“Giờ bọn mình làm gì đây?”
Ike quay sang hỏi cả bọn.
Thế nhưng chẳng ai đề xuất chi cả.
“Touka cũng thường hay đến biển lắm đúng không? Thường thường mọi khi em sẽ làm gì?”
Nhận thấy không một ai lên tiếng, tôi hỏi Touka.
“Em ít khi ra biển nên cũng không rành... Tại lâu lâu cứ gặp mấy kẻ mò đến tán tỉnh, phiền lắm.
“...Ra là thế.”
Touka đúng thật là một cô gái dễ thương, vậy nên chuyện đó cũng khó tránh khỏi.
Ngay lúc này đây, không chỉ riêng gì Touka... Đám đàn ông tạt ngang cũng bị Kana và Tatsumiya hớp hồn.
Mà tính ra thì cái chỗ này... Trừ mình ra thì ai cũng là trai xinh gái đẹp cả.
“À! Vậy chơi bóng chuyền không? Hình như chỗ kia có cho mượn bóng đấy.”
Kana chỉ tay về phía một cửa hành gần đó rồi đề xuất.
Bóng chuyền bãi biển à, nghe có vẻ hứa hẹn ấy nhỉ?
Nghĩ đến đây, đột nhiên tôi nhận ra một thứ.
Ike... À không.
Haruma và Kana cùng chơi bóng chuyền trên bãi biển, bộ hai đứa định diễn lại mấy cảnh trong [Haruka na Receive] à?
Riêng mày đấy Ike, mày mà còn nổi tiếng hơn nữa là tiêu luôn đấy.
“Bóng chuyền bãi biển? Hay đấy, đến biển là phải thế chứ!”
“Nghe có vẻ thú vị đấy.”
Cả Ike lẫn Tatsumiya đều đáp lại đầy tích cực, thế nhưng...
“...Ây dà, chị Hasuki... Chị có thấy mình có hơi xảo quyệt không hả?”
Touka thì thầm như không tin vào mắt mình.
“Ơ...? Xảo quyệt là sao?”
Lúng túng vì chẳng hiểu Touka có ý gì, Kana hỏi ngược lại.
Touka thở một hơi dài thành tiếng rồi đáp.
“Chị tính dụ anh Yuuji xem cái cảnh bưởi rung trên giàn giữa lúc mọi người đang chơi bóng chứ gì?”
Touka chỉ thẳng vào bộ ngực của Kana mà nói.
Tự nhiên tôi hướng mắt nhìn theo hướng ngón tay Touka đang chỉ, rồi lại nhìn lên theo phản xạ, đấy là lúc tôi chạm mắt với Kana.
Nếu là bình thường thì ai cũng sẽ cố gắng che cơ thể mình lại, nhưng nhỏ lại không làm thế.
Ngước mắt nhìn lên tôi với vẻ xấu hổ, nhỏ nói.
“C-chị không có ý đó. Nhưng nếu mà Yuuji muốn thấy... Thì chị không ngại đâu.”
Nghe nhỏ nói thế, tôi vội vàng quay đi nơi khác.
Có thể cảm nhận được cái nhìn đầy sát khí của Touka đang hướng về phía này.
Trông nhỏ như đang định nói gì đó...
“Dâm tiện...”
Thế nhưng trước khi Touka kịp mở miệng ra, Tatsumiya đã lên tiếng trước.
“T-Tatsumiya? Dâm tiện là s... Mà khoan, mặt bà nhìn ghê lắm đó!”
Kana hoảng hốt khi trông thấy Tatsumiya.
Tôi cũng nhìn sang nhỏ.
Ẩn đằng sâu trong đôi mắt đó là một thứ ánh sáng đầy âm u. Phải chăng ánh sáng đó xuất phát từ cảm xúc căm ghét và kì thị cùng cực những cô gái ngực bự?
Trông dáng vẻ vô cảm, mân mê miếng yếm che ngực của Tatsumiya, chẳng hiểu sao lại dễ thương... Phát “SỢ” ấy.
Tôi nhìn mà còn rén đây này.
“Đúng thế, đúng như những gì chị Otome vừa nói, dòng thứ dâm tiện!”
Trông Touka có vẻ thích thú với những gì Tatsumiya vừa nói. Mức độ thiện cảm của nhỏ đối với Tatsumiya đã tăng lên.
Thế nhưng sau khi quan sát và đối chiếu ngực của Touka và bản thân, Tatsumiya có phần hơi hụt hẫn.
...Nhìn nhỏ hơi tội, tôi quay sang nói với Kana.
“Xin lỗi, Kana. Tớ có thể cố gắng không để ý... Nhưng vẫn còn những người khác xung quanh nữa. Cậu thử mặc áo thun bên ngoài như Touka thì sao?”
Ánh mắt từ đám con trai xung quanh đã đành, cái nhìn từ nhỏ Tatsumiya kia mới à thứ đáng lưu tâm.
...Nhưng làm sao mà tôi dám nói cái câu đó ra cơ chứ?
“N-nếu Yuuji đã nói vậy... Hiểu rồi, tớ đi lấy áo thun đây.”
Nói rồi. Kana bước đến bên chỗ để hành lí cách đó không xa.
Đang nhìn theo bóng lưng nhỏ, đột nhiên Touka kéo tay tôi rồi vội vàng nói.
“Đi mượn bóng với em nào!”
“Ừ, đi thì đi.”
Tôi báo trước với Ike và Tatsumiya, cả hai đáp lại:
“Ừ, thoải mái.”
“N-nhờ hai người.”
Ike mỉm cười thoải mái, trong khi Tatsumiya đang lén nhìn nó, không giấu gì vẻ bẽn lẽn của mình... Nhỏ mừng vì cả hai được ở riêng đây mà, thật dễ đoán.
Sau đó tôi cùng Touka hướng đến cửa hàng... Nhưng chẳng hiểu sao đường đi có hơi lạ.
Cái này thuật ngữ khoa học gọi là Déjà vu thì phải, tự nhiên thấy cảnh này quen quen.
“Khoan đã Touka, ta đang đi đâu vậy? Cửa hàng đâu phải hướng đó?”
Nghe tôi hỏi thế, Touka chỉ lúng túng nhìn tôi rồi quay mặt đi mà nói.
“C-có sao đâu? Em có chút chuyện cần hỏi anh.”
Nếu có muốn hỏi thì hỏi ở đâu mà chẳng được?
Dù trong đầu nghĩ thế, nhưng tôi vẫn đi theo Touka.
“Chỗ này chắc là ổn rồi.”
Điểm đến của chúng tôi là một bãi đá cao ít người qua lại.
Chẳng biết nhỏ dắt mình đến đây làm gì nhỉ?
“Ổn... Cái gì ổn mới được chứ?”
Tôi hỏi lại, Touka bỗng cúi đầu nhìn xuống với khuôn mặt đỏ bừng.
Mình vừa hỏi cái gì đó lạ lắm à? Tôi nghĩ như thế trong đầu, nhưng nhỏ vẫn cứ lặng thinh.
Khoảng thời gian im lặng trôi qua một lúc lâu, chợt Touka nhìn tôi đầy quyết tâm.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Rồi nhỏ mạnh dạn cởi chiếc áo thun đang mặc trên người ra, ngay trước mắt tôi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
“E... Em đang làm gì thế, Touka?”
Nghĩ rằng mình không nên nhìn cảnh đó, thế nên tôi vội vàng quay mặt đi.
...Cơ mà nghĩ lại, nhỏ đang mặc đồ bơi nên đâu cứ nhất thiết là mình phải quay đi đâu nhỉ?
Nghĩ thế, tuy hãy còn hơi ngượng nhưng tôi vẫn quay lại nhìn Touka lần nữa.
Với một bộ áo tắm màu đen được thiết kế đơn giản, Touka đứng đấy với vẻ ngại ngùng.
Bộ cánh màu đen ấy góp phần làm tôn lên làn da trắng ngần như đang tỏa sáng dưới ánh nắng mùa hè, cùng đôi gò má hơi ửng đỏ.
“Trông hợp với em lắm.”
Trước mắt thì cứ nói thẳng những gì mình đang suy nghĩ ra đã.
“Thật không?”
Touka hỏi lại với vẻ lo lắng trên mặt.
“Ừ. Vì thiết kế bộ áo tắm đó có hơi đơn giản, nên nó góp phần làm tôn lên dáng người của em... Ý anh là nó thực sự rất đẹp.”
Nghe tôi nói thế, bất giác mặt Touka đỏ bừng.
...A, hỏng rồi.
Nói thẳng những gì mình đang suy nghĩ trong đầu ra như thế này thì có bị xem là quấy rối tình dục không nhỉ?
“Xin lỗi, anh nói hơi thẳng.”
“K-không sao cả...”
Touka đáp lại với vẻ bẽn lẽn.
Phản ứng của nhỏ khiến tôi có hơi lo.
Bất chợt cảm thấy lúng túng, tôi hỏi lại.
“Cơ mà sao tự dưng em lại cởi áo thun rồi bắt anh xem đồ bơi của mình?”
Tôi hỏi. Touka đột nhiên đứng hình mất vài giây trước khi lên tiếng.
“Lâu lâu mới có dịp đi biển thế này, muốn bạn trai là anh xem mình mặc áo tắm thì có gì lạ đâu nhỉ?”
Tuy Touka vẫn đang mỉm cười, nhưng giọng nói của nhỏ lại có phần lãnh cảm trong khi ánh mắt lại không hề cười một chút nào.
Mình lại nói gì đó khiến nhỏ dỗi rồi à?
Nghĩ đến đó, đột nhiên tôi có một câu hỏi khác.
“Nếu là vậy, đâu cứ nhất thiết là cứ phải đến tận đây?”
Lần này Touka chẳng thèm giấu gì vẻ ức chế của mình.
Rồi nhỏ hướng ánh mắt nhìn xuống mà nói.
“Cũng không hẳn là em không tự tin vào bản thân. Nếu biết trước sớm hơn, có lẽ em đã cùng anh đi lựa đồ tắm chứ không phải ngồi nhà ăn kem cả ngày hôm qua... Cơ mà, đúng thật là mặc áo tắm đứng cạnh cái ả trông như idol chẳng ngại khoe thân kia thì em có chút không tự tin.”
Có vẻ như Touka không thích bị so sánh với Kana, nhưng luận về phong cách thì cả hai cũng một chín một mười mà.
...Thú thật mà nói thì tim tôi rơi mất vài nhịp rồi đây này.
Nhưng nếu nghĩ cho cảm xúc của nhỏ, có lẽ bởi vì Touka là nữ nên nhỏ mới cảm thấy khó chịu khi phải mặc áo tắm đứng cạnh Kana- người có bộ ngực lớn hơn. Đó là còn chưa kể trước đây nhỏ từng thua Kana về khoảng Tennis.
Còn chưa kể nhỏ có nguy cơ lọt vào danh sách đen của Tatsumiya nữa.
“...Ngay từ đầu thì trừ anh ra, em chẳng muốn khoe ai cả.”
Bạo quá...
... Đừng thả thính anh nữa, đừng khiến anh thích em mà, xin em đấy.
Cố tỏ ra bình tĩnh hết mức có thể để nhỏ không nhận ra rằng mình ngượng đến nỗi chẳng thể nào nói nên lời, mấy dòng suy nghĩ kia thì cứ thế nhảy nhót lung tung trong đầu.
Thấy tôi im lặng, Touka lo lắng hỏi.
“Lẽ ra nên để anh chọn cho là tốt nhất, nhưng tiếc là chẳng có thời gian... Nếu anh thích bộ áo tắm này thì em sẽ vui lắm đó, anh thấy sao?”
Tôi trả lời Touka, người vừa tay chỉ vào bộ đồ bơi trên người mình vừa hỏi.
“Ừ, trông tuyệt lắm. Nãy anh nói rồi còn gì, rất hợp với em.”
Nghe đến đây, Touka thoáng chốc mỉm cười an tâm.
“May quá. Tại anh cứ thích uống cà phê đen, nên trong đầu em cũng mặc định anh thích màu đen luôn.”
“Suy nghĩ đơn giản quá nhỉ?”
Nhận câu cà khịa của Touka, bất giác tôi quăng lại một lời bắt bẻ.
“Đúng vậy đó. Nghĩ lại thì em biết rất nhiều điểm tốt của anh, nhưng lại chẳng rõ tí gì về sở thích của anh cả... Bị chê là suy nghĩ nông cạn thì cũng đúng thôi.”
Nở một nụ cười dịu dàng, Touka tiếp tục.
“Vậy nên bắt đầu từ bây giờ, em muốn tìm hiểu nhiều hơn về anh.”
Nói xong câu đó, chợt đôi gò má của Touka nhuộm trong sắc đỏ, trông nhỏ lúc này mới dễ thương làm sao.
Tôi chỉ có thể đáp lại một câu bằng “thế à” đơn giản.
...Quả thật, Touka đúng là là kiểu con gái thích gài bẫy.
Dù trong đầu nghĩ thế, nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn cảm thấy vui. Bất giác bờ môi tôi giãn ra...
Thật là hết cách mà...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Cơ bản thì phần side story này có vài chi tiết liên quan đến Vol 4, nên cứ theo dõi đi.
Một điều nữa là TẤT CẢ những pj của tôi là dịch từ RAW, [Tiếng NHẬT].
Vậy nên, đừng có mang bản fan trans tiếng Anh ra mà so sánh nhé.
Cảm ơn các ông đã ủng hộ.