Yanami: “Nukumizu-kun, ‘nữ chính thua cuộc’ trong tiêu đề nghĩa là gì vậy?”
Nukumizu: “Thì là nhân vật nữ chính đã thua thôi.”
Yanami: “Thua á? Thua gì vậy?”
Nukumizu: “Chuyện tình cảm chăng? Kiểu như bị từ chối chẳng hạn.”
Yanami: “Vậy à, nghe thấy tội cho cô ấy ghê.”
Nukumizu: “Ừ, mà Yanami-san này…”
Yanami: “...Sao cậu lại quay mặt đi?”
Yanami: “Có mấy kẻ xấu tính gọi tớ là nữ chính thua cuộc.”
Nukumizu: “Thì có sai đâu.”
Yanami: “Chẳng cần tìm đâu xa luôn này.”
Nukumizu: “Yanami-san, làm ơn đừng lườm tớ dữ thế.”
Yanami: “Truyện chưa phát hành thì chưa thể nói là tớ bị đá nhé. Giống cái con mèo gì đó ấy.”
Nukumizu: “Cậu nói thế ai mà biết là con mèo nào.”
Yanami: “Tự nhiên tớ quên mất. Cái con mèo chết khi cậu mở hộp ấy.”
Nukumizu: “Nó có chết đâu.”
Kaju: “Rất vui được gặp bạn. Tên mình là Kaju Nukumizu. Hãy mua tác phẩm ‘Có quá nhiều Onii-Sama!’ phát hành vào tháng 7 tới nhé.”
Nukumizu: “Tiêu đề sai rồi kìa.”
Kaju: “Đúng là sai thật. Có bao nhiêu onii-sama cũng không đủ, sao gọi là quá nhiều được.”
Nukumizu: “Một đạo quân trông hệt như mình, …nghe đã thấy sợ rồi.”
Kaju: “Em cũng có thể nhân bản chính mình mà, onii-sama.”
Nukumizu: “Con người không làm được thế đâu em.”
Kaju: “Nhân dịp này em sẽ tuyển cho onii-sama 1 người bạn.”
Nukumizu: “Anh từ chối.”
Kaju: “Với nam, yêu cầu trong khoảng 10 đến 80 tuổi. Còn với nữ, mình sẽ phỏng vấn trực tiếp sau 1 bài kiểm tra giấy.”
Nukumizu: “Bên nữ sao gắt gao vậy.”
Kaju: “Đương nhiên rồi, em phải loại bỏ bất cứ ai muốn làm hại onii-sama.”
Nukumizu: “Tưởng em bảo tuyển bạn mà?”
Yanami: “Tớ cần một người đến xoa dịu mình.”
Nukumizu: “Đột ngột vậy.”
Yanami: “Họ gọi tớ bằng mấy cái biệt danh quá đáng lắm, nữ chính thua cuộc này, cả con chó thất bại nữa chứ. Nukumizu-kun nói gì an ủi tớ đi.”
Nukumizu: “Ừ thì, …cái cách Yanami-san chén sạch nguyên 1 tô cơm thật sự rất đáng kinh ngạc.”
Yanami: “Lỗi của tớ. Đáng ra không nên trông mong gì ở cậu.”
Yanami: “Nukumizu-kun này, lí do cậu phải lòng tớ là gì thế?”
Nukumizu: “Cậu nói gì vậy, Yanami-san?”
Yanami: “Tớ là nữ chính của chính mà.”
Nukumizu: “Ừ thì cứ cho là vậy đi.”
Yanami: “Tớ còn là cô bạn cùng lớp cậu ngày đêm thương nhớ đúng không?”
Nukumizu: “Ê, …tớ sẽ gặp rắc rối nếu cậu nói thế đấy.”
Yanami: “Rắc rối á!? Đâu!?”
Nukumizu: “Đấy là lí do tớ nói chuyện này rắc rối đấy.”
Yanami: “Karen-chan là bạn thân của tớ.”
Nukumizu: “Bạn nữ chuyển trường tới lớp mình á? Nhưng cậu ấy với bạn thuở nhỏ của cậu là 1 cặp mà…”
Yanami: “Chuyện đó vẫn chưa chắc chắn nhé!”
Nukumizu: “Thôi bỏ cuộc đi mà.”
Yanami: “Ừ thì cô ấy dễ thương hơn, vòng 1 to hơn, tính cách cũng tốt hơn tớ! Nhưng mà cô ấy thiếu cái quan trọng nhất.”
Nukumizu: “Và cái quan trọng nhất đấy là…”
Yanami: “Họ không phải bạn thuở nhỏ.”
Nukumizu: “...Ừ, đúng.”
Yanami: “Này, đừng có nhìn tớ bằng cái ánh mắt thương hại đấy?”
Yanami: “Kiểu gì Nukumizu-kun cũng sẽ đổ tớ đứ đừ, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”
Nukumizu: “Cái gì đấy? Nghe sợ thế.”
Yanami: “Hôm thi đầu vào cậu quên mang tẩy đúng không? Tớ đã bẻ đôi cục của tớ chia cho cậu còn gì. Chẳng phải đấy là bằng chứng rằng cậu sẽ đổ tớ hay sao?”
Nukumizu: “...Cậu đang nói về ai chứ không phải tớ đúng không?”
Yanami: “Ơ, …thế cái cậu đó là ai?”
Nukumizu: “Biết chết liền.”
Kaju: “Onii-sama này, bao giờ em mới được phép gặp chị ấy?”
Nukumizu: “Hả?”
Kaju: “Gần đây em thấy anh đi với rất nhiều cô gái. Nên Kaju muốn phỏng vấn họ, sắp xếp lịch trình và quản lý tiến độ luôn.”
Nukumizu: “Quản lý tiến độ? Là quản lý cái gì cơ?”
Kaju: “Thì tiến độ.”
Nukumizu: “Nhưng tiến độ của cái gì mới được!?”