Ngày hôm đó phải là ngày nắng đẹp, như vậy A Kỳ mới nhìn rõ ràng, thứ nàng muốn, chỉ có ta mới có năng lực ban cho nàng.

Nhưng ta, vậy mà không chờ được đến ngày đó nữa rồi.

Ta nằm mơ cũng không ngờ tới, Quý Cảnh Thịnh vậy mà lại ban cho A Kỳ.

Cũng giống như ta chưa từng nghĩ đến, sẽ có một ngày, Quý Cảnh Thịnh lại biết chuyện của ta và A Kỳ.

Cái của A Kỳ, đều là vì ta.

Nàng bị xử tội với lý do mưu hại Hoàng hậu, lấy danh nghĩa Quý phi đột ngột qua đời mà an táng.

Tin tức bị phong tỏa rất nghiêm ngặt, khi truyền đến tai ta, đã là ba ngày sau.

Đó là cảm giác gì?

Năm xưa ông ta không tiếc vào cung thỉnh cầu Tiên đế lập A Kỳ làm Thái tử phi, đánh cược chính là tình cảm của ta dành cho A Kỳ.

Đánh cược ta không cam lòng, đánh cược ta không từ bỏ ý định.

Đánh cược ta sẽ tức giận mà nổi lòng phản nghịch, một khi danh tiết của Thái tử phi bị tổn hại, Lưu gia ta sẽ lập tức trở thành đối tượng bị người đời phỉ nhổ, quyền thế dù lớn đến đâu, cũng khó mà che đậy được dư luận thiên hạ, e rằng sẽ rơi vào thế bị mọi người chỉ trích.

Cho nên, A Kỳ năm xưa mới kiên quyết cắt đứt quan hệ với ta.

Không phải nàng ấy tham luyến quyền thế, là nàng ấy sợ ta đi sai một bước, sẽ thua hết cả bàn cờ.

Còn ta, lại cho rằng nàng ấy phản bội ta, từng bước ép sát, làm nhục thân thể nàng ấy, chà đạp lòng tự trọng của nàng ấy, cắt đứt mọi hy vọng của nàng ấy.