" Noãn Vy à! Cô lại gây rắc rối rồi!"

Tên kia bị rơi xuống sàn, hắn ta nhìn cô với ánh mắt tức giận.

Hắn ta đứng dậy rời đi.

Trọng tài gõ chuông để tiếp tục cuộc thi.

Người kế tiếp lên sàn.

Hắn ta một tên to béo, những bước đi của hắn làm sàn đấu rung chuyển.

Noãn Vy và hắn ta đối mặt với nhau.

Trọng tài bảo tên đó chọn một vũ khí nhưng hắn ta lại bảo không cần.

Mọi người ở dưới khán đài bắt đầu hóng hớt chuyện.

Hai người lúc này vẫn chưa ai chịu xuất chiêu.

Noãn Vy mới mở lời.

" Còn không xuất chiêu thì ta sẽ đá ngươi xuống dưới đấy."

Sự khiêu khích của Noãn Vy làm tên đó tức giận lên.

Hắn ta cung nắm đấm về phía cô nhưng thân thể lại quá chậm.

Noãn Vy dễ dàng né cú đấm này.

Cô thấy hắn ta thật nhàm chán liền một đạp đã cho hắn bay ra khỏi sàn đấu.

Một chiến thắng quá bất ngờ làm mọi người không kịp phản ứng, đến trọng tài cũng ngơ ra.

Thắng...thắng rồi!"

Trọng tài nhanh lấy lại ý thức để dẫn dắt cuộc thi.

Hắn gõ vào chuông ra hiệu trận đấu đã kết thúc.

" Thí sinh tiếp theo lên sàn!"

Noãn Vy nheo mắt nhìn những tên thí sinh bên dưới, cô phải đánh bọn này đến bao giờ.

Cứ lên từng người, có lẽ ngày hôm sau cũng không hết trận đấu.

Cô liền nghĩ ra một cách để kết thúc trận đấu nhanh.

nhìn về phía tên trọng tài, cô nói lớn.

" Trọng tài tôi có ý kiến!"

Tên kia vừa bước lên thì ngây người ra.

Trọng tài  hỏi cô muốn gì.

Noãn Vy thông thả nói.

Một người rất tốn thời gian chi bằng hãy lên hết một lần.

Hoàng thượng nghe thấy lời của cô, người sững sờ.

Một nam nhân kiêu ngạo.

Hắn ta là ai mà lại dám thách thức tất cả.

Trọng tài do dự, hắn nhìn qua hoàng thượng để xin ý kiến.

" Trẫm đồng ý với lời thỉnh cầu của ngươi."

Trẫm? Ông ta là hoàng thượng ư! Cô không ngờ hoàng thượng lại là ban giám khảo lần này.

Nhưng không sao, chỉ cần nhận được tiền thì sao cũng được.

Sau khi hoàng thượng đã phê duyệt, trọng tài gõ chuông bảo tất cả thí sinh còn lại lên khán đài.

Nhưng vì số lượng quá đông nên trọng tài phải chia thành từng đợt nhỏ.

Noãn Vy cảm thấy rất hài lòng.

Mấy tên kia đã cầm vũ khí lên sẵn, tên nào cũng nhìn cô với vẻ mặt căng thẳng.

Còn Noãn Vy lại xem bọn chúng như mấy cái bao cát để cô thỏa sức tung hành.

Mấy tên kia biết bản thân không thể đánh được cô liền hợp sức lại với nhau lao vào tấn công cô.

Bọn họ người cầm đao, người cầm kiếm, thương...lao vào.

Đối mặt với vũ khí hạng thường này, Noãn Vy căn bản không thấy hề hấn gì.

Lực từ cơ bắp của cô có thể hạ gục được một con voi.

Đám người trước mặt này cũng giống như bọn thỏ rừng đang bị dồ vào bẫy.

Trong tích tắc, cô đã đánh bay bọn họ xuống sàn.

Chiến thắng lại thuộc về cô.

Tiếng reo hò phấn khích.

Mọi người đều cổ vũ cho rất nồng nhiệt.

Trận đấu này, không cần công bố cũng đoán được người chiến thắng.

Hết nhóm người này lại tới nhóm người khác lên sàn đấu nhưng tất cả đều bị đánh bật ra đến không còn một ai.

Trọng tài gõ chuông liên hồi.

Người chiến thắng đã được chọn ra.

hắn ta dõng dạc hô:

" Người chiến thắng hôm nay chính là..."

" Chờ đã!"

Hoàng thượng đột nhiên lên tiếng.

Người dân nghe thấy đều im lặng.

Noãn Vy cũng nheo mắt nhìn ông ta.

Chẳng lẽ ông ta không muốn trao phần thưởng cho cô ư! Nếu mà ông ta làm vậy thì ông ta chính là một ông vua tồi.

" Vị công tử này đánh rất hay.

Ta muốn ngươi giao chiến với ba đứa con của ta."

Đại hoàng tử nghe thấy lời cha, hắn ta liền đứng dậy nhảy xuống khán đài.

Nhưng Noãn Vy lại thấy việc này rất nhạt nhẽo.

Trong lòng cô thầm nghĩ, hoàng thượng vì không muốn trao phần thưởng nên mới kéo dài thời gian.

Cô lẩm bẩm trong miệng.

" Được lắm ông già, ta sẽ cho con của ông thành hoa cúc héo."

Cô không khách khí, kêu hắn ta cầm vũ khí lên.

Vì cô sẽ cho hắn ta biết người hiện đại và cổ đại khác nhau ở điểm nào.

" Huynh đài, xin hãy chỉ giáo!"

Đại hoàng tử rút thanh kiếm ra.

Hắn ta là người chinh chiến trên sa trường.

Cách dùng kiếm của hắn ta cũng điêu luyện hơn những tên vừa nãy.

Một chiêu của hắn ta đã làm cho vài cọng tóc của cô rơi xuống.

Noãn Vy không cảm thấy bất ngờ.

Bởi cho dù hắn ta có dùng kiếm điêu luyện đến đâu thì cũng không bằng một người mà cô từng giao đấu.

Ba chiêu đầu cô không đánh chỉ đứng im né đòn của hắn ta.

Đến chiêu thứ tư, cô bất chợt vung một lực từ bàn tay làm đại hoàng tử không tránh kịp mà bay ra khỏi sàn đấu.

" Ngay cả đại hoàng tử mà tên này cũng dám đánh.

Đúng là không biết trời cao."

Mọi người không hò reo cho chiến thắng của cô.

Ngược lại bọn họ còn chỉ trích cô vì đã dám đụng đến đại hoàng tử.

Nhưng những lời nói này, cô còn không nghe lọt tai.

Cô xoăn tay áo lên bảo với người ngồi ở trên.

" Ai muốn đấu thì xuống hết đi."

Nhị công chúa thấy thái độ hóng hách không xem ai ra gì của cô.

Cô ta cởi bỏ áo choàng trên người, bay xuống khán đài đấu với cô.

" Bổn công chúa cũng muốn xem thử công tử đây lợi hại đến đâu.".