Đúng như Kiyama đã nói,OR thực chất là một “hội nhóm hoạt động”và tất cả các thành viên của câu lạc bộ đều hoạt động trong khoảng thời gian sau giờ lên lớp.

Để có thể xác định xem đối tượng tình nghi hay ăn gì,họ không chỉ phải điều tra hoạt động sống thường ngày của người đó mà họ cũng phải điều tra về những người quen của họ,giống như điều họ đã làm với Hide.

Cuộc điều tra không chỉ giới hạn trong phạm vi này.Họ thậm chí còn đi đến các tuyến tuần tra thuộc khu vực hoạt động của các thanh tra săn lung ghoul ở quận 20.

-Các thiết bị báo động dường như đã được lắp đặt rất nhiều kể từ vụ việc các thanh tra bị sát hại ở quận 20-Đứng phía sau 2 thanh tra đang được trang bị vũ khí hạng nặng,Kiyama,người vừa mới kiểm tra toàn bộ họ,lên tiếng.

-Tôi đã luôn nghĩ rằng những người có hứng thú với những điều huyền bí thường sẽ tự giam mình trong căn phòng với bốn bên tường là sách.

Đằng sau Kiyama và Sanko,Hide thẳng thắn nói lên suy nghĩ của mình.

-Tất nhiên là chúng tôi thu thập thông tin từ các nguồn tài liệu trên giấy,thế nhưng khi tham gia vào những cuộc điều tra trực tiếp,chúng tôi có thể nhìn thấy tận mắt mọi thứ.

Sanko gật đầu đồng ý.Hide nhìn lướt qua cuốn sổ nhật kí của cô ấy.Một nửa trong số những cái tên được viết chi chit đều đã bị gạch chéo.Nếu họ có thể tận mắt chứng kiến những người bị tình nghi đang ăn uống một cách bình thường,họ sẽ gạch tên những người đó ra khỏi danh sách tình nghi.

-Này,chẳng phải đã đến lúc chúng ta gạch tên Kaneki đi rồi sao?

-Kể cả khi chúng tôi có thể tận mắt thấy Kaneki-kun ăn uống bình thường,thì lúc đó cũng đã gần đến thời điểm tổ chức buổi hội thảo của OR,vì thế chúng tôi vẫn sẽ để tên cậu ấy trong diện tình nghi.Sẽ khá rắc rối nếu chúng tôi có quá ít những đề tài nghiên cứu.

Mặc dù vậy,họ vẫn không tin bất cứ học sinh nào trong danh sách tình nghi này thực sự là ghouls.Họ cũng sẽ không vì muốn có được một đề tài thú vị về Ghouls trong buổi hội thảo mà tự thêu dệt nên một câu chuyện hư cấu.

Hide cảm thấy thương xót cho số phận của những con người đen đủi đã bị cuốn vào mớ hỗn độn này.

-Phải rồi,Nagachika-kun,cậu sẽ tới tham dự buổi hội thảo chứ?

-Tôi cũng có thể tham gia ư?-Hide nghiêng đầu và hỏi.

-Tất cả mọi người đều có thể đến tham gia buổi hội thảo!Cậu chính là trái tim của cuộc nghiên cứu về ghoul,vì vậy cậu nhất định phải đến!-Kiyama nói với một khuôn mặt rạng ngời.

-Nếu phải như vậy,tôi đoán là tôi có thể đến để xem một vài thứ!-Hide cố gắng trả lời với một nụ cười gượng gạo.

Khi hai người họ đã về,cậu không khỏi thở dài.

Điều đã khiến cậu băn khoăn là về cuốn sổ tay của Sanko.Thế nhưng,cho đến ngày diễn ra buổi hội thảo,cậu ấy vẫn sẽ không thể gạch tên Kaneki ra khỏi diện tình nghi.

Đã là sáu giờ chiều vào một ngày thứ Sáu.

Cuộc hội thảo và giao lưu offline được tổ chức ở bên trong một quán bar trên một con phố nhộn nhịp.

-Vậy là ở đây không chỉ có sinh viên.

Ở bên trong chật cứng và náo nhiệt với những người đàn ông và phụ nữ ở mọi lứa tuổi khác nhau.Mặc dù số người tham gia rất đông,thế nhưng chỉ có năm nhóm nghiên cứu sẽ trình bày bản tham luận của mình.Chương trình đã được diễn ra theo đúng thứ tự từng nhóm lên trình bày.

Mặc dù nhóm của Kiyama chưa thể gạch tên bất cứ người nào ra khỏi diện tình nghi,thế nhưng họ đã kết luận rằng:kể từ khi biết được nhiều người không dùng bữa ở căng tin hoặc những nơi công cộng,sẽ rất khó để có thể tìm thấy ghouls nếu chúng lẩn mình vào xã hội loài người.Họ cũng đã đặt ra những câu hỏi,ví dụ như làm cách nào để phân biệt giữa người và ghouls,và họ cũng đã đề cập đến lòng nhân đạo của con người trong hoàn cảnh sự an nguy của nhân loại bị đe dọa.

Mọi người vỗ tay hưởng ứng.Có vẻ như họ đã làm tốt.

Sau buổi thuyết trình,hội thảo đã trở thành một bữa tiệc.Rượu vang được mang đến khắp nơi xung quanh và mọi người đang nói chuyện với nhau.Nếu ai đó có thể đưa ra một lời nhận xét từ bầu không khí huyên náo này,chắc chắn đây sẽ là một bữa tiệc tuyệt vời.

-Ah,vậy là cuối cùng nó đã kết thúc rồi.

Cuộc gặp gỡ lần sau sẽ được thông báo,và chủ để cảu buổi tham luận hôm đó sẽ không còn là về ghouls nữa.Một gánh nặng lớn bỗng xuất hiện trên vai Hide,cậu thở dài và đi đến lối ra của quán bar.Liệu Kiyama và Sanko có ở lại không?Dù sao thì,kể từ khi cậu được họ dẫn đến đây,chắc họ cũng sẽ có hứng thú để nói chuyện với cậu về một vài thứ khác.

-Chào cậu!Bài tham luận của

cậu thực sự rất thú vị đấy-Một anh chàng mới chỉ tầm hai mươi xuất hiện với một chai bia trên tay và ngồi xuống cạnh Hide.

-Ế?

Để giải đáp sự khó hiểu đang hiện hữu trên khuôn mặt Hide,anh chàng nói”Tên tài khoản của tôi trên mạng là Cain.Cậu có thể gọi tôi bằng cái tên đó.”

-Ý anh là cái người tên là Cain-san đó?

Kiyama hình như bị sốc khi cái tên đó được xướng lên.

-Hả?Anh ấy là một người nổi tiếng sao?

-Anh ấy là một nhà nghiên cứu về những điều bí ẩn.Tất cả những thành viên trong OR đều coi anh ấy như một thần tượng!Anh ấy đã làm sáng tỏ bí ẩn về những tiếng khóc than bên trong những chiến hào thời chiến,và anh ấy cũng đã viết một bài báo về bản chất thực sự của Sea of Trees.Về những bí ẩn liên quan đến Ghoul,anh ấy đã tìm ra một bệnh viện ở một quận nơi mà tất cả bệnh nhân đều đã bị ăn thịt.Bất kể nơi đó là một nơi có những hiện tượng siêu nhiên hay một nơi hoang tàn có những tin đồn được thêu dệt nên,anh ấy đều sẽ đến để khám phá và phát sóng trực tiếp trên Internet.Anh ấy quả thực là một hình mẫu tuyệt vời để học tập!-Kiyama thao thao bất tuyệt với một vẻ phấn khíc,trogn khi Sanko cũng gật gật đầu.

-Ồ vậy sao?Thế nhưng nếu so sánh với tôi hôm nay thì,cậu mới là ngôi sao đấy.Bản tham luận của cậu thực sự rất thú vị.

Cain chỉ tay vào nhóm của Kiyama và khẽ nở một nụ cười.

-Tôi thấy rất hứng thú với câu chuyện mà cậu đã đề cập đến.Chàng trai trẻ người mà chỉ mới vài tháng trước thôi còn đi ăn với bạn của anh ấy,giờ đây lại không ăn gì trong gần

một tháng.

-Sao cơ?

Nghe những lời mà Cain nói,đôi mắt của Hide không khỏi mở to.

Anh ấy đang nói đến chuyện của Kaneki,

-Ồ,cậu ấy chỉ là một anh chàng HOÀN TOÀN bình thường!

Hide cười lớn trong khi vỗ tay một cái “bốp”.

-Tại sao cậu lại nói vậy?-Cain hỏi.

-Bởi vì người mà anh đang nhắc đến là bạn của tôi.Tôi đã quen cậu ấy từ hồi còn học tiểu học.

-Ồ,thì ra cậu là người quen của cậu ấy.Tên của anh bạn đó là gì vậy?

-Kaneki Ken.

-Tôi hiểu rồi…cái tên đó nghe có vẻ như anh chàng này chỉ là một người nình thường.

Sau đó,Cain thay đổi chủ đề.

-Thế nhưng cân nhắc đến trường hợp này…Một con người có thể biến thành Ghoul.

Nghe thấy điều này,trái tim của Hide như ngừng đập lại một nhịp.

-Trở thành ghoul ư?Qủa là một thứ nghe viển vông như chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết.-Kiyama nêu ra ý kiến của mình,tỏ ra quan tâm đến câu chuyện của Cain.

-Cậu chẳng có chút trí tưởng tượng nào cả-Sử dụng trí tưởng tượng để đưa ra tất cả các giả thuyết chính là một sự hấp dẫn mê hoặc của lĩnh vực huyền bí.Dù sap thì,tôi hiểu là cậu không hề muốn bạn mình bị gọi là ghoul chút nào.Trong trường hợp đó,một cuộc điều tra cũng sẽ không gây hại gì nếu nó có thể chứng tỏ rằng giả thuyết của tôi là sai khi cho rằng cậu ấy có bất cứ mối liên quan nào tới ghoul?

Cain tung ra một cái nhìn thách thức hướng về phía Hide.

-Một cuộc điều tra kĩ càng?

-Đúng vậy đó.Hãy để cho chúng tôi làm sáng tỏ chuyện gì đang xảy ra,và chúng ta sẽ cùng nhau khám phá bí ẩn này.

Chiều hướng của cuộc trò chuyện bỗng nhiên thay đổi.Thế nhưng Kiyama và Sanko đều rất hào hứng với ý tưởng cùng nhau hợp tác với Cain để được điều tra,và họ tán thành điều đó ngay lập tức mà không cần đắn đo.

-Tất nhiên rồi!

Sau đó,Hide không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục đứng lắng nghe.

-Tốt thôi!Chắc chắn tôi sẽ gạch được tên Kaneki ra khỏi danh sách nghi vấn!

Đó là vào bảy giờ sáng ngày hôm sau.Hide,Kiyama ,Sanko và Cain đang đứng trước cửa nhà Kaneki.

-Cain-san,tôi cảm thấy rất mệt mỏi…

Dù hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần nhưng họ vẫn phải dậy từ rất sớm.Hide phàn nàn trong khi anh ấy cố gắng không ngáp liên tục.

-Chúng ta sẽ không thể thành công trừ khi chúng ta điều tra với một đôi chân luôn bám vững trên nền đất.Vì lợi ích của người bạn của cậu,hãy cố gắng lên.

-…Tại sao Cain-san lại hào hứng với chuyện này vậy?

-Chà…mọi chuyện là như thế này.Điều làm cho mọi thứ trở nên thú vị là có thể tự tìm ra nút thắt để giải quyết nó,một quá trình lắp ghép những manh mối ăn khớp với nhau và tìm ra sự thật.Đó không chỉ là những chuyện huyền bí,mà còn là cảm giác có thể tự mình giải ra một câu đố,một thứ cảm giác mà tôi đã luôn khao khát.

Câu hỏi cảu Hide,Cain giơ cánh tay lên và trả lời.

-Ế?

Cả Kiyama và Cain đề có vẻ rất hứng thú với chủ đề liên quan đến những điều huyền bí.Có một cái gì đó mà bản thân không thể từ bỏ chắc hẳn pahri là một điều tốt lành,Hide nghĩ.

-Ah,đợi đã.

Cain mở cánh cửa ra sau một hồi huyên thuyên.Vào lúc này,Kaneki bước ra từ cửa trước.

Sanko đã lật mở cuốn sổ của cô ấy.

-Cậu ấy lúc này đáng lẽ đã phải đến Anteiku để làm việc.

-Hả?Không thể nào,Sanko-san.Cô thậm chí còn điều tra cả về nơi làm việc của cậu ấy sao?

-Tất nhiên rồi.

-Đừng có đánh giá thấp năng lực của chúng tôi,Nagachika-kun!-Kiyama nói một cách đầy tự tin trong khi sửa lại gọng kính của cậu ấy.

Liệu có thể nào những người khả nghi đã lảng vảng quanh Anteiku thời gian gần đây chính là bọn họ?

Có vẻ như điều đó khá hợp lí.

-Được rồi,vậy thì hãy đi cùng cậu ấy đến quán cà phê nào.Dường như tôi có thể cảm thấy một bầu không khí kì lạ nhưng thú vị toát ra từ cậu ấy…

Cain không hề chú tâm đến cuộc đối thoại ,bước ra ngoài đầu tiên.

-Thật là kì lạ khi bám đuôi Kaneki như thế này.

Lo lắng sẽ bị Kaneki phát hiện ra,Hide rón rén đi theo ba người còn lại với cái đầu cúi thấp.

Và cuộc điều tra của Cain đã bắt đầu.

Trừ thời gian nghỉ cuối tuần ra,Kaneki vẫn đến lớp đầy đủ một cách rất có trách nhiệm.Nghĩ đến cảnh Cain bám theo Kaneki đến tận lớp học của cậu ấy mà không hề dừng lại để mua đồ ăn,sắc mặt của Hide không khỏi tối sầm lại.Mặt khác,Kiyama và Sanko dường như bị cuốn theo niềm đam mê của Cain.

-Cậu ấy chẳng có vẻ gì là sẽ ăn thứ gì đó.Liệu có thể nào,dự đoán của chúng ta đã đúng không?

Ngồi xuống một cái bàn ở quán cà phê bên trong khuôn viên trường,Cain đã tự tin khẳng định giả thiết của mình là đúng.

Việc phát hiện ra sự tồn tại của một ghoul sẽ là một thành công lớn đối với OR,và danh tiếng của họ sẽ nổi như cồn.Rất nhiều tổ chức sẽ đổ vốn vào câu lạc bộ để đầu tư và nâng tầm hoạt động của câu lạc bộ.

-Không đời nào…chỉ có mình Hide là bác bỏ điều đó,bảo vệ quan điểm của mình-Tôi đã nói rồi,tôi đã là bạn của cậu ấy từ khi mới học tiểu học.Chúng tôi thậm chí còn hay đi ăn bánh hamburger kẹp bít tết ở quán BIG GIRL sau khi tan học nữa.

-Nhưng cũng không phải thường xuyên,đúng không?-Cain hỏi với một giọng ung dung điềm đạm.

-Cậu ấy phải nhập viện cách đây không lâu.Cho đến bây giờ cậu ấy vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn.-Hide nói ra bằng chứng để bảo vệ sự trong sạch của bạn mình.

-Bình tĩnh đi.Sẽ là không thể để tôi có thể giám sát mọi hoạt động của cậu ấy 24/7.Có thể tôi đã bỏ sót điều gì đó.Nhất là từ khi ghoul bắt đầu gia tăng tần suất hoạt động vào ban đêm,cuộc điều tra của tôi sẽ gặp nhiều khó khăn hơn.

Đúng như những gì Cain đã nói,những vụ việc liên quan đến ghoul thường xảy ra vào ban đêm.

-Ngày mai thôi,Kaneki sẽ lại làm việc chăm chỉ ở quán cà phê cho đến tận tối muộn.Chúng ta có thể đứng chờ ở gần đó.Có thể chúng ta sẽ chứng kiến được một sự việc quan trọng có thể quyết định đến tính đúng sai của giả thiết này.

-Tôi muốn tham gia cùng anh-Sanko,người mà nãy giờ tỏ ra khá kín tiếng,bỗng nhiên giơ tay lên.

-Tôi cũng vậy!Xin hãy để tôi đi cùng anh!-Kiyama đứng đằng sau cũng nhiệt liệt hưởng ứng.

-Chuyện này có thể sẽ rất nguy hiểm.Tôi nghĩ cậu không nên đến đó.

Cain cau mày tỏ vẻ lo lắng.

-Sẽ không thành vấn đề!-Cả hai cùng gật đầu một cách nghiêm túc.

-Còn cậu,Nagachika-kun?

Vẻ mặt của Cain lúc này cho thấy anh ta nghĩ mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn.

-Tôi cũng sẽ đến.Sẽ chẳng có nguy hiểm gì cả,vì đơn giản Kaneki không phải là ghoul.

Dường như đã hiểu ra,Cain trả lời”Đúng vậy”.

-Vậy thì,hẹn tối mai lúc tám giờ nhé,và chúng ta sẽ đứng trước cửa quán Anteiku.

--Thật là phiền phức.

Hide nghĩ thầm,tỏ vẻ hoang mang.

Linh tính của Hide mách bảo có thể cậu sẽ nhìn thấy một thứ không nên thấy nếu đến đó.

Hide tin vào trực giác của mình,tin tưởng đến mức khiến cho cậu cảm thấy buồn.