Trans+Edit: LoS

**********************

Hôm qua tôi đã đến quán cà phê. Sau khi đưa tài liệu xong, tôi được sếp đưa đi tham quan cửa hàng và cho tôi xem lịch trình.

Không khí của quán cà phê thật dễ chịu khiến tôi muốn đi làm việc ngay lập tức, nhưng hôm nay tôi đã hứa sẽ đi chơi với Yuki rồi. Rõ ràng là ngày cuối cùng của Tuần lễ Vàng Yuki sẽ không có buổi hoạt động câu lạc bộ nào.

Cậu ấy hỏi tôi “Cậu có rảnh vào ngày cuối của Tuần lễ Vàng không? Có muốn đi đâu chơi không?”

“Ừ, tớ có rảnh.”

“Ờm, vậy thì hãy đi xem phim nhé, được chứ?”

“Phim à….Được, tớ nghĩ tớ sẽ đi. Mà thể loại gì thế?”

“Phim kinh dị.”

Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện như thế và quyết định đi xem phim. Tôi thường cố gắng không phung phí quá nhiều tiền, nhưng tôi đã có một công việc bán thời gian rồi, vậy nên sẽ ổn thôi.

-

Tôi đến khu trung tâm mua sắm. Chuyến đi mất 20 phút khi đi bằng xe đạp. Khi tôi đến điểm hẹn, Yuki đã ở đó sẵn rồi. Cậu ta vác một cái hộp đựng cầu lông ở trên vai. Tôi muốn đến trước thời điểm chính thức 10 phút, nhưng Yuki tới trước tôi mất rồi.

“Này, Shota!”

“Chào buổi sáng.”

“Đi thôi nào.”

“Ừ. Chúng ta cần phải mua vé trước.”

Tôi mở điện thoại ra để xem khi nào thì bộ phim khởi chiếu. Yuki nhìn vào màn hình chính của tôi và rất ngạc nhiên.

“Oh, cậu chỉ tải mỗi cái app này về thôi à?”

“Ừ. Tớ hiện không còn chơi game nữa. Mặc dù trước thì có nhiều lắm.”

“Cậu không chơi game ư? Thế có nghĩa là ở nhà cậu không có trò chơi nào à?”

“Không, không còn nữa.”

“Eh…… thế cậu thường làm gì?”

“Eh? Thường á? Hmmm….dọn phòng, học và luyện tập? À, tớ còn có TV nữa, tớ cũng thi thoảng xem một chút.”

“Thật đấy à…..Được rồi! Vậy thì hãy tới sân thi đấu sau khi xem phim xong nào.”

“Oh, ừ.”

“Chúng ta sẽ quẩy cả ngày luôn!”

-

Chúng tôi đến rạp chiếu phim ở tầng cao nhất, mua vé và xem các bộ phim khác cho đến khi được phép vào.

“Oh, tới giờ rồi. Chúng ta có nên mua thêm đồ vặt vào không nhỉ?”

“Oh, tớ chỉ cần đồ uống là được rồi.”

Tôi mua nước cam, còn Yuki thì mua bỏng ngô và soda dưa. Chúng tôi đi qua lối vào với những thứ đem theo, đi về phía căn phòng chiếu phim.

“Bước vào trong cái rạp chiếu phim này, tớ cảm thấy hơi… lo lắng rồi đấy, cậu thấy chứ?”

“……..”

“….? Gì vậy?”

“Không, không có gì….”

Tôi nói vậy, nhưng đó là nói dối. Tôi nghe thấy giọng nói của Ryosuke trong đầu như một thứ ảo giác, tôi cảm thấy bản thân mình như dần bị trôi khỏi thực tại vậy.

Thực lòng tôi không ngại khi được mời đi xem phim, nhưng tôi không nghĩ rằng nó lại tệ tới mức này. Khoảng một năm trước, Ryosuke, cô gái hậu bối ấy và bạn của cậu ta đã cùng tôi đi xem phim. Chúng tôi không đến cùng một rạp, nên tôi cứ nghĩ rằng điều đó sẽ ổn thôi. Nhưng khi tôi bước vào phòng chiếu phim, tôi cứ như có thể nghe thấy giọng của ba người họ quanh đây.

….Mặt tôi cắt không còn giọt máu. Âm thanh xung quanh tôi dần trở nên tĩnh lặng-

“Shota!”

Yuki gọi tôi với tông giọng lớn hơn bình thường. Tôi cảm thấy như những ý thức bị kéo xa ra khỏi thực tại đang dần quay trở lại.

…..Ổn mà. Có Yuki ở đây, và không có Ryosuke dính líu tới. Ổn thôi, sẽ ổn thôi…..

“Cậu có làm sao không? Mặt cậu vừa rồi đột nhiên tối sầm lại đấy.”

“…Ừ. Tới chỗ ngồi thôi.”

“Hmmm,….được.”

-

Tôi giờ đã có thể xem phim mà không gặp bất cứ sự bất trắc nào. Nhưng lại có vấn đề ở nội dung bộ phim.

“Điều này thực sự là điên rồ mà…”

“Cậu có ổn đấy chứ?”

“Không, tớ không ổn chút nào… Tớ sợ rằng tối nay tớ không dám đi tắm nữa mất…”

“Tại sao cậu lại chọn phim kinh dị trong khi cậu lại yếu bóng vía thế cơ chứ?”

“Không, tớ chỉ muốn thấy một thứ gì đó đáng sợ thôi mà.”

“Nhưng hãy chắc chắn rằng là phải đi tắm, nhé?”

“Tớ sẽ cố.”

“Cậu chắc đấy chứ?”

Trong lúc xem phim, tôi nghe được rất nhiều những tiếng động giật mình, hết hồn từ những người xung quanh. Chắc chắn là bộ phim có chất đáng sợ rồi, nhưng tôi nghĩ nó chưa tới cái mức khiến tôi phải trở nên sợ hãi tới thế…

“Vậy giờ thì đi nghỉ chút và ăn chưa nhỉ.”

“Chắc rồi….”

________________________________

Main bình thường khác: Đi chơi với gái trong ngày nghỉ, fan service, main chơi với dàn harem, hẹn hò.

Shota: Một thằng bạn chí cốt hơn trăm dàm harem =)))

____________________________________

Và thế là kết thúc, dù chưa phải là kết thúc =)))) Tác giả đã dừng lại ở đây, tôi nghĩ là khả năng cao tác giả sẽ quay trở lại thôi, nhưng mà phòng hờ còn hơn không, nhỉ? Giờ thì tôi sẽ tìm mấy bộ drop ở trên hako và mang nó vào tiến hành tiếp, hoặc tìm mấy bộ main bị khủng bố tinh thần trong quá khứ như này cho anh em đọc tiếp. Nếu anh em muốn cái nào thì cứ nói. Giờ thì tôi biến đây. =))