Đây là một tràng chiến tranh tàn khốc, máu tươi đỏ sẫm trên chiến trường đem thổ địa nhuộm thành một màu máu đỏ, theo sau này công ty trò chơi tuyên bố vì để kỷ niệm cuộc quần chiến lớn nhất từ lúc trò chơi bắt đầu giai đoạn mới tới nay, quyết định giữ lại chữ phiến thổ địa màu đỏ này để làm kỷ niệm.
Tuy rằng chiếm được thắng lợi, nhưng mà Yêu tộc trong cuộc chiến này cũng nguyên khí đại thương, chính là lấy máu đại giới đổi lấy sự thừa nhận của thế giới trò chơi này đối với Yêu tộc, đồng thời đó cũng là một thành tựu to lớn, Yêu tộc cuối cùng đã có thể đường đường chính chính ưỡn ngực.
Hắc Hổ Đường tổn thất thảm trọng, lại nhân họa đắc phúc bởi vì có rất nhiều ngoạn gia Yêu tộc gia nhập vào khiến cho thực lực tăng mạnh, dưới sự lãnh đạo đúng đắn của Ngạo Thị Thiên Hạ, Hắc Hổ Đường nhanh chóng trở thành bá chủ một phương, nhưng chuyện này cũng là lúc sau hãy nói, hiện tại Hắc Hổ Đường là một mảnh hỗn loạn, dù sao vừa mới trải qua đại chiến, chỉ mỗi việc chăm sóc cho người bị thương cũng đã đủ làm cho cao tầng trong bang bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, chính là... tại... trong thời điểm gấp muốn chết này, Thanh Lan thế nhưng rất không nghĩa khí lựa chọn rời khỏi bang, lý do là “Vì để Ngạo Thị Thiên Hạ sớm ngày chân chính trở thành người lãnh đạo”, rồi mới... thực không chịu trách nhiệm... chạy trốn.
“Như vậy có tốt không?”
Đi theo mọi người suốt đêm chạy khỏi Hắc Hổ Đường không dừng chân, làm như đồng đảng, tòng phạm Giấc Mộng Nam Kha vẫn không yên túm chặt tay áo Thanh Lan hỏi lại hỏi, lo lắng a, hắn đã có thể tưởng tượng được bộ mặt dữ tợn của Ngạo Thị Thiên Hạ rồi.
“Không quan hệ, không quan hệ.”
Thanh Lan có vẻ tương đối thoải mái, cùng nhóm người Tuyết Sinh rời đi chính là lựa chọn của bản thân hắn, cái loại tên là ‘cảm giác tội ác’ gì gì đó hắn tuyệt đối sẽ không có. Lúc trước gia nhập Hắc Hổ Đường là vì ngoạn, hiện tại rời khỏi cũng là vì ngoạn, muốn nói đến bất đồng chỗ nào, thì chẳng qua là ngoạn con nít ngán rồi, nghĩ muốn đổi lại cách chơi mà thôi, nếu những người Yêu tộc sùng bái hắn biết được Thanh Lan trong lòng bọn họ luôn bình tĩnh đa mưu túc trí lại lấy bọn họ ra đùa giỡn, không thổ huyết mới lạ.
“Tiểu Mộng, ngươi không phải muốn kiếm thiệt nhiều tiền sao? Chúng ta cùng nhau hợp tác đi.”
Lực chú ý của Giấc Mộng Nam Kha thuận lợi bị dẫn dắt rời đi, hưng phấn nói: “Ngươi có biện pháp gì à?”
Thanh Lan theo thói quen lên kế hoạch, thời điểm quyết định rời đi Hắc Hổ Đường cũng đã quyết định con đường kế tiếp của mình phải đi.
“Ta quyết định muốn đi theo con đường thương nhân, tự mình mở một khách điếm, ngươi có nguyện ý cùng hợp tác với ta không?”
“Được được, ta tuy rằng không am hiểu việc buôn bán cho lắm, nhưng mà ta có dành dụm một ít tiền, có thể tham gia không?”
“Đương nhiên có thể, không bằng như vầy....”
Bọn người Tuyết Sinh ngồi chồm hổm ở bên cạnh nhìn hai cái người không coi ai ra gì mà bàn bạc chuyện làm ăn sắp tới, Thanh Lan thật là hảo thủ đoạn, nói ba xạo chút đã đem Tiểu Mộng kéo đến cùng chung một thuyền với mình, chỉ có Tiểu Mộng trì độn không biết thôi, bi ai a.
Kết quả Thanh Lan đã sớm đem địa chỉ cửa hàng cũng đều chọn xong, ngay đoạn đường khu buôn bán sầm uất nhất tại đô thị Chu Tước thành, giá đất đương nhiên cũng ở trên trời, nhưng tiền đồ của nó cũng tỷ lệ thuận với giá của nó. Hơn nữa Thanh Lan còn nhận lời, sau này bọn người Tuyết Sinh nếu có đến cửa tiệm của hắn mua đồ thì toàn bộ có thể được giá hời, nếu muốn nhờ bán vật phẩm gì đó, không cần thu trích phần trăm, này khả làm cho bọn người Tuyết Sinh cao hứng đến muốn hỏng.
Nhưng còn có một sự tình đồng dạng vui sướng nữa là, Soái Vô Chỉ quyết định theo đuổi Hoa Vũ Phiêu Hương chạy đến ‘D đại quân đồng minh’ làm khách, tuy rằng mọi người nhất trí đối với hành vi thấy sắc quên bạn của hắn đều tỏ vẻ khinh bỉ, nhưng mà gây trở ngại người khác nói chuyện yêu đương là sẽ bị ngựa đá chết đấy, cho nên cũng chỉ bất đắc dĩ theo hắn đi.
“Chúng ta hiện tại phải làm cái gì đây?”
Tuyết Sinh cưỡi trên lưng Phi Phi, lười biếng tựa đầu lên vai Thiên Hồng đang ngồi phía sau, bọn họ gấp gáp chạy khỏi Thanh Long thành cho nên vẫn chưa có quyết định mục tiêu kế tiếp, nửa đêm không thể ngủ ở vùng ngoại ô đi lung tung cũng không phải là tác phong của Tuyết Sinh, hắn hiện tại hoài niệm cái giường lớn mềm mại ở trong nhà quá đi.
“Có phải mệt nhọc hay không?” Thiên Hồng tức khắc phát hiện Tuyết Sinh buồn ngủ, “Hiện tại bầu trời tối đen, cũng không làm được cái gì, không bằng logout nghỉ ngơi đi.”
“Được được.”
Đối với đề nghị này Tuyết Sinh trăm phần trăm tán thành, trong khoảng thời gian này vì chuẩn bị cho cuộc chiến, hắn vẫn duy trì online suốt, vẫn chưa nghỉ ngơi đầy đủ lần nào.
Sau khi logout đương nhiên là phải ăn một bữa cơm ngon trước, tiếp đó lại đánh một giấc, ngủ dậy thì Tuyết Sinh đi tắm nước nóng, cảm thấy có tinh thần cực kỳ.
Chạy đến trong thư phòng vừa thấy, Vân Sinh ở trước máy tính đang tập trung nhìn cái gì đó, Tuyết Sinh tò mò đưa đầu qua, phát hiện nó đang xem trang web chính phủ Phi Thường Đạo.
Trong khoảng thời gian này bọn họ cơ hồ không có chú ý qua trang web chính thức, lúc nhóm bọn hắn đang bận rộn chiến đấu, Phi Thường Đạo cũng đã trải qua một loạt biến hóa, đầu tiên chính là có rất nhiều ngoạn gia đổ xô vào ngày khai mở Thiên, Ma hai giới, trên diễn đàn đưa ra tân bản đồ hai giới tiến công chiếm đóng cũng bắt đầu xuất hiện.
“Ma giới a...”
Tuyết Sinh nhìn đến một hình ảnh quen thuộc, nhịn không được cảm thán, nghĩ đến đoạn trọng sinh ở Ma giới kia cùng những ngày với Tiểu Lục, Phi Phi cùng nhau luyện cấp, tuy rằng cũng không lâu lắm, nhưng thật đúng là rất hoài niệm, dù sao đây chính là lần đầu tiên hắn có thể bằng vào lực lượng của mình chiến đấu.
“Ngươi đã hoài niệm Ma giới như thế, không bằng kế tiếp chúng ta cùng nhau đến Ma giới luyện cấp đi, cũng tốt, dù sao mọi người cũng muốn đi đến một nơi nào đó du ngoạn. Hơn nữa a, cửa hàng của Thanh Lan chuẩn bị khai trương, ủy thác chúng ta chuẩn bị một số đồ vật đặc biệt cho hắn để hắn bày ở trong tiệm quảng cáo, đi Ma giới chắc hẳn là rất hợp đi,” Vân Sinh cười nói, “Ngày mai cùng mọi người thương lượng một chút đi....”