Tác giả: Sakura桜

Thể loại: Comedy-Romance-Slice of Life

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tên tôi là Mishima Keigo.

Tôi hiện đang làm việc với tư cách là giám đốc điều hành và đồng thời cũng là người thừa kế của tập đoàn Mishima nổi tiếng. Mặc dù bản thân như vậy đi nữa nhưng tôi cũng đã từng quen một người con gái trong một khoảng thời gian dài. Nếu để tự mình đánh giá thì cô nàng sở hữu một khuôn mặt xinh đẹp, đầu óc cũng rất tốt, cô ấy luôn rèn luyện cơ thể mình mà không có chút chểnh mảng và cô nàng cũng mang địa vị cao trong xã hội nữa.

Khi vẫn còn đi học, chúng tôi luôn chơi thân với nhau và cùng nhau trải qua những ngày hạnh phúc. Tuy nhiên, công việc và học hành về cơ bản là tối quan trọng, cho nên tôi không hề có dự định sao lãng chúng chút nào. Những người phụ nữ không thèm suy xét cho kĩ về điều đó luôn đòi chia tay với tôi, nhưng tôi sớm đã chả còn lo nghĩ quá nhiều về nó cả.

Còn về cô ấy thì.

Hai năm trước, công việc thực sự rất bận rộn, thế nên tôi không thể gặp gỡ và bỏ bê cô ấy khoảng 2 tuần lễ.

Dù cho em không để tâm vì anh đã nói nó sẽ diễn ra như vậy ngay từ ban đầu, nhưng em không hề nghĩ nó sẽ trở thành như này thế này đây! Cô nàng cáu kỉnh và mong muốn chia tay. Dù lúc đầu tôi không thích ý định đó, nhưng tôi đã quyết định rằng chúng tôi sẽ không thể tiếp tục nếu cô ấy không chịu đựng được chuyện đó và rồi dứt khoát chia tay.

Mọi chuyện trở nên phức tạp với chúng tôi sau đó, và tôi chưa bao giờ gặp lại cô nàng kể từ khi ấy.

Song, cha và ông nội tôi lại muốn tôi nhanh chóng kết hôn và đã đề nghị cho tôi nhiều cuộc phỏng vấn hôn nhân.

Tôi đều từ chối với lí do bận bù đầu bởi công việc hiện giờ, nhưng tôi sợ rằng sẽ có ngày tôi không thể nào sử dụng được cái cớ này nữa.

Tôi muốn tự thân mình lựa chọn bạn đời của tôi.

Và rồi tôi đã có một cuộc gặp gỡ định mệnh.

Một quý cô nổi bật hơn cả trong một buổi tiệc công tác. Ánh nhìn của tôi ghim chặt vào cô nàng lịch thiệp với mái tóc tết đẹp tuyệt trần đó.Tôi có thể nhìn thấy làn da trắng, mịn màng tràn đầy sự quyến rũ, nữ tính của cô ấy từ đằng xa dù chỉ có một lớp trang điểm nhẹ. Bộ váy màu hồng nhạt của cô ấy cũng thật đáng yêu, nhưng lại không có chút trẻ con nào. Tôi có thể thấy gương mặt còn vượt trên cả người mẫu nữa. Một người nổi tiếng mới sao? Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi về cô nàng.

Cô hờ hững với cái nhìn chằm chằm của cánh đàn ông và phụ nữ hướng về mình và chỉ đứng yên ở đó với tấm lưng thẳng tắp.

[ Quả là một Ojousan thu hút nhỉ? ]

Tôi còn chả nhận ra rằng cha đã đến bên cạnh mình lúc nào không hay khi cứ mải nhìn chằm chằm đến sững sỡ vào cô ấy.

[ V,Vâng ]

[ Con đã trở lại ]

Dù tôi cố luôn hành động như thể một chàng trai trẻ tử tế trước mặt mọi người trừ gia đình ra, tôi lại bị cô ấy quyến rũ đến mức chỉ trả lời lại được một câu rất chi đần độn và bắt đầu rơi vào hoảng loạn.

[ Người đàn ông bên cạnh cô bé ấy là chủ tịch Akatsuki ]

[ Chủ tịch Akatsuki... là doanh nghiệp chuyên về IT đó sao ba? ]

[ Đúng vậy, chúng ta luôn được họ quan tâm, thế nên giờ cha con ta phải đến và chào hỏi họ ]

[... Con sẽ đi ]

[ Cha cũng đi cùng luôn. Cha hứng thú với Ojousan đó ghê ]

Giận dữ nhìn trừng trừng vào người cha đang thích chí tận hưởng, tôi khôi phục lại trạng thái của mình bằng một cách nào đó và tiến lại gần cô ấy.

[ Thưa chủ tịch Akatsuki ]

[ Cậu là, tập đoàn Mishima... Keigo-san đúng không? ]

[ Vâng. Tập đoàn chúng tôi luôn được ngài quan tâm đến ]

[ Ta mới là người nên nói điều ấy. Ngài chủ tịch coi bộ cũng đang làm rất tốt nhỉ ]

[ Yeah, mà hôm nay ngài hộ tống 1 quý cô xinh đẹp ghê ]

Cha nhẹ nhàng chào hỏi qua lại với chủ tịch Akatsuki, rồi sau đó chủ tịch Akatsuki gọi cô ấy đến gần ông.

[ Để ta giới thiệu với ngài, đây là con gái ta Miki ]

[ Rất hân hạnh khi được gặp ngài, cháu là Akatsuki Miki ]

Cô gái cúi đầu chào cùng với một nụ cười đáng yêu.

Tôi không thể nào rời mắt khỏi cô ấy được.

[ Hân hạnh, ta là Mishima Yuugo. Và đây là con trai của ta Keigo ]

[ Rất hân hạnh? ]

Tôi đã bị quyến rũ vì thế nên phản ứng của tôi chậm lại một chút, nhưng bằng cách nào đó thì tôi tạm thời đã che giấu được chuyện ấy.

Cô ấy quả là một đứa trẻ xinh đẹp ngay cả khi nhìn gần thế này, không, cô ấy...

[ Keigo-kun đang gánh vác công ty cùng với các ý tưởng mới của cậu ấy dưới cương vị là một giám đốc điều hành ]

[ Em chưa hề có thành tựu nào tuyệt vời như thế. Em vẫn chỉ là một người non nớt mà thôi ]

Nghe những lời của chủ tịch Akatsuki, cô ấy gửi lại cho tôi ánh mắt tôn trọng, nhưng đó không phải là cái nhìn của loài thú ăn thịt mà phụ nữ thường dành cho tôi đến tận bây giờ, chỉ đơn thuần là ánh mắt tôn trọng, dễ chịu thôi.

[ Thật tuyệt vời phải không? ]

[ Không đâu ạ]

Hồi trước tôi cũng nghĩ như vậy nhưng mà giọng nói của cô ấy dễ thương ghê... nghe cô ấy nói thật dễ chịu, làm tôi chỉ muốn nghe nhiều hơn nữa thôi.

[ Miki-san là học sinh à? ]

[ Vâng. Cháu đã trở thành học sinh cao trung vào năm nay ]

[ Hoo, cháu theo học trường nào thế? ]

[ Học viện Aya-kyo ạ ]

[ Hoo, có một cô con gái xinh đẹp và xuất xắc như thế này. Tôi ghen tị với ngài ấy, chủ tịch Akatsuki ]

Nghe những lời của cha, cô ấy trở lên bẽn lẽn và đôi mắt của chủ tịch Akatsuki thì bắt đầu sáng lấp lánh.

[ Đúng là như vậy đó!! Miki đã thi đậu vào Aya-kyo với điểm số cao nhất, và còn được tiến cử vào hội học sinh nữa! Con bé từ chối bởi vì còn những việc khác mà con bé muốn làm, ngoài ra con bé còn thông thạo tiếng Anh, Đức, Pháp và Trung Quốc nữa cơ. Hiện giờ thì con bé đang trau dồi cách ứng xử của mình, con bé là một đứa trẻ hiền lành, người luôn nấu ăn và làm đồ ngọt cho tôi vào những ngày nghỉ của tôi!! ][note21563]

Cả cha và tôi đều sững sờ trước bài diễn thuyết nồng nhiệt của chủ tịch Akatsuki. Khuôn mặt ửng đỏ, ngượng ngùng của cô ấy làm tim tôi nhói lên.

[ Cho cháu xin lỗi, cha cháu... ]

[ Không sao, không sao đâu, do ta ghen tị với cô con gái đáng tự hào của ngài ấy mà ]

Cha mỉm cười trước những lời xin lỗi của cô ấy và tôi cũng mỉm cười với cô ấy, rồi cô ấy mới nở nụ cười nhẹ nhõm.

Thật sự quá đáng yêu~~.

Sau đó, chúng tôi trò chuyện một chút rồi tách nhau ra, nhưng mà tôi lại cảm thấy rất bực bội.

Tôi thấy bức bối khi những tên đàn ông khác tiếp cận cô ấy và rồi nhẹ nhõm khi họ rời đi.

Khi nó cứ thế lặp lại, cha khẽ huých tôi.

[ Thôi nào. Trước nhất thì con yêu người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên và giờ con lại ích kỷ khi cảm thấy đố kỵ... con là một tên bám đuôi hay gì đại loại thế chắc... ]

Tôi đã làm sáng tỏ được mục đích của chính mình sau khi được người cha đang tỏ vẻ mệt mệt mỏi nói ra, làm tôi phải quay người lại.

[ Nếu con bé ở trong tâm trí con nhiều đến như vậy thì con nên tỏ tình với con bé. Con làm rất giỏi chuyện này, đúng không? ]

[...Con chưa bao giờ tự mình thổ lộ với ai cả ]

[ Con đang khoe khoang về độ nổi tiếng của mình à? Hay đúng hơn là con đang cố nói rằng con còn chả biết cách thổ lộ với một cô gái như thế nào sao? Con thật sự là đứa bất tài như này à? Thằng con ngu ngốc ]

[ ... ]

[ Dỏng tai nghe cho rõ này? Con bé đó thật xinh đẹp và khéo léo. Con bé là một cô tiểu thư non nớt quý giá được nuôi dưỡng bởi chủ tịch Akatsuki. Con bé sẽ dễ dàng bị cướp đi khỏi con bởi những thằng đàn ông khác đấy ]

[...Con đi đây]

Dù chả ngầu tí nào khi được cha đẩy lưng để bắt đầu di chuyển, nhưng tôi biết rằng mình sẽ hối hận nếu bây giờ không hành động. Đây là lần đầu mà tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên và tôi chưa bao giờ từng theo đuổi một người phụ nữ nào trước đây hết. Tôi không hề nghĩ rằng mình lại phải lòng một cô gái trẻ hơn bản thân tận mười tuổi, nhưng không đời nào tôi có thể chịu đựng được khi nghĩ em ấy[note21564] sẽ bị cướp đi mất bởi thằng đàn ông nào khác.

[ Umm, Miki-san. Em có thể cùng hợp tác với anh cho tiền đề của một cuộc hôn nhân được không? ]

Nghĩ kĩ lại thì cầu hôn ngay tại lần gặp gỡ đầu tiên quả là ngu ngốc, nhưng những từ đó là thứ duy nhất tôi có thể nghĩ ra vào lúc này.

Tôi đợi chờ câu trả lời trong khi em ấy đang ngạc nhiên nhìn lại và chủ tịch Akatsuki thì trở nên bối rối.

[Umm... liệu chúng ta có thể bắt đầu như những người bạn trước được không? ]

Tôi ôm chặt em bằng tất cả sức lực của mình bởi niềm hạnh phúc do em ấy đã không từ chối tôi, làm cho chủ tịch Akatsuki hét lên thất thanh, nhưng tôi chả có bất cứ sự hối tiếc nào hết.

-End-[note21565]