“――Tớ thích cậu. Xin hãy hẹn hò với tớ!”
Trong mắt tôi, tôi thấy Kousaka đang nhìn thẳng vào tôi với khuôn mặt đỏ bừng cùng đôi mắt ươn ướt.
Tôi được đưa vào phòng phát thanh, cách âm hoàn toàn, chỉ có hai chúng tôi.
Thái độ mồn một như vậy, nên chắc là thế rồi.
Cô ấy rõ ràng vô cùng căng thẳng lúc bước vào phòng phát thanh, và sau khi bước vào, mặt cô vẫn đỏ bừng, mắt cô đảo lia lịa, cô không còn dáng vẻ Kousaka tự tin thường thấy nữa.
Thế rồi làm gì giờ?
Ừ thì tôi cũng có lựa chọn từ chối.
Lúc này không nên củng cố mối quan hệ với các đối tượng quá.
Một khi đã quyết định xong mối quan hệ sẽ giới hạn tôi.
Đặc biệt là hẹn hò, giống như một giao kèo ấy.
Nó cản trở hành động của tôi.
Vậy nên tôi buộc phải từ chối.
Câu hỏi đặt ra là từ chối thế nào bây giờ.
Làm thế nào để tôi có thể thấy được hiệu quả của ứng dụng này rõ hơn?
…Cố gắng xa lánh cô ấy đi thì sao?
Liệu cô ấy vẫn muốn cố gắng duy trì mối quan hệ này dù có bị xa lánh không?
Tôi nhìn chằm chằm vào Kousaka, cô cũng đang nhìn lại tôi bằng đôi mắt ươn ướt.
Tôi không biết.
Tôi không biết cô ấy thích tôi tới nhường nào.
Nếu không có loại cảm xúc đó, liệu có khả năng nào mọi chuyện sẽ kết thúc như thế vậy không?
Đối với Kousaka, cô ấy không hề ràng buộc với ngôi trường này, tới mức còn hay làm dấy lên tin đồn chuyển trường.
Nếu cô ấy đau lòng tới mức còn không thèm nhìn mặt tôi, liệu có khả năng nào cô sẽ rời khỏi trường không?
Nghĩ đến đó, tôi mở lời với Kousaka.
“…Cảm ơn cậu. Đây là lần đầu tiên tớ trải nghiệm chuyện này, nên cũng lo lắng quá chưa biết nói gì.”
Khi tôi nói thế, Kousaka hoảng hốt vẫy tay,
“Đ-đây cũng là lần đầu tớ làm mấy thứ thế này mà, Sato-kun, tớ còn lo lắng hơn cả một buổi biểu diễn trên sân khấu nữa, ờm, ừm, xin lỗi vì đường đột nhé! Nhưng mà, tớ vẫn thực sự muốn biết!”
Cô ấy nói một lèo thoăn thoắt rồi cúi mặt xuống như thể xin lỗi.
Tôi thấy hai tai cô đỏ chót.
Chắc chắn cô ấy đang rất lo lắng.
Người của công chúng, tôi cứ tưởng phải mạnh mẽ trong mấy thứ như này lắm.
Là do Kousaka ngây thơ, hay là do người nổi tiếng nào cũng trông như vậy?
Mà thôi, tôi cũng không hứng thú.
“À không không không, Kousaka-san ngẩng đầu lên đi. Chắc chắn là tớ đang rất vui rồi.”
Tôi cố gắng giữ giọng nói của mình nhẹ nhàng nhất có thể.
Dịu dàng quá sẽ trông rất giả trân, nên những lúc như thế này, tôi sẽ chọn cách dịu dàng xen lẫn với tỉnh táo để đối phương dễ dàng chấp nhận mình.
“Ah, etto, ….V-vậy sao.”
Kousaka ngẩng đầu lên, khuôn mặt cô đỏ bừng, nghịch nghịch đuôi tóc trông rất hạnh phúc.
…Nói thế có ổn không đây?
“Nhưng mà, tớ xin lỗi nhé. Tớ không muốn hẹn hò với ai thời điểm này cả. Tớ không thể chấp nhận tình cảm của Kousaka-san được. Nên là, tớ xin lỗi, tớ không thể hẹn hò với Kousaka-san.”
Kousaka tỏ vẻ không hiểu trong giây lát trước những lời tôi nói.
“Eh…ah…eh…?”
Và rồi, khi bắt đầu dần tiêu hóa được, một vẻ tuyệt vọng hiện lên trên khuôn mặt cô, ánh mắt cô ấy mông lung như thể không biết phải làm gì, và cuối cùng cô cúi đầu xuống.
Như thể cô không hề nghĩ tôi sẽ từ chối.
Ừ thì tôi cũng hiểu. Thường cũng ít ai từ chối.
Kousaka quả thực là một đỉnh cao ngoài tầm với. Cô ấy là nghệ sĩ giải trí xuất hiện trên TV mỗi ngày.
Bình thường ai mà được hẹn hò với cô ấy chắc mừng không xuể.
“Tớ rất vui khi biết cảm xúc của Kousaka-san, tớ thực sự rất hạnh phúc. Nhưng tớ xin lỗi, hiện tại tớ không hề muốn hẹn hò với bất cứ ai cả.”
“……”
Tôi đợi vài chục giây, nhưng Kousaka vẫn nhìn xuống, không nói gì.
…Vào những thời điểm như thế này, cứ lải nhải lặp đi lặp lại mấy từ không có ích gì cả.
May cái là tôi đang ở gần cửa, nên tôi sẽ rút sớm.
“…Vậy giờ, Kousaka-san, tớ quay lại phòng câu lạc bộ nhé.”
Tôi quay gót hướng ra cửa, tôi nghe thấy tiếng ai đó đang lao tới.
Gần như cùng lúc với âm thanh đó, tôi bị ôm từ phía sau.
“Ối!”
Tôi theo đà ngã về phía trước.
Nhìn xuống, tôi có thể thấy cánh tay trắng nõn mảnh khảnh của Kousaka.
Đôi tay ấy đang run run ôm tôi.
“Ờm…”
“……”
Kousaka vẫn không nói gì cả.
Chỉ như muốn truyền đạt cô ấy đang run rẩy.
Miễn cưỡng, tôi nhẹ nhàng gỡ tay Kousaka ra và ngoảnh nhìn phía sau.
“Kousa――”
Ngay khi tôi quay lại, bờ môi tôi đã bị khóa chặt.
Cảm giác mềm mại truyền xuống môi tôi.
Tôi bất ngờ mở to mắt, tôi thấy rõ khuôn mặt nhắm nghiền của Kousaka.
Hàng lông mi dài rung rinh của Kousaka, làn da mịn màng của cô ấy. Kousaka ở khoảng cách cực gần nên tôi có thể nhìn thấy rõ từng chi tiết nhỏ đó.
Sau khoảng vài giây, khuôn mặt Kousaka quay đi còn tôi sững người vì ngạc nhiên.
Tôi thấy đôi mắt Kousaka ngấn lệ.
Khi tôi định mở miệng, lần này Kousaka ôm chầm lấy tôi từ phía trước.
“…Xin lỗi, em xin lỗi, Satou-kun. Nhưng em, thực sự…thực sự…”
Kousaka dựa cơ thể đang run rẩy của cô ấy lên tôi với giọng thều thào.
Tôi không thể thấy mặt cô vì cô đang áp vào ngực tôi, nhưng xét theo giọng điệu đó, có lẽ cô đang khóc.
…Đành chịu thôi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được hôn bất ngờ như thế.
Nhưng nó rất tuyệt.
Tôi thắc mắc đó cũng là tự tin sẽ không bị tôi ghét của cô ấy sao.
…Không, không phải thế. Sau khi hôn nhau xong, khuôn mặt rời xa của Kousaka lộ rõ vẻ dao động.
Dù nhìn thế nào đó cũng là vẻ mặt cô làm thế trong sự bốc đồng của mình.
Nghĩ về điều đó, Kousaka bắt đầu khóc trên ngực tôi.
“Hức….uu….”
Cô phát ra tiếng nức nở không kiểm soát được.
Tôi muốn thở dài, nhưng vì tôi đã quyết định sẽ không xa lánh cô ấy quá mức cần thiết, nên lúc này cứ chăm sóc cô ấy đã.
Nghĩ
vậy, tôi xoa nhẹ lưng cô ấy cho tới khi cô bình tĩnh lại, giống như tôi đã từng làm với Hiiragi rất lâu về trước.
“――Sato-kun, ít nhất hãy cho em kỉ niệm đi…”
Kousaka vẫn đang ôm tôi, ngước mắt nhìn tôi chằm chằm.
Đôi mắt ướt át dán chặt, mùi hương dễ chịu, đúng là khâm phục.
Nói đúng hơn là, phụ nữ mạnh mẽ thật. Ngay sau khi khóc đã có thể làm vậy được rồi sao?
Tôi nghĩ cô ấy đã khóc được khoảng 10 phút.
Và rồi, cô ngước lên nhìn tôi rồi nói, nói những lời mà nếu thoát ra khỏi mồm một đứa con trai khả năng cao là sẽ ăn đấm.
Không, 100 người chứng kiến thì tới 100 người cũng sẽ thốt lên là đáng yêu thôi, tôi nên nói là làm đàn ông thật tuyệt.
Vậy rồi làm gì tiếp?
Ôm lấy cô ấy để xác nhận sao?
Tăng tốc suy nghĩ đi. Tự khám phá câu trả lời nào.
…Khả thi. Sở thích từng được thêm vào Yukishiro.
Dù sao cô ấy cũng đang xem cảnh này, có thể kiểm tra cách Yukishiro hành động thông qua ôm Kousaka được không nhỉ?
Nếu ôm Kousaka ở đây không làm thay đổi mối quan hệ thì xác nhận chúng lúc này cũng không phải lựa chọn tồi.
Sau một vài giây ưu tư. Tôi quyết định.
“…Tớ cũng là đàn ông thôi đấy, cậu mà nói thế tớ sẽ coi là nghiêm túc đó, nhưng mà cậu có hối hận không, Kousaka-san?”
“Nếu là Sato-kun thì em không hối hận đâu.”
Nhìn thẳng vào tôi bằng đôi mắt ướt, Kousaka tuyên bố như vậy.
“Vậy à… Mà giờ tớ không đem bao cao su, nên để――”
“――Ah, c-chờ chút đã.”
Nói rồi cô buông đôi tay đang ôm tôi ra,
“B-bao cao su thì, ừm, cái này…”
Kousaka lục trong túi váy lấy ra thứ gì đó, khép nép cầm nó, thu lại bằng cả hai tay lén nhìn tôi, mặt đỏ bừng.
Kousaka đưa ra chiếc bao cao su như cầm tấm danh thiếp.
…Giờ thì hết nói nổi rồi.
Không, có lẽ một tên con trai ở tầm tuổi như tôi mà lại không đem theo nổi cái bao cao su nào mới là lạ ấy nhỉ?
Mà, tôi cũng không rõ tình hình tình dục của bên đó thế nào, nhưng cũng cảm kích nhận nó.
“Cảm ơn cậu.”
“K-không có gì đâu.”
Kousaka ngại ngùng nhìn xuống.
Dáng vẻ đó làm trái tim tôi kích động.
…Giờ mà tôi hỏi cảm giác của cô ấy đưa cho một đứa con trai bao cao su sẽ như thế nào thì cô ấy có trả lời không ta?
Nghe thử đi.
“Kousaka-san, đưa bao sao su cho một đứa con trai như vậy, cậu không ngại sao?”
“C-có chứ…Nhưng em không muốn anh bất chợt đổi ý, nên là…”
Kousaka đỏ mặt tía tai và càng cúi thấp đầu hơn nữa.
Hiểu rồi, vậy nên cô ấy mới cố ôm giữ lấy tôi trong phòng phát thanh này.
Cách đây rất lâu, Hiiragi từng liếc nhìn tôi và nói không ngừng về mấy chủ đề khó hiểu, chẳng hạn như đề xuất nên trải nghiệm lần đầu tiên ở chỗ nào, nhưng không hề có trường học hay cơ sở công cộng nào cả.
Tôi nhìn xuống Kousaka, cô cũng đang lén dán mắt vào tôi.
Tôi nghĩ đây là vấn đề lớn đấy.
Bởi vì lúc này, nếu những gì tôi nói thực sự chỉ để trốn thoát khỏi tình cảnh này, Kousaka hiện đã đủ mạnh để nghiền nát hết.
Tôi không rõ là do Kousaka mạnh mẽ, hay là do vốn phụ nữ đã mạnh mẽ như vậy, ――Giờ cũng đã quyết định hành sự rồi, lần này để tôi chứng tỏ sức mạnh của đàn ông nào.
Cho Yukishiro chứng kiến mấy thứ nửa vời không có ích gì cả.
Tôi phải cho Yukishiro thấy tôi có nhu cầu ôm ấp phụ nữ.
Tôi cưỡng chế nâng cao tâm trạng.
Một phương pháp tương tự như thủ dâm tôi được một onee-san hàng xóm từng lấy đi lần đầu của tôi từ rất lâu về trước chỉ dạy.
――Kei-kun, dễ lắm. Cưỡng hiếp người phụ nữ trước mặt. Chỉ cần lấp đầy bộ óc mình như vậy là được. Chỉ cần làm thế, kể cả Kei-kun cũng có thể trở thành sói săn♡
Tôi nhìn Kousaka, được giọng nói ngọt ngào chỉ dẫn khiến tôi cảm thấy hoài niệm.
Tôi cảm nhận một tiếng thịch ở trung tâm cơ thể mình.
Đôi mắt ướt át lấp lánh của Kousaka nhìn tôi làm não tôi muốn nổ tung. Mùi ngọt nào của Kousaka khiến háng tôi sưng lên.
“……”
Tôi lặng lẽ tiến gần đến Kousaka, nâng cằm cô đang cụp xuống hướng lên mình.
Khung cảnh này, đôi mắt Kousaka ươn ướt như muốn trực trào đổ lệ.
Nó dần tan chảy trong trụy lạc, ẩn sau mí mắt đang dần khép lại.
“Chuu…”
Lúc đầu chỉ là hai nụ hôn chồng lên nhau.
Và lần này là cô hôn tôi như một con chim gõ kiến.
Tôi lặp lại quá trình này vài lần, và rồi tách môi ra, tôi nhìn thấy vẻ mặt sốt sắng của Kousaka.
Cô xác nhận ý định của mình bằng ánh mắt dâm dục.
Tôi cũng đáp lại bằng mắt mình, Kousaka mút môi tôi như thể đang bắt chước tôi.
Âu yếu, vô cùng, vô cùng âu yếm, cô đâm sâu vào môi tôi, phả hơi nóng vào mặt tôi.
“Chụt….chụt…hàa…nchụt…♡”
Mỗi lần Kousaka trêu ghẹo môi tôi, mùi hương ngọt ngào của cô lại kích thích mũi tôi.
Chúng tôi tiếp xúc gần nhau không có lấy một kẽ hở, tôi cảm nhận được bầu ngực của Kousaka đang ép chặt vào ngực tôi.
Muốn được tận hưởng thật trọn vẹn, tôi ôm Kousaka chặt hơn nữa.
Đáp lại, Kousaka áp môi và hôn tôi sâu hơn.
“Chụt…Sato-kun…♡ Chụt…♡”
Kousaka khéo léo thay đổi góc mặt hôn tôi như thể muốn xem cô có thể ấn môi mình vào sâu tới mức nào.
Thi thoảng cô nàng lại liếm môi tôi đầy thèm thuồng, dụ dỗ để đẩy lưỡi vào bên trong.
Đáp lại lời mời gọi đó, tôi vươn lưỡi mình đến đôi môi của Kousaka.
“Aah…♡”
Trong một khoảnh khắc, Kousaka hé môi và rên lên một tiếng cảm thán ngọt ngào, sau đó nhấc gót lên, vòng tay qua cổ tôi để áp sát cơ thể cả hai lại gần nhau hơn.
Chụt♡ Bộ ngực lớn của Kousaka ép xuống ngực tôi, trải đều ra.
Tôi quấn lấy lưỡi của Kousaka luồn vào miệng tôi bằng lưỡi mình.
Mùi hương ngọt ngào của Kousaka xộc vào mũi tôi.
Tôi say trong thứ mùi phụ nữ nồng nặc này.
Tôi tận hưởng mùi hương của Kousaka, lưỡi cô điên cuồng cuốn lấy tôi như muốn bộc lộ cô mê đắm tôi tới nhường nào.
“Chụt♡ nchụtt♡♡ chụt♡♡”
Lưỡi của Kousaka thể hiện tình yêu cô ấy dành cho tôi.
Cô tuyệt vọng truyền đạt những suy nghĩ và cảm xúc trong mình.
Tôi cố hé môi ra một chút vì quá dữ dội, Kousaka lại làm vẻ mặt cô đơn tới tận cùng.
Và trong khoảnh khắc tiếp theo, Kousaka càng ôm chặt hơn và đẩy môi cô vào thật sâu.
Cứ như vậy, cô kiếm tìm chiếc lưỡi đang cố thoát ra của tôi, lấy lưỡi cô quấn lấy nó, rồi kéo vào miệng cô, mãnh liệt mút mạnh.
“Chụt…sụppp♡♡♡”
Nước bọt của tôi bị Kousaka hút sạch.
Cô mút như muốn mọi thứ trong miệng tôi.
Tôi thực sự khó thở, kéo Kousaka ra khỏi.
“Puhaa…K-Kousaka.”
“Ực♡”
Kousaka mê ly nuốt nước bọt của tôi, trông rất ngon, thực sự rất ngon.
Nhìn bóng dáng quyến rũ ấy, tôi bất giác nuốt nước bọt.
Kousaka dùng ngón trỏ vạch môi mình, cô dùng lưỡi liếm môi như muốn để tôi thấy.
Tôi bị Kousaka mê hoặc trong bộ dạng đó, cô nở nụ cười như tan chảy với tôi.
Tôi không thể hiểu được ý định của biểu cảm đó, trong chớp mắt tiếp theo,
“Sato-kun♡♡”
Kousaka nhảy vào ôm lấy tôi bằng giọng điệu tán tỉnh nói vậy.
“Hả!?”
Vô tình, tôi tiếp đất bằng mông về phía sau.
Chưa kịp để ý, khuôn mặt của Kousaka đã áp sát, mỉm cười hạnh phúc đầy vẻ dâm đãng.
Kousaka đặt cả hai tay lên má tôi, nhẹ nhàng hướng chúng về phía cô và điều chỉnh góc độ.
Cô ấy âu yếm vuốt ve cằm và má tôi vài lần, và sau khi liếm môi mình, cô nhẹ nhàng kéo tôi về phía cô, trút cơn mưa hôn lên tôi.
Chụt♡ chụt♡ chụtt♡ chụt♡ chụt♡ chụttt♡♡♡
Cơn bão hôn của Kousaka như không muốn để tôi thở.
“Sato-kun…♡ Em yêu anh♡ Em yêu anh nhiều lắm♡♡”
Kousaka truyền đạt tình yêu của mình qua ánh mắt và biểu cảm, và truyền tải chiều sâu của tình yêu bằng đôi môi.
Sâu tới nỗi tôi cảm thấy mình đang chết đuối ở trong đó.
…Tệ rồi.
Cứ tiếp tục thế này cô ấy sẽ trở thành người chủ động mất.
Khoảnh khắc tôi nghĩ vậy, tôi hoán đổi vị trí với Kousaka.
“Kyaa!”
Tiếng hét ngắn của Kousaka.
Bất chấp, tôi áp môi mình lên môi Kousaka hồi nãy đẩy tôi xuống.
Một thoáng ngỡ ngàng. Kousaka ngay lập tức mê mẩn.
Tôi mân mê xâm phạm vào miệng Kousaka.
Chụt♡ chụtt♡ chụt♡♡
Sao nước bọt của phụ nữ lại ngon thế nhỉ.
Trong khi nghĩ vậy, tôi bóp lấy ngực của Kousaka bên ngoài bộ đồng phục của cô.
“~….♡♡”
Cơ thể Kousaka giật bắn lên.
Tôi vừa hôn Kousaka vừa xoa bóp bộ ngực của cô ấy, vẫn vô cùng mềm mại dưới lớp đồng phục dày.
Cơ thể Kousaka run lên trong lúc tôi xoa bầu sữa đó.
Đáp lại những gì cô vừa làm trước đó, tôi đưa lưỡi mình vào miệng Kousaka, ngay lập tức mạnh mẽ cuộn lưỡi cô lại mút lấy nó.
“Nnnggh~~~♡♡♡”
Kousaka run lên từng hồi mỗi lần mút.
Dần dần, lưng của Kousaka vặn vẹo, cơ thể cô vênh lên, tôi dùng ngón tay đẩy vào giữa ngực cô.
“Nnngghh~~♡♡♡”
Ngay lúc đó, cơ thể của Kousaka bật dậy.
Cơ thể cô nảy lên liên tục, và rồi cuối cùng cứng đờ lại.
Tôi tiếp tục mút lưỡi Kousaka mặc kệ cơ thể cô đã cứng đờ.
Sau đó, cơ thể Kousaka tiếp tục run rẩy, và cuối cùng, cô ôm lấy tôi thật chặt, ――Sau một vài giây, vòng tay giãn ra.
Thấy vậy, tôi tách môi khỏi Kousaka.
“Haa…haa…”
Quan sát Kousaka thè lưỡi thở đầy gấp gáp, tôi nuốt một lượng lớn nước bọt của cô tôi vừa mút vào.
Nồng nặc mùi của phụ nữ xộc trong mũi tôi.
Máu đang tập trung lại ở đũng quần tôi.
“――Rồi, Kousaka. Giờ cậu muốn làm gì tiếp?”