida, đã đánh trượt và nhận phải ba cú strike.
“Thật hiếm khi cậu phải nhận tới ba cú strike đấy.”
“Rất khó để đánh quả bóng đó.” Enokida bĩu môi khi cởi mũ bảo hiểm. Hình dạng mái tóc của cậu ta trở thành một mớ hổn độn. “Anh ta không thể kiểm soát nổi cú ném của mình.”
Họ chắc chắn không thể thốt nên lời khen ngợi với khả năng kiểm soát của pitcher đó. Nó khá kém. Đúng như Eokida nói nó đã đi lệch rất nhiều khỏi vùng strike và sau đó sẽ sẽ bay sát góc của nó. Đôi khi hắn ném thẳng vào trung tâm, nhưng những lúc khác thì hắn hoàn toàn ném nó đi sai hương. Thật khó để đánh giá đó là độ cao nào. Đó không phải là những pha ném bóng có chủ đích, nói đúng hơn thì người ném bóng vẫn chưa nắm bắt được việc kiểm soát những cú ném của mình. Đó là ấn tượng mà Enokida nhận được. Những catcher và những người nhặt bóng đã gặp khó khăn khi cố ngăn lại những quả bóng được ném khắp nơi như một người phải giữ gôn bóng vậy.
Batter thứ hai là Yamato đã có một pha nảy bóng an toàn,
nhưng quả bóng đó có nhiều lực hơn cậu ra mong đợi và nó cuối cùng đã bay lên không trung. "Chết tiệt, thật khó để đánh trúng quả bóng do cái tên pitcher kia ném."
Họ đã có hai out và không có người chạy trên chốt gôn nào.
Tiếp theo là batter thứ ba Banba bước vào lồng của người đánh bóng.
Của ném thứ nhất. Một quả bóng thẳng bay cao. Nó nhắm trúng đầu của Banba. Banba lùi lại rất nhiều để bé bóng. Anh ngả sang vì của lực ném đó và ngã xuống đất. Đó là một của ném nguy hiểm suýt chút nữa đã đánh vào đầu Banba.
Người ném bóng của đội kia nhẹ nhàng trượt khỏi gò đất với vẻ điềm đạm như thể không có chuyện gì xảy ra.
Banba thấy vậy liền đập gậy xuống đất.
"... Điều này không ổn chút bài." Shigematsu ôm đầu. "Banba đã mất tình tĩnh rồi."
Banba quay về phía người pitcher đó và hét vào hắn.
"Thái độ của cậu là sao ấy hả?!"
Người kia trả lời lại ngay lập tức. “Câm mồm! Tự đi mà chuẩn bị cho bản thân đi!”
“Cậu không biết nghe lời khuyên cho cái đầu của mình hả?!"
“Haa? Anh muốn gây sự chứ gì, huh!"
Banba tái mặt và lao về phía người pitcher.
“Oh? Đây là một cuộc chiến à?” Martinez đang tập xoay người trước băng ghế và đặt gậy xuống.
Gã hớp hở đi đến gì đất.
“Cứ để đó cho tôi.”
Trên gò đất, Banba bắt lấy tay pitcher. Trên đó đánh vào đầu của Banba.
Họ bắt đầu xô xát.
Các thành viên của cả hai đội lao khỏi băng ghế và lao đến chỗ hai người. Martinez đứng giữa hai người và cố gắng kéo Banba ra khỏi người mà anh đang túm lấy. Trận đấu đã hoàn toàn bị ngừng lại.
Lin đứng gần sân nhà theo dõi cuộc ẩu đả từ xa. Cậu thấy ê ở mông. Cậu chùng vai xuống. Tại sao anh ta luôn hăng hái khi nói đến bóng chày như vậy?
“Chúng tôi rất xin lỗi vì pitcher của chúng tôi đã gây ra sự cố như vậy.” Cô ta là quản lý của đội đối phương
mà Yamato đã đề đến trước đó. Trong cô ấy như phở cuối độ tuổi hai mươi. Cô ấy có một mái tóc ngắn màu đen. Cậu nghe nói cô ấy là nguoei yêu cũ của Banba, và cô ấy rất đẹp.
Cậu có cảm giác như mình đã nhìn thấy khuôn mặt của coi gái này kẻ đâu đó trước đây. Kiểu tóc của cô ấy khác hơn, nhưng cậu cảm giác cô ấy trong giống một cách khủng khiếp với nữ tiếp viên ở câu lạc bộ đó.
“... Cũng không hẳn đâu.” Lin trả lời cô ấy một cách thẳng thắn. “Bên chúng tôi cũng thế mà.”
“Tôi đoán cậu nói đúng.” Người phụ nữ mỉm cười. “Anh ấy luôn là một trẻ mất trí như vậy.”
“Sayuri-saaan.” Người đeo kính gọi cô ấy. “Làm ơn lấy bộ dụng vụ khẩn cấp với.”
Người phụ nữ gật đầu và quay trở lại băng ghế dài.
Lin nhưng về phía gò đất. Hai người vẫn không ngừng đánh nhau. Trên pitcher đó cũng đánh cả đồng đội của mình, những người đang cố gắng kiềm giữ lại hắn. Martinez đã rất vất vật để kiểm soát hai người đàn ông đam đấm đá nhau một cách bừa bãi. Mình đoán là mình cũng nên đi giúp đỡ một chút. Lin cũng bước tới gò đất.
Hai người tiếp tục cãi vã nhau.
“Cậu không biết kiểm soát à, cái đồ ném bóng vụng về!”
“Câm miệng! Mấy cú ném đầu tiên của tôi chưa tốt thôi!”
Pitcher đó vung tay đấm. Và Banba cũng đấm lại một quả. Nó giống như là những của đâm sổng quyền anh. Những cái đấm của hỏi va vào khuôn mặt của nhau. Mũ bảo hiểm của Banba và mũ của pitcher đó
bị thổi bay do của đánh và rơi trong không khí.
Dưới ánh nắng chói chang, khuôn mặt của hỏi bại lộ hoàn toàn.
"...Ah?"
"... Hm?"
Cả hai đều nhìn kỹ vào khuôn mặt của nhau và đồng thời lẩm bẩm.
Sau đó họ lên tiếng một cách kinh ngạc.
“Chờ đã, anh chẳng lẽ là-“
“Ah! Cậu là cái tên đến từ-“
Banba và pitcher kia chỉ vào nhau và mở to mắt.
Lin hơi nghiêng đầu khi nhìn thấy hành vi kỳ quặc của họ. “Gì? Hai người biết nhau à?”
GAME SET