Hai mươi ngày trôi qua sau khi cuộc điều tra Kira thành công mỹ mãn, và Yagami Soichiro lại quay về với công việc thường nhật ở sở cảnh sát. Trở về sau một ngày làm việc, Soichiro đưa cho vợ áo khoác và túi của mình, rồi đi thẳng đến chắp tay trước bàn thờ chứa di ảnh của Light.
“Light đã bị sát hại bởi Kira…” Đó chính là lời nói dối mà Soichiro đã nói với vợ mình Sachiko và cô con gái Sayu. Nhưng đúng vào khoảnh khắc ấy, ông đã tin vào nó. Rằng Light đã bị Kira sát hại. Light đã muốn gìn giữ niềm hạnh phúc của những người mình thương yêu. Vì thế thằng bé mới sử dụng Death Note để chỉnh đốn lại thế giới bằng cách diệt trừ những kẻ xấu xa.
“Một xã hội tốt đẹp; thứ mà cha mong muốn,” Light từng nói vậy.
Ba tuần trôi qua sau khi những cuộc ra tay hàng loạt dừng lại, và tỉ lệ tội phạm lại gia tăng về lại cái thời Kira chưa giáng thế. Những lời van xin Kira quay trở lại cứ thế vang lên sau những cuộc giết người và trộm cắp.
Soichiro đã chứng kiến công lý dưới danh nghĩa pháp luật đã bất lực ra sao, về việc nó chỉ tồn tại trên lý thuyết. Dù vậy, ông vẫn phủ nhận Kira—ông đã từ bỏ Light, máu mủ của mình. Với tư cách là một thanh tra, là cha của Light, và là một con người.
“Bạn của Light lại đến thăm à?” ông hỏi, nhìn thấy những lễ vật được đặt trên bàn thờ của Light.
Tiếng Sachiko vọng ra từ gian bếp,
"Phải, một người bạn của Light trên đại học. Cậu ta—tên cậu ta là gì nhỉ, Sayu?”
“Gì ấy nhỉ? Anh ta trông lạ lắm. Nhưng chắc cũng chơi thân với anh Light.”
Sachiko và Sayu chính là nguồn động lực trong cuộc sống của ông. “Không cần đâu, có lẽ bố biết đó là ai rồi.” Trước bàn thờ của Light là một que xiên năm miếng manju.
“Xin phép nhé, Sachiko, Sayu. Anh ra ngoài tiếp đây.”
Soichi mặc lên mình chiếc áo khoác rồi bước ra khỏi cửa.
“Ryuzaki… cậu trở lại rồi.”