" Thái tử phi chắc hẳn đã có một công thức chế biến riêng. "

" Đúng rồi. Món ăn đó thực sự rất ngon. Hơn nữa, Thái tử hình như rất thích nó thì phải? ”

Edon gật gù đồng ý với Melissa.

" Nhưng những món ăn đó có vẻ quá khác thường? "

" Chả sao cả vì Thái tử thật sự thích nó đấy. "

Mặc dù sự thật là các món ăn do Thái tử phi làm ra khá khác biệt và Thái tử thật sự thích thú, nhưng

Melissa không khỏi cảm thấy hạnh phúc khi biết rằng vẫn còn người quan tâm đến Thái tử.

" Đúng vậy, chỉ cần Thái tử thích là được rồi. "

Hans cười nhẹ.

Khi Hoàng đế quay trở về, bọn họ có thể bị thẩm vấn về vụ việc đuổi hàng loạt người hầu vào ngày hôm nay. Nhưng không sao cả, Melissa, Hans và Edon thề sẽ bảo vệ hai cô cậu chủ của mình khỏi bất cứ điều gì.

Ancia là người được Thái tử coi trọng và yêu quý. Hơn nữa, chính vị Thái tử phi này đã đem đến cho Thái tử những giây phút ấm áp và hạnh phúc nên ba người quyết định sẽ coi Ancia là chủ nhân của mình.

***

Một trong những người hầu gái từng chăm sóc Blake một cách chu đáo cũng bị đuổi việc theo lệnh của Ancia. Cô hầu đó cư xử vô cùng ngọt ngào và dịu dàng nhưng kể từ sau khi Blake bị truất ngôi vị Thái tử, phong thái nhã nhặn của cô ta lập tức thay đổi một cách chóng mặt.

Khi nhìn thấy những dòng chữ màu đen được viết trên da của cậu, cô ta sẽ độc miệng gọi nó là xấu xí và gớm ghiếc. Cô ta sẽ bày ra một bộ mặt buồn nôn và khó chịu mỗi khi nhìn thấy Blake. Nhớ lại chi tiết cô hầu gái bội bạc trong truyện, Ancia giận dữ và khó chịu vô cùng.

Những người dù thông cảm hay thương hại cho Blake thì cũng sẽ hạn chế và tỏ thái độ miễn cưỡng khi buộc phải chạm vào người của cậu. Họ cho rằng lời nguyền có thể lây sang họ nếu họ tiếp xúc nhiều với cậu.

Không có gì đảm bảo rằng việc đổi người hầu sẽ làm thay đổi thái độ của họ nên Ancia quyết định sẽ giúp Blake tắm.

“ Điện hạ, từ nay về sau ta sẽ giúp Người tắm rửa. ”

“ ….... ”

Blake đang ngồi đọc sách và sau khi ngẩng đầu lên nghe tôi nói thì lập tức cố gắng để chạy trốn khỏi tôi. Tôi biết thừa cậu sẽ phản ứng như vậy nên vừa nãy đã kịp giữ chặt vai cậu nhóc.

" Làm ơn vào phòng tắm đi ạ! "

" Không được! Điều gì sẽ xảy ra nếu nàng bị lây nhiễm lời nguyền từ ta? ”

" Không thể nào có chuyện đó được. "

" Nếu lỡ mà nàng gặp những chuyện xui xẻo và bất hạnh thì sao? "

Sở dĩ Blake kiên quyết như vậy là vì có tin đồn rằng khi bạn nhìn thấy hoặc chạm vào câu chữ bị nguyền rủa, lời nguyền sẽ được truyền lại cho người đó hoặc nhẹ hơn thì người đó sẽ có một cuộc sống bất hạnh về sau.

Do những tin đồn thất thiệt như vậy nên chủ nhân của lời nguyền sẽ không thể đi ra ngoài và ngay lập tức bị ném đến một hòn đảo phía nam.

Blake cũng suýt bị tước vị trí Thái tử và phải rời đến một hòn đảo phía nam khi bị phát hiện là "Người thừa kế lời nguyền". Nhưng nhờ sự phản đối quyết liệt của Hoàng đế nên may mắn là cậu chỉ bị chuyển đến một cung điện xa xôi thôi!

“ Ta sẽ không trở nên bất hạnh hay xui xẻo. Đó chỉ là một tin đồn vớ vẩn vì vậy hãy phớt lờ nó đi ”.

" Nó chưa chắc đã chỉ là một tin đồn! "

Bạn có để tâm đến tin đồn này không? Thật ra, trong cuốn sách, tác giả đã kể rằng một người sẽ không hạnh phúc nếu ở bên người bị nguyền rủa trong một thời gian dài. Nhưng tôi hoàn toàn không nghĩ vậy.

" Ta đã nhìn thấy khuôn mặt của Người và nắm tay Người rồi mà. "

" Mấy dòng chữ đó nhỏ. Những câu chữ trên người ta mới lớn! ”

“ Đó chỉ là một tin đồn vô căn cứ. Nào, giờ thì đi tắm thôi! ”

Tôi cố kéo tay Blake nhưng cậu ấy chẳng buồn nhúc nhích.

Blake vốn nhỏ bé mà lại càng thêm yếu ớt vì lời nguyền độc ác. Tôi chỉ hơn Blake hai tuổi nhưng lại vượt hẳn chiều cao và thể lực của cậu nhóc. Tuy nhiên lúc này đây, tôi không tài nào có thể làm được gì

khi cậu bé cứ bướng bỉnh không chịu lê bước.

" Thái tử, thôi nào. Đừng ngang bướng nữa! "

" Không, ta không muốn nàng tắm cho! Ta gớm ghiếc lắm! ”

Blake bật khóc và hét toáng lên.

Tin đồn chỉ là cái cớ còn thực ra cậu ấy không muốn cho tôi xem những câu nguyền rủa chửi bới trên người mình. Ban đầu, tôi nghĩ mình sẽ bị bệnh vì tôi đã nhìn thấy những câu chữ trên mặt và tay của Blake, nhưng cuối cùng đâu có gì xảy ra? Chắc hẳn vì lần trước, sau khi Ancia trong cuốn truyện gốc tự tử ngay sau khi nhìn thấy mặt Blake nên cậu nhóc mới lo lắng như vậy.

“ Điện hạ… ”

" Nàng sẽ ghét ta nếu nàng nhìn thấy chúng! "

Blake khóc và cuộn người lại. Tôi cúi xuống và bắt đầu trấn an Blake.

" Thái tử à, đừng nhìn xuống đất mà hãy ngẩng lên nhìn ta này! "

Blake bẽn lẽn từ từ ngẩng đầu lên. Đôi mắt vốn mang màu đỏ của cậu nay lại càng đỏ rực vì khóc.

" Ta đã nói với Người rồi mà. Người không phải là một con quái vật. Và nếu Người là một con quái vật thì chẳng lẽ ta cũng là một con quái vật sao? ”

" Ancia khác ta, nàng vô cùng xinh đẹp! "

Tôi cảm thấy hạnh phúc khi biết rằng chú rể nhỏ bé này nghĩ rằng tôi rất xinh đẹp. Tôi mỉm cười, vuốt ve những câu chữ nguyền rủa đã phủ kín phía bên má trái của cậu. Blake khẽ rùng mình.

“ Nó không ghê tởm chút nào. Và việc chạm vào nó không khiến ta không cảm thấy khó chịu. Ta cảm thấy vô cùng hạnh phúc sau khi cưới Người. ”

" …Hạnh phúc sao? "

" Vâng, ta rất vui vì Người trở thành chồng của ta . "

" Ta cũng vậy, ta cũng vậy đó, ta cũng rất hạnh phúc khi cưới được Ancia. "

Blake ngã nhào vào vòng tay tôi. Tôi ôm chặt cậu vào lòng mình.

“ Điện hạ à, đừng bao giờ nói là Người gớm ghiếc nữa nhé! ”

" Ta biết rồi. "

" Ta sẽ nổi giận nếu lần sau Người nhắc lại điều đó đấy. "

“ Tôi sẽ không nói vậy nữa đâu. Ancia đừng giận ta nhé! ”

" Vậy bây giờ chúng ta đi tắm nha? "

Tôi không ngờ rằng Blake vẫn bối rối và lắc đầu.

" Sao vậy ạ? "

" Ta xấu hổ… "

Khoảnh khắc tôi nghe thấy giọng nói rụt rè thốt ra từ miệng Blake, tôi đã phải cố để không bật ra tiếng cười.

" Ôi trời, Người xấu hổ sao? "

" Đừng chọc ta! "

" Ta sẽ không trêu chọc Người nữa đâu. Người thực sự dễ thương quá đi mất! "

Thông thường, chúng ta sẽ không muốn bất cứ ai tắm cho mình. Nhưng, Hoàng gia và quý tộc ngay từ khi mới sinh ra đã được hầu hạ như vậy nên việc xấu hổ như này thật sự đáng nhạc nhiên!

Mà còn nữa, chẳng phải nhóc này rồi sẽ trở thành nam chính thứ hai của tiểu thuyết R-19 này hay sao? Thật thú vị nha!

" Nàng lại cười ta! "

" Làm thế nào mà Người lại có thể xấu hổ được chứ? "

“ Đó là vì Ancia…. ”

" Ta là người duy nhất mà Người phân biệt đối xử sao? "

" Không phải! "

" Nếu không thì vào tắm đi. "

Tôi kéo nhẹ tay Blake. Blake miễn cưỡng gật đầu và bước vào phòng tắm.

" Đừng ngạc nhiên nhé! "

Cậu ấy sợ tôi sẽ hoảng sợ khi nhìn thấy cơ thể cậu ấy ngay cả trước khi cậu cởi quần áo.

" Nàng nhớ là đừng ghét ta khi nhìn thấy nó đấy! "

" Ta sẽ thực sự tức giận nếu Người nói điều đó một lần nữa. "

" Đừng rời đi mà! "

“…”

Tôi phải nói với Blake rằng đừng lo lắng, nhưng cậu ấy không thể ngừng nói vậy. Tôi sẽ phải rời đi trước khi Blake trở thành người lớn. Chỉ Diana, nữ chính mới có thể giải lời nguyền cho Blake mà thôi. Nhiệm vụ của tôi là giữ cho cậu bé này không bị thương và sau đó rời đi đúng lúc.

“ Tại sao nàng không trả lời ta? Ancia, nàng định bỏ rơi ta sao? "

Nước mắt lại trào ra trên đôi mắt đỏ rực của Blake. Tôi nhanh chóng cười thật tươi.

" Không đâu… "

Tôi đã nói dối.

" Ta sẽ phải đi đâu để bỏ mặc người chồng dễ thương của mình chứ? "

Một lời nói dối khác.

" Có thật không? "

" Tất nhiên rồi. Đây là nhà của ta mà. "

Tôi lấy tay lau giọt lệ long lanh trên mắt Blake.

" Nào, đi tắm thôi. "

" Ừm. "

Blake do dự và cuối cùng cũng cởi bỏ quần áo của mình. Tôi căng cơ mặt hết cỡ. Blake sẽ bị tổn thương nếu tôi thể hiện dù chỉ là một chút ngạc nhiên.

Khi Blake vừa cởi áo ra, một thân hình nhỏ bé được bao phủ bởi những câu chữ của lời nguyền đã lộ ra. Cậu ta chỉ mới tám tuổi mà câu chữ đã che mất tận nửa người rồi.

Blake nhận ra sự thay đổi thái độ trên mặt tôi và lập tức nắm chặt tay tôi. Chắc cậu bé lo lắng rằng tôi có thể bỏ chạy lần nữa hoặc nhảy xuống hồ tự tử. Nghĩ vậy tôi không khỏi mỉm cười.

“ Sao Người có thể gầy như vậy được chứ? Ta nghĩ mình trông khá béo nên có thể ta sẽ phải bắt đầu chế độ giảm cân từ bây giờ ”.

“ Đừng làm vậy! Ancia phải ăn nhiều vào! ”

" Ăn nhiều á? "

" Đúng, nàng vẫn còn gầy lắm. "

" Mặc dù ta cao lớn hơn Người rồi? "

Blake bất giác nhìn lên đỉnh đầu tôi và bĩu môi.

" Ta sẽ sớm trưởng thành! "

" Thì ta cũng sẽ trưởng thành hơn. "

" Ta sẽ lớn nhanh hơn nàng! "

Tôi bật cười khi nhìn thấy mong muốn chiến thắng cháy bỏng đáng yêu của cậu nhóc.

" Được thôi, ta sẽ chờ. "

"Đương nhiên! Nàng hãy đợi đi! "

" Nào, giờ thì vào bồn thôi. Người sắp bị cảm lạnh rồi đấy. ”

Tôi dẫn Blake bước vào bồn tắm.

Da của Blake thật sự rất mềm mại nhưng những chỗ bị phủ câu chữ nguyền rủa thì lại vô cùng sần sùi. Người ta nói rằng bất cứ khi nào câu chữ đó lan đến chỗ phần thịt khác thì nó sẽ gây ra cảm giác đau đớn đến tột cùng. Cậu nhóc này đã cảm thấy khó chịu và đau đớn đến như thế nào chứ?

Khi tay tôi chạm vào câu chữ nguyền rủa, người Blake bỗng run lên.

“ Đừng làm vậy. Nếu lời nguyền lây sang…. ”

" Nó sẽ không lây sang ta. "

Tôi không thể phá bỏ hoàn toàn lời nguyền của Blake vì tôi không phải là người thừa kế sức mạnh ánh sáng nhưng tôi sẽ cố gắng làm dịu nỗi đau của cậu bằng việc chạm vào câu chữ đằng sau lưng. Hi vọng sức mạnh ánh sáng nhỏ bé của tôi có thể giúp cậu nhóc khá hơn.

" Ồ nhìn kìa, người chồng yêu quý của ta có một cái bụng lớn ghê ta! "

" Đâu có! "

Tôi ngạc nhiên khi thấy Blake phản ứng dữ dội như vậy. Tôi định xin lỗi nhưng khi nhìn thấy cái phồng má phụng phịu của Blake khiến tôi muốn trêu chọc cậu nhóc thêm một chút.

" Đó là bởi vì ta đã ăn rất nhiều! "

" Đó là nguyên nhân khiến Người có một bụng to. "

" Ta sẽ không ăn nữa! "

" Vậy thì Người vẫn sẽ nhỏ hơn ta. "

" Không!…. "

Đôi mắt của Blake chợt long lanh, như thể cậu vừa chợt nhận ra điều gì đó quan trọng.

" Điện hạ, ta đùa thôi. Bụng của Người không to phệ đâu. Vì vậy, hãy ăn thật nhiều để mau trưởng thành như ta nè! ".

" Đúng! Ta sẽ ăn nhiều và lớn thật nhanh! ”

" Vâng, Người sẽ lớn lên nhanh chóng. "

Thân hình gầy gò của Blake khiến tôi thật sự lo lắng.

***

Blake rất thích đồ ăn Hàn Quốc. Tôi không nói là món ăn tôi làm khá ngon đâu, nhưng mà nó thực sự hợp khẩu vị của cậu nhóc.

Blake ghiền những món ăn đó nên tôi thường xuyên nấu chúng trong các bữa ăn. Nhưng những món ăn đó vô cùng đơn giản nên tôi đã có suy nghĩ tham lam hơn là muốn làm một bữa ăn thịnh soạn cho Blake.

Tôi sẽ làm một cái lò và một cái vạc để nấu chúng!

Có một hạn chế trong việc chế biến món ăn Hàn Quốc đó là cần phải có bếp và lò nướng!