Bốn người bọn tôi là một nhóm bạn thân thiết đã quen nhau từ khi còn nhỏ. Chúng tôi sống gần nhà nhau và lớn lên cùng nhau gần như từ khi chúng tôi được sinh ra. Bọn tôi là những người mà người ta hay gọi là bạn thuở nhỏ của nhau.

Tôi, Aota Ryu

Một cô nàng hơi ngốc nghếch, nhưng là một người vui vẻ và luôn hoạt bát, tràn đầy năng lượng, người đã gắn kết bọn tôi lại với nhau, Suzaki Kurenai.

Mặc dù thi thoảng cô ấy có hơi đãng trí, nhưng cô ấy là một người rất thông minh, Torazawa Tomari.

Một người luôn tỏ vẻ bí ẩn nhưng lại khá dịu dàng khiến tôi không thể đoán được cổ đang nghĩ gì trong đầu, Kurono Ayumu.

Dù có đi đâu, làm gì, bốn người bọn tôi vẫn luôn ở bên nhau; chúng tôi là những người bạn vô cùng thân thiết không thể tách rời...

--Cho đến khi tôi tốt nghiệp tiểu học...

Vào thời điểm tôi vào trung học, tôi bắt đầu xa lánh những người bạn thân của mình một chút.

Không, không phải là chúng tôi đã cãi nhau hay gì cả. Chúng tôi vẫn là bạn tốt thôi.

Chỉ là… Ừm…..

Học sinh trung học cơ sở... là những đứa trẻ đang trong độ tuổi vị thành niên.

Kết quả là, có khá là nhiều vấn đề nảy sinh.

Lý do là vì ba người bọn họ là phụ nữ.

Hồi nhỏ chúng tôi luôn chơi đùa cùng nhau rất vui vẻ. Chúng tôi ngủ lại qua đêm ở nhà nhau và cả bốn người cùng tắm chung. Lúc đó tôi không quan tâm lắm, nhưng giờ thì tôi không thể nói vậy được nữa.

Cả ba người... đều phát triển quá mức...!

Hai cục u khiêm tốn trước đây đều đã phát triển và lớn lên đều đặn kể từ khi tốt nghiệp tiểu học và giờ đã bỏ lại đằng sau bóng hình trước đây, chúng đã lớn đến mức phải gọi là quá khủng so với một học sinh trung học cơ sở. Bùm! Bùm! Bùm, bùm, bùm! Bùm...

Là vậy đó! Cả ba người họ! Tất cả! Ngực! To! Hơn! Rất nhiều! To! (Tôi cảm thấy bối rối)

Không đời nào một cậu bé trung học cơ sở đang trong độ tuổi dậy thì lại không nhận ra điều này.

Tuy nhiên, có lẽ là không để ý đến cảm xúc của tôi, ba người họ vẫn tiếp tục hành động như hồi tiểu học và tiếp tục đi chơi với tôi như những thằng con trai nam, điều này gây ra rất nhiều rắc rối.

Họ vẫn thực hiện nhiều hành động động chạm. Mấy cô gái vẫn thường ôm tôi. Họ thay quần áo trước mặt tôi với vẻ mặt thản nhiên, đồ mặc ở nhà của họ rất mỏng và bọn họ hoàn toàn không có chút đề phòng nào kể cả khi mà không mặc đồ lót! Tôi có thể nhìn thấy đủ thứ từ phía tay áo của họ!!!

Mặc dù bọn tôi đã đùa giỡn với nhau như những thằng con trai trong nhiều năm, nhưng tôi không thể không nghĩ đến họ như những người khác giới khi mà tôi bị tàu chiến thiết giáp hạm hạng Dreadnought khổng lồ [note63848] , có sức hủy diệt như vậy tấn công từ tận ba hướng. Bất kỳ ai cũng sẽ bị nhấn chìm bởi điều đó.

Tôi không thể chịu đựng được nữa (Khóc tiếng mán).

Mỗi ngày, bằng cách nào đó, tôi đã cố gắng kìm hãm con đập lý trí của mình bằng ý chí, và tụng Bát-nhã tâm kinh để dục vọng sôi sục của mình không tuôn trào, tôi đã phải rất vất vả để tạo ra sức mạnh có thể kiềm hãm chúng. Cảm giác tội lỗi và vô đạo đức khi sử dụng những người bạn thân của mình làm nguyên liệu cho việc thẩm du khiến tôi cảm thấy phấn khích đến mức tôi bắt đầu thức tỉnh một khuynh hướng tình dục kỳ lạ.

Cuối cùng, tôi đã tạo ra những người bạn thuở nhỏ phiên bản tưởng tượng trong đầu và xả những thứ đã kìm nén theo ý thích, bởi vì tôi không thể nào động đến họ ngoài đời. Nếu tôi làm vậy, tình bạn của bọn tôi chắc chắn sẽ tan vỡ.

Ngoài ra, sử dụng người khác ngoài bạn thân của mình làm nguyên liệu cho việc thẩm du cũng có thể nói là một cách làm gian lận và khá hiệu quả, nhưng ấn tượng của tôi về bộ ngực khủng của họ là quá lớn.

Vì tất cả những điều trên, sở thích tình dục của tôi đã hoàn toàn bị bóp méo theo hướng kì lạ khi tôi học trung học cơ sở.

…….

…….

...Ừm, chúng ta đang nói về điều gì ấy nhỉ?

À đúng rồi.

Đây là câu chuyện về cuộc sống hàng ngày của bốn người bạn thân bọn tôi.