20.

Mùng bảy tháng mười, Đông chí.

Nhà nhà đều đang chuẩn bị đón lễ.

Đột nhiên, chiến báo truyền đến.

Tây Lương xâm phạm!

Hoàng Thượng vô cùng kinh hãi, cho gọi Mạnh Như Lan đến hỏi rõ tình hình.

Nhưng ả làm sao biết được? Việc này đã khác với kiếp trước.

SMK

Mà kiếp trước, ả chỉ là dân thường, đối với việc triều đình nghênh địch ra sao hoàn toàn không biết gì cả.

May mắn là chúng ta đã có chuẩn bị từ trước.

Đúng vậy, Trưởng Công chúa không chỉ cứu chúng ta, mà còn viết thư cho chúng ta.

Trong thư, nàng ấy nói tin tưởng ta.

Nàng ấy cho rằng, mùng tám tháng chín, Tây Lương không xuất binh, không có nghĩa là sau này sẽ không xuất binh.

Tây Lương đã có ý định này, vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ hành động.

Trưởng Công chúa còn dặn dò chúng ta, không nên lơ là, phải cẩn thận đề phòng.

Nếu thiếu tiền lương, cứ lấy từ phủ công chúa, trong kho của nàng ấy còn có của hồi môn mà Tiên Hoàng Hậu để lại.

Nếu thiếu người, có thể dùng tín vật của nàng ấy để điều động thân tín và thuộc hạ.

Nhờ có sự ủng hộ của Trưởng Công chúa, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu.

Quan trọng nhất là, Phiền Ly đã đến biên cương, lên kế hoạch từ trước.

Kiếp trước, chúng ta đã giành được thắng lợi.

Kiếp này, chúng ta tất nhiên đại thắng.

Ngay cả phụ huynh của Phiền Ly cũng được bảo toàn tính mạng.

21.

Tất cả mọi người đều vui mừng vì chiến thắng, trừ Mạnh Như Lan.

Ả đã bị giam vào ngục từ khi Tây Lương phát động chiến tranh.

Sau khi chiến tranh kết thúc, ta đến ngục thăm ả.

Ả vẫn mặc bộ cáo mệnh, thấy ta đến, cười điên cuồng:

"Nói đi, ngươi muốn phạt ta thế nào? Là đánh ta, hay là..."