"Này Relius! Thức dậy! Hôm này là Lễ Cầu Phúc!"
Tôi đã bị đánh thức bởi thanh mai trúc mã của mình, Lynn. Khi vừa mở mắt, gương mặt một cô gái dễ thương đang ở trước mặt tôi. Cô ấy bằng tuổi với tôi,15 tuổi, với mái tóc ngang vai màu đỏ nhạt. Lynn nhìn tôi với ánh mắt hờn dỗi.
Tôi vẫn muốn ngủ thêm nên đã quay sang một bên và lơ cô ấy.
"Ugh...thôi nào, để mình chợp mắt thêm một chút."
"Đừng như thế mà! Nếu cậu không dậy nhanh thì hai ta không đến kịp buỗi lễ mất!"
Thực tế thì, Lễ Cầu Phúc sẽ được tổ chức cả ngày, vì vậy không cần phải vội. Hơn nữa, mọi người đều mong đợi đến ngày hôm nay, nên buổi sáng sẽ có rất nhiều người đến để nhận những lời chúc phúc của họ. Thế nên đi buổi chiều là lựa chọn hợp lý vì sẽ có ít người ở đó hơn.
Lynn ngừng lay tôi khi tôi quay người đi. Có vẻ như cô ấy đã từ bỏ. Ngay khi tôi vừa có ý định làm một giấc đến chiều thì Lynn leo lên giường và nằm kế bên tôi.
"...Này Lynn, sao cậu lại leo lên giường mình thế?"
"Hửm! Rõ ràng là cậu đã ngủ rất thoải mái, nên tớ cũng muốn nằm xuống thôi."
Lynn ôm chặt lấy tôi với điệu bộ khá hài lòng. Biến cố đột ngột làm tôi có chút ngượng ngùng.
"Haizz... Được rồi, được rồi. Tớ dậy tớ dậy."
"Mhm.. hehe!"
Lynn bật dậy khỏi giường với nụ cười mãn nguyện. Tôi thay quần áo và ngắm mình trước khi đi cầu thang xuống tầng trệt.
Tất nhiên, Lynn đã đợi tôi ở cửa, sẵn sàng đi bất cú lúc nào. Cha mẹ cô ấy đang làm việc ở phòng ăn. Người cha thấy tôi xuống thì đến gần hỏi han.
" Ooh! Relius, hôm nay là ngày diễn ra buổi Lễ, phải không?"
"Umm, đúng ạ."
"Ta hy vọng con sẽ có được một Thần Khí tốt."
"Chà.. Con chỉ mong đó không phải đồ dỏm là tốt rồi."
"Đừng lo lắng, Chúa sẽ dõi theo con. Mọi thứ sẽ ổn thôi.:
Ông ấy cho tôi một lời động viên nho nhỏ. Tôi gật đầu và đi ra ngoài cửa cùng Lynn.
Thành phố vẫn nào nhiệt như mọi khi. Lễ Cầu Phúc chỉ diễn ra mỗi năm một lần, vào ngày này Thần giới
Nơi Chúa cư ngụ
sẽ gần với Trái Đất nhất. Trong buỗi lễ, Thần sẽ ban quyền năng cho những đứa trẻ trên 15 tuổi.
Sức mạnh này sẽ được ban dưới dạng một chức nghiệp và một Thần Khí. Đầu tiên là Thần Khí, mà tất cả những đứa trẻ nhận được. Đó là vũ khí do Chúa tạo ra. Nếu may mắn, bạn sẽ có được chức nghiệp đứng đầu.
Tùy thuộc vào sức mạnh nhận được, bạn có thể có một cuộc sống giàu sang và phú qúy. Lynn đứng cạnh tôi và nhìn sang.
"Cậu muốn sở hữu năng lực nào, Relius?"
"Để xem nào... Lý tưởng nhất là một chức nghiệp có thế chiến đấu, như Hiệp sĩ hay Kiếm sĩ chẳng hạn. Còn cậu?"
"Là theo hướng chiến đấu nhỉ? Um, tớ không nghĩ mình sẽ muốn như vậy. Cậu biết đó gia đình tớ quản lý một nhà nghỉ, nên tớ nghĩ rằng nếu có khả năng hiểu được cảm giác của khách hàng, thứ đó có vẻ sẽ giúp ích cho gia đình tớ hơn.
"Huh... thật á?"
"Đúng thế. Nhưng nếu cậu muốn một thứ gì đó có thể chiến đấu. Nghĩa là cậu muốn trở thành một nhà thám hiểm?"
"Tớ nghĩ vậy. Tớ muốn có sức mạnh để bảo vệ những thức quan trọng khỏi bọn quái vật."
"Oh.. Tớ hiểu rồi"
Lynn hơi cúi mặt, trông có vẻ đang buồn.
.... Tôi đoán mình vừa phá hỏng bầu không khí.
Cô ấy dường như cảm thấy có lỗi với tôi. Thực tế, cha mẹ tôi đã bị giết bởi quái vật năm năm trước, sau đó gia đình Lynn quyết định nhận nuôi tôi. Đó là lý do tại sao tôi muốn có được sức mạnh để sống mà không phải dựa dẫm vào ai.
Trên hết, tôi muốn có một Thần Khí và một chức nghiệp. Ít nhất, tôi muốn có một Thần Khí mạnh mẽ và hữu ích.
◆ ◆ ◆
Có một hàng dài khủng khiếp tại nhà thờ. Những đứa trẻ hầu hết đều bằng tuổi tôi, nhưng có một vài người lớn hơn tôi một chút. Có lẽ lần trước họ không đến tham dự buổi Lễ.
Chúng tôi xếp hàng và tiến lên phía trước từng chút một. Cuối cùng thì cũng đến lượt chúng tôi. Từ chỗ tôi đứng, tôi có thể nhìn thấy những phiến đá thiêng, và nghe được niềm vui và nỗi buồn của những người đã nhận được phước lành.
"Whoooaaa, Thần Khí của mình nè! Nhưng thật tiếc vì tôi không được ban chức nghiệp nào cả....."
"Aw, yeah! Là nó Hỏa Kiếm! Nó giống với Thần Khí của Hiệp sĩ vĩ đại cách đây 100 năm!"
Tôi cảm thấy hạnh phúc cho chàng trai ở trước tôi. Cậu ta có được một Thần Khí đầy hứa hẹn.
"Ba người tiếp theo, hãy bước lên trước phiến đá Thần."
Lynn và tôi tiến lên theo chỉ dẫn của linh mục.
Tôi hy vọng tôi có cả Thần Khí và nghề nghiệp.
Tôi đã quan sát từ lâu, nhưng không có ai được ban Thần Khí lẫn nghề nghiệp trong một thời gian. Điều đó có nghĩa là nó sẽ đến sớm thôi đúng không? Với suy nghĩ đó, tôi đưa tay lên phiến đá thánh to lớn.
Một thông báo xuất hiện. Tôi rất phấn khích, nhưng tôi bị phân tâm bởi người bên cạnh.
"K.. Không thể tin được"
"T-Thần khí và chức nghiệp của cô bé này... là mạnh nhất!." Tôi ngó sang Lynn để xem điều gì đang diễn ra.
"Ôi Chúa ơi! Là Excalibur, và chức nghiệp là... Anh Hùng!?"
Thật là một điều điên rồ. Hiệp sĩ mạnh nhất từng xuất hiện được cho là đã được ban cho Thần Khí này. Bất cứ ai cũng đều ước mơ có được sự kết hợp đó... Tôi cũng không ngoại lệ.
Tuyệt! Thần Khí và chức nghiệp mong muốn của tôi đã xuất hiện! Nếu Lynn đã như thế, tôi chắc rằng......
Tôi nhìn lại thông báo của mình và thấy kết quả tệ hại nhất.
Báu Vật Thần Thánh: Búa Sáng Tạo.
Chức nghiệp: Thợ rèn.
Đó là chức nghiệp tồi tệ nhất trên thế giới nơi mà mọi người
kể cả Thợ rèn
nhận được Thần khí từ Chúa.