Đã một tháng kể từ khi tôi chấm dứt cái thói quen phiền phức của Ethan là cứ liên tục gọi tôi đến phòng.
Có thêm thời gian rảnh từ lịch trình bận rộn của mình, tôi cố gắng tận dụng tối đa quãng thời gian còn lại một cách hiệu quả nhất có thể.
Dĩ nhiên, tôi vẫn bị cấm ra ngoài, và với thân phận một người hầu gánh nợ, tôi cũng chẳng thể tự ý rời khỏi dinh thự.
Cách tôi sử dụng thời gian hiệu quả chỉ giới hạn trong những việc có thể làm bên trong dinh thự.
Lần trước, tôi đã thử hỏi quản gia trưởng một cách nhẹ nhàng xem mình có thể xin phép ra ngoài lần nữa không, nhưng phản ứng tôi nhận được lại không được tốt cho lắm.
<Hầu gái trưởng, nếu được, tôi có thể rời dinh thự trong kỳ nghỉ sắp tới không…?>
<...Lilith Rosewood? Đừng nói là cô quên cái vụ ồn ào lần trước rồi đấy nhé? Bây giờ lại dám mặt dày xin ra ngoài nữa à? Lập tức đến phòng huấn luyện lễ nghi ngay!>
<À không! Tôi chỉ muốn hỏi xem bà có cần tôi làm gì ở khu thương mại không, thưa Hầu gái trưởng! Vì vậy, tôi…>
Theo phản ứng của Hầu gái trưởng Melissa, người mà tôi mới gặp gần đây... thì có vẻ sẽ còn lâu nữa tôi mới được tự do ra ngoài.
Tôi phải nhanh chóng viện một cái cớ khác để xoa dịu cơn giận của bà ấy.
Phải đối mặt một chọi một với “bà long nữ” ấy trong phòng huấn luyện lễ nghi là điều ngay cả tôi cũng muốn tránh.
Thế nên, những cách để tôi sử dụng khoảng thời gian rảnh rỗi của mình trong dinh thự đã bị giới hạn ở vài lựa chọn ít ỏi.
Và lựa chọn tốt nhất có lẽ là... đan len.
“...Lilith, cậu làm sai chỗ đó rồi.”
“À, đúng thật. Nếu không nhận ra sớm, chỗ đó sẽ thành vấn đề lớn.”
Gần đây, tôi thường đến phòng của Isabel vào lúc rảnh rỗi để học cách đan len. Đây là cách tốt nhất để tận dụng thời gian mà tôi có.
Trước đây, tôi không hiểu tại sao các nhân vật trong truyện tranh và anime lại thường dành thời gian để đan len. Nhưng những ngày này, tôi phần nào hiểu được lý do họ được xây dựng như vậy.
Ngoài việc kiếm thêm chút tiền, trong cái thế giới phong kiến chết tiệt này, đan len gần như là hoạt động giải trí duy nhất mà người hầu như tôi có thể làm.
Các thiết bị điện tử như điện thoại thông minh, thậm chí cả sách và giấy, đều rất khó kiếm.
Và việc tập thể dục trong những bộ đồ hầu gái rườm rà này thì không khả thi chút nào.
Thế nên, đan len trở thành thú tiêu khiển phổ biến nhất trong giới người hầu, bởi nguyên liệu dễ kiếm và sản phẩm hoàn thiện lại dễ bán.
Tôi thường mua dụng cụ đan từ người đánh xe vận chuyển hàng giữa khu thương mại và dinh thự. Thỉnh thoảng, sau khi hoàn thành một món đồ, tôi bán lại cho ông ta.
Các sản phẩm đan của người hầu trong gia đình Blackwood đem lại nguồn thu nhập khá ổn định.
Nhờ đó, tôi có thể dần dần tiết kiệm để chuẩn bị cho ngày rời khỏi dinh thự Blackwood.
Nếu tôi bắt đầu một cuộc sống mới với tư cách mạo hiểm giả ở một nơi nào đó, tôi sẽ cần một khoản vốn khởi đầu kha khá.
Làm mạo hiểm giả là một nghề khá vất vả, đặc biệt khi không có vốn ban đầu. Những chi phí như đăng ký hội mạo hiểm giả, sinh hoạt phí và chỗ ở,... sẽ là những gánh nặng đáng kể.
Thậm chí, nghề này cũng không mang lại thu nhập ổn định cho đến khi bạn đạt được thứ hạng cao hơn.
Nếu chọn một nghề khác ngoài làm mạo hiểm giả thì tình hình cũng không khả quan hơn là bao.
Việc mở một cửa hàng ở một nơi nào đó yêu cầu một khoản vốn khởi đầu rất lớn, giống như ở kiếp trước của tôi.
Dĩ nhiên, những khu vực đông đúc dân cư, nơi thích hợp để kinh doanh, thì giá đất lại cao ngất ngưởng.
May mắn thay, ít nhất thế giới này không có những thứ như “tiền đặt cọc”.
Dù sao đi nữa, bất kể tôi hình dung tương lai của mình như thế nào, việc tiết kiệm từ những khoản tiền nhỏ nhặt này vẫn là điều vô cùng quan trọng.
Dạo gần đây, tôi đã bắt đầu học hỏi từ Isabel và tự làm các sản phẩm từ len.
‘Thật ra, nếu muốn kiếm tiền nhanh hơn, tôi nên đăng ký làm mạo hiểm giả và săn quái vật bằng phép thuật…’
Nhưng tôi ghét cái thân phận người hầu gánh nợ này. Tôi đã lên cấp một lần nhưng không thể sử dụng, giờ lại bị kẹt cứng trong dinh thự.
...Dù sao, ít ra hiện tại mọi chuyện cũng không quá tệ như trước đây.
Được tụ họp trong phòng của Isabel, cùng nhau trò chuyện phiếm cũng là một niềm an ủi nho nhỏ.