“Được rồi.”
Hai ngày sau buổi học ngoại khóa.
Lily từ bên ngoài quay trở về rồi thì đi thẳng đến nhà bếp và đặt cái túi sinh thái xuống.
Sau đó cô lấy toàn bộ rau củ hay là thịt ra, xoắn tay áo len rồi rửa tay.
Rửa tay kỹ càng rồi thì cô lau tay, lấy smartphone ra từ túi ra rồi mở ứng dụng ghi chú.
“Ư~n……Cũng không có quên mua gì nhỉ. Cơ mà, không biết là Yabana-san kết hợp miso vào bên trong hamburger cơ đấy. Chẳng biết luôn đó~”
Nói thế rồi, Lily buộc tóc cô lên rồi lại lấy thớt và dao ra, bắt đầu thái hành.
Cô cắt hai phần trên dưới, lột vỏ rồi thái hạt lựu.
Rồi cô cho vào chúng vào chảo dầu, xào cho tới khi chúng ngã vàng.
“Con làm gì THẾ? Lily.”
Có lẽ tốn kha khá thời gian.
Bà Lucy đang họp trong phòng thì bị mùi hương dẫn lối đến phòng khách.
“Con chuẩn bị bữa tối. Đang làm hamburger.”
“Ơ~, được đó NHA. Mami thích hamburger của Lily LẮM. Nhưng mà chẳng phải còn hơi sớm để nấu bữa tối SAO?”
“A~, hôm nay con định sẽ làm tỉ mỉ hơn một chút.”
Hiện tại là bốn giờ chiều.
Còn những bốn tiếng nữa mới đến giờ dùng bữa tối của nhà Machigane.
Quả thật còn quá sớm để chuẩn bị nên bà Lucy đặt nghi vẫn cũng phải.
Nhưng mà Lily đâu thể nói ra lý do nên cô đã nói đại ra một cái cớ.
“……Thế À. Công việc của mẹ cũng xong rồi, nếu cực quá để mẹ phụ một tay NHÉ?”
Vốn dĩ việc bà đảm nhiệm nhưng dạo gần đây lại nhờ con gái nên bà Lucy cảm thấy tội lỗi.
“Không cần, con một mình làm cũng được mà. Mẹ cứ thong thả đi.”
Nếu là mọi khi thì đỡ cho cô lắm.
Nhưng hôm nay bà mà đến thì sẽ cản trở lắm nên cô đã từ chối.
“Ư~n. Nói vậy chứ dạo gần đây mẹ toàn nhờ hết vào con CẢ. Quả nhiên phải giúp THÔI!”
“Mẹ không cần bận tâm đâu mà! Thật đó, mẹ không cần phải làm gì hết.”
“Không~, mẹ quyết định RỒI. Hôm nay mẹ sẽ GIÚP.”
Không biết sự tình của Lily, bà Lucy khỏe khoắn xoắn tay áo lên rồi bước vào nhà bếp.
“A~, chờ đã~!”
“Cứ làm thế này là được rồi HA. Ể~ gì đây?『Công thức của nhà Minazuki』?”
“Ưwa———!”
Lily đã vội vàng ngăn lại, nhưng đã bị bà đọc cái đang hiển thị trên smartphone .
Lily hấp tấp giấu smartphone đi, nhưng mà đã trễ rồi.
Bà Lucy bằng cách nào đó đoán ra được sự tình rồi thì cười tủm tỉm.
“Cuối cùng, con cũng đã cảm thấy thế rồi HẢ Lily?”
“Kh-, không phải! Cái này là do Yabana-san chỉ vì con đã giúp làm bữa tối ngày hôm qua thôi. Hoàn toàn không phải như thế đâu!”
Đúng y như những gì bà Lucy nói, nhưng mà cô không thể thành thật thừa nhận.
Lily phủ nhận với gương mặt đã đỏ lên hết cả.
“Biết Mà Lily. Mami cũng đã vì anh yêu của mình mà làm món ăn của nhà anh yêu ấy MÀ.”
“Mồ, đã nói là không phải mà! Mẹ đi ra đi~~~~~!”
Phản ứng đó của cô đã trả lời tất cả rồi, nên bà Lucy vẫn giữ gương mặt cười tủm tỉm ấy.
Lily không thể chịu được nữa mà miễn cưỡng đẩy bà ra khỏi phòng khách.