Tôi chắc chắn ngày hôm đó sẽ không bao giờ phai mờ khỏi ký ức mình.
Cái ngày mà cô ấy bước tới nơi kho sách này——.
Nói thật thì, ban đầu tôi đã rất sợ cô ấy.
Bởi cô ấy là một con người đối lập hoàn toàn đối với tôi.
Cô là một con người cởi mở, dễ gần, tự do tự tại, và thế giới nơi cô sống hoàn toàn khác với tôi. Nụ cười của cô ấy rạng rỡ tới nỗi tôi như cảm thấy bị bỏng rát.
Đúng vậy. Cô ấy đối với tôi, quả thực cứ như là mặt trời soi sáng nhân gian vậy.
Đây là bút tích về liên minh giữa tôi và cô ấy, cho tới khi nói lời tạm biệt——.