Lumian ban đầu dự định đi thăm dò quán cafe Mason trước buổi trưa để đảm bảo nhỡ như có chuyện ngoài ý muốn xảy ra trong quá trình điều trị thì còn biết được đường mà thoát thân. Tuy nhiên, sự cố với Nam tước Brignais đã khiến cậu bị trì hoãn đáng kể. Cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tìm Osta trước, rồi ghé qua Khu Vườn Bách Thảo ở Trier vào buổi chiều.
Osta vẫn ở chỗ cũ, ngay lối vào hầm mộ, bên cạnh một đống lửa bập bùng soi sáng cột đá.
Tiếng bước chân đến gần thu hút sự chú ý của Osta. Ông ta ngẩng đầu lên từ dưới chiếc áo choàng đen có mũ trùm.
Vốn mong đợi sẽ kiếm được một khoản, nhưng thay vào đó thì ông ta lại sững người.
Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ông ta đứng lên và gượng cười. Trước khi Lumian kịp lên tiếng, Osta đã nói trước:
"Sáng nay tôi đã liên lạc với người tổ chức, nói với hắn rằng tôi có một người bạn quan tâm đến thần bí học và muốn tham gia buổi tụ họp. Nhưng hắn ta vẫn chưa trả lời."
Lumian gật đầu, không truy hỏi cách Osta liên hệ với người tổ chức. Cậu bước tới bên đống lửa, tìm một tảng đá rồi ngồi xuống. Cậu thản nhiên hỏi:
"Ông đã lừa gạt không ít người, nhưng vẫn luôn ở đúng một chỗ này. Bộ không sợ họ tới tìm sao?"
Osta bật cười đáp:
"Phần lớn thời gian, nó không tính là lừa gạt. Tôi là một Người Phi Phàm chân chính, là một Người Khẩn Cầu Bí Ẩn, đương nhiên có thể dùng linh tính để bói toán cho họ, làm sao có thể gọi là lừa đạt được cơ chứ?"
"Kết quả xem bói của tôi thậm chí còn chuẩn xác hơn nhiều nếu đem so với mấy tên trong câu lạc bộ thần bí học gì đó."
"Còn với những trường hợp khác, mỗi người tôi đều dùng những thủ đoạn khác nhau. Dù thật sự có bị vạch trần đi nữa thì tôi vẫn có cách để biện minh."
"Biện minh sao?" Lumian cười hỏi.
Osta húng hắng ho.
"Bí quyết là ngay từ đầu không được nói quá rõ ràng hay là khẳng định chắc nịch tuyệt đối. Như vậy, nếu có vấn đề, tôi có thể đổ lỗi cho họ rằng là do họ đã hiểu sai ý tôi."
Lumian trông có vẻ hơi suy tư rồi cười cười nói:
"Nhưng lúc nói về Suối Nước của Người Phụ Nữ Xứ Samaritan kia, ông lại dễ dàng đồng ý, hơn nữa còn hứa hẹn quá sức rõ ràng mà."
Sắc mặt Osta trầm xuống.
"Quả thực... Lúc đó tôi đang bị Nam tước Brignais giục gấp quá, nên chỉ muốn có tiền ngay lập tức..."
"Cách xử lý chuẩn chỉ nên là nói rằng tôi đúng là có cách giải quyết, nhưng mà rất khó thực hiện. Sau khi cậu nài nỉ tôi nhiều lần thì tôi mới 'miễn cưỡng' nhận tiền, đồng thời cảnh báo rằng tôi không thể đảm bảo sẽ thành công..."
Rõ ràng, đêm qua Osta đã suy nghĩ rất nhiều về sai lầm của mình, tìm cách tránh rủi ro nếu có cơ hội làm lại. Càng nói, ông ta càng hào hứng, chỉ đến khi nhận ra nụ cười đầy ẩn ý của Lumian mới khựng lại.
Làm sao ông ta có thể công khai nói cho kẻ nguy hiểm này biết cách lừa gạt hắn được chứ?
Osta cười gượng gạo và nói:
"Nhưng tôi nghĩ rằng dù có làm vậy cũng chẳng lừa được cậu đâu. Cậu là người cẩn trọng nhất mà tôi từng gặp mà."
Lumian mỉm cười, khẽ lắc đầu.
"Ông đúng thật là đã chọn sai con đường siêu phàm rồi."
Osta không dám tiếp tục chủ đề này nữa. Thay vào đó, ông ta hỏi:
"Tối qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Khi trò chuyện với cậu, tôi chưa từng nhắc đến mấy buổi tụ họp. Tôi chỉ nói rằng mình đã mua nguyên liệu chính của ma dược. Làm sao mà cậu lại biết nó đến từ một buổi tụ họp thần bí học vậy chứ?"
Lumian bật cười.
"Chỉ là trực giác thôi."
Đồng thờ, cậu thầm chế giễu trong lòng:
Chẳng phải chỉ có hai khả năng sao? Một là giao dịch riêng, hai là một buổi tụ họp. Tỉ lệ đoán đúng lên tới tận 50% rồi!
Lúc đó chỉ là thuận miệng nói ra mà thôi.
Có sai thì cũng chẳng ảnh hưởng gì!
Osta nhìn chằm chằm vào Lumian, ngày càng cảm thấy sợ hãi hơn.
Ông càng lúc càng không thể đoán được tên này rốt cuộc là con đường nào, Danh Sách mấy. Hắn ta không chỉ rất giỏi trong việc chiến đấu, nhưng mà đồng thời cũng có linh tính mạnh mẽ, lại còn có cả trực giác gần như tiên tri.
Lumian tận hưởng hơi ấm từ ngọn lửa trại, hờ hững hỏi:
"Ông làm sao mà dính dáng tới cái tụ họp thần bí học kia vậy?"