Thời gian thấm thoắt thoi đưa, nó đi đi mãi có chờ đợi ai.[note58855]
Shirayuri và Kikka có vẻ hợp tính nhau, nhìn từ ngoài vào cũng thấy. Tôi thường thấy hai chị em chơi đùa cùng nhau, và có vẻ Shirayuri cũng đang cố gắng để trở thành một người chị tốt để làm gương cho Kikka.
Tách Kikka khỏi mẹ kế quả là bước đi đúng đắn.
“Nè, Ren-niisama, đọc sách cho em nghe đi!” Kikka hào hứng bám lấy tôi.
“Em nghe cùng được không ạ?”, Shirayuri ngập ngừng hỏi tôi, không còn e dè như ngày trước mà dần tự tin hơn.
Tôi nhận ra việc giáo dục về tâm hồn cho hai em ấy quan trọng tới mức nào.
Sự kiện tiếp theo sẽ diễn ra sớm thôi.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
“Dì không đồng tình, sao mà có thể ghi danh cho một cô bé không có dị năng vào Học viện Kaou chứ!”
Mẹ kế tôi nhất quyết bảo rằng làm thế sẽ hạ thấp danh tiếng của gia tộc.
Sự thật là, trong kỳ tuyển sinh năm tiếp theo của Học viện Kaou, dị năng của Shirayuri…không thức tỉnh được, thế nên không thể đo được sức mạnh.
Ừm, mọi thứ đều giống như trong tiểu thuyết.
Trong cốt truyện gốc, Shirayuri không thức tỉnh dị năng, không đo được sức mạnh trong kỳ thi tuyển sinh, còn cô em gái Kikka cùng cha khác mẹ lại có sức mạnh dị năng đạt mức trên trung bình.
Chính điều này càng khiến mẹ kế và Kikka ra sức bắt nạt Shirayuri.
Lâu nay, để đề phòng nên tôi thường gửi Kikka đi nhà trẻ thay vì để cho bà mẹ kế trông nom. Về phần Shirayuri, tôi gửi hầu gái trưởng, người mà Shirayuri rất quý mến, đi cùng mẹ kế với tư cách là người giám hộ cho con bé.
Nhờ thế tôi có thể ngăn bà mẹ kế công khai chế giễu Shirayuri vì không thức tỉnh được dị năng.
Tôi biết thừa bà ta không ưa hầu gái trưởng Setsu-san. Thế nên tôi đã đích thân nhờ vả Setsu-san chăm lo cho Shirayuri.
Setsu-san là một trong những hầu gái kỳ cựu nhất trong gia tộc Saionji, thế nên còn lâu cô mới sợ bà vợ lẽ vừa mới bước chân vào gia tộc.
Hơn nữa, cô còn có sự hậu thuẫn và lời đảm bảo sẽ chịu mọi trách nhiệm từ tôi, người kế vị của gia tộc Saionji.
Mỗi khi tôi hỏi Setsu-san về tình hình của Shirayuri khi cô ấy về nhà, cô luôn tự tin đáp : “Setsu vẫn giữ được lời hứa với ngài, thưa cậu chủ.”
Kể từ ngày tôi triệu hồi được Bạch Hổ, đồng thời luôn giữ được thứ hạng cao trong học viện, danh tiếng của tôi với tư cách là người kế vị sáng giá nhất lại ngày càng tăng.
Không một ai dám coi thường hai cô em gái yêu quý của người kế vị được tôn trọng nhất trong gia tộc.
Ừm, trừ bà mẹ kế ra, vì bà ta luôn cố gắng đè ép Shirayuri mỗi khi có cơ hội.
Còn về việc tôi và bà mẹ kế ai nắm quyền to hơn–Chà, chuyện đó chẳng cần phải nói làm gì.
“Nhưng Sanae-san. Chỉ vì không đo được sức mạnh dị năng thì đâu có nghĩa là em ấy không có dị năng”, tôi nói thế để kiềm chế bà ta lại.
Bởi vì, trách nhiệm giáo dục cho Shirayuri và Kikka là của tôi, không phải Sanae.
“Đúng là 'Ân điển thánh thần' thường thức tỉnh khi khoảng mười tuổi. Cơ mà bảo em ấy không có thiên phú chỉ vì không có dấu hiệu nào thì không phải là có hơi vội vàng à?”
“.....!”
Những lời tôi nói làm bà ta cứng họng.
Giờ thì mọi chuyện có hơi phức tạp chút–đó là về mối liên hệ giữa dị năng và “Ân điển thánh thần”. [note58857]
Nói dễ hiểu thì cứ theo thuật ngữ của RPG, coi dị năng là MP thì “Ân điển thánh thần” là một loại phép thuật.
Nếu tôi nhớ chính xác…
Đã hơn mười năm trôi qua từ lúc tôi đọc cuốn tiểu thuyết gốc nên ký ức của tôi về nó rất mờ nhạt, nhưng năng lực của Shirayuri đã bị mẹ của em ấy phong ấn từ lúc còn nhỏ vì hiếm có khó tìm.
Mẹ em ấy, người sở hữu năng lực ngoại cảm, đã nhìn thấy trước cái chết của chính mình, bà sợ sẽ năng lực ấy sẽ ảnh hưởng xấu đến Shirayuri nếu không có người hướng dẫn thích hợp. Vì thế, bà quyết định phong ấn sức mạnh của cô con gái cho đến khi có giáo viên phù hợp xuất hiện.
Có nghĩa là nếu Shirayuri có giáo viên thích hợp, em ấy có thể thức tỉnh được dị năng của mình! Đó là những gì mà tôi nghĩ.
Năm nay Shirayuri sáu tuổi rồi.
Theo như nguyên tác, Shirayuri sẽ thức tỉnh sức mạnh của mình ở tuổi mười bảy để cứu lấy người anh hùng đang trong cơn khủng hoảng (tức là Sogo ấy). Làm sao để tôi có thể rút ngắn thời gian ấy nhỉ?
Hoặc có lẽ…không cần làm vậy cũng được?
Sogo giờ cứ dính lấy tôi, quá khác biệt so với cốt truyện gốc rồi.
…..
Chà, có lẽ mọi chuyện sẽ ổn thôi, bằng cách nào đó.
Cuối cùng, tôi ép bà ấy im lặng bằng cách mỉm cười và nói:
“Tôi sẽ chịu trách nhiệm trong chuyện giáo dục các em của mình, đào tạo cho thế hệ tiếp nối với tư cách là gia chủ tương lai. Sanae-san, không biết dì có thể tỏ ra tôn trọng ý kiến của tôi không nhỉ?”
Khi rời đi, bà ta đóng cửa cái “rầm”.
Ôi, bé sợ quá cơ! [note58858]
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
Bất chấp sự phản đối của bà mẹ kế, Shirayuri vẫn thành công đi dự lễ khai giảng của Học viện Kaou.
“Không mà! Kikka cũng muốn được điiiii!”
“Kikka à, năm sau em cũng sẽ được tham dự mà.”
“Không chịu đâuuuu! Em muốn được đi bây giờ cơ!”
Có vẻ Kikka đã biết chuyện hai anh chị của mình đều đã đi học nên đang nằng nặc đòi đi theo.
“Kikka-chan…”
“Ứ chịu đâu! Nee-nee!”
Ây dà, dù Shirayuri đã cố để xoa dịu nhưng Kikka vẫn không chịu từ bỏ.
“Kikka này, anh không thích cô gái nào không thể cư xử một cách đoan trang, trầm ổn đâu nhé.”
“Ughh…..Waaaaaaaaah!”
Haiz, tôi cố dùng vũ lực rồi mà cũng không được.
Với trẻ em, cố gắng dùng lý thì cuối cùng chúng vẫn bị kiểm soát bởi cảm xúc mà thôi, thế nên gặp trường hợp này đúng là bất lực.
“Thôi, xin lỗi vì đã làm phiền cô nhé, nhưng xin cô hãy chăm sóc cho em ấy….!”
“Vâng, thưa cậu chủ. Chúc ngài một ngày tốt lành….!”
Tôi để lại Kikka cho hầu gái trưởng giàu kinh nghiệm là Setsu-san rồi kéo Shirayuri ra khỏi nhà. Hy vọng là khi chúng tôi đi khỏi thì Kikka sẽ bình tĩnh lại đôi chút.
Tôi thực sự thấy tệ lắm, nhưng biết sao được, trẻ con là thế mà!
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
Một lúc sau, tại Học viện Kaou.
Shirayuri, khoác trên mình bộ đồng phục tiểu học của học viện, duyên dáng bước đi dưới tán cây anh đào. Em ấy dễ thương tới mức thu hút mọi ánh nhìn từ những người xung quanh. [note58859]
Chà, hiển nhiên thôi…Trong nguyên tác, em ấy có một tuổi thơ bất hạnh, nhưng em ấy vẫn là nữ chính. Em ấy chắc chắn là vô cùng dễ thương!
Khi dẫn Shirayuri dạo quanh học viện, tôi có thể nghe thấy tiếng thì thào từ những người xung quanh.
“Là gia tộc Saionji kìa….”
“Dễ thương thật…cứ như hiệp sĩ đang hộ tống công chúa ấy nhỉ…”[note58860]
“Hai anh em trông đẹp đôi quá…” [note58861]
…..
Tôi đâu có ý định trở nên nổi bật thế này đâu….
Mà thôi, chắc không sao đâu. Nếu bọn họ cho rằng tôi đang hộ tống Shirayuri thì chắc chẳng có tên nào to gan làm phiền em ấy đâu!
Sau khi chia tay Shirayuri ở lớp em ấy, tôi đến lớp năm, ở đó có một gương mặt quen thuộc đang đứng chờ tôi.
“Ren, trông ông nổi bật quá ha.”
…..
Tôi chú tâm tới Shirayuri quá nên quên khuấy mất Sogo.
Có vẻ năm nay chúng tôi lại chung lớp nữa rồi.
Tôi nên làm gì đây?
Để em ấy gặp Sogo sớm hơn trong cốt truyện gốc liệu có ổn không?