Vương Ngạn Bội mở mắt liếc nhìn xung quanh, cảnh vật xa hoa trước mắt như tát thẳng vào mặt cậu Vương Ngạn Bội mở mắt liếc nhìn xung quanh, cảnh vật xa hoa trước mắt như tát thẳng vào mặt cậu

 

Cậu chạy như tên bay vào nhà tắm đứng thẫn thờ trước gương cố tìm kiếm sự quen thuộc trên cơ thể này, dường như chẳng có sự thay đổi gì tất

 

 Nhìn chằm chằm bản thân mình trong gương, cậu nhận thấy màu da mình gần như thủy tinh trong suốt

 

 Tuy da cậu vốn đã trắng nhưng giờ lại pha thêm chút nhợt nhạt như người bệnh, đang loay hoay nên cậu cũng chẳng biết từ khi nào mà bên cạnh đã vang lên một giọng nữ: "Cậu chủ, Mộ thiếu gia xin gặp mặt"

 

"Cho người vào". Vương Ngạn Bội phất tay, sự bối rối vẫn đang trực trào trong ruột cậu

 

Vừa lúc hầu nữ mở cửa, người bên ngoài đã xông vào không chút do dự

 

 Người vừa tới là một chàng trai có vẻ ngoài lạnh lùng, tóc đen mượt, sóng mũi cao, mắt đan phụng, chiều cao ước chừng khoảng một mét tám tám

 

Không hiểu sao Vương Ngạn Bội nhìn người này có chút quen mắt

 

 Tiếng đầu gối va chạm mạnh với sàn gỗ vang lên, cậu trai kia chẳng nói chẳng rằng liền quỳ xuống đất

 

 Vương Ngạn Bội bị một màn này kích động, mặt vẽ đầy dấu chấm hỏi nghi ngờ nhìn cậu trai: "Cậu.... Đứng lên"

 

 Tiếng cười khinh từ miệng chàng trai thoáng chốc đã bao phủ hết cả căn phòng: "Vương Ngạn Bội ngươi không cần giả ơn giả nghĩa, ở đây chỉ có tôi và cậu"

 

 Khí lạnh toát ra từ người chàng trai làm lạnh bầu không khí giữa hai người thêm phần căng thẳng khó nói

 

 "Cậu là Mộ gì ấy nhỉ?". Có câu muốn giỏi phải học muốn biết phải hỏi, mình hỏi tên thôi chắc cậu ta không nghi ngờ đâu nhỉ...

 

 "Mộ Nhất Minh". Vương Ngạn Bội mặt ngoài lặng như nước nhưng sâu trong tâm đã sớm gào thét hai chữ 'Đm' mấy lần, sau khi bình tĩnh trở lại cậu phất tay bảo thiếu niên kia trở về phòng mình chừa lại không gian cho cậu suy ngẫm

 

 Sau khi ghép nối cái mảnh thông tin nhỏ, cậu xác nhận mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết Boy love máu chó, mà nhân vật cậu xuyên vào lại là bot phụ cùng tên thích tìm mộ chôn thân

 

 Mộ Nhất Minh là con của ông trùm vũ khí, một alpha mạnh mẽ kế thừa được đầu óc lạnh lẽo, thông minh của cha mình nên Mộ Nhất Minh sớm đã định hướng được con đường mình sẽ đi

 

 Ai mà ngờ một tai nạn xảy ra khiến danh tiếng của cha cậu sụp đổ đồng thời làm lệch quỹ đạo đường đi trong đầu cậu, khiến cậu phải ở rể cho nhà Vương

 

 Vương Ngạn Bội là con cả của nhà, tính tình ham chơi, phóng túng, đã nhắm vào Mộ Nhất Minh từ lâu

 

 Nhân cơ hội này liền đề nghị mang Mộ Nhất Minh về ở rể, chờ đủ tuổi liền kết hôn

 

Trong nhà họ Vương bất kể là quản gia hay người hầu đều có thái độ khinh bỉ Mộ Nhất Minh chỉ là không thể hiện ngoài mặt

 

 Bot chính là con út của nhà Vương, Vương tiểu Khiết, cậu ta thấy thương cho hòn cảnh của Mộ Nhất Minh nên thường xuyên đem đồ ngon, an ủi cậu

 

 Sau này hai người nảy sinh tình cảm với nhau rồi tìm cách lật đổ nhà Vương, độc giả ai cũng cảm động tôn sùng Vương Tiểu Khiết là thiên thần sống nhưng chỉ bản thân Vương Ngạn Bội biết bot phụ cùng tên với cậu mới là người đáng được tôn trọng.

 

 Cậu ta tuy tỏ vẻ thái độ cũng hay gọi Mộ Nhất Minh vào phòng mình để lăng nhục nhưng thật chất là đang giúp Mộ Nhất Minh tránh được sự mỉa mai của con thứ Vương Vô Hữu, những lúc Mộ Nhất Minh phát sốt cũng là Vương Ngạn Bội gọi người chở cậu ta đi viện

 

 Cậu ta làm tất cả nhưng đáng tiếc là chẳng ai nhận ra, cuối cùng bị chính người mình yêu bức chết

 

 Nghĩ đến đây máu trong người cậu sôi sục, dựa vào đâu mà Vương Tiểu Khiết chỉ cần đem vài món ăn, nói vài ba câu an ủi là đã được nhận kết cục tốt?

 

 Vương Ngạn Bội là người có tinh thần trách nhiệm cao, nếu đã xuyên sách thì lần này cậu sẽ không để kết cục trong sách lập lại

 

Tiếng chuông báo thức điện thoại vang lên, nhắc nhở chủ nhân nó rằng đã đến giờ đi học

 

Tuy Vương Ngạn Bội là thiếu gia nhà giàu, ba mẹ đều có bằng tiến sĩ ưu tú nhưng bản thân cậu lại là một học tra chính hiệu

 

Trốn học, đánh nhau, gây sự,... Cậu đều đã làm qua, phòng hiệu trưởng cũng đã đi mấy lần xem như cũng đã quen thuộc

 

Vì nể mặt nhà họ Vương nên cậu chỉ bị nhắc nhở, thầy cô có ấn tượng xấu về cậu cũng chẳng làm được gì

 

Chỉ riêng Lý Quỳnh, giáo viên mang lại không ít bằng khen cho trường dám gây khó dễ cho cậu

 

Lặt vặt những việc như gọi trả bài, gọi cậu làm bài toán, phê bình trước lớp, mỉa mai cậu,...

 

Một phần mười nguyên nhân Lý Quỳnh làm vậy là vì không ưa cậu, còn chín phần còn lại là vì Vương Tiểu Khiết

 

Mỗi khi nhắc tới cậu là mắt Vương Tiểu Khiết lại đỏ hoe bày ra dáng vẻ đau lòng cho người anh trai học tra của mình, khiến người ngoài nhìn vào đều cho rằng Vương Ngạn Bội bắt nạt hắn

 

Không thể đem hai người ra so nhan sắc vì Vương Tiểu Khiết là kiểu đẹp tinh khiết khiến ai nhìn vào cũng muốn che chở

 

Còn Vương Ngạn Bội là kiểu trong nhu có cương, đôi mắt hoa đào ngọt ngào tạo cho người ta cảm giác cậu là một học sinh ngoan ngoãn nhưng những lúc cậu nhướng mày lên mỉa mai thì lại là một kẻ khó đụng, sát thương cao vô cùng

 

Về phương diện học hành, anh trai của Vương Tiểu Khiết có thể thua cậu ta nhưng bây giờ người đang được so sánh với Vương Tiểu Khiết là một học thần thủ khoa y bằng khen có dành một ngày ra cũng đếm không hết

 

Còn... Diễn xuất á? Vương Ngạn Bội ở thế giới cũ đã từng tham gia một vở kịch nhỏ cho trường, tưởng chừng cậu sẽ diễn thảm tới mức người xem phải che mặt lại nhưng không

 

Cậu hoàn thành xuất sắc vai diễn một kẻ tâm thần có tâm lí vặn vẹo khiến người ta bất giác nhíu mày vì tưởng cậu thật sự điên, sau đó cậu cũng được tôn là học thần đa cấp

 

Giờ phút này cậu đã thật sự nhập vai vào Vương Ngạn Bội, anh trai của Vương Tiểu Khiết

 

Thề rằng cậu sẽ thay anh ta sống hết nửa đời còn lại, sẽ giúp anh ta thể hiện ra những tài hoa khiến người khác khâm phục

 

Dòng suy nghĩ dừng lại, cậu thay quần áo mang cặp sách tới trường

 

Trong thời gian chờ Mộ Nhất Minh và Vương Tiểu Khiết lên xe, cậu tranh thủ mở sách giáo khoa ra liếc một cái, cũng may là kiến thức không khác gì thế giới của cậu

 

Nguyên thân có thói quen ngồi ghế phụ nhưng cậu thì không, vừa mở cửa xe Vương Tiểu Khiết liền bất ngờ vì thấy vị trí này có người ngồi

 

Mộ Nhất Minh nhíu mày: "Tiểu Khiết cậu ngồi ghế phụ đi"

 

Tuy rằng mối quan hệ hiện giờ của hai người vẫn chưa đến mức sẽ từ bỏ lợi ích của bản thân cho đối phương nhưng Mộ Nhất Minh không muốn để Vương Tiểu Khiết ngồi gần loại người ác độc như Vương Ngạn Bội

 

Vương Ngạn Bội cũng chẳng để tâm vị trí ngồi, muốn thì ngồi, cậu cũng chả phải nguyên thân

 

Cậu dựa vào ghế, thuận tiện nhìn ngắm phong cảnh ngoài cửa xe

 

Bây giờ nhìn dáng vẻ cậu rất ngoan, Mộ Nhất Minh có phần hơi xa lạ với tính cách im ắng của cậu

 

Nếu là nguyên thân, cậu ấy đã sớm bắt chuyện với Mộ Nhất Minh từ lúc lên xe

 

Khi xe dừng lại, vô số học sinh đều ngoái lại nhìn chiếc xe sang trọng trước cổng trường

 

Vương Ngạn Bội mở cửa xe đi thẳng vào lớp, lớp của nguyên thân là 12A1 là lớp dành cho học sinh giỏi, khá

 

Khỏi phải nói cũng biết nhà họ Vương dùng tiền để gửi nguyên thân vào lớp này, trong lớp có người ghét nguyên thân cũng có người thấy sang bắt quàng làm họ nói chung cũng không có ai thật lòng muốn làm bạn với cậu

 

Vừa đặt cặp xuống, tiếng chuông vào học đã reo. Ước chừng chưa được một phút ba mươi giây đã có bóng người cao gầy ngực đầy đặn bước vào, không khó để nhận ra cô ta là Lý Quỳnh

 

Chờ lớp trưởng Huyên Nhi hô đứng xong, Lý Quỳnh hất tóc cho phép mọi người ngồi xuống bắt đầu tiết học

 

Sau khi mọi người mở sách ra, Lý Quỳnh bắt đầu giảng về phương trình bậc hai với số hệ số thực

 

Giảng xong, ả ta ghi lên bảng một phương trình: "Tôi đã giảng cho các em kĩ lương bây giờ tôi sẽ mời một bạn lên thực hành, ai muốn thử?"

 

Phương trình Lý Quỳnh đưa ra còn khó hơn trong sách giáo khoa cũng phải hai ba lần, dĩ nhiên không ai dám chắc rằng mình sẽ làm đúng

 

"Nếu không ai xung phong vậy tôi sẽ mời một bạn, mời bạn học Vương Ngạn Bội". Ra bài toán khó rồi bắt một học tra lên giải, hay lắm ý tứ thù địch rất rõ ràng, Vương Ngạn Bội nhếch mép tán thưởng

 

Cậu đứng dậy rồi từ từ đi lên bục giảng cầm lấy viên phấn trên bàn, phần lớn bạn học há hốc mồm, phần còn lại cho rằng cậu đang ra vẻ ta đây

 

Lý Quỳnh là phần còn lại, cô ta đang chống mắt chờ cậu tự làm nhục bản thân

 

Một phút sau cậu đặt viên phấn trở về vị trí cũ trên bàn, xoay người tự tin đi xuống bỏ lại Lý Quỳnh miệng đã mở to tới mức sắp nhét vừa trái trứng

 

Đứng im tại chỗ ba phút, chuông ra chơi cũng đã reo, Lý Quỳnh khó khăn nói: "....Ừ, đây là kết quả đúng nhưng cách giải đã sai"

 

Lời vừa dứt liền có một giọng nam ngọt ngào vang lên: "Thưa cô, một bài toán có rất nhiều cách giải vậy dựa vào đâu mà cô nói cách giải của em sai?"

 

Các bạn học vừa thở nhẹ ra lại vô thức nín thở, bầu không khí trong lớp quá im lặng, pha lẫn với sự nhộn nhịp ngoài hành lang lại càng thêm căng thẳng

 

Mộ Nhất Minh đi ngang qua, mà cũng tình cờ nghe được câu nói của thiếu niên bèn lười nhác liếc mắt nhìn vào phòng học

 

"Cách giải của em quá phức tạp, hoàn toàn không giống như những gì tôi đã giảng". Lý Quỳnh biện hộ cho mình bằng một lí do củ chuối

 

Thiếu niên nghe vậy cũng bật cười: "Cô cũng không bảo em giải theo cách tối giản, nhưng giả dụ em sai thì bài toán này của cô có gì giống với sách giáo khoa? Nhìn qua lại tưởng bọn em đang học chương trình nâng cao"

 

Lý Quỳnh: "..."

 

Cậu chạy như tên bay vào nhà tắm đứng thẫn thờ trước gương cố tìm kiếm sự quen thuộc trên cơ thể này, dường như chẳng có sự thay đổi gì tất

 

 Nhìn chằm chằm bản thân mình trong gương, cậu nhận thấy màu da mình gần như thủy tinh trong suốt

 

 Tuy da cậu vốn đã trắng nhưng giờ lại pha thêm chút nhợt nhạt như người bệnh, đang loay hoay nên cậu cũng chẳng biết từ khi nào mà bên cạnh đã vang lên một giọng nữ: "Cậu chủ, Mộ thiếu gia xin gặp mặt"

 

"Cho người vào". Vương Ngạn Bội phất tay, sự bối rối vẫn đang trực trào trong ruột cậu

 

Vừa lúc hầu nữ mở cửa, người bên ngoài đã xông vào không chút do dự

 

 Người vừa tới là một chàng trai có vẻ ngoài lạnh lùng, tóc đen mượt, sóng mũi cao, mắt đan phụng, chiều cao ước chừng khoảng một mét tám tám

 

Không hiểu sao Vương Ngạn Bội nhìn người này có chút quen mắt

 

 Tiếng đầu gối va chạm mạnh với sàn gỗ vang lên, cậu trai kia chẳng nói chẳng rằng liền quỳ xuống đất

 

 Vương Ngạn Bội bị một màn này kích động, mặt vẽ đầy dấu chấm hỏi nghi ngờ nhìn cậu trai: "Cậu.... Đứng lên"

 

 Tiếng cười khinh từ miệng chàng trai thoáng chốc đã bao phủ hết cả căn phòng: "Vương Ngạn Bội ngươi không cần giả ơn giả nghĩa, ở đây chỉ có tôi và cậu"

 

 Khí lạnh toát ra từ người chàng trai làm lạnh bầu không khí giữa hai người thêm phần căng thẳng khó nói

 

 "Cậu là Mộ gì ấy nhỉ?". Có câu muốn giỏi phải học muốn biết phải hỏi, mình hỏi tên thôi chắc cậu ta không nghi ngờ đâu nhỉ...

 

 "Mộ Nhất Minh". Vương Ngạn Bội mặt ngoài lặng như nước nhưng sâu trong tâm đã sớm gào thét hai chữ 'Đm' mấy lần, sau khi bình tĩnh trở lại cậu phất tay bảo thiếu niên kia trở về phòng mình chừa lại không gian cho cậu suy ngẫm

 

 Sau khi ghép nối cái mảnh thông tin nhỏ, cậu xác nhận mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết Boy love máu chó, mà nhân vật cậu xuyên vào lại là bot phụ cùng tên thích tìm mộ chôn thân

 

 Mộ Nhất Minh là con của ông trùm vũ khí, một alpha mạnh mẽ kế thừa được đầu óc lạnh lẽo, thông minh của cha mình nên Mộ Nhất Minh sớm đã định hướng được con đường mình sẽ đi

 

 Ai mà ngờ một tai nạn xảy ra khiến danh tiếng của cha cậu sụp đổ đồng thời làm lệch quỹ đạo đường đi trong đầu cậu, khiến cậu phải ở rể cho nhà Vương

 

 Vương Ngạn Bội là con cả của nhà, tính tình ham chơi, phóng túng, đã nhắm vào Mộ Nhất Minh từ lâu

 

 Nhân cơ hội này liền đề nghị mang Mộ Nhất Minh về ở rể, chờ đủ tuổi liền kết hôn

 

Trong nhà họ Vương bất kể là quản gia hay người hầu đều có thái độ khinh bỉ Mộ Nhất Minh chỉ là không thể hiện ngoài mặt

 

 Bot chính là con út của nhà Vương, Vương tiểu Khiết, cậu ta thấy thương cho hòn cảnh của Mộ Nhất Minh nên thường xuyên đem đồ ngon, an ủi cậu

 

 Sau này hai người nảy sinh tình cảm với nhau rồi tìm cách lật đổ nhà Vương, độc giả ai cũng cảm động tôn sùng Vương Tiểu Khiết là thiên thần sống nhưng chỉ bản thân Vương Ngạn Bội biết bot phụ cùng tên với cậu mới là người đáng được tôn trọng.

 

 Cậu ta tuy tỏ vẻ thái độ cũng hay gọi Mộ Nhất Minh vào phòng mình để lăng nhục nhưng thật chất là đang giúp Mộ Nhất Minh tránh được sự mỉa mai của con thứ Vương Vô Hữu, những lúc Mộ Nhất Minh phát sốt cũng là Vương Ngạn Bội gọi người chở cậu ta đi viện

 

 Cậu ta làm tất cả nhưng đáng tiếc là chẳng ai nhận ra, cuối cùng bị chính người mình yêu bức chết

 

 Nghĩ đến đây máu trong người cậu sôi sục, dựa vào đâu mà Vương Tiểu Khiết chỉ cần đem vài món ăn, nói vài ba câu an ủi là đã được nhận kết cục tốt?

 

 Vương Ngạn Bội là người có tinh thần trách nhiệm cao, nếu đã xuyên sách thì lần này cậu sẽ không để kết cục trong sách lập lại

 

Tiếng chuông báo thức điện thoại vang lên, nhắc nhở chủ nhân nó rằng đã đến giờ đi học

 

Tuy Vương Ngạn Bội là thiếu gia nhà giàu, ba mẹ đều có bằng tiến sĩ ưu tú nhưng bản thân cậu lại là một học tra chính hiệu

 

Trốn học, đánh nhau, gây sự,... Cậu đều đã làm qua, phòng hiệu trưởng cũng đã đi mấy lần xem như cũng đã quen thuộc

 

Vì nể mặt nhà họ Vương nên cậu chỉ bị nhắc nhở, thầy cô có ấn tượng xấu về cậu cũng chẳng làm được gì

 

Chỉ riêng Lý Quỳnh, giáo viên mang lại không ít bằng khen cho trường dám gây khó dễ cho cậu

 

Lặt vặt những việc như gọi trả bài, gọi cậu làm bài toán, phê bình trước lớp, mỉa mai cậu,...

 

Một phần mười nguyên nhân Lý Quỳnh làm vậy là vì không ưa cậu, còn chín phần còn lại là vì Vương Tiểu Khiết

 

Mỗi khi nhắc tới cậu là mắt Vương Tiểu Khiết lại đỏ hoe bày ra dáng vẻ đau lòng cho người anh trai học tra của mình, khiến người ngoài nhìn vào đều cho rằng Vương Ngạn Bội bắt nạt hắn

 

Không thể đem hai người ra so nhan sắc vì Vương Tiểu Khiết là kiểu đẹp tinh khiết khiến ai nhìn vào cũng muốn che chở

 

Còn Vương Ngạn Bội là kiểu trong nhu có cương, đôi mắt hoa đào ngọt ngào tạo cho người ta cảm giác cậu là một học sinh ngoan ngoãn nhưng những lúc cậu nhướng mày lên mỉa mai thì lại là một kẻ khó đụng, sát thương cao vô cùng

 

Về phương diện học hành, anh trai của Vương Tiểu Khiết có thể thua cậu ta nhưng bây giờ người đang được so sánh với Vương Tiểu Khiết là một học thần thủ khoa y bằng khen có dành một ngày ra cũng đếm không hết

 

Còn... Diễn xuất á? Vương Ngạn Bội ở thế giới cũ đã từng tham gia một vở kịch nhỏ cho trường, tưởng chừng cậu sẽ diễn thảm tới mức người xem phải che mặt lại nhưng không

 

Cậu hoàn thành xuất sắc vai diễn một kẻ tâm thần có tâm lí vặn vẹo khiến người ta bất giác nhíu mày vì tưởng cậu thật sự điên, sau đó cậu cũng được tôn là học thần đa cấp

 

Giờ phút này cậu đã thật sự nhập vai vào Vương Ngạn Bội, anh trai của Vương Tiểu Khiết

 

Thề rằng cậu sẽ thay anh ta sống hết nửa đời còn lại, sẽ giúp anh ta thể hiện ra những tài hoa khiến người khác khâm phục

 

Dòng suy nghĩ dừng lại, cậu thay quần áo mang cặp sách tới trường

 

Trong thời gian chờ Mộ Nhất Minh và Vương Tiểu Khiết lên xe, cậu tranh thủ mở sách giáo khoa ra liếc một cái, cũng may là kiến thức không khác gì thế giới của cậu

 

Nguyên thân có thói quen ngồi ghế phụ nhưng cậu thì không, vừa mở cửa xe Vương Tiểu Khiết liền bất ngờ vì thấy vị trí này có người ngồi

 

Mộ Nhất Minh nhíu mày: "Tiểu Khiết cậu ngồi ghế phụ đi"

 

Tuy rằng mối quan hệ hiện giờ của hai người vẫn chưa đến mức sẽ từ bỏ lợi ích của bản thân cho đối phương nhưng Mộ Nhất Minh không muốn để Vương Tiểu Khiết ngồi gần loại người ác độc như Vương Ngạn Bội

 

Vương Ngạn Bội cũng chẳng để tâm vị trí ngồi, muốn thì ngồi, cậu cũng chả phải nguyên thân

 

Cậu dựa vào ghế, thuận tiện nhìn ngắm phong cảnh ngoài cửa xe

 

Bây giờ nhìn dáng vẻ cậu rất ngoan, Mộ Nhất Minh có phần hơi xa lạ với tính cách im ắng của cậu

 

Nếu là nguyên thân, cậu ấy đã sớm bắt chuyện với Mộ Nhất Minh từ lúc lên xe

 

Khi xe dừng lại, vô số học sinh đều ngoái lại nhìn chiếc xe sang trọng trước cổng trường

 

Vương Ngạn Bội mở cửa xe đi thẳng vào lớp, lớp của nguyên thân là 12A1 là lớp dành cho học sinh giỏi, khá

 

Khỏi phải nói cũng biết nhà họ Vương dùng tiền để gửi nguyên thân vào lớp này, trong lớp có người ghét nguyên thân cũng có người thấy sang bắt quàng làm họ nói chung cũng không có ai thật lòng muốn làm bạn với cậu

 

Vừa đặt cặp xuống, tiếng chuông vào học đã reo. Ước chừng chưa được một phút ba mươi giây đã có bóng người cao gầy ngực đầy đặn bước vào, không khó để nhận ra cô ta là Lý Quỳnh

 

Chờ lớp trưởng Huyên Nhi hô đứng xong, Lý Quỳnh hất tóc cho phép mọi người ngồi xuống bắt đầu tiết học

 

Sau khi mọi người mở sách ra, Lý Quỳnh bắt đầu giảng về phương trình bậc hai với số hệ số thực

 

Giảng xong, ả ta ghi lên bảng một phương trình: "Tôi đã giảng cho các em kĩ lương bây giờ tôi sẽ mời một bạn lên thực hành, ai muốn thử?"

 

Phương trình Lý Quỳnh đưa ra còn khó hơn trong sách giáo khoa cũng phải hai ba lần, dĩ nhiên không ai dám chắc rằng mình sẽ làm đúng

 

"Nếu không ai xung phong vậy tôi sẽ mời một bạn, mời bạn học Vương Ngạn Bội". Ra bài toán khó rồi bắt một học tra lên giải, hay lắm ý tứ thù địch rất rõ ràng, Vương Ngạn Bội nhếch mép tán thưởng

 

Cậu đứng dậy rồi từ từ đi lên bục giảng cầm lấy viên phấn trên bàn, phần lớn bạn học há hốc mồm, phần còn lại cho rằng cậu đang ra vẻ ta đây

 

Lý Quỳnh là phần còn lại, cô ta đang chống mắt chờ cậu tự làm nhục bản thân

 

Một phút sau cậu đặt viên phấn trở về vị trí cũ trên bàn, xoay người tự tin đi xuống bỏ lại Lý Quỳnh miệng đã mở to tới mức sắp nhét vừa trái trứng

 

Đứng im tại chỗ ba phút, chuông ra chơi cũng đã reo, Lý Quỳnh khó khăn nói: "....Ừ, đây là kết quả đúng nhưng cách giải đã sai"

 

Lời vừa dứt liền có một giọng nam ngọt ngào vang lên: "Thưa cô, một bài toán có rất nhiều cách giải vậy dựa vào đâu mà cô nói cách giải của em sai?"

 

Các bạn học vừa thở nhẹ ra lại vô thức nín thở, bầu không khí trong lớp quá im lặng, pha lẫn với sự nhộn nhịp ngoài hành lang lại càng thêm căng thẳng

 

Mộ Nhất Minh đi ngang qua, mà cũng tình cờ nghe được câu nói của thiếu niên bèn lười nhác liếc mắt nhìn vào phòng học

 

"Cách giải của em quá phức tạp, hoàn toàn không giống như những gì tôi đã giảng". Lý Quỳnh biện hộ cho mình bằng một lí do củ chuối

 

Thiếu niên nghe vậy cũng bật cười: "Cô cũng không bảo em giải theo cách tối giản, nhưng giả dụ em sai thì bài toán này của cô có gì giống với sách giáo khoa? Nhìn qua lại tưởng bọn em đang học chương trình nâng cao"

 

Lý Quỳnh: "..."