Hệ thống 999 lâm vào trong một loại sợ hãi khó có thể giải thích thành lời.

Làm một hệ thống ngược tra, nó cùng kí chủ cho tới nay hoàn toàn đem người trong thế giới này xem như là những NPC trong trò chơi nên chẳng bao giờ có thể nghĩ được rằng, những người này đều là những sinh mệnh sống sờ sờ. Tất cả hành động của Lý Tạ Hiên đều vượt ra khỏi dự đoán của nó, giống như là chơi một trò chơi, mới vừa rời thôn Tân thủ liền xui xẻo đụng phải Boss cuối sau đó liền nháy mắt mà bị giết một cách uất ức. Nó cuống quít vô phương ứng đối, không biết phải làm thế nào cho đúng.

Nhìn thấy Đường Tô phát điên, con sóc nhỏ cong cong đuôi, đáng lý ra ở dưới sự che phủ từ ánh hào quang vạn nhân mê của Đường Tô, Lý Tạ Hiên nên một mặt coi thường tiện thụ Đường Tô, một mặt lại không tự chủ được bị hấp dẫn bởi sự ngây thơ cùng quật cường của đối phương, vì cái gì mọi chuyện lại biến thành như bây giờ.

Lý Tạ Hiên, rốt cuộc là ai!?

Nó gấp đến độ xoay quanh, không lâu sau lại hiện lên một nhắc nhở tới từ hệ thống.

Thấy cái nhắc nhở đó, con sóc nhỏ suýt chút nữa tê liệt trên mặt đất.

[ nhiệm vụ chi nhánh: Thu được tình cảm của Thiệu Thốc đã triệt để thất bại, mục tiêu nhân vật đã di tình biệt luyến. Thất bại nghiêm phạt: Khấu trừ 200 thưởng cho tích phân, hiện nay tổng cộng tích phân thu được là: - 100. ]

Nó ở trên người Đường Tô còn chưa có mò một tí điểm thưởng từ việc ngược tra công đâu, hiện tại, cư nhiên lại bị trừ đến quần cũng không có mà mặc.

( L: Triệu hồi mấy thánh chuyên bán quần và đội quần ~)

********

Cùng thời khắc đó, ra khỏi Đường trạch, tâm Thiệu Thốc trùng xuống lợi hại.

Hắn không biết Đường Tô tại sao phải biến thành cái bộ dáng này, Thiệu Thốc cố gắng nhớ lại ký ức tốt đẹp mà bản thân cùng Đường Tô đã trãi qua nhưng cũng chỉ là những hồi ức lúc nhỏ, mặc cho hắn nghĩ thế nào, đầu óc của hắn vẫn luôn trống rỗng, cái gì cũng nhớ lại không nổi.

Ngược lại thì trong mưa, hình dáng cây dù Lý Tạ Hiên đưa cho hắn lại hiện ra rõ ràng.

Theo bản năng lấy điện thoại di động ra, Thiệu Thốc thất thần gọi điện thoại cho một người.

Chờ hắn phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy trên màn hình di động hiện lên dãy số của Lý Tạ Hiên, hắn nhịn không được cười khổ một tiếng.

Đoán chừng Lý Tạ Hiên sẽ không nhấc máy a!... Thiệu Thốc thở dài, vừa định chuẩn bị cúp điện thoại, lại phát hiện cuộc gọi cư nhiên được nhận rồi.

/ " xin chào, Đây là Hoa thị, tôi là Lý Tạ Hiên, xin hỏi là ai vậy? " /

Thanh âm Lý Tạ Hiên dị thường bình thản giống như khi giải quyết công việc mà vang lên.

Thiệu Thốc hoảng thần một chút: "... Là ta, Thiệu Thốc. Ngươi... Còn nhớ ta không? "

Lý Tạ Hiên suy nghĩ một chút: "Thiệu gia Thiệu Tam thiếu? Ta nghĩ chúng ta hẳn là đã gặp mặt ở đại thọ tám mươi tuổi của Thiệu lão gia tử năm ngoái nhỉ."

Thiệu Thốc tự nhiên không phải người đần độn gì, tự nhiên là nghe được lễ độ khách sáo trong lời nói Lý Tạ Hiên.

Tháng trước, hắn còn theo Đường Tô đại náo nhà người này một lần. Không nghĩ rằng bây giờ Lý Tạ Hiên liền đem hắn quên sạch a... Bất quá quên đi cũng tốt, dù sao đối với Lý Tạ Hiên mà nói đó cũng không phải là hồi ức tốt đẹp gì cho cam a!...

Nhịn không được lại lần nữa cười khổ, Thiệu Thốc nói tiếp: "Lý tiên sinh còn nhớ rõ Đường Tô không? " Hắn có chút không dám gọi thẳng tên của Lý Tạ Hiên để lôi kéo làm quen.

Lý Tạ Hiên đương nhiên nhớ kỹ Thiệu Thốc cùng Đường Tô, dù sao hắn còn đang nhìn chằm chằm vào hệ thống ngược tra vạn nhân mê được buộc định trên người Đường Tô đây.

Bất quá hắn Bất quá hắn cũng không rõ ràng lắm vì sao Thiệu Thốc lại đột nhiên gọi điện thoại cho hắn, liền làm theo thói quen trước tiên làm nhạt mối quan hệ giữa hai người cái đã: Dù sao Đường đến cùng cũng là thanh mai trúc mã với Thiệu Thốc, Lý Tạ Hiên hắn cũng không phải toàn trí toàn năng, không có cách nào tùy thời giám sát hệ thống 999 nên tự nhiên chủ quan cho rằng Thiệu Thốc là tới trút bất bình cho Đường Tô.

"Thiệu Tam thiếu có chuyện gì sao?" Giọng Lý Tạ Hiên bỗng dưng lạnh đi, " Ta bây giờ còn có việc bận, dù sao Hoa Thị vốn liếng nhỏ, vạn sự ta đều phải tự thân xử lý, tự nhiên là không rảnh rỗi giống như Thiệu tam thiếu đây."

"... Tình trạng Đường Tô gần đây rất không tốt, " Thiệu Thốc thở dài, "Tinh thần của cậu ấy... Đã bởi vì chuyện của Ngô đạo mà xảy ra chút vấn đề. Trước đây Đường Tô cậu ấy rất thích ngươi, cho nên... Lý tiên sinh, ngươi có thể hay không Đường Tô một lần? Giúp cậu ấy một chút? "

Lý Tạ Hiên trực tiếp từ chối: "Không giúp."

Thiệu Thốc: "..."

" Nói thật, chuyện ta ra tay với Ngô đạo thực chất là vì bởi vì người này đắc tội với một tiểu minh tinh của ta, làm gia trưởng tự nhiên muốn giúp tiểu hài nhi hết giận, " Lý Tạ Hiên bật cười một tiếng, " Thiệu tiên sinh, ngươi không phải là cảm thấy ta đang giúp Đường Tô chứ!? Hơn nữa ta nhớ được, ngươi hình như là thanh mai trúc mã với Đường Tô đi!? Hiện tại lại muốn hỗ trợ làm mối? Xin hỏi... Ngươi là thuộc hãng lốp xe gì vậy a, rắn chắc bền bĩ như thế. "

Lời nói này của hắn phi thường khó nghe.

Thiệu Thốc có chút uể oải: "Kỳ thực, ta không phải là muốn cho ngươi và Đường Tô gặp mặt."

" Thiệu tiên sinh gọi điện thoại tới là có ý gì?"

Thiệu Thốc há miệng, thiên ngôn vạn ngữ kẹt ở cổ họng, cuối cùng chỉ nghẹn ra vài từ: "... Chủ yếu là ta muốn gặp ngươi một lần, đem cây dù lúc trước ngươi cho ta mượn trả lại mà thôi."

Hắn đột nhiên không biết mình đang nói cái gì.

Lý Tạ Hiên: "... Chẳng qua chỉ là một cái dù mà thôi, Thiệu tiên sinh, dù liền tặng cho ngươi. Ta còn phải làm việc, nếu như không có chuyện gì khác, ta liền cúp trước."

Thiệu Thốc quẫn bách tới nỗi muốn cho mình hai bạt tay, chờ khi nghe thấy âm báo cúp máy, hắn liền như mất đi sức lực toàn thân mà ngồi xuống đất.

Một lát sau.

Điện thoại di động của hắn vang lên, Thiệu Thốc đờ đẫn mà mở khóa màn hình, lúc này mới phát hiện ra Lý Tạ Hiên vậy mà lại gởi một tin nhắn cho hắn.

[ số 482 / 2 đường Nam kiến Thiết, chỗ đó có một quán bar rất tốt, nếu như ngươi bởi vì chuyện của Đường Tô mà khiến trong lòng khó chịu, có thể đi nơi đó uống một ít thứ. Xem ở mặt mũi của Thiệu lão gia tử, nói cho chủ quán tên của ta, ta mời ngươi một ly. Đương nhiên, về sau cũng đừng quên đáp lễ, làm cho ta hài lòng một chút

Thiệu Thốc mở to hai mắt, lời gì cũng nói không ra, bên tai cư nhiên nổi lên một màu đỏ ửng.

Ba giây đồng hồ sau.

Trên đường phố tấp nập xe cộ, bất thình lình hét lên một tiếng hoan hô khiến nhiều người ghé mắt.

********

Thiệu Thốc đột nhiên gọi tới làm cho Lý Tạ Hiên cảm thấy có chút quái lạ, nhưng hắn cũng không để trong lòng. Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, hắn vẫn đối với Thiệu Thốc trưng ra một tính cách lễ độ sau đó từ tốn giảng giải cùng kiến nghị, làm cho người này tự mình nghĩ rõ ràng, vì một thứ hàng giả mà làm lỡ trọn đời rốt cuộc có đáng giá hay không.

Đem chuyện điện thoại để sang một bên, Lý Tạ Hiên tiếp tục xử lý công việc trên tay mình.

Ngày đó vì muốn phản sát hệ thống ngược tra, để cho hình tượng bản thân ở trong lòng Ngũ Kham triệt để tăng lên đến một mức độ chỉ có thể nhìn mà ao ước, hắn thậm chí không tiếc tự mình động thủ, thay Ngũ Kham ra mặt đập nhà đầu tư Địa Trung Hải một trận.

Thời điểm đánh thì rất sung sướng, nhưng giải quyết tốt hậu quả lại phi thường phiền phức.

Tên đầu tư đó chỉ là một nhà giàu mới nổi, vốn dựng nghiệp bằn hai bàn tay trắng, lăn lộn tới bây giờ thắt lưng đã quấn bạc triệu, ngoại trừ vận khí ở ngoài, đầu óc cũng không thể thiếu.

... Tuy là, cái đầu óc này cũng không tính là vượt trội gì.

Lý Tạ Hiên đem Địa Trung Hải đắc tội triệt để, bề ngoài đối phương không dám ra tay với Hoa thị để rồi cùng Lý gia đối nghịch, nhưng chơi mấy cái trò chiến thuật quanh co, cho đối thủ một mất một còn của Hoa thị là Thiên Đông truyền thông một khoản đầu tư lớn.

Dựa vào cái khoản tiền này, Thiên Đông trước đó không lâu từ trong tay Hoa thị đoạt đi bản quyền một bộ điện ảnh tiên hiệp đang đứng đầu.

Bộ phim này vốn là hắn đã nhìn kỹ kịch bản sau đó chuẩn bị ném cho Ngũ Kham, triệt để đem độ nổi tiếng của y soát bạo lên. hiện tại bộ này lại rơi vào trong tay Thiên Đông, hắn cũng không có biện pháp gì tốt biện pháp gì tốt để cướp về.

Bất quá, Địa Trung Hải cũng là vô cùng ngu xuẩn, Lang Gia Dật của Thiên Đông cùng hắn chính là cùng một loại người, con heo mập kèm hói này còn leo lên bên Lang Gia Dật đưa tiền, trông cậy vào việc mượn tay Lang Gia Dật đối phó với hắn, sợ là lúc sau ngay cả mình tại sao chết đều không nghĩ ra.

Mượn đao giết người, cuối cùng để chính mình lại bị cây đao ấy chém trờ về.

Trai cò tranh nhau ngư ông đắt lợi, tên đầu tư bỏ vốn, nhưng lại tiện nghi Lang Gia Dật rồi.

Lý Tạ Hiên không thể làm gì, nhưng cũng khônng có nghĩa sẽ bất lực. Hắn không phải toàn trí toàn năng, tự nhiên đã từng phải trãi qua vô số thua cuộc cùng thất bại.

Bất quá, hắn cũng không sợ hãi thất bại, té ngã ở nơi nào, liền từ chỗ đó đnưgs lên là được.

Nhưng làm hắn khó giải quyết hơn chính là, hắn không nghĩ tới Lang Gia Dật cũng là một cũng là một người bị trói buộc bởi hệ thống, hơn nữa còn là cùng chính mình từng có duyên "gặp mặt" ( L: đoạn này t chém gió đại pháp =)

Lý Tạ Hiên trước đó vốn có dự định lửa cháy đổ thêm dầu, đi đối phó trước hết để cho Lang Gia Dật cùng Hứa Thiến Thiến mau chóng kết hôn sau đó để cho Hứa Thiến Thiến tự mình đi đi đối phó Đường Tô.

Cho dù không có hắn, Hứa Thiến Thiến sớm muộn gì cũng sẽ chống lại với nhiệm vụ chi nhánh là tiến công công lược Lang Gia Dật này của Đường Tô.

Hắn chỉ việc ở sau lưng đẩy nhẹ cũng xem như đã gia tăng một chút lợi thế của Hứa Thiến Thiến ở chỗ Lang Gia Dật. Giả sử sau này Lang Gia Dật thực sự bị hệ thống lừa đảo, thê thảm mà bị Đường Tô công lược trở thành một tra nam xuất quỹ cặn bã, hắn liền có thể ở trên mặt hôn sự cho Hứa Thiến Thiến làm chỗ dựa, cũng có thể làm cho Hứa Thiến Thiến còn có quyền chủ động toàn thân trở lui.

Chỉ là hiện tại, Lang Gia Dật không phải hàng chính hãng, như vậy không có khả năng sẽ bị Đường Tô tiến công công lược.

Nhưng mà đáng tiếc là, lời nói ra đã không có khả năng thu hồi, hắn đã chủ động đưa ra yêu cầu muốn thay Hứa Thiến Thiến xử lý hôn sự, lúc này ngược lại coi như là tìm phiền toái.

Lúc Khi nhận được điện thoại của Thiệu Thốc, Lý Tạ Hiên còn đang bận suy nghĩ làm sao để hủy bỏ hôn lễ.

Trước kia Trước hắn Lang Gia Dật cùng Hứa Thiến Thiến đã có tình cảm trước đây làm trụ cột, hắn thuận tay đẩy hai người tiến tới cung điện hôn nhân cũng coi như làm một chuyện tốt.

Nhưng bây giờ Lang Gia Dật là hàng giả, Lý Tạ Hiên tất nhiên không tính toán đem Hứa Thiến Thiến đẩy đi ra ngoài.

Lý Tạ Hiên cũng không muốn để cho ân oán cá nhân giữa hắn và Lang Gia Dật lan đến một cô gái vô tội. Cùng Hứa Thiến Thiến có tình cảm là Lang Gia Dật hàng thật, nhưng bây giờ nguyên chủ đã bị ký chủ của hệ thống thành thần chiếm cứ, hắn không có biện pháp làm cho Lang Gia Dật tự mình trở về, chỉ có thể làm chút chuyện là đúng lúc ngăn cản sự việc tệ hơn xảy ra.

Hắn không phải tự cho mình là người tốt đẹp gì, nếu quả thật là người tốt, cũng sẽ không đi lên con đường săn ăn hệ thống.

Nhưng, Lý Tạ Hiên có nguyên tắc cùng kiên trì của chính mình.

Gây họa tới người vô tội, chính là việc làm hắn khinh thường nhất.

Trừ cái đó ra...

Lý Tạ Hiên có thể chưa quên mối thù Lang Gia Dật ở trong cái thế giới võ hiệp kia dùng một kiếm đâm chết mình đâu.

Săn mồi một hệ thống là săn, săn mồi hai hệ thống cũng là săn.

Lang Gia Dật càng khó chịu thì hắn đây càng sung sướng.