“Hơi thở kinh người như vậy sao? Côn Bằng không hổ là viễn cổ cự thú, thậm chí còn hơn cả Thiên Long. Chẳng lẽ, chẳng lẽ Mạnh Thiểu Bạch đã luyện hóa được Côn Bằng, ấp trứng thành công?” Phương Hàn nghe lời Diêm nói thì không khỏi nheo mắt lại, trên miệng lộ ra một tia cười lạnh.
“Không có khả năng, trứng Côn Bằng không thể ấp thành đơn giản như vậy. Cho dù là hắn ấp trứng thành công thì Côn Bằng vẫn còn nhỏ, không thể tạo nên hiện tượng lớn như vậy. Trừ khi Mạnh Thiểu Bạch tu luyện Ma Thai Ký Sinh Quyết, đem tính mạng của mình kết hợp với bổn mạng của Côn Bằng, biến thành một kẻ giống người mà không phải người, giống yêu nhưng không phải yêu, giống thần mà không phải thần, giống ma mà không phải ma. Như vậy mới có lực lượng hít vào thở ra lượng lớn nguyên khí như vậy.” Diêm liên tục lắc đầu nói, “Có điều Vo Sinh Kiếm Đạo am hiểu nhất là g·iết chóc, cũng không có Ma Thai Ký Sinh Quyết trong truyền thuyết, cũng không phân tâm đi học thần thông quỷ bí của Ma Đạo làm gì. Huống hồ loại thần thông này cũng chỉ có viễn cổ Thiên Ma Đại Thần trong truyền thuyết mới có thể làm được.”
“Ta biết rồi.” Phương Hàn tựa hồ nghĩ tới điều gì, “Đừng quên vị viễn cổ ma tôn ở Ngũ Hành Địa. Hắn chưa chắc không biết Ma Thai Ký Sinh Quyết, mà Mạnh Thiểu Bạch cũng từng đi qua Ngũ Hành Địa. Ta tính toán thì có chín phần là vị viễn cổ ma tôn kia truyền Ma Thai Ký Sinh Quyết cho hắn. Xem ra người này không có coi hắn như một quân cờ nhưng vẫn bố trí một ít tính toán trong đó.”
“Mạnh Thiểu Bằng dùng Ma Thái Ký Sinh Quyết lấy được tính mạng bổn nguyên của Côn Bằng thì sẽ mạnh tới mức nào? Thanh thế lớn như thế này không biết thực lực của hắn ra sao?” Huyết Dạ Vương cảm ứng lực lượng ba động xung quanh, tinh thần rung động không thôi.
Hắn hiện giờ cảm giác được Vũ Hóa Sơn hiện giờ như lấy ngọn núi của Mạnh Thiểu Bạch làm trung tâm, tất cả khí lưu đều tập trung về đó, hơn nữa không ngừng chấn động mạnh mẽ. Loại lực lượng này thật là kinh người, ít nhất là hiện giờ hắn không có lực lượng như vậy.